Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc

Trương Ngũ Nha há hốc mồm, nàng muốn nói những thứ này nàng đều hiểu, nhưng tại sao nàng ta biết rõ ràng rằng dưới tình huống này nếu tỷ tỷ ra ngoài sẽ gặp nguy hiểm lại vẫn cứ khuyến khích tỷ tỷ mình đi ra bên ngoài?

Trương Ngũ Nha cuối cùng không nói gì nữa, chỉ là yên lặng ngồi ở một bên.

"Muội muội ngươi nên trở về." Trương Vân Nguyệt không muốn để ý tới Trương Ngũ Nha nữa, nàng cảm thấy, Trương Ngũ Nha này đã bắt đầu dần dần thích ứng với việc sinh tồn trong cung này rồi. Từ những điều Trương Ngũ Nha nói vừa rồi có thể càm thấy được, nàng ta bây giờ đã bắt đầu nghĩ tới tính toán người.

Trương Ngũ Nha há mồm muốn nói cái gì đó, nhưng sau khi nhìn thấy nụ cười bình tĩnh trên mặt Trương Vân Nguyệt thì lại trầm mặc, nàng ta biết lời nói mới vừa rồi đã khiến Trương Vân Nguyệt mất hứng.

"Tỷ tỷ vậy ta đi về trước đây, ngày mai trở lại thăm người." Trương Ngũ Nha mỉm cười nói.

"Muội muội nếu cảm thấy ở trong cung Phượng Minh nhàm chán, vậy thì về nhà đi, có lẽ người trong nhà cũng rất nhớ ngươi." Trương Vân Nguyệt thản nhiên nói, nàng cũng không muốn lưu một kẻ đã bắt đầu nghĩ đến việc tính toán người khác ở bên cạnh.

Vốn là nàng cảm thấy Trương Ngũ Nha này coi như có ở lại trong cung cũng sẽ không có quá nhiều ảnh hưởng đối với nàng, nhưng là bây giờ xem ra hoàn toàn không phải là như vậy. Hành động việc làm của Trương Ngũ Nha cứ coi như không thể làm cho nàng đau lòng, nhưng thân phận của nàng ta sẽ có ảnh hường đến nàng, để cho nàng trở nên rất bị động.

Nhưng mời thần thì dễ tiễn thần thì khó, Trương Ngũ Nha rõ ràng chính là bị phồn hoa chốn thâm cung này làm mờ mắt, đã không phải là vì một câu của nàng có thể rời đi.

"Tỷ tỷ không muốn muội muội ở lại trong hoàng cung như vậy sao? Muội muội cũng không muốn gì nhiều, chỉ là muốn chia sẻ một chút với tỷ tỷ, không để cho tỷ tỷ quá đau khổ mà thôi." Trương Ngũ Nha uất ức nói.

"Chia sẻ? Ngươi có thể giúp ta chia sẻ cái gì?" Trương Vân Nguyệt vẻ mặt kinh ngạc nhìn Trương Ngũ Nha, nàng dĩ nhiên biết Trương Ngũ Nha nói như vậy là có ý gì, cái thời cổ đại này không phải đều như vậy sao? Chủ mẫu mang thai thì liền đưa một ít nha hoàn tới cho nam chủ nhân sủng ái, bản thân nàng cũng chẳng phải bị Huệ phi đẩy đi như vậy sao.

Nhưng Trương Vân Nguyệt nàng cũng không muốn làm như vậy, huống chi là dùng một người muội muội.

Trừ phi nàng chán sống rồi, trong thâm cung dù là tỷ muội tình cảm rất tốt cũng không thấy có thể mãi giữ vững được tình cảm đó, càng không cần phải nói Trương Ngũ Nha này còn chưa có trở thành nữ nhân của hoàng đế cũng đã bắt đầu tính toán nàng, nếu như thực trở thành nữ nhân của hoàng đế, chỉ sợ người đầu tiên muốn diệt trừ Trương Vân Nguyệt nàng chính là “muội muội” trước mặt này rồi.

Không đợi Trương Ngũ Nha nói chuyện, Trương Vân Nguyệt phất tay một cái."Được rồi, nếu người thật coi ta là tỷ tỷ của ngươi thì rời cung đi, ta sẽ tìm cho ngươi một nhà làm quan, đến lúc đó ngươi chính là một quan phu nhân rồi, hơn nữa còn là chánh thê’’.

Ngươi cho ta là tỷ tỷ của ngươi thì sẽ để cho ngươi làm chánh thê, nếu như ngươi không coi ta là tỷ tỷ của ngươi liền ở lại trong cung tranh đoạt tiền đồ với người.

Trương Ngũ Nha cắn răng, trong lòng đối với đề nghị của Trương Vân Nguyệt vô cùng không cam lòng, tại sao muốn nàng xuất cung làm một quan phu nhân bình thường, mà Trương Vân Nguyệt nàng có thể ở lại trong cung làm nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ?

Rất dễ nhận thấy Trương Ngũ Nha không biết, nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ chỉ có hoàng hậu cùng Thái hậu, Thái hậu khi còn sống hoàng hậu cũng không thể tôn xưng, hiện tại Thái hậu vẫn là còn sống đấy.

"Đã biết, về sau ta có thời gian lại trở lại thăm Thuần chiêu nghi nương nương." một câu nói này của Trương Ngũ Nha liền bày tỏ nàng ta muốn ở lại trong cung tranh đoạt rồi.

"Chủ tử ngài sao có thể nói những lời này với nàng ta? Nếu để cho người ta nghe được chỉ sợ sẽ nói ngài đố kị." Lý Ma Ma nhìn Trương Vân Nguyệt không đồng ý nói.

Trương Vân Nguyệt cũng không lo lắng, "Truyền đi liền truyền ra ngoài, ta đố kị sao? Ta chỉ là vì tốt cho nàng ta mà thôi, ngươi cảm thấy nàng ta ở lại trong cung có thể có ngày sống dễ chịu sao? Còn nữa, ta nói, nàng xuất cung có thể làm quan phu nhân còn là chánh thê, ngươi nói xem cung nữ trong hậu cung có bao nhiêu người muốn làm nữ nhân của hoàng đế, lại có bao nhiêu cung nữ có thể lựa chọn ở trong cung để được tuyển chọn làm phi tử?.

Theo như trí nhớ lúc trước của Trương Vân Nguyệt, nàng biết, nếu không phải bởi những cung nữ sau khi xuất cung, đều đã lớn tuổi khó lập gia đình, nên mới muốn ở lại trong cung cược một phen, chứ thật ra có rất nhiều người cũng không nguyện ý ở lại trong hoàng cung.

Phi tử hậu cung mỗi một người đều có thân phận có bối cảnh có học thức, cung nữ sao có thể so sánh được với họ? Trương Vân Nguyệt nàng bất quá cũng chỉ vì có thể sinh được mà thôi.

Nhưng có thể sinh hay không đây là điều con người có thể quyết định được sao?

Lý Ma Ma không nói, bà cũng bắt đầu xuất phát từ một cung nữ, tự nhiên cũng hiểu được suy nghĩ của cung nữ, mặc dù cũng rất nhiều người nghĩ muốn bò lên long sàng, nhưng là nếu chủ tử nguyện ý an bài xong cho tương lai của bọn họ, thật ra thì cũng có rất nhiều cung nữ không muốn bò lên long sàng. Cung nữ trong hậu cung trải qua nhiều chuyện, nhìn cũng thấu đáo, tự nhiên biết cô gái trong hoàng cung vì tranh được sủng ái của hoàng thượng mà bí mật tranh đấu khốc liệt đến mức nào.

Cũng không phải mỗi cô gái đều có dũng khí và cái khí phách để mà gia nhập vào trong đó.

"Có lẽ là hoàng hậu chưa từng nói với nàng ta về tình huống chân thật trong hậu cung, có muốn chúng ta phái người đi nói một chút hay không?" Lý Ma Ma nhìn Trương Vân Nguyệt hỏi, dù nói thế nào người kia cũng là muội muội của nàng.

"Không cần, ngươi có phái người đi cũng không dùng được. Hiện tại chỉ sợ không chỉ có hoàng hậu muốn dùng nàng ấy để đối phó ta, những người khác cũng muốn dùng nàng ấy để đối phó với ta." Trương Vân Nguyệt nhìn liền hiểu, trong hậu cung này không có một người nữ nhân nào muốn nàng còn sống. Mỗi một người đều muốn nàng chết.

"Nương nương đã nghĩ kỹ nên phòng bị thế nào rồi sao?" Lý Ma Ma nhìn Trương Vân Nguyệt hỏi.

"Cho người theo dõi thật chặt Tiểu Mành, còn nữa, tiếp tục thâm nhập sâu hơn xem những người Tiểu Mành tiếp xúc qua là người của ai." Trương Vân Nguyệt đối với thân phận của Tiểu Mành vẫn luôn cảm thấy không an lòng, ngay cả người của hoàng thượng cũng không có tra ra vấn đề này thật có chút kỳ quái.

"Ngươi nói xem, ám vệ của hoàng thượng sẽ không bị người khống chế chứ?" Trương Vân Nguyệt đột nhiên nghĩ đến cái gì đó liền hỏi.

"Chủ tử, chuyện lần trước là bởi vì Lục Yêu, chuyện lần này không có khả năng mới đúng." Lý Ma Ma nói qua mình cũng có chút không xác định, đã có một lần thì sẽ có lần thứ hai, chuyện chân tướng sẽ ra sao không ai biết trước được?

Trong cung Thái Cực, Lục Ca cầm lấy tin tức trong tay cúi đầu, hắn không nghĩ đến lá gan lớn Lục Yêu như vậy, hơn nữa tính toán sâu như vậy, hắn đã quá phóng túng nàng.

"Ngươi biết nên làm như thế nào, ta không muốn tương lai nàng ta còn có thể chạm tay được vào ám vệ." Tâm tình Triệu Khải Hâm bây giờ dùng giận dữ để hình dung cũng có chút không đủ.

Hắn không có nghĩ đến lá gan Lục Yêu lớn như thế, cũng bởi vì hắn đối với Trương Vân Nguyệt có chút đặc biệt, nàng ta thế nhưng không muốn để cho Trương Vân Nguyệt còn sống, lợi dụng lợi thế là ám vệ của mình để khống chế ám vệ, lần này điều tra ra chuyện của Tiểu Mành chính là nàng ta ra tay.

Ám vệ cũng đã tra được chân tướng sự tình rồi, nhưng Lục Yêu cũng không báo cáo lại, hay chính xác hơn mà nói tin tức báo lên đã bị nàng ta đụng tay đụng chân qua rồi. Hơn nữa lần đó cổ độc cũng chính chính rò rỉ ra từ trong tay nàng ta, chính là vì để đối phó Trương Vân Nguyệt.

Điều này khiến cho Triệu Khải Hâm làm sao có thể đủ tâm bình khí hòa? Cũng may là người trong ám vệ vươn tay đến chỉ là người bên cạnh mình, nếu là muốn hại mình, hắn trong tình huống hoàn toàn không có phòng bị làm sao có thể đủ tránh thoát?

Triệu Khải Hâm phất tay khiến Lục Ca đi xuống, sau đó trầm mặc.

"Vương Kỳ, hai đội ám vệ do Lục Ca và Lục Yêu lãnh đạo này về sau không nên dùng nữa, trẫm không cần người phản bội." Triệu Khải Hâm lạnh lùng nói.

"Vâng" Vương Kỳ cũng là không ngờ lá gan hai người Lục Ca cùng Lục Yêu này lại lớn đến vậy.

Triệu Khải Hâm nghĩ không ngờ khống chế những ám vệ này lại có chút khó khăn như vậy, xuất hiện một Lục Yêu là ngoài ý muốn, nhưng có thể xuất hiện một thì sẽ có hai, hắn không muốn con cháu của hắn trong tương lai cũng gặp phải những chuyện giống như mình.

Hôm sau, Vĩnh Ninh cung

"Hiền phi?" Trương Vân Nguyệt không ngờ có thể nghe được một tin tức như vậy, ngày hôm qua còn nghĩ có phải ám vệ muốn làm phản rồi hay không, hôm nay Triệu Khải Hâm lại tới nói cho nàng biết, tất cả chuyện này đều do Lục Yêu làm, thật lòng không thể tưởng tượng nổi, mà trong đó Tiểu Mành là người của Hiền phi, điểm này cũng làm cho người ta rất khiếp sợ.

Nàng còn tưởng rằng là hoàng hậu ra tay chứ, kết quả suy nghĩ cả nữa ngày vẫn không hiểu sao có thể là Hiền phi kia chứ?

"Nhưng Tiểu Mành nhỏ như vậy tại sao Hiền phi lại lôi kéo hắn mà không phải là người nào khác?" Trương Vân Nguyệt rất tò mò về điểm này, Hiền phi sao có thể tự tin như vậy.

"Ngươi có còn nhớ rõ cung nữ Tiểu Tình không?" Triệu Khải Hâm nhìn Trương Vân Nguyệt hỏi.

"Cái gì? Người nào?" Trương Vân Nguyệt bày tỏ hoàn toàn không có ấn tượng gì với cái tên này. (Các bạn còn nhớ cung nữ này không? Mời xem lại

"Vốn là được phân ở bên cạnh Hiền phi, người nhà vốn là bị Liễu chiêu nghi khống chế. Liễu Như Yên vốn muốn lợi dụng nàng ta để hãm hại Hiền phi, kết quả lại bị Hiền phi lợi dụng ngược lại. Tiểu Mành chính là đệ đệ của nàng ta." Khi Triệu Khải Hâm nói tới câu sau khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh.

Chuyện ban đầu Hiền phi đã đồng ý Triệu Khải Hâm cũng đã biết, nàng ta đã đồng ý với cung nữ này để cho đệ đệ nàng sống thật tốt trên đời, nhưng hôm nay đúng là sống “thật tốt” trên đời này rồi, chỉ là lại thành người nội thị vĩnh viễn không thể cưới vợ sinh con rồi (editor: Thái giám có thể lấy vợ sinh con sao? Hài za!).

Trương Vân Nguyệt chớp chớp mắt, Hiền phi này thế nhưng từ khi đó đã bắt đầu tính toán rồi sao?

"Vậy làm sao bây giờ?" Trương Vân Nguyệt mong đợi nhìn Triệu Khải Hâm, hi vọng Triệu Khải Hâm có thể nghĩ ra cho nàng biện pháp giải quyết, nàng là thật lòng không biết nên làm sao.

"Ta sẽ để cho người ta điều hắn đi." Triệu Khải Hâm nghĩ rồi nói, ban đầu hắn vốn định bỏ qua cho Tiểu Tình kia, dù sao thì nàng ta hạ độc chưa thành công, hắn còn chuẩn bị dùng nàng ta để tìm hiểu rõ hơn về động thái của bọn người Hiền phi, đáng tiếc động tác của Hiền phi quá nhanh, trực tiếp để cho nàng ta tự sát.

Giữa lúc Triệu Khải Hâm đang muốn động thủ, Lục Yêu lại lần nữa có hành động, đem tin tức Triệu Khải Hâm đã biết Tiểu Mành là người của Hiền phi nói cho Hiền phi biết.

Hiền phi rất chú ý tới tin tức mà Lục Yêu truyền đến, dĩ nhiên thời điểm Lục Yêu truyền tin tức ra cũng không có lộ mặt.

"Cho người đem số thuốc này cho Tiểu Mành, để cho hắn nghĩ biện pháp rắc thuốc này lên những nơi hàng ngày Trương Vân Nguyệt thường đi qua, nếu như không làm được thì rắc tại nơi nhị hoàng tử thường đi qua cũng được." Hiền phi vốn là không muốn dùng dược vật, dù sao dùng thuốc rất dễ dàng bị người ta điều tra ra được. Nhưng hôm nay có không muốn cũng không được rồi, nàng không muốn nhìn thấy Trương Vân Nguyệt lại lần nữa sinh hạ một đứa bé khỏe mạnh.

Hơn nữa ngoài cơ hội lần này của Tiểu Mành cũng không có cơ hội lần sau nữa.

"Chủ tử, như vậy không tốt đâu? Dù sao hoàng thượng đã tra được ra ngài, nếu ngài hạ độc chỉ sợ sẽ khiến hoàng thượng tức giận, ngài sao không dừng mưu đồ này lại ở đây đi? Tin tưởng hoàng hậu so với ngài càng muốn diệt trừ nàng ta hơn, dù sao có nàng ta và con trai của nàng ở đây, hoàng hậu cùng Đại hoàng tử liền bị ép tới không thở nổi." Nguyên ma ma nhìn Hiền phi, không đồng ý việc hiện tại Hiền phi dùng tới thuốc độc, mặc kệ hoàng thượng là có tra ra Tiểu Mành là người của nàng hay không, nàng đều không nên có động tác gì trong lúc này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui