Độc Cô Chiến Thần

Khang Tư cười cười không có trả lời, mà Tương Văn đang đứng thẳng sau lưng Khang Tư thì gân xanh nổi lên phẫn nộ quát:
- Vị đại nhân này! Các người rõ ràng biết Áo Kha Nhĩ phản nghịch kia từng là anh em kết nghĩa với đại nhân nhà ta, như vậy khẳng định các ngươi cũng biết tên Áo Kha Nhĩ phản nghịch này cướp đoạt năm tỉnh Đông Nam như thế nào. Còn nữa các ngươi từng phái Nguyên soái đế quốc đại nhân tiến đến thu phục hắn, không biết kết quả thế nào rồi? Nguyên soái đại nhận hiện tại đi đâu vậy?
Sứ giả nhướng mày, việc này không ngờ đối phương lại biết rõ như vậy, nghĩ tới Nguyên soái đại nhân bị Hoàng thái tử bắt phải rời kinh, hiện tại bặt vô âm tín, sứ giả thở dài quay lên hỏi Khang Tư:
- Bản tước hiện tại đại biểu cho Liên minh hoàng tộc cùng Liên minh thống nhất thương thảo sự vụ, không biết vị tiểu thư này có thân phận gì, không ngờ có thể trong trường hợp nghiêm túc này tùy ý nói chuyện?
Lúc nói lời này, sứ giả vẫn chú ý thần sắc đám đại biểu, thấy bọn họ căn bản không có thần sắc tức giận, ngược lại có chút lấy lòng cùng sợ hãi nhìn Tương Văn, trong lòng chấn động, biết mỹ nhân này căn bản không giống như mình tưởng tượng, mà rất có thể là một đại nhân vật trong Liên minh thống nhất.
Khang Tư mỉm cười nói một câu cũng khiến sứ giả hiểu rõ điểm ấy, chỉ nghe thấy Khang Tư nói:
- Đây là Tổng trưởng tình báo Liên minh thống nhất, phụ trách sự vụ tình báo có liên quan đến Liên minh thống nhất, cho nên hắn phi thường hiểu rõ tình huống liên minh hoàng tộc các ngươi, bởi vậy trong chuyện liên quan đến thế lực hai bên quả thật hắn có quyền lên tiếng.
Sứ giả biết mình đã lỗ mãng, vội vàng hướng Tương Văn gật đầu nói:
- Thật có lỗi! Bản tước không hiểu rõ tình hình, đã mạo phạm đại nhân, tuy nhiên không ai có thể tưởng được Tổng trưởng tình báo đại nhân của Liên minh thống nhất không ngờ lại trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, thật sự là khiến cho người khác cảm thấy kinh ngạc.
Lời này vừa ra, những lão già thành tinh ở đây đều chửi mắng sứ giả, bởi vì hắn thật sự là làm cho người ta chán ghét, gần như mỗi một câu đêu cố ý châm ngòi ly gián, cố ý nói ra Tổng trưởng tình báo Tương Văn đại nhân tuổi trẻ xinh đẹp làm gì? Có phải muốn những người mình cảm thấy được bị một tiểu cô nương xinh đẹp ngồi chồm hổm trên đầu rất không thoải mái sao?
Cái tên này nếu biết tiểu cô nương xinh đẹp này còn có danh hiệu Tổng trưởng Nội vệ, cũng biết những người mình khi phải đối mặt với một tiểu cô nương xinh đẹp so với Khang Tư còn cung kính hơn, đối mặt với tiểu cô nương xinh đẹp kia, vậy quả thực chính là tìm chết!
Khang Tư cười cười:
- Áo Kha Nhĩ tuy rằng trước kia quả thật là anh em kết nghĩa của ta, nhưng sau khi hắn cướp Đông Nam, quan hệ kết nghĩa này liền không còn, chúng ta hiện tại xem như là không đội trời chung, cho nên Áo Kha Nhĩ vì cái gì tấn công Liên minh hoàng tộc không nên hỏi chúng ta, mà là nên đi hỏi hắn hoặc là tự hỏi chính các ngươi, những người chuẩn bị thừa nhận hắn.

Tương Văn biết Khang Tư đang nói dối, thời điểm Áo Kha Nhĩ cướp đoạt Đông Nam, Khang Tư hoàn toàn là bộ dáng không xem trọng, nhiều nhất chỉ là không làm huynh đệ nữa, làm sao gọi là không đội trời chung.
Nhưng Khang Tư cũng là người nói một thì không hai, nếu đã nói không đội trời chúng vậy khẳng định chính là không đội trời chung.
Tương Văn phỏng đoán sở dĩ có thay đổi như vậy, khẳng định có liên quan tới việc tên phản nghịch Áo Kha Nhĩ kia điên cuồng biến toàn bộ dân chúng trên lãnh địa Đông Nam thành những quân khôi lỗi.
Ngẫm lại, Đông Nam phồn vinh là do một tay một chân chủ thượng cùng chính những thần chúc như mình dốc sức tạo nên, thật vất vả tích góp từng tí một mới được nhiều nhân khẩu như vậy, thật vất vả thành lập lãnh địa phồn hoa như vậy, không ngờ để cho Áo Kha Nhĩ hủy diệt toàn bộ?
Chỉ mới nghĩ tới, thật sự là người sẽ tức giận, loại lãng phí đến mức giống như chiếm đoạt kim tệ người ta nhưng không dùng ngược lại cầm đi múc nước thưởng ngoạn vậy, đủ để cho nguyên chủ nhân phải ghét cay ghét đắng nha.
Sứ giả bị lời nói của Khang Tư vạch trần, trên mặt tuy rằng không thấy xấu hổ, nhưng trong nội tâm lại khẩn trương hơn, chính mình gánh vác trách nhiệm bí mật nhưng không có biện pháp hoàn thành, vậy thế nào cũng phải hoàn thành nhiệm vụ ngoại giao quang minh chính đại kia.
Tuy rằng Hoàng thái tử cả ngày rêu rao hắn anh minh thần võ, công đức dày rộng, nhưng ai cũng biết hắn là một kẻ lòng dạ hẹp hòi lại keo kiệt, nếu sự việc không làm tốt, tên đó ngay cả một cơ hội nữa cũng không cho, sẽ trực tiếp giáng ngươi xuống làm bình dân.
Bởi vậy sứ giả cười cười, lập tức đổi đề tài nói:
- Nếu phức tạp như vậy, hai bên chúng ta cũng không cần phải tìm tòi nghiên cứu cái gì, bản tước lần này phụng mệnh bệ hạ, ách! Phụng mệnh Thái tử điện hạ, cũng chính là lệnh của minh chủ Liên minh hoàng tộc, trước là đến xem quý liên minh có phải vẫn trung thành với đế quốc hay không, có phải ghét cay ghét đắng đối với phản nghịch hay không.
Khang Tư cười cười, hắn từ nơi mật vệ biết được, Liên minh hoàng tộc bởi vì các thành viên đều xưng đế, mà khiến cho xưng hô loạn thất bát tao.
Sau đó vẫn là hoàng Thái tử thông minh, đầu tiên hủy bỏ xưng hô hoàng đế, một lần nữa khôi phục xưng hô Thái tử điện hạ này, mà những công chúa hoàng tử khác đi theo bỏ xưng hô hoàng đế này thì có chút thiệt thòi, bời vì ai nghe xưng hô cũng biết người nào địa vị cao hơn, tuy nhiên hiện tại quả thật hoàng Thái tử thực lực mạnh nhất, đành phải vuốt mũi chấp nhận.
Khang Tư đối với đề tài như vậy không có ý tứ, cho nên sau khi cười xong thẳng thắn nói:
- Vị sứ giả đại nhân này, xin mời nói thẳng, nói rõ ràng cho chúng ta biết, quý liên minh muốn Liên minh thống nhất chúng ta làm gì.

Đối vơi lời nói thẳng như vậy của Khang Tư, sứ giả không khỏi sửng sốt, vốn định đem tất cả vấn đề liên quan đến đại nghĩa cùng địa vị thao thao bất tuyệt liền không nói ra được nữa.
Tuy nhiên nếu Khang Tư là chủ nhân đã nói như vậy, thân là sứ giả còn ba hoa dài dòng, chỉ sợ sẽ bị người ta đuổi ra ngay tại chỗ ấy chứ.
Sứ giả bất đắc dĩ đứng dậy cúi đầu nói:
- Khang Tư đại nhân, Liên minh hoàng tộc chúng ta hy vọng Liên minh thống nhất đứng ở trung lập trong trận chiến giữa Liên minh hoàng tộc và khu Đông Nam, không thể hỗ trợ một chút nhân lực vật lực nào cho khu Đông Nam.
Lời này vừa ra, Khang Tư còn chưa có phản ứng, đám đại biểu bao gồm cả Tứ hoàng tử trong đó đều ồ lên một mảnh.
Lời này chính là Liên minh hoàng tộc hạ lệnh cho Liên minh thống nhất rồi, đặc biệt cái chuyện không thể hỗ trợ một chút nhân lực vật lực nào cho khu Đông Nam, lại đối đãi với Liên minh thống nhất như là cấp dưới, cho khiến cho đám đại biểu ngay cả Tứ hoàng tử cũng rất là bất mãn.
Hiện tại tất cả mọi người là thế lực độc lập, hơn nữa thế lực bên mình so với thế lực của ngươi, cho dù không thể cường đại hơn ngươi, vậy cũng không kém hơn bao nhiêu, hơn nữa ngươi còn đối mặt với công kích của một địch nhân, không ngờ dám cuồng vọng dùng lời lẽ hạ mệnh lệnh để đến ngoại giao với nhà mình như thế, thật sự là hơi quá đáng.
Khang Tư đối với chuyện này lại không hề có bộ dáng tức giận, vừa thấy bộ dáng Liên minh hoàng tộc có chút kiêu ngạo tỏ vẻ tự mình có thể giải quyết Đông Nam, cũng biết bọn họ khẳng định không có nắm được tin tình báo Áo Kha Nhĩ đã biến tất cả mọi người thành quân khôi lỗi, tin rằng bọn hắn nhất định nghĩ rằng Đông Nam cũng chỉ là bốn năm trăm vạn tráng đinh.
Nếu chỉ cần bốn năm trăm vạn quân khôi lỗi, Khang Tư tin rằng Liên minh hoàng tộc chỉ cần trả một giá nhất định khẳng định có thể đạt được thắng lợi, dù sao nhân lực vật lực đều là Liên minh hoàng tộc chiếm ưu thế.
Nhưng Đông Nam lại ước chừng xuất động ba bốn ngàn vạn quân khôi lỗi, những quân khôi lỗi này chính khôi lỗi, sức chiến đầu đều giống nhau, cùng với việc quân khôi lỗi là nam hay là nữ, là già hay là trẻ căn bản không có quan hệ quá lớn. -
Không nói quân số bên địch chênh lệch xa, chỉ cần một việc là tình báo sai lầm cũng đủ để cho Liên minh hoàng tộc ăn phải trái đắng rồi.
Đương nhiên, tin tức Đông Nam xuất động ba bốn vạn người này, Khang Tư sẽ không nói cho Liên minh hoàng tộc biết, tuy rằng rất chán ghét hành vi tà ác của Áo Kha Nhĩ, nhưng Liên minh hoàng tộc cũng không phải minh hữu của Liên minh thống nhất nha, nếu như vậy cần gì phải báo cho bọn họ để làm chuẩn bị trước.
Khang Tư thật sự không tin ba bốn vạn ngàn vạn quân Đông Nam đánh một lần Liên minh hoàng tộc liền tan vỡ, chỉ cần Liên minh hoàng tộc ở trung tuyến có thể ngăn cản thế công của quân khôi lỗi Đông Nam, như vậy trận chiến này liền hiểu được phải đánh thế nào.

Nghĩ như vậy, Khang Tư không khỏi cười cười với sứ giả.
Sứ giả kia ngoài cười nhưng trong không cười cũng cười theo, hiện tại sứ giả này thật sự chán ghét bộ dáng cười của Khang Tư, nự cười kia như là miệt thị, hoặc như là chế nhạo, càng như là nham hiểm, dù sao cũng không thể hiện gì tốt.
Nhưng người ta là đứng đầu Liên minh thống nhất, chỉ có thể nhẫn nại, ai kêu Liên minh hoàng tộc mặc dù có nắm chắc đánh bại quân Đông Nam, nhưng không có năng lực hai mặt cùng chiến.
Kỳ thật dựa theo đại đa số thần tử Liên minh hoàng tộc mà nói, phía sau thân thiết với Liên minh thống nhất là quyết sách anh minh nhất, nhưng mấy thủ lĩnh hoàng tộc trong Liên minh hoàng tộc, lại cho rằng quan tước của Khang Tư đều là đế quốc sắc phong, cho nên thân phận phải dưới điện hạ, không muốn hạ mình đi mượn sức.
Khiến đám thần tử không thể nói gì nữa, nếu đám hoàng tộc lo ngại mượn sức Liên minh thống nhất, Liên minh thống nhất sẽ yêu cầu Liên minh hoàng tộc nhập vào Liên minh thống nhất, tựa như Tây Nam của Tứ hoàng tử vậy.
Đường đường là hoàng tử kiệt xuất nhất hoàng thất đế quốc, bá chủ bốn tỉnh Tây Nam, bởi vì vấn đề người thảo nguyên mà cầu viện Liên minh thống nhất, tuy rằng bởi vì tiêu diệt người thảo nguyên, nhưng chính mình cũng không thể hạ mình chịu ủy khuất trở thành một thành viên làm việc nghe lệnh Liên minh thống nhất được, những người hoàng tộc như bọn họ không muốn tiếp nhận đãi ngộ khuất nhục như vậy.
Tuy rằng tất cả thần tử đều đối với những điều khoản rộng rãi của Liên minh thống nhất đều cảm thấy hứng thú, ít nhất một khi gia nhập sẽ không sợ bị người tìm cớ cướp đoạt tài sản, lại càng không sợ vô duyên vô cớ bị thủ trưởng chém đầu, hơn nữa còn có thể quang minh chính đại tranh quyền lực mà không cần lo lắng thủ trưởng kiêng kị chính mình, thật sự là nơi lý tưởng để làm thần tử.
Đáng tiếc, điện hạ nhà mình cũng không phải ngu ngốc, bọn họ không phải nhìn thấy không an toàn sau khi gia nhập Liên minh thống nhất, nhưng trong minh quy của Liên minh thống nhất cấm thành viên trong hội nội chiến, khiến cho giấc mộng thống nhất đế quốc của bọn họ vỡ tan.
Quan trọng là, bọn họ gia nhập Liên minh thống nhất căn bản không có khả năng trở thành đại minh chủ, chỉ có thể là một thành viên liên minh hết sức bình thường.
Những lý do đó chính là nguyên nhân căn bản khiến cho bọn họ không muốn gia nhập Liên minh thống nhất.
Sứ giả miên man suy nghĩ rất nhanh liền đặt sự chú ý trên lời nói của Khang Tư, sứ giả há miệng trợn to hai mắt nhìn Khang Tư, không chỉ hắn như thế, những đại biểu thành viên Liên minh thống nhất cũng là như thế, tuy nhiên so với sự khiếp sợ cùng khó hiểu của sứ giả, bọn họ thực ra thêm phần thần sắc xấu hổ.
Những tình huống này xuất hiện thật ra không phải trong lời nói của Khang Tư có gì khủng bố, mà chính là một câu nhẹ nhàng kia: "Đáp ứng yêu cầu của các ngươi, Liên minh thống nhất có thể được ưu đãi gì? "
Sứ giả thật sự mở mắt, hai thế lực lớn đàm phán ngoại giao không ngờ còn đĩnh đạc đồi lợi ích như thế, Khang Tư này hiểu hay không hiểu lễ tiết đây?
Giống như trường hợp tất cả mọi người phải thử dò xét mơ hồ cho nhau mới đúng, sao có thể như vậy. Quên đi, nhìn người ta đề ra yêu cầu bức bách mình trắng trợn như thế, đủ biết hắn cũng sẽ đề ra yêu cầu rõ ràng.
Sứ giả suy nghĩ một chút thăm dò nói:

- Nếu quý liên minh có thể thực hiện được yêu cầu của chúng ta, bên ta nguyện ý mở ra thương lộ cùng quý liên minh, nói cách khác chúng ta giải trừ thương cấm giữa quý minh và liên minh chúng ta, thương đoàn của quý minh có thể tự do ra vào liên minh bên ta. Đương nhiên, ngoại trừ vũ khí cùng lương thực ra, các sản phẩm khác thì thương đoàn của quý minh sẽ được hưởng thụ thuế suất ưu đãi, nói cách khác không có thuế qua cửa.
Đến đây, sứ giả có chút kiêu ngạo, theo hắn thấy, mở ra thương cấm đối với Liên minh thống nhất, hơn nữa miễn trừ thuế quan đối với những sản phẩm thông thường cho các thương đoàn của Liên minh thống nhất, đã là một ưu đãi phi thường hiếm thấy.
Tuy nhiên sứ giả rất nhanh phát hiện, tất cả đám đại biểu bao gồm cả Tứ hoàng tử đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn, tuy rằng Khang Tư vẫn bộ mặt mỉm cười như cũ không có vẻ gì khác, nhưng nhìn Tương Văn đứng sau Khang Tư bật cười kia, sau đó dùng ánh mắt khinh miệt nhìn mình, sứ giả lập tức hiểu được mình lại mắc phải sai lầm, nhưng sứ giả lại không biết phải làm sao với sai lầm này, không khỏi mờ mịt nhìn Khang Tư.
Khang Tư cười cười, nói với đám đại biểu:
- Vị đại nhân này nói lại cho sứ giả đại nhân biết một chút, điều kiện bọn họ đưa ra đối với Liên minh thống nhất chúng ta có bao nhiêu ý nghĩa.
Đám đại biểu lập tức giống như ăn thuốc kích thích nóng lòng muốn thử vậy, đây chính là cơ hội tốt khó có được để chính những kẻ nông thôn như mình khinh bỉ đám quý tộc đế đô nha, tuy nhiên cơ hội này lại bị đại biểu Tứ hoàng tử đoạt mất.
Đại biểu Tứ hoàng tử đứng lên giành nói trước:
- Sứ giả đại nhân! Tin rằng quý minh khẳng định không có thực hiện thống kê thương đoàn quý minh ra vào địa giới liên minh chúng ta bao nhiêu lần, càng chưa từng thực hiện thống kê qua, hiện tại các sản phẩm từ địa giới Liên minh hoàng tộc các ngươi, năm thành là thông qua Liên minh thống nhất chúng ta mua cho, hai thành là do Liên minh thống nhất chúng ta tự sản xuất, nói cách khác, thương phẩm nằm trong địa giới liên minh các ngươi, bẩy thành đều là từ nơi Liên minh thống nhất vận chuyển đi.
Nếu Liên minh thống nhất chúng ta học tập đơn phương cấm thương lộ như Liên minh hoàng tộc các ngươi, giá hàng quý minh ít nhất phải tăng lên năm lần, hoặc là cao hơn, bởi vì không có Liên minh thống nhất chúng ta, số lượng hàng hóa của các ngươi cực kỳ thưa thớt.
Sứ giả lập tức nổi giận nhảy dựng lên quát:
- Nói hưu nói vượn! Điều đó không có khả năng! Liên minh chúng ta đất đai rộng lớn sản vật phong phú, làm sao cần hàng hóa của Liên minh thống nhất các ngươi!
Sứ giả căn bản không muốn tin lời nói của đại biểu, bởi vì theo như hắn nói, bảy thành hàng hóa là từ Liên minh thống nhất, như vậy có thể nói Liên minh thống nhất đã hoàn toàn khống chế kinh tế Liên minh hoàng tộc.
Kinh tế một khi bị người khống chế, như vậy chủ nhân thế lực này cũng nên thay đổi rồi, chuyện tình vớ vẩn như vậy hắn làm sao có thể tin được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận