Lê Dương thầm tính toán, những tên này dường như không để ý chút nào hắn đang bị truy sát, mắt vẫn sáng quắc nhìn vào hắn.
Trong khi cả quãng đường này không có một tên nào đến đây lấy mạng hắn, xem ra đã cắt đuôi được bọn chúng một lúc rồi.
“Được! Ta sẽ đi cùng các ngươi xem một chút!” Lê Dương đồng ý.
“Tốt!” Cả ba người cùng nhìn nhau mà cười, xem ra rất thoả mãn với sự đồng ý của Lê Dương.
Theo Vũ Khởi nói thì ba người họ đã gần đến chỗ của Thiết Giáp thú rồi, vì gần địa bàn của nó nên ba người phải hết sức cẩn thận quan sát xung quanh, ai ngờ lúc này lại gặp phải sự tấn công của Lê Dương.
Bọn họ cứ thế đi thêm được một đoạn nữa về phía trước truy tìm quanh một vách đá gần đó.
“Ở đây!”
Vũ Khởi đột nhiên quát lên một tiếng, rút ra thanh đao chạy gấp về phía sâu trong vách đá.
Ở sâu trong vách đá có một đạo hắc ảnh chợt lóe lên rồi biến mất, Dư Khánh và Cổ Linh Ngọc mắt sáng lên theo sát Vũ Khởi đuổi theo, Lê Dương mắt hơi nhíu lại, hắn cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm ở đây, ánh mắt nhìn quanh một lượt nhưng lại không nhìn thấy điều gì lạ, khẽ lắc đầu sau đó cũng đuổi theo ba người.
Đi qua hai khe núi nữa, Vũ Khởi bỗng nhiên dừng chân lại.
Ở trước mặt hắn là một con yêu thú cao khoảng bốn mét, toàn thân như được bao bọc bởi một lớp kim loại cứng rắn có rất nhiều gai nhọn đâm ra ngoài, Thiết Giáp thú gầm nhẹ, nhìn lại thấy nó có vài phần giống với lợn rừng.
Những cái gai kim loại của nó giống như hài hoà với khu núi đá này, một cỗ uy áp rất trầm trọng dần dần bao phủ cả khu vực này lan toả ra.
“Con yêu thú này sức mạnh và lực phòng ngự có chút kinh người, nếu có thể lấy được tấm giáp gai bên ngoài của nó hoàn toàn có thể luyện chế một bộ giáp Hồn khí hạ phẩm đỉnh phong.
Đợi đến khi giết được nó, mong mọi người nhường lại tấm giáp gai của nó cho ta, ta có thể dùng linh thạch để trao đổi.”
Vũ Khởi trong mắt nổi lên vẻ hưng phấn, phương thức chiến đấu của hắn mạnh mẽ thoải mái, nếu hắn có thêm một bộ Hồn khí mạnh mẽ có thể tăng lên cực lớn sức chiến đấu.
“Ta muốn thân thể của nó, yêu hạch, giáp gai, hoặc những thứ khác ta đều không cần, cũng không cần trả thêm linh thạch cho ta.” Lê Dương lên tiếng.
Yêu hạch cùng bộ giáp gai trên người Thiết Giáp thú là có giá trị nhất, nhưng mà đối với Lê Dương mà nói không có quá nhiều ý nghĩa.
Ngược lại là thân thể khổng lồ Thiết Giáp Thú ẩn chứa tinh hoa cực kì tốt, có thể để tăng cường thể chất và khiến hắn...no.
— QUẢNG CÁO —
Dư Khánh cùng Vũ Khởi nghe vậy đồng thời sững sờ, ngay cả Cổ Linh Ngọc từ nãy đến giờ không nói gì trong mắt cũng đầy vẻ khó hiểu.
“Cái này… Lê Dương sư đệ, có phải nên xem xét lại một chút không?” Vũ Khởi lên tiếng hỏi.
“Không cần! Ta lấy thân thể của nó là được rồi, những thứ còn lại mọi người chia đi!” Lê Dương mỉm cười nói.
Săn giết linh thú, không đáng giá tiền nhất chính là thân thể của chúng, sau khi lấy những thứ có giá trị đi thì thân thể đó là thứ sẽ bị bỏ lại.
Nhưng mà Lê Dương vậy mà không chút do dự từ bỏ những thứ giá trị của Thiết Giáp thú, ngược lại lựa chọn thân thể vô giá trị, trong lúc nhất thời để cho ba người có chút không thể hiểu nổi, nhưng nghĩ không ra thì nghĩ không ra, bọn họ cũng trực tiếp đồng ý.
Lê Dương có thể có thực lực như vậy ở độ tuổi này, chắc hẳn là phải có bí mật, bọn họ cũng không định dò hỏi tới.
Càng quan trọng chính là thân thể này vốn dĩ sẽ bị vứt bỏ đi, bây giờ thiếu đi một người phân chia tài liệu tự nhiên là chuyện tốt.
“Ta sẽ chính diện đón đỡ đòn tấn công của nó, ba người các ngươi công kích!”
Vũ Khởi quát một tiếng, chân khí vận chuyển, lưỡi đao hắn đang cầm đột ngột xuất hiện một ngọn lửa.
Chỉ một lúc sau, một đạo đao khí hừng hực hoả diễm như thiên thạch rơi xuống ầm ầm chém về phía Thiết Giáp thú.
Liệt diễm sôi trào khắp nơi, trong khe núi đá nhiệt độ đột nhiên tăng vọt, vách núi đá thậm chí còn thoáng hiện ra một vài nhiệt khí màu xanh trắng, có vẻ sắp bị phá nát.
Đột nhiên trong mắt Thiết Giáp Thú nổi lên sát khí mãnh liệt, cuồng hống một tiếng, nâng một móng vuốt lên chụp về phía đao khí hoả diễm của Vũ Khởi.
Bụp một tiếng, hoả diễm vụt tắt, thân thể của Thiết Giáp thú như một tia sấm sét xanh đen lao thẳng về phía hắn, quanh thân giáp gai từng chiếc dựng thẳng dưới ánh mặt trời chiếu xuống cực kì chói mắt.
“Làm sao có thể nhanh như vậy!”
“Không tốt, con Thiết Giáp Thú này thực lực tăng lên rồi!”
— QUẢNG CÁO —
“Khốn khiếp, nhìn con Thiết Giáp thú này đã khỏi hẳn thương thế rồi, còn tăng thực lực tương đương với Hư Hồn đỉnh phong rồi! Tại sao có thể như vậy?!”
Một tiếng ầm lớn vang lên, thiết trảo mạnh mẽ đập vào đại đao.
Quanh thân Vũ Khởi được bao bọc bởi chân khí, thân thể chấn động dữ dội bị đánh bay ra ngoài.
Thiết Giáp thú vốn dĩ nổi tiếng bởi phòng thủ cực kì kinh người, giờ sức mạnh so với Hư Hồn đỉnh phong làm sao có thể chống đỡ nổi.
Vũ Khởi chỉ cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, một ngụm máu tươi trực tiếp phun như mưa mà ra, cánh tay phải run rẩy không ngừng, đau đớn kịch liệt từ cánh tay truyền đến làm sắc mặt hắn tái đi.
Một chụp này của Thiết Giáp Thú đã làm cho hắn gãy cánh tay phải và ba cái xương sườn.
Sức mạnh từ Hư Hồn bát trọng đến cửu trọng đỉnh phong chính là một loại biến hoá về chất.
Đạt đến một bước này, bất luận sức mạnh, tốc độ hay khả năng phòng thủ của Thiết Giáp thú đều sẽ tăng lên trên diện rộng.
Lê Dương cầm trong tay Triều Nguyên kiếm, chân khí bạo phát truyền vào bên trong kiếm, thanh kiếm bùng lên hoả diễm liên tục chém ra kiếm khí về phía Thiết Giáp thú, với loại hình phòng ngự và sức mạnh khủng bố như vậy chỉ có tấn công từ xa, đánh gần với nó là đi tìm cái chết!
Ầm!
Ầm!
Liên tục là những tiếng nổ vang khi kiếm khí của Lê Dương chém vào cơ thể của Thiết Giáp Thú, lực lượng hoả diễm cuồng bạo nổ tung, nhưng dường như không có quá nhiều tác dụng.
Một đôi móng vuốt cực lớn tóm về phía Lê Dương.
“Con Thiết Giáp thú này chắc chắn đã ở đây có được thiên tài địa bảo gì đó, thuận lợi đột phá đạt đến Hư Hồn đỉnh phong.
Phải liều mạng thôi, Thiết Giáp Thú sau khi tăng lên Hư Hồn đỉnh phong thì tốc độ cực kì kinh khủng, căn bản chúng ta không thể so sánh được, bây giờ nếu muốn sống chỉ có cách đem nó giết đi!”
Cổ Linh Ngọc sắc mặt cực kỳ khó coi.
Soạt một tiếng đằng sau nàng xuất hiện hai thanh vũ khí cong hình lưỡi liềm, khi vũ khí này xuất hiện ở cạnh chúng hư hư ảo ảo hiện ra một vầng bán nguyệt, vô cùng tà mị, sắc bén.
Hồn khí hạ phẩm, Minh Nguyệt Luân! — QUẢNG CÁO —
Chỉ thấy Cổ Linh Ngọc nhẹ nhàng phóng Minh Nguyệt Luân trong tay, Nguyệt Luân bay lượn nhẹ nhàng chém trên sống lưng của Thiết Giáp thú, song luân mang một sức mạnh kì lạ bộc phát ra hai tia nguyệt quang kinh tâm động phách, sức mạnh chỉ một thoáng tăng lên tới cực hạn, răng rắc một tiếng, một cây giáp gai lập tức bị chém thành hai nửa.
Rống!
Thiết Giáp Thú cảm thụ được giáp gai đứt gãy, nổi giận gầm lên một tiếng, đôi mắt của nó vằn đỏ đằng đằng sát khí khóa chặt Cổ Linh Ngọc.
Thiết Giáp thú cong người xuống, hàng loạt giáp gai ầm ầm nổi lên trên phát ra từng tia ánh sáng tối, như thép tinh luyện lao thẳng tới.
Lê Dương vung Triều Nguyên kiếm chém ra hai kiếm, kiếm mang nhẹ nhàng lách ra từng chiếc gai nhọn , qua tầng tầng phòng ngự chém thẳng về phía hai mắt của Thiết Giáp thú.
Đánh địch phải đánh vào điểm yếu!
Thiết Giáp Thú liên tiếp bị chọc giận gầm lên một tiếng, không thể không quay người tránh đi, sau đó lại một móng vuốt chụp về phía mũi kiếm Triều Nguyên.
Ngay khoảnh khắc này Lê Dương chỉ thấy uy áp bốn phía tăng mạnh, ở trong khe núi này tạo thành từng luồng khí xoáy cực lớn lao thẳng tới hắn.
Lê Dương một tay nắm Triều Nguyên, đấu khí vận chuyển, bao quanh hắn là đấu khí kim sắc bùng phát, Lôi Hỏa trận lập tức được thi triển ra.
Lôi Hoả trận bùng lên bao phủ móng vuốt kia lại, lôi điện cuồng bạo kết hợp với hoả diễm bá đạo, một cỗ sức mạnh vô cùng lớn ầm ầm nổ tung nhưng vẫn chưa thể ngăn cản một móng vuốt kia lao tới.
Lê Dương hai tay rung mạnh, bạch bạch bạch lùi lại chín bước, mỗi một bước lùi đi lại hoá giải một phần kình lực.
Ngay sau đó hắn không lùi mà tiến tới, Triều Nguyên đột nhiên đưa ra liên tục chém vào Thiết Giáp thú.
“Đa tạ Lê Dương sư đệ cứu giúp!”
Cổ Linh Ngọc lùi lại mấy bước, ngực không ngừng nhấp nhô thở mạnh, trong mắt nổi lên một tia sợ hãi.
Nếu không phải Lê Dương cưỡng ép tấn công đúng lúc một móng vuốt kia tới, thu hút sự chú ý của Thiết Giáp thú tới chỗ hắn thì giờ nàng không chết cũng bị trọng thương.
Mặc dù Cổ Linh Ngọc hơn Lê Dương hai cảnh giới nhỏ nhưng thực lực lại xa xa không bằng hắn, cô không thể ngăn lại một móng vuốt chính diện của Thiết Giáp thú được!.