Độc Gia Chuyên Sủng

“Thần Thần, đừng ngủ. Đồ đạc đã sắp xếp xong rồi, chúng ta về nhà!” Quý Tiêu Dương đi tới trước giường, ôm cả bọc chăn lẫn Quý Thần Quang đang ngủ say vào trong lòng. Thần Thần sau khi ăn cơm trưa xong, tản bộ nửa giờ, trở về phòng liền ngủ, hiện tại đã ngủ được hai tiếng rồi. Thật sự là càng ngày càng có xu hướng thành heo…… Trong lòng Quý Tiêu Dương cười khẽ nghĩ, vươn tay, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng sờ lên hai má trơn mềm của Quý Thần Quang. Cảm giác hơi hơi buồn làm cho Quý Thần Quang giãy giụa.

“Thần Thần, nên trở về nhà rồi!” Cúi đầu ái muội khẽ cắn tai Quý Thần Quang, còn có ý xấu vươn đầu lưỡi liếm lỗ tai cậu.

“Ngô” Quý Thần Quang giãy dụa né tránh đầu lưỡi Quý Tiêu Dương, mở mắt liền nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười của anh hai. “Anh hai, để cho em ngủ tiếp một chút thôi!” Hảo buồn ngủ…… Nói xong, Quý Thần Quang ngáp một cái.

“Được, ngủ đi ngủ đi!” Nhìn bộ dáng Thần Thần, Quý Tiêu Dương cũng luyến tiếc, đơn giản liền ôm lấy Quý Thần Quang ra khỏi phòng bệnh.

Nam Cung Kỳ ở bên ngoài đợi một hồi cũng không thấy Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đi ra, trong lòng có chút kinh ngạc. Lúc đang chuẩn bị đi vào xem có chuyện gì thì thấy Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang đi ra. “Đây là……” Nam Cung Kỳ nhẹ giọng hỏi.

“Thần Thần rất mệt mỏi, để cho em ấy ngủ tiếp đi!” Quý Tiêu Dương vừa nói vừa đi về phía xe. Nam Cung Kỳ nhanh chóng đi đến bên cạnh mở cửa xe ra. Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang ngồi xuống, cẩn thận điều chỉnh để cho Quý Thần Quang đang ngủ say có thể nằm thoải mái nhất.

“Thần Quang cũng quá có thể ngủ đi!” Linh Thiên Nhiễm có chút giật mình nhìn Quý Thần Quang vẫn còn đang ngủ, đã hai tiếng rồi…… Trong lòng liền kỳ quái, Thần Quang có thể ăn có thể ngủ, như thế nào không mập lên?

“Hẳn là tối hôm qua quá mệt mỏi!” Quý Tiêu Dương cười khẽ nói “Kỳ, mở điều hòa lên đi, nhiệt độ không khí giống như có điểm thấp!” Vuốt hai má Thần Thần trong lòng có hơi lạnh. Đừng không nghĩ qua là lại bị cảm……

“Ân. Được!” Nam Cung Kỳ mở điều hòa lên “Về nhà thôi” Hưng trí cao vút nói một câu. Xe chậm rãi chạy ra khỏi bãi độ xe, hướng tới biệt thự đi!

“Vẫn là nhà tốt nhất!” Đến biệt thự, đoàn người Quý Tiêu Dương xuống xe. Vào nhà, Nam Cung Kỳ ngồi xuống sô pha cảm thán nói một câu. Ở thành phố C, vì tiện đi lại làm việc, Quý Tiêu Dương đơn giản liền mua một khu biệt thự ở ngoại ô, tất cả mọi người ở cùng một chỗ!

“Buổi tối hôm nay tổ chức tiệc đi, chúc mừng Thần Quang xuất viện!” Linh Thiên Nhiễm ngồi ở một bên sô pha, hưng phấn nói với mấy người phía trước.

“Cái này được đấy, mùa đông ăn lẩu là ngon nhất!” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt của mình, thanh âm cũng hơi hơi kích động.

“Vậy hiện tại chúng ta đi mua đồ dùng cùng nguyên liệu nấu ăn đi!” Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang ngồi trên sô pha đơn, cười nhẹ nói. Ngón trỏ tay phải nhẹ nhàng chọc lên hai má Quý Thần Quang. Thần Thần hẳn là sẽ thực hưng phấn, tiểu gia hỏa này rất thích náo nhiệt……

“Tôi cùng Kỳ đi!” Nam Cung Cửu lẳng lặng ngồi ở một bên thản nhiên mở miệng.

“Chờ tôi thở tý đã, già rồi, không còn nhiều sức nữa!” Nam Cung Kỳ cười khẽ nói, lấy kính mắt của mình xuống, lấy một cái khăn tay màu lam từ trong túi quần ra nhẹ nhàng lau.

“Đau đầu?” Nghe Nam Cung Kỳ nói, Nam Cung Cửu hơi chút kinh ngạc. Kỳ hai ngày này giống như tinh thần không tốt lắm. Trên mặt cũng có chút tái nhợt! Hơn nữa đáy mắt đều là dày đặc thanh ảnh cùng hai mắt thâm quầng! Trong lòng Nam Cung Cửu lo lắng, có thể hay không là do mấy ngày này quá mệt mỏi?

“Kỳ, hảo hảo chăm sóc bản thân! Ngày đó cậu đã vất vả nhiều rồi. Nghỉ ngơi một thời gian đi, mọi việc để tôi xử lý!” Quý Tiêu Dương cũng nhìn ra tinh thần của Nam Cung Kỳ không tốt, trong lòng cũng có chút tự trách, mấy ngày nay hắn vẫn đều canh giữ bên người Thần Thần, chuyện của công ty đều do Kỳ gánh vác……

“Ha ha, cũng biết, tôi nghỉ ngơi vài ngày!” Nam Cung Kỳ quả thật cảm giác được mệt chết đi, cũng vốn không có làm kiêu, lau sạch kính mắt xong một lần nữa đặt lên mũi.

“Tiểu Dương, có cái gì tôi có thể làm thì giao cho tôi đi. Tôi cũng là nhân viên của cậu!” Linh Thiên Nhiễm cầm một quả lê hung hăng cắn một ngụm, vừa ăn vừa nói. Trên mặt có chút mất tự nhiên, việc này cậu thật đúng là không biết nên mở miệng thế nào.

“Đương nhiên, cậu còn có rất nhiều chuyện phải làm! Buổi tối hôm nay phải nắm chặt lấy thời gian cuồng hoan đi! ” Quý Tiêu Dương trêu tức nhìn thoáng qua Mạc Dương, nói với Linh Thiên Nhiễm một câu.

(): vui vẻ điên cuồng.

“Phác phốc…… Khụ……” Cảm giác được ánh mắt ái muội rõ ràng của Quý Tiêu Dương, Linh Thiên Nhiễm ăn được một nửa quả lê thì bị sặc…… Như thế nào, như thế nào đều biết hết vậy?…… Mặt không biết là vì bị sặc hay vì cái gì khác mà đỏ bừng một mảnh!

Mạc Dương nhìn bộ dáng Linh Thiên Nhiễm, nhanh chóng đưa cậu ôm vào trong lòng, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cậu. Biểu tình trên mặt hiển nhiên là vẫn không chút thay đổi như trước…… Nhưng trong ánh mắt lại lộ ra ôn nhu thản nhiên!

“Thiên Nhiễm, thẹn thùng!” Nam Cung Kỳ cười nhẹ bỏ thêm một câu.

“Không, không, mới không phải!” Linh Thiên Nhiễm lập tức nhảy dựng lên “Mới không có, ai nói, là tôi bị sặc!” Thanh âm nói là mười khí mười phần, nếu xem nhẹ cậu, ánh mắt mơ hồ liền càng hoàn mỹ……

“Ha ha!” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt của mình, bất giác cười ra tiếng.

Một đám người nhìn Linh Thiên Nhiễm đứng ở giữa, khéo mắt đều nhịn không được nhiễm ý cười nhàn nhạt.

“Cười, cười cái P. Mẹ kiếp…… Tôi nói không phải! Mạc Dương, anh nha, không cho phép cười!” Trấn áp không được bạn tốt của mình, Linh Thiên Nhiễm trực tiếp đem vòi phun chuyển đến trên người Mạc Dương.

(): mông

Nhưng mà, nhìn bộ dáng Linh Thiên Nhiễm, ý cười nơi khóe mắt Mạc Dương ngược lại càng ngày càng sâu!

“Ta dựa vào……” Linh Thiên Nhiễm nổi điên rồi……

“Các anh đang cười cái gì vậy?” Quý Thần Quang bị ý cười của đoàn người đánh thức, không hiểu ra sao nhìn mọi người đang cười khẽ, xảy ra chuyện gì thú vị sao, tất cả mọi người đều đang cừoi! Ngay cả băng sơn Tiểu Cửu cùng Mạc Dương đều nở nụ cười! Hảo muốn biết……

“Anh hai, các anh đang cười cái gì vậy?” Quý Thần Quang mê mang chớp chớp hai mắt của mình.

“Chúng ta đang cười……” Quý Tiêu Dương vừa mới mở miệng nói, Linh Thiên Nhiễm liền lên tiếng “Thần Quang, không có gì. Bọn anh đang bàn hôm nay tổ chức một bữa lẩu!”

“Cái này em thích!” Trừ bỏ đồ ngọt, Quý Thần Quang thích nhất là ăn lẩu. Bởi vì không khí có thể rất náo nhiệt, thực thân thiết…… Bốn phía vô cùng náo nhiệt, tất cả đều là bạn bè anh em thân thiết nhất của mình, loại cảm giác này làm cho cậu cảm thấy thực ấm áp!

“Chỉ biết là em sẽ thích!” Vươn tay nhẹ nhàng điểm điểm cái mũi Quý Thần Quang.

“Hiện tại đi mua nguyên liệu nấu ăn sao?” Quý Thần Quang cọ cọ lên tay anh hai, ngốc hồ hồ nói.

“Đúng. Chuẩn bị đi!” Nam Cung Kỳ đứng lên, cười khẽ nói.

Quý Tiêu Dương nhìn ánh mắt sáng trong suốt của Quý Thần Quang, lập tức mở miệng ngăn cản “Thần Thần, chân bị thương của em vừa mới tốt lên được một chút. Không thể đến nơi có nhiều người đi lại!”

“Nga……” Thanh âm lập tức héo rũ, đôi mắt sáng trong suốt trở nên ngập nước, cúi đầu nghịch nghịch ngón tay của chính mình!

“Ngoan, muốn ăn cái gì thì nói cho Kỳ, Kỳ giúp em mua về! Chờ thêm hai ngày nữa chúng ta còn có thể đi Bách Hoa Thai, nếu chân em bị thương nữa thì không thể đi được!” Nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang, thanh âm Quý Tiêu Dương ôn nhu đôn hậu!

“Ân. Em biết rồi!” Quý Thần Quang ngẩng đầu, nghịch ngợp chớp chớp hai mắt của mình. Rồi sau đó mới đưa tầm mắt chuyển về phía Nam Cung Kỳ “Kỳ, em có rất nhiều món muốn ăn!” Giọng nói có chút buồn rầu……

“Anh đều không sai biệt lắm biết hết rồi! Giúp em mua về là được đúng không?” Nam Cung Kỳ đi đến trước mặt Quý Tiêu DƯơng, nhịn không được vươn tay sờ sờ tóc Quý Thần Quang. Thần Quang thật sự là rất khả ái……

“Hay quá. Kỳ, anh thật tốt!” Ánh mắt sáng trong suốt giống như cún con cười sáng lạn với Nam Cung Kỳ.

Nam Cung Kỳ cười cười không nói gì “Tiểu Cửu, chúng ta đi thôi.”

Nam Cung Cửu đứng lên cùng Nam Cung Kỳ ra khỏi biệt thự.

……

Buổi tối tám giờ, Nam Cung Kỳ cùng Quý Tiêu Dương hai người hợp lực mới làm xong bữa lẩu!

“Đến, có thể bắt đầu ăn rồi!” Đem tất cả mọi thứ đều dọn xong, Nam Cung Kỳ đôi với mấy người ngồi trong phòng khách chảy nước miếng nhìn nhà ăn, lớn tiếng hô!

“Đến đây, đến đây, rốt cục cũng có thể ăn!” Linh Thiên Nhiễm lập tức nhảy dựng lên chạy tới nhà ăn. Đáy mắt Mạc Dương hàm chứa ôn nhu nhè nhẹ nhìn bóng dáng sinh long hoạt hổ ở phía trước. Cảm giác trong lòng là thỏa mãn trước nay chưa từng có. Từ sau khi biết Thiên Nhiễm, hắn mới biết được mình còn sống là vì cái gì. Quen biết mấy người Quý Tiêu Dương, hắn mới biết được nguyên lai cuộc sống cũng có thể ấm áp như vậy! Hắn quyến luyến sự ấm áp này, cho nên hắn cam nguyện lưu lại với bọn họ, cùng nhau phấn đấu!

(): khỏe mạnh hoạt bát

“Lâu chết em, hảo đói a……” Quý Thần Quang cũng nghĩ giống Linh Thiên Nhiễm, vui vẻ chạy đến nhà ăn, nhưng là chân cậu vừa mới khỏi, không thể quá mức kích động mà chạy. Chỉ có thể chầm chậm đứng lên, chầm chậm bước đi. Ô rơi lệ……

“Tôi đỡ cậu!” Nam Cung Cửu đi tới bên người Quý Thần Quang, để sức nặng của nửa người cậu đặt trên người mình. Cẩn cẩn thận thận đỡ Quý Thần Quang đi đến nhà ăn.

“Thiên Nhiễm, anh ăn vụng!” Vừa đến nhà ăn, Quý Thần Quang liền nhìn thấy Linh Thiên Nhiễm cư nhiên ăn vụng. Ánh mắt nhất thời đại tỏa sáng, cậu cũng muốn ăn…… Cậu hảo muốn chạy a…… Chạy a……

“Hương vị thật sự là rất ngon a!” Linh Thiên Nhiễm ăn một miếng thịt bò, đối với Quý Thần Quang làm ra một bộ dáng hưởng thụ.

Nhìn nhìn, Quý Thần Quang nước miếng chảy ròng ròng…… Thơm quá a, thơm quá a…… Dùng sức ngửi ngửi mùi hương nồng đậm bay đến từ bàn ăn!

“Con heo ngốc!” Quý Tiêu Dương từ phòng bếp đi ra liền nhìn thấy Quý Thần Quang ánh mắt sáng trong suốt lăng lăng chảy nước miếng nhìn bàn ăn cách đó không xa. Bước vài bước đi đến phía trước Quý Thần Quang, ôm cậu vào trong ngực, sải bước ngồi vào cái bàn trước mặt.

“Em muốn nấm kim châm!” Quý Thần Quang liếc mắt một cái liền nhìn thấy đồ ăn mình thích, nhanh chóng nói! Đã lâu rồi chưa ăn lẩu…… Cảm giác nước miếng của mình đang tràn ra……

“Có, có, không vội. Anh đã giúp em trần xong rồi!” Quý Tiêu Dương lấy đôi đũa, từ trong nồi nước đang sôi gắp nấm kim châm vừa mới bỏ vào, đặt vào trong bát Quý Thần Quang. Đã sớm biết con mèo nhỏ tham ăn này sẽ nhớ kỹ nấm kim châm, cho nên khi nồi nước vừa mới làm xong hắn đã cho nấm kim châm vào nồi. Hiện tại thời gian vừa đủ, có thể gắp ra ăn!

“Tổng cảm giác còn thiếu cái gì đó!” Linh Thiên Nhiễm ăn mấy miếng thịt bò. Hương vị này thật ngon…… Không nghĩ tới, tay nghề nấu ăn của Tiêu Dương cư nhiên cũng có thể tốt như vậy!

“Thiếu cái gì?” Nam Cung Kỳ thả rau xà lách vào nồi, ngẩng đầu hỏi Linh Thiên Nhiễm!

“Tôi đang nghĩ a!” Linh Thiên Nhiễm vừa ăn khoai tây Mạc Dương trần giúp cậu vừa suy nghĩ. Rốt cuộc là thiếu cái gì a…… Ánh mắt ở bốn phía quét một vòng, Linh Thiên Nhiễm vỗ đầu lớn tiếng nói “Tôi biết rồi. Thiếu rượu, không khí này còn có thể càng náo nhiệt hơn một chút!”

“Rượu?” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt của mình. Thứ này anh rất ít uống……

“Cái này hay. Ăn lẩu liền náo nhiệt một chút. Em đi lấy, em biết lấy rượu ở đâu!” Quý Thần Quang người kia đã sớm đối với những cái tên rượu hoa cả mắt trong tủ rượu sinh ra hứng thú. Chính là anh hai vẫn không cho cậu chạm vào, hôm nay rốt cục có cơ hội! Nói xong, liền chuẩn bị đi tới tủ rượu trong phòng khách.

“Anh đi lấy. Em đừng lộn xộn!” Quý Tiêu Dương vẫn là có chút lo lắng cho Quý Thần Quang!

“Anh hai, anh đồng ý?” Đôi mắt thật to sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương, có chút kinh ngạc!

“Em không phải luôn nhớ kỹ cái này sao? Hôm nay để cho em nếm thử một chút theo ý nguyện đi!” Quý Tiêu Dương đứng lên, sờ sờ đầu Quý Thần Quang. Đi đến phòng khách. Kỳ thật là vì hắn cũng cảm giác được, không khí náo nhiệt một chút mới hay……

“Hai chai này tác dụng chậm không lớn lắm! Ba chai này tác dụng chậm khá lớn!” Tiêu Dương đặt năm chai rượu lên trên bàn, từ bên cạnh lấy ra sáu chén rượu đặt ở trước mặt mỗi người.

“Trước tiên uống chai tác dụng chậm lớn đi. Chúng ta phải hoàn toàn náo nhiệt một lần!” Linh Thiên Nhiễm rất có khó thế cầm chai rượu tác dụng chậm lớn, đổ đầy sáu cái chén! Động tác kia liền mạch lưu loát như hành văn làm cho người ta không có thời gian phản bác……

Quý Thần Quang không có gì, thuộc loại nghé con mới sinh không sợ hổ. Ánh mắt sáng trong suốt lóe quang mang nóng lòng muốn thử. Mạc Dương cùng Nam Cung Cửu còn có Quý Tiêu Dương thuộc loại cao thủ uống rượu, chỉ có Nam Cung Kỳ nhìn rượu ở phía trước, có chút khó xử nuốt nước miếng. Anh được xưng là một ly đã gục……

“Ha, đều đã thế này rồi. Chúng ta chơi trò chơi gì đó đi, như vậy không khí sẽ càng thêm nóng! Linh Thiên Nhiễm đem vỏ chai rượu ném sang một bên, kính tình dào dạt nói.

“Được. Chơi cái gì?” Quý Thần Quang là hoàn toàn hưng phấn…… Khuôn mặt trắng nõn đều xuất hiện một tầng bạc hồng!

“Ừm. Truth or Dare đi? Tôi đi lấy bài!” Linh Thiên Nhiễm nói xong, bỏ chạy đến phòng khách, lưu lại một đoàn người trợn mắt há mồm……

(): một trò chơi. nói thật hay mạo hiểm. http://en.wikipedia.org/wiki/TruthorDare%3F

Cái gì gọi là nói thật hay mạo hiểm? Ánh mắt Quý Thần Quang nhìn về phía anh hai mình, anh ấy cũng sẽ không…… Lại nhìn, kỳ thật anh ấy cũng đều là vẻ mặt mờ mịt……

“Chơi như thế nào?” Quý Thần Quang nhìn Linh Thiên Nhiễm lại xuất hiện, ngơ ngác hỏi một câu.

“Yên tâm. Tôi sẽ nói cho các cậu biết! Chúng ta liền trực tiếp dùng oẳn tù tì để quyết định, người thắng có thể lựa chọn phương thức trừng phạt là ‘nói thật’ hay ‘mạo hiểm’. Lựa chọn nói thật thì người thắng có thể tùy ý hỏi người thua một vấn đề, người thua phải chi tiết trả lời toàn bộ. Lựa chọn mạo hiểm, người thắng có thể tùy ý đưa ra một hành động nào đó để người thua làm, ví dụ như 20 cái chống đẩy, 50 cái đứng lên ngồi xuống…… Sau khi hoàn thành xong thì một hiệp chấm dứt, bắt đầu hiệp tiếp theo.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui