Độc Gia Chuyên Sủng

Đoàn người Quý Tiêu Dương vừa mới ra khỏi sân bay liền thấy người đến đón. Cung khính đứng ở trước mặt Quý Tiêu Dương, cúi người “Đại thiếu gia, tiểu thiếu gia, lão gia đã sắp xếp xe, chờ các vị đã lâu rồi! Xin mời đi theo tôi!”

Quý Thần Quang nắm chặt tay Quý Tiêu Dương, rõ ràng là không tình nguyện! Đôi lông mày như họa khẽ nhăn lại! Cậu không chịu nổi cái loại lễ nghi trói buộc này, cảm giác cả người không được thoải mái!

“Ân!” Quý Tiêu Dương thản nhiên gật gật đầu, nhẹ nắm lấy tay Quý Thần Quang. Không tiếng động an ủi, để cho cậu nhẫn nhịn!

Đoàn người ngồi lên xe do Quý phụ sắp xếp, một đường nhanh chóng chạy tới biệt thự!

“Đại thiếu gia, tiểu thiếu gia, hai người đã trở về!” Hai người thanh niên mở cửa xe ra, cung kính nói một câu.

Quý Tiêu Dương nắm tay Quý Thần Quang xuống xe, cùng mấy người Mạc Dương liếc mặt một cái. Trận thức này…… Trong lòng cười lạnh một tiếng! Ngây người nửa giây liền vào biệt thự!

“Ông nội, bà nội!” Vào biệt thự, đến phòng khách liền nhìn thấy Quý phụ cùng Quý mẫu đang ngồi trên sô pha!

Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đồng thanh kêu một tiếng! Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm, Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu ở phía sau cũng đồng thanh kêu một câu “Ông nội Quý, bà nội Quý!”

Quý phụ nhìn thấy Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang hai người tay trong tay, nguyên lai trên khuôn mặt không chút thay đổi lập tức xuất hiện lạnh lùng. “Đều lớn như vậy rồi, còn như thế thì thành cái dạng gì!”

Quý mẫu rõ ràng không có dự đoán được Quý phụ sẽ thiếu kiên nhẫn như vậy, nhanh chóng đi lên phá vỡ bầu không khí. Nhìn về phía mấy người Mạc Dương, nhẹ cười dùng thanh âm mềm nhẹ nói “Mấy đứa là bạn của Tiêu Dương đi? Nào đến đây, đừng đứng, ngồi đi a. Chị Thu, rót trà! Lão gia, bọn nhỏ vừa mới về nhà, có chuyện gì đợi lát nữa nói sau!”

“Hừ!” Quý phụ hừ lạnh một tiếng, tựa đầu về phía bên kia không nói gì nữa.

Dì Thu bưng nước trà lên cho từng người. Rồi sau đó lại mang lên hoa quả, điểm tâm, đồ ăn vặt linh tinh gì đó!

“Tiêu Dương, Thần Quang, hai đứa đã ăn sáng chưa?” Quý mẫu thấy tẻ nhạt, cười gượng ép hỏi một câu.

“Bà nội, bọn con ăn xong bữa sáng mới trở về đây!” Thần Quang nhưng thật ra rất thích Quý mẫu! Từ nhỏ, bà nội liền đối với cậu rất tốt! Trong lòng Quý Thần Quang cũng hiểu được, cho nên thanh âm lúc nói chuyện cũng biến ngọt rất nhiều, tươi cười cũng sáng lạn hơn nhiều.

Quý mẫu nhìn nụ cười của Quý Thần Quang, nghe lời cậu nói, liền cảm giác tâm khảm đều nhuyễn, giơ giơ tay về phía Quý Thần Quang “Đến đây nào, Thần Quang. Để cho bà nội nhìn xem con có cao lên không!”

Quý Thần Quang sửng sốt một chút, nghĩ nghĩ, vẫn là buông lỏng tay anh hai ra, đi tới trước mặt Quý mẫu “Bà nội! Thần Quang rất nhớ bà!” Nói xong, còn ôm cổ Quý mẫu cọ cọ.

“Thần Quang gầy không ít a. Có phải hay không anh hai vội vàng làm việc, không chăm sóc tốt cho con a. Nếu không trở về sống cùng bà nội đi được không? Xem này, cánh tay nho nhỏ, đôi chân gầy gầy. Bà nội nhìn đau lòng a Thần Quang của ta, lúc còn nhỏ chính là một tiểu tử béo mập a!” Quý mẫu một bên nói xong, một bên xoa xoa bóp bóp cánh tay cùng khuôn mặt Quý Thần Quang!

“Mới không phải đâu bà nội, anh hai tốt lắm, còn có thể làm rất nhiều đồ ăn ngon cho Thần Thần ăn! Thần Thần đã quen sống với anh hai rồi, bà nội đừng lo lắng!” Ở trong lòng Quý Thần Quang, bà nội xem như là người thân đúng nghĩ duy nhất của cậu. Anh hai là người yêu của cậu, không thể tính là người thân! Bên này, Quý phụ vừa mới im lặng nghe thấy Quý Thần Quang nói lại lên tiếng “Thần Quang, anh hai cháu cũng không còn nhỏ nữa. Về sau nó sẽ phải kết hôn, cháu như vậy không phải biện pháp. Trở về sống với ông bà nội, đừng làm cho cuộc sống của anh hai cháu thêm gánh nặng nữa! Để cho nó có thời gian rảnh đi tìm bạn gái!”

“Anh hai sẽ không kết hôn. Cũng sẽ không có bạn gái!” Nghe Quý phụ nói, Quý Thần Quang không cao hứng! Cậu không thích nhất, ghét nhất chính là người khác ở trước mặt cậu nói anh hai sẽ kết hôn linh tinh! Cho nên lời nói Quý phụ vừa dứt, cậu liền dùng thanh âm cơ hồ là bén nhọn đến phản bác! Anh hai cho tới bây giờ đều là của một mình Quý Thần Quang cậu!

“Vớ vẩn!! Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng! Hơn nữa, Tiêu Dương là lớn nhất trong nhà, phải nói dõi tông đường, tiếp nhận chuyện hương khói của Quý gia! Nào có đạo lý không kết hôn!” Trong lòng Quý phụ đối với chuyện ảnh chụp đã có khắc sâu. Hiện tại vừa nghe Quý Thần Quang nói, toàn bộ cảm xúc xem như hoàn toàn bạo phát. Thực sợ cái vạn nhất kia sẽ đúng, đến lúc đó Quý gia xem như xong đời……

“Anh hai không kết hôn, chính là không kết hôn!” Quý Thần Quang cũng hét lên! Thanh âm của ông lớn, thanh âm của tôi cũng có thể lớn! Lập tức dùng thanh âm bén nhọn mãnh liệt phản bác. Hơn nữa, lần đầu tiên dùng ánh mắt to tròn nhìn thẳng vào con ngươi lạnh băng của Quý phụ. Không có ý lùi bước! Ngược lại bên trong còn có cố chấp cùng kiên định rất sâu!

“Lão gia, bình tĩnh một chút. Thần Quang, sao con lại nói chuyện với ông nội như thế?” Thanh âm Quý mẫu nhẹ nhàng ôn nhu, làm cho người ta không đành lòng đi tổn thương!

“Ba, mẹ!” Quý mẫu vừa nói xong, Quý Hào cùng Lục Dao liền đứng trước mặt hai người, cung kính gọi. Hôm nay Lục Dao trang điểm kiểu thanh nhã để làm khí sắc của mình có vẻ có tinh thần một chút. Bất quá từ trong mắt của cô có thể nhìn ra hiện tại cô thực không thoải mái! Thân thể đang đứng đều xuất hiện lay động nhẹ nhàng, giống như giây tiếp theo sẽ ngã xuống!

“Hào nhi, Dao Dao, đến đây. Ngồi đi. Chị Thu rót trà!” Quý mẫu cười gật gật đầu. Không khí trong phòng khách tiếp tục duy trì sự nguy hiểm!

Sau khi được Quý mẫu cho phép, Lục Dao nhanh chóng ngồi xuống sô pha, thật sâu thở ra một hơi. Thế này mới cảm giác cả người có vẻ thoải mái hơn! Có chút không rõ này đột nhiên là xảy ra chuyện gì……

“Tiêu Dương, Thần Quang!” Quý Hào đợi một hồi, thấy Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang không có mở miệng gọi hắn, đành chủ động nói trước!

“Ba mẹ!” Quý Tiêu Dương thản nhiên gọi một tiếng, Quý Thần Quang lại vẫn như trước không có mở miệng. Hiện tại cậu đang nổi nóng, vốn là không thích Quý Hào cùng Lục Dao, lúc này lại càng không muốn gọi!

“Thần Quang, trưởng bối vi tôn, lễ nghi cháu học chạy đi đâu hết rồi?!!!” Quý phụ mắt lạnh nhìn thoáng qua Quý Thần Quang. Ba mẹ đến đây cư nhiên còn không có mở miệng chào hỏi! Thật sự là……

“Xin hỏi, ngài có dạy tôi lễ nghi sao?” Quý Thần Quang kỳ quái nhìn thoáng qua Quý phụ! “Hay vẫn là nói, bọn họ có dạy tôi lễ nghi!” Ánh mắt chuyển hướng Quý Hào cùng Lục Dao ở bên cạnh, trong mắt có lạnh lùng trào phúng!

“Cháu……” Quý phụ vừa nghe lời này liền nổi giận! “Hỗn trướng! Quý Thần Quang, trong mắt cháu còn trưởng bối không?”

(): láo toét. trưởng bối: người lớn

“Vậy các người tự hỏi chính mình một chút xem, trong mắt các người đã từng có tôi chưa???” Quý Thần Quang đứng lên, lạnh lùng nhìn Quý phụ, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua Quý Hào cùng Lục Dao! Thanh âm lạnh lùng mà băng hàn!

Vừa dứt lời, toàn bộ phòng khách nhất thời lâm vào im lặng……

Quý Thần Quang mắt lạnh đi tới trước mặt Quý Tiêu Dương, giống như là khiêu khích, trực tiếp chui vào lòng Quý Tiêu Dương! Hai tay gắt gao ôm lấy vòng eo Quý Tiêu Dương! Biểu tình trên mặt vẫn là lạnh như băng!

Quý Tiêu Dương rõ ràng cảm giác được thân thể nhỏ bé của Thần Thần ở trong lòng đang run rẩy! Trong lòng tràn ra đau đớn nhè nhẹ…… Một tia một tia giống như là bị dao cắt, không ngừng đau đớn! Hắn ôm chặt lấy Quý thần Quang ở trong lòng. Dùng ấm áp của mình để làm tan đi rét lạnh của người trong lòng! Thần Thần, đừng sợ, có anh hai ở đây! Anh hai vẫn luôn luôn ở đây! Mãi mãi, mãi mãi……

Đây là lần đầu tiên Mạc Dương đến Quý gia, nhìn thấy cảnh này, trong lòng khiếp sợ…… Hắn vẫn luôn nghĩ Thần Quang là một đứa nhỏ hạnh phúc! Có được vô vàn sủng ái của Tiêu Dương cùng với yêu thương của Quý gia…… Nhưng không có nghĩ đến, nguyên lai Thần Quang là một đứa nhỏ bị Quý gia vứt bỏ…… Đứa nhỏ kia, lúc cười tinh thuần mà ấm áp, tính cách lại trẻ con, trắng như tờ giấy! Ai đều không nghĩ đến, kỳ thật nó là một đứa nhỏ cha không đau mẹ không thương…… Trong lòng Mạc Dương hiện tại tư vị nào cũng có!

“Hai đứa xem hai đứa thế này thì giống cái dạng gì??? Buông tay cho ta!” Nguyên bản Quý phụ có chút mất tự nhiên, nhìn thấy Quý Thần Qaung cứ như vậy ở trước mặt mọi người thân thiết ôm Quý Tiêu Dương, ông lại nghĩ đến ảnh chụp, trong lòng lửa giận lại bốc lên……

“Thần Quang, không cần cùng anh hai ôm ôm ấp ấp. Như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt, bên cạnh vẫn còn sô pha trống!” Quý Hào bởi vì lời nói vừa rồi của Quý Hào, có vẻ xấu hổ, cho nên ngữ khí cũng dịu đi một chút.

“Tôi cùng anh hai trong lúc đó có như thế nào cũng không cần người ngoài nói nhiều!” Quý Thần Quang mắt lạnh nói, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng mà cao ngạo!

Quý Tiêu Dương chỉ lẳng lặng nhìn. Hắn biết, trong lòng Thần Quang có chút oán hận, vẫn là để em ấy phát tiết đi mới tốt. Nhiều năm như vậy, hiện tại cũng đến lúc rồi……

“Quý Thần Quang, cái gì kêu không cần người ngoài nói nhiều?” Quý phụ nghe thấy câu sau của Quý Thần Quang, toàn bộ cảm xúc liền bùng nổ!

“Chính là ý trong mặt chữ!” Quý Thần Quang không sao cả nói xong. Đáy mắt nhìn Quý phụ hiện lên tổn thương thật sâu…… Là các người bức tôi! Rõ ràng tôi từng khát vọng yêu thương của các người như vậy, các người lại ném tôi qua một bên, không thèm để ý. Là các người đem yêu thương của tôi dành cho các người dẫm nát dưới bàn chân! Làm cho nó trở nên không đáng một đồng, làm cho nó trở thành đau thương……

“Hảo, hảo, hảo……” Quý phụ thở hổn hển, ôm ngực, sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt, mồ hôi trên trán cũng toát ra, ngay cả nói chuyện cũng trở nên lộn xộn, nói liền một lúc ba chữ hảo.

“Lão gia, hãy bớt giận đi! Chú ý cảm xúc!” Quý mẫu vừa thấy bộ dáng của Quý phụ, trong lòng nhất thời nóng này. Xem dạng này như là có điềm báo phát bệnh…… “Thần Quang, đừng kích thích ông nội con nữa, ông ấy có bệnh tim!” Ngữ khí Quý mẫu lớn thêm vài phần!

Quý Thần Quang hơi sửng sốt một chứt, rồi sau đó vùi đầu vào trong lòng Quý Tiêu Dương.

“Ba, ba bình tĩnh một chút!” Quý Hào nhanh chóng đứng lên, đi tới một chiếc tủ nhỏ bên cạnh lấy ra mấy chai thuốc, đổ mấy viên thuốc bên trong ra đưa đến bên miệng Quý phụ “Ba, uống thuốc trước đã!”

Quý phụ uống thốc xong, vẻ mặt mới trở nên tốt một chút. Ông ngồi trên sô pha, ánh mắt minh diệt không đồng nhất nhìn về phía Quý Tiêu Dương! “Tiêu Dương, hôm nay ta gọi mấy đứa về là để xác nhận một chuyện!”

“Ông nội, ngài nói!” Ngữ khí Quý Tiêu Dương vẫn thản nhiên như trước, biểu tình trên mặt cũng là thản nhiên, ánh mắt cũng thản nhiên nhìn về phía Quý phụ! Không có một chút cảm xúc nào! Làm cho người ta cảm giác được một loại không chút để ý……

“Nói cho ta biết, đây là cái gì?!” Quý phụ lấy ảnh chụp ném lên bàn thủy tinh! Có thể là bởi vì vừa mới phát bệnh, Quý phụ nói chuyện có chút suy yếu vô lực!

Quý Thần Quang từ trong lòng Quý Tiêu Dương vươn đầu nhìn về phía ảnh chụp trên bàn thủy tinh. Đáy mắt hiện lên khiếp sợ. Đây là ảnh chụp cuộc sống hàng ngày của cậu cùng anh hai, hôn môi cùng ôm ấp thân mật…… Như thế nào lại ở chỗ này?

“Như ông nội đã thấy!” Ánh mắt Quý Tiêu Dương thản nhiên đảo qua ảnh chụp trên bàn thủy tinh. Ngữ khí vẫn nhàn nhạt thản nhiên như trước! Không chút phập phồng! Giống như là đang bâng quơ nói về chuyện thời tiết hôm nay……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui