Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy Bạch Thiên Kình đã không còn ở trong phòng, Mạn Lan Đình cũng không nghĩ nhiều trở về phòng mình, sau đó thay đồ rồi đi xuống dưới lầu.
Vốn dĩ định không ăn sáng mà đến công ty luôn, nhưng lại thấy Bạch Thiên Kình một thân tây trang đang ngồi chỉnh tề đợi cô, ánh mắt sắc bén lâu lâu liếc nhìn đồng hồ trên tay.
Thấy cô đi xuống, mày anh dãn ra, “Ngồi xuống ăn sáng đi.”
Mạn Lan Đình ngoan ngoãn đáp “Vâng” một tiếng, sau đó kéo ghế ngồi xuống bên cạnh hắn, bắt đầu ăn sáng. Dạo gần đây dường như tâm tình hắn đặc biệt tốt thì phải, không hay cáu gắt với cô như trước nữa, thậm chí còn rất quan tâm cô.
“Buổi triển lãm sản phẩm của “Leon” diễn ra vào ngày mai à?”
Bạch Thiên Kình buông dao nĩa trên tay xuống, khẽ lấy khăn giấy lau khóe miệng, nhìn Mạn Lan Đình ảm đạm hỏi. Cô có chút ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn hắn, khẽ chớp chớp đôi mắt to tròn, hai má phồng lên vì ngậm đồ ăn.
Thấy hắn hơi nhíu mi thì cô khẽ gật đầu thay cho lời đáp, bởi lẽ cô đang nhai thức ăn, không tiện mở miệng. Sau khi ăn sáng xong, cô chào tạm biệt hắn rồi đến công ty, suốt cả dọc đường cô có chút thắc mắc.
Tại sao hắn lại hỏi về buổi ra mắt sản phẩm mới của “Leon” chứ? Chẳng lẽ là vì Cố Mạn Châu sao? Nghĩ đến đây lòng cô có chút nhói đau, quả nhiên là vì bạch nguyệt quang trong lòng hắn, vậy mà hồi nãy cô còn ảo tưởng rằng hắn là vì cô.
Ha, thật chua xót làm sao!
Mạn Lan Đình điều chỉnh lại tâm trạng, tiếp tục lái chiếc Bugatti Divo bạc của Bạch Thiên Kình đi đến công ty, vì hôm nay bác tài xế của “Bạch Viện” có việc xin nghỉ, nên cô phải tự thân vận động.
Chiếc Bugatti Divo bạc khẽ dừng lại trước sảnh tập đoàn “Leon”, Mạn Lan Đình một thân váy đen quyến rũ bước xuống, bảo vệ thấy cô thì tiến đến cúi chào, rồi nhận lấy chìa khóa xe đưa xuống hầm để xe.
Đúng lúc Mạn Lan Đình định đi vào bên trong, thì chiếc xe bảo mẫu chở Cố Mạn Châu cũng đến, cô ta nhẹ nhàng bước xuống theo sau là cô trợ lý nhỏ.
Hôm nay Cố Mạn Châu mặc một chiếc váy trắng tinh khiết, làm nổi lên làn da trắng mịn màng, mái tóc xõa xuống ngang hông, tổng thể vô cùng xinh đẹp.
Cố Mạn Châu khẽ đẩy gọng kính râm, liếc nhìn xung quanh, ánh mắt dừng lại trước thân ảnh của Mạn Lan Đình. Đôi đồng tử bỗng thay đổi, mày khẽ nhíu chặt lại, không nghĩ tới vừa đến “Leon” đã chạm mặt Mạn Lan Đình.
Cô ta vừa nhìn vừa đánh giá Mạn Lan Đình, trong lòng có chút khó chịu, nhìn thân hình kia cô ta có chút ghen tị, quá hoàn hảo rồi. Cố Mạn Châu không thể phủ nhận rằng Mạn Lan Đình cũng là một đại mỹ nhân, nếu như gia nhập vào giới giải trí Mạn Lan Đình nhất định sẽ là một đối thủ đáng gờm của cô ta.
“Phó tổng Mạn, chị đến rồi.”
Cảm nhận được có một ánh mắt sắc bén đang nhìn mình, Mạn Lan Đình định quay đầu lại thì bị cậu trợ lý của mình gọi lại.
“Ừ, chuẩn bị hết chưa?” Cô bước về phía cậu trợ lý ở cửa ra vào, lạnh lùng hỏi.
Cậu trợ lý thu hồi tầm mắt khỏi người Cố Mạn Châu, cười nhìn Mạn Lan Đình, “Xong rồi ạ, chị đi kiểm tra xem ổn chưa, hihi.”
Mạn Lan Đình khẽ gật đầu, đi vào bên trong, còn Cố Mạn Châu chỉ có thể nhìn theo bóng lưng của Mạn Lan Đình mà tức tối. Cô ta tuyệt đối sẽ không để cho Mạn Lan Đình đắc ý, cả sự nghiệp lẫn hôn nhân của Mạn Lan Đình, Cố Mạn Châu quyết định sẽ phá hủy mọi thứ.
Bạch Thiên Kình - người đàn ông bạc tỷ phải thuộc về cô ta, tiền tài, quyền lực lẫn người đàn ông ưu tú nhất, tất cả phải là của cô ta. Nghĩ đến đây, đáy mắt cô ta xẹt qua tia lạnh lẽo, sau đó nhấc chân đi vào bên trong “Leon”, cô trợ lý lẽo đẽo theo sau.
Bên trong hội trường nơi tổ chức buổi ra mắt sản phẩm mới của “Leon”, Mạn Lan Đình đang đi xem xét lại cách bày trí, thì đụng mặt Cố Mạn Châu từ ngoài đi vào.
“Phó tổng Mạn phải không? Nghe danh đã lâu, bây giờ mới được gặp, quả là cô còn xinh đẹp hơn lời đồn nha.”
Cố Mạn Châu nặn ra một nụ cười giả tạo, vươn cánh tay thon dài ra trước mặt Mạn Lan Đình, nói với giọng đầy mỉa mai.
Ánh mắt Mạn Lan Đình có chút thay đổi, vươn tay bắt lấy tay cô ta, “Cô Cố quá khen rồi, tôi đây làm sao sánh bằng ảnh hậu như cô chứ!”, cô cũng không kém cạnh mà đáp trả.
Sắc mặt Cố Mạn Châu trùng xuống, nụ cười trên khóe miệng trở nên vặn vẹo, trong lòng tức giận cực độ. Không nghĩ tới Mạn Lan Đình lại miệng lưỡi sắc bén như vậy, xem ra không dễ đối phó, ban đầu cô ta chỉ nghĩ đơn giản Mạn Lan Đình chỉ là một bình hoa, nhưng hình như cô ta quá khinh người rồi.
“Haha…Phó tổng Mạn thật hài hước.” Cố Mạn Châu buông tay, vội vã tìm chủ đề lấp liếm cho sự sượng sùng ban nãy.
“Ừ, cô Cố cứ tham quan đi, tôi còn có việc đi trước.”
Không để Cố Mạn Châu có thêm cơ hội nói tiếp, Mạn Lan Đình trực tiếp nói khéo rồi rời đi, nhìn theo bóng lưng cô rời đi, Cố Mạn Châu càng tức giận hơn. Bất quá đây là đang ở ngoài, cô ta vẫn không tiện biểu lộ ra bên ngoài, sau đó quay người đi về phía phòng nghỉ.
Mà vô tình cảnh hai người phụ nữ bắt tay nhau vừa nãy đã bị một paparazzi trà trộn vào đoàn nhân viên tổ trang trí hội trường chụp được, sau đó đăng lên mạng.
Chỉ sau một phút bài viết kia được đăng lên, cư dân mạng lại được một phen hóng hớt, bài viết nhanh chóng leo lên đứng đầu hot search với hàng nghìn comment kèm theo bảy bảy bốn chín tình tiết cẩu huyết.
Đến khi Mạn Lan Đình biết được bản thân lại lên top đầu hot search thì đã là ba tiếng sau, khi buổi tổng duyệt kết thúc, cô mới trở về phòng làm việc. Đang định xem nốt bản thiết kế dành cho cuối năm, thì Phong Vũ đẩy cửa đi vào, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Mạn Lan Đình.
“Chị Đình Đình, chị lại lên hot search rồi.”
Nghe Phong Vũ nói thế, Mạn Lan Đình có chút ngạc nhiên, cô cũng chẳng phải minh tinh gì mà trong vòng một tháng trở lại đây đã liên tục lên hot search hai lần, không kể đến mọi chuyện đều liên quan đến Cố Mạn Châu.
“Lần này lại là chuyện gì vậy? Tôi không nghĩ chỉ là một doanh nhân nhỏ nhoi mà được lên hot search đó.” Cô khẽ nhếch khóe miệng, tự châm chọc.
“Chị mở Weibo xem đi.” Phong Vũ bình thản ngồi xuống sofa, vắt chéo chân, “Coi bộ fans của chị cũng đông đấy, không kém gì cô ảnh hậu họ Cố kia đâu.”
Mạn Lan Đình khẽ lườm nguýt anh một cái, tiếp đó cầm điện thoại lên mở Weibo xem, mày cô nhíu chặt lại nhìn bài viết kia. Đây chẳng phải là cảnh Cố Mạn Châu và cô bắt tay nhau sao?
Sao mà qua tay đám paparazzi lại biến thành bộ dạng cô khi dễ ảnh hậu nhà người ta rồi, còn có cái tiêu đề giật gân nữa chứ, con mẹ nó thật là tức chết cô rồi.
#Ảnh hậu chạm mặt Mạn Tổng, ánh mắt Mạn Tổng có vẻ như không thân thiện cho lắm. Chính thất và bạch nguyệt quang, bên nào nặng hơn?
Phía dưới dòng trạng thái là vài tấm hình chụp cô và Cố Mạn Châu, tất cả đều là những biểu cảm không được tốt từ cô, xem ra đây là cố tình vì cô mà chuẩn bị.
【 Sóng Comment:
Hóng drama: Quả dưa này lớn nha, tiếp tục hóng hớt nè!
Fans não tàn Châu Yêu Quý: Chết tiệt thật, mọi người nhìn đi, chưa gì Mạn Tổng đã lên mặt rồi kìa, aaa…thật không chịu được mà. Tháng ngày còn lại của Châu Châu sẽ bị khi dễ ư? Thật không cam tâm.
Ăn dưa: Lầu trên à, bộ bị thần kinh hả, hay quên chưa uống thuốc vậy? Ánh mắt nào của bạn thấy Mạn Tổng khi dễ người khác thế, chỉ là cái bắt tay xã giao thôi mà. Ủa, ảo tưởng quá rồi!
Fans Châu Châu: @Ăn dưa, bạn nè, bạn ăn nói cho tử tế nhé! Cả hội chúng tôi đều thấy rõ ràng là Mạn Tổng khi dễ người nha, bạn chống mắt lên nhìn hộ cái!
CP vợ chồng Kình ca: Đám não tàn fans Cố Mạn Châu các người mắt có vấn đề à?! Mạn Tổng nhà chúng tôi đã làm gì Châu Châu nhà các người hả, bớt ảo tưởng lại đi!
Cư dân hóng hớt: Đồng ý với lầu trên.
Fans Châu Châu yêu quý: Ai biết được Mạn Tổng nhà các người có ý gì chứ?! Lòng người khó đoán, có người bên ngoài tỏ ra thanh cao nhưng thực chất bên trong lại rắn rết, hứ!
CP xào dưa: Con mẹ nó! Phát biểu quá hay, những lời này nên dành cho ảnh hậu hai mặt nha! Phi! Phi! Tôi khinh thường bộ mặt trà xanh kia.
Người qua đường: “…”
Châu Châu của tôi: @CP xào dưa, nói lại thử xem. Là Mạn Tổng nhà các người khi dễ người ta rồi còn ra mặt bênh vực, con mẹ nó mắt có vấn đề à?!
Fans Châu Châu mãi đỉnh: Lầu trên nói hay lắm, ủng hộ Châu Châu muôn năm!
Người qua đường: À…hình như fans của Châu Châu hơi quá lời rồi. Theo tôi thấy kia chỉ là cái bắt tay xã giao thôi mà, có gì đâu mà khi dễ. Không kể đến Mạn Tổng luôn mang bộ mặt lạnh lùng bá khí ngút trời, đó là khí chất của cô ấy, bộ có gì sai sao?
Hóng hớt: Đúng đúng! Lầu trên phân tích quá chuẩn luôn, nghìn like.
“…” 】
Phía dưới còn có rất nhiều comment, đa phần là các fans cấu xé nhau, qua vụ việc tháng trước, số fans của Mạn Lan Đình tăng lên rất nhiều. Có thể nói là ngang ngửa với Cố Mạn Châu, dù cô không phải người của giới giải trí, nhưng với số fans khủng bố kia cũng quá kinh khủng rồi.
“Hình như chị cũng rất được mọi người yêu thích nha, chị không tham gia vào giới giải trí là quá phí phạm rồi.”
Phong Vũ khẽ cười nói, ánh mắt vô cùng thích thú nhìn Mạn Lan Đình, chẹp…chị ấy lại lên hot search rồi, không biết lần này Bạch Thiên Kình sẽ tỏ thái độ gì đây? Thật mong chờ.
“Cảm ơn đã khen, tôi không có hứng thú với nơi hỗn loạn như giới giải trí.” Cô lạnh giọng đáp.
“Haizz…tôi đùa chút thôi, à phải rồi, ngày mai ông già nhà tôi cũng tới, chị giúp tôi nói vài câu tốt đẹp nhé!” Phong Vũ bắt đầu nịnh nọt cô.
Ở Phong gia anh sợ nhất là ba mình, không thể để ba anh có cớ phạt anh được, ở “Leon” này người được ông tín nhiệm nhất cũng chỉ có Mạn Lan Đình mà thôi. Có cô giúp đỡ anh còn sợ gì chứ!
“Sau chuyện này tôi muốn nghỉ phép vài ngày.” Cô không đáp ứng ngay mà đưa ra yêu cầu.
“Ừ, thành giao.” Phong Vũ khẽ nháy mắt với cô, sau đó nở một nụ cười tươi rói.
Tiếp đó, Phong Vũ trở về phòng làm việc của mình, còn cô lại tiếp tục vùi đầu vào mớ công việc của mình.