Đối phương không trả lời, bất thần vung cánh tay ngọc ra, rồi xoay tròn thành một chưởng thế vô cùng kỳ diệu, nhằm công thẳng về phía Thích Đinh Nhạn.
Người đàn bà này đã dám ngang nhiên vào đây gây sự thì võ công lẽ tất nhiên không phải là tầm thường. Bởi thế, bà ta vung chưởng đánh ra, tức thì thế chưởng đã hóa thành ba đường võ nghệ khác nhau.
Thích Đinh Nhạn liền quát to một tiếng, vung tay đánh trả ngay một chưởng, đồng thời thối lui nửa bước.
Đối phương quả hết sức nhanh nhẹn, chỉ trong thời gian thật ngắn ngủi, mà người đàn bà ấy đã công ra liên tiếp mười hai chưởng rồi. Với một thế công vừa lợi hại vừa ào ạt như bão táp đó, đã đẩy lui Thích Đinh Nhạn ra sau ba bốn bước.
Đứng trước thực trạng đó, mấy trăm quần hùng có mặt trong gian đại sảnh, đều không khỏi kinh hoàng. Họ không ngờ được người môn nhân của Đào Hoa đảo này võ công lại cao cường đến như thế.
Riêng Thích Đinh Nhạn cũng không khỏi bừng bừng lửa giận, chàng vung tay mặt lên phản công liên tiếp bốn chưởng.
Thốt nhiên, Thích Đinh Nhạn quát to lên :
- Hãy nằm yên xuống!
Tiếng quát vừa dứt, thì nghe một tiếng dội to, tức thì người môn nhân của Đào Hoa đảo ấy đã bị Thích Đinh Nhạn đánh trào máu tươi, bay thẳng ra ngoài.
Thích Đinh Nhạn không đuổi theo để tấn công nữa, chàng chỉ cười lạnh lùng quát :
- Hãy trở về nói với Đảo chủ của ngươi, là nếu bà ta còn có ý nghĩ tranh bá võ lâm nơi Trung Nguyên thì Thích Đinh Nhạn ta sẽ không khi nào tha thứ cho bà ta đâu!
Đối phương không trả lời, gắn gượng chịu đựng sự đau đớn, rồi lạnh lùng cười dài, vọt người lao đi mất.
Thích Đinh Nhạn đưa mắt quét qua số quần hùng một lượt, rồi lại xem tiếp điều khoản thứ ba của bản kỷ luật trong môn phái :
“Phải căn cứ vào cuộc tỉ thí võ công, để phân phối các chức vụ: Phó môn chủ, hai vị Chấp pháp Trưởng lão, Tổng soái, Phó tướng, Quân sư, Hình trưởng, hai vị Hộ giá, ba vị Trinh thám, và những vị Đường chủ nội ngoại đường.”
Thích Đinh Nhạn xem qua liền to tiếng nói :
- Thích Đinh Nhạn tuân theo lời chỉ dạy của tiên sư, căn cứ vào võ công cao thấp của các vị, để phân phối những chức vụ sau đây...
Liền đó chàng đọc qua một lượt các chức vụ vừa kể. Mọi người có mặt đều im phăng phắc.
Thích Đinh Nhạn nói :
- Các vị đối với nhau như tình anh em ruột thịt, vậy trong cuộc tỉ thí võ công, các vị chỉ nên đánh nhẹ để biểu hiện được tài nghệ của mình mà thôi!
* * * * *
Sau cuộc tỉ thí, mọi người đều không khỏi kinh hãi, vì người thiếu nữ áo xanh xinh đẹp tuyệt trần ấy đã vượt hẳn mọi người. Nàng có một võ công khiến ai trông thấy cũng phải kinh sợ.
Cô ta chẳng những chỉ trong vòng ba thế võ đã hạ được Thất Hải Thần Long, mà ngay đến Tam Võ Vương cũng chẳng phải là địch thủ của nàng.
Nhìn qua bản sắp hạng sau cuộc tỉ thí, Thích Đinh Nhạn không khỏi thầm kinh hãi. Bảng sắp hạng đó theo thứ tự trước sau :
Hải Vân Tiên Tử, Luật Nhân Vương, Thất Hải Thần Long, Vô Cực Tinh Quân, Tá Thiên Vương, Hãm Địa Vương, Từ Cần, Hồ Tịnh, Tinh Hải Đoạn Trường Nhân, Lê Thái Hoa, Cung chủ Mê Hồn cung Thích Thiết Hoa, Tiểu Ngưu Tử, Thương Hải Khách, Đoạn Hồn Diêm Quân, Thiên Ma Quỷ Tẩu...
Thích Đinh Nhạn xem qua, không khỏi cau đôi mày. Kết quả cuộc tỉ thí võ công thực vượt ra ngoài sức dự liệu của chàng.
Trong khi Luật Nhân Vương nhờ sự trui luyện được môn võ công tuyệt kỹ của riêng mình, nên đã vọt lên bậc thứ hai, thì Thất Hải Thần Long người mà trước đây đã giữ quân Tướng xanh, lại rơi xuống đến hạng thứ ba.
Hơn nữa, có một việc mà Thích Đinh Nhạn cảm thấy rất khó dàn xếp đúng theo lời dặn dò của Võ Lâm Chi Thần trước khi chết, là dù sao cũng phải cố gắng để đưa Thương Hải Khách lên làm Quân sư.
Giờ đây, võ công của Thương Hải Khách đã rơi xuống đến hạng thứ mười ba.
Như vậy, làm thế nào thực hiện đúng theo lời dặn dò của Võ Lâm Chi Thần được. Liền đó, Thích Đinh Nhạn liền vung lá Lệnh kỳ lên, to tiếng nói :
- Hải Vân Tiên Tử nghe lịnh đây!
Hải Vân Tiên Tử liền cất gót sen lững lững bước tới trước đại điện thi lễ rồi quỳ xuống nói :
- Đệ tử xin chờ lịnh dạy!
- Bản Môn chủ phong cho cô giữ chức Phó môn chủ!...
Hải Vân Tiên Tử nói :
- Đệ tử là phận gái, tài năng kém cỏi, thì làm thế nào cán đáng nổi chức vụ to lớn như thế.
Thích Đinh Nhạn cười nhạt, nghĩ thầm :
- Cô có thể đánh bại được Luật Nhân Vương trong vòng ba thế võ. Như vậy võ công cao cường tuyệt diệu, xem ra Ngân cung Cung chủ cũng đến thế mà thôi...!
Nghĩ thế, nên chàng nói :
- Trước mặt Soái, cô dám cải lịnh hay sao.
- Đệ tử nào dám!
- Bản Môn chủ phong cô làm Phó môn chủ. Vậy cô có bằng lòng tuyên thệ thương yêu môn nhân và trung thành với Môn chủ cùng bản môn hay không.
- Đệ tử bằng lòng!
- Thế thì hãy hướng về Soái kỳ tuyên thệ đi!
Hải Vân Tiên Tủ tuyên thệ xong, thì từ từ đứng lên rồi lùi về vị trí thứ nhất bên góc phải đứng yên.
Thích Đinh Nhạn lại vung Lệnh kỳ nói :
- Luật Nhân Vương bước tới nghe lịnh!
Luật Nhân Vương bước tới quỳ xuống. Thích Đinh Nhạn nói tiếp :
- Bản Môn chủ phong ông làm Tổng soái!
- Đệ tử xin tuân mạng lệnh và đa tạ cái ơn to lớn ấy!
- Tổng soái địa vị thật cao, nắm giữ tất cả quyền hành của bản môn, vậy ông có bằng lòng tuyên thệ trung thành với chính Phó môn chủ, thương yêu môn phái và môn nhân không.
- Đệ tử xin tuyên thệ!
Luật Nhân Vương tuyên thệ xong, liền đứng lên lui về vị trí thứ hai bên cạnh Hải Vân Tiên Tử.
Thích Đinh Nhạn lại vung Soái kỳ lên, to tiếng nói :
- Thất Hải Thần Long bước tới nghe lịnh!
Thất Hải Thần Long nhanh nhẹn bước tới rồi quỳ yên xuống đất. Thích Đinh Nhạn nói tiếp :
- Bản Môn chủ phong cho ông làm Phó tướng, để lo thi hành nhưng mạng lịnh của Tổng soái ban ra. Vậy ông có bằng lòng tuyên thệ thương yêu bản môn và tất cả đệ tử hay không.
- Đệ tử xin tạ ơn và bằng lòng tuyên thệ!
Thất Hải Thần Long liền bước lui về vị trí thứ ba bên cạnh Luật Nhân Vương.
Thích Đinh Nhạn lại nói :
- Vô Cực Tinh Quân nghe lịnh!
Vô Cực Tinh Quân liền bước tới quỳ xuống. Thích Đinh Nhạn nói :
- Bản Môn chủ phong cho ông làm Hình trưởng của bản môn, lo tất cả mọi việc Hình ty trong môn phái!
Vô Cực Tinh Quân nhận lịnh rồi lui về chỗ. Sau đó, Tá Thiên Vương và Hãm Địa Vương và Hồ Tịnh được giao nhiệm vụ Hộ giá Môn chủ. Tinh Hải Đoạn Trường Nhân, Huyết Kiệu chủ nhân, Mê Hồn cung chủ được giao cho nhiệm vụ trinh thám, để có việc chi thì báo ngay cho Quân sư định đoạt.
Huyết Kiệu chủ nhân hỏi :
- Ai là Quân sư.
Thích Đinh Nhạn nói :
- Bản Môn chủ sẽ chọn một đệ tử có đầy đủ trí tuệ hầu giữ nhiệm vụ đó!
Sau khi giải đáp cho Huyết Kiệu chủ nhân xong, Thích Đinh Nhạn lại tiếp tục phong cho Đoạn Hồn Diêm Quân làm Nội đường Đường chủ, Thiên Ma Quỷ Tẩu làm Ngoại đường Đường chủ.
Giờ đây, chỉ còn lại chức vụ Quân sư là chưa phong được. Trong khi đó, những người có khả năng thì còn lại Thương Hải Khách và Tiểu Ngưu Tử.
Thích Đinh Nhạn biết rằng, người Quân sư phải là người tâm phúc đầy đủ mưu trí, hầu lo lắng đến các việc của bản môn cho có kết quả. Thương Hải Khách có phải là người đủ điều kiện ấy chăng, riêng chàng vẫn chưa biết rõ.
Bởi thế, chàng liền phong tước cho Tiểu Ngưu Tử làm Hộ giá cho Phó môn chủ.
Hải Vân Tiên Tử nghe thế không khỏi sửng sốt. Tiẻu Ngưu Tử lộ vẻ ngạc nhiên, nói :
- Cái chi gọi là Hộ giá.
- Tức là bảo vệ cho Phó môn chủ và nghe theo tất cả mạng lịnh của người!
- Như vậy đệ tử đã hiểu rồi!
Tiểu Ngưu Tử đưa mắt ngó về phía Hải Vân Tiên Tử một lượt, rồi lui trở về chỗ cũ. Thích Đinh Nhạn đưa mắt quét qua các môn nhân, nói :
- Chẳng rõ các vị môn nhân, được biết ai là người thông minh trí tuệ nhất.
Tổng soái Thất Hải Thần Long nói :
- Người ấy ngoài Thương Hải Khách ra, thì chẳng còn ai nữa. Vì ông ấy chẳng những tinh thông võ học của các phái, mà còn thông hiểu trận pháp, đồng thời đối với các vấn đề khó khăn, ông cũng đều thông hiểu rõ ràng tất cả. Bởi thế, từ bấy lâu nay mọi người mới ban cho ông một cái biệt hiệu là Thiên Thư Thánh Quân.
Thích Đinh Nhạn nói :
- Thương Hải Khách đâu!
- Đệ tử có mặt đây!
- Tôi hỏi ông ba vấn đề, nếu ông đáp được cả thì tôi sẽ phong ông làm Quân sư của bản môn!
- Xin Môn chủ cứ hỏi!
- Câu hỏi thứ nhứt, là theo ý ông nhận cái gì là cao nhất.
Câu hỏi ấy của Thích Đinh Nhạn chẳng những làm cho tất cả số người có mặt đều sửng sốt, mà ngay đến chính Thương Hải Khách cũng không khỏi kinh ngạc.
Vì về phương diện độ cao, thì có dính líu đến rất nhiều mặt, vậy Thương Hải Khách phải trả lời như thế nào. Lẽ tất nhiên là Thích Đinh Nhạn đặt câu hỏi như vậy là có nguyên nhân chi!
Thương Hải Khách nói :
- Đệ tử đã gia nhập bản môn, tất nhiên là trong lòng nhận rằng mạng lệnh của bản môn là cao hơn hết!
Thích Đinh Nhạn cười nhạt, nghĩ thầm :
- Quả ông ta là một người trung hậu, có thể làm người tâm phúc được!
Vừa nghĩ thế, thì chàng lại hỏi tiếp :
- Câu hỏi thứ hai, là khi ông đã biết Bắc Cực Hồ Tiên là người tại môn phái, vậy nếu ông giữ chức vụ Quân sư, thì sẽ định đoạt thế nào.
Thương Hải Khách nói :
- Đấy là việc của Chấp pháp Trưởng lão, đệ tử không có quyền vượt qua chức vụ của mình.
- Nhưng ông có thể can thiệp được!
Thương Hải Khách nói :
- Bắc Cực Hồ Tiên là đệ tử phản nghịch của bản môn, thì phải do Chấp pháp Trưởng lão xét xử trước, rồi mới giao qua Hình trưởng chấp hành sự trừng trị. Hồng Kỳ soái chủ thu nhận môn nhân không phải là việc dễ. Bởi thế, nếu đệ tử giữ chức Quân sư và có thể can thiệp đến việc ấy, thì sẽ đề nghị với Môn chủ lấy lòng nhân từ làm căn bản. Nếu bà ta biết ăn năn hối cải thì vẫn có thể lưu dụng, hoặc bất đắc dĩ thì phế trừ võ công của bà ta đi, hầu lấy sự việc đó nêu cao lòng nhân từ của bản môn.
Thích Đinh Nhạn gật đầu :
- Vấn đề thứ ba, là tôi sẽ trao cho ông một số đồ vật, và xem ông có thể nhận ra đấy là của môn phái nào, hầu quy hoàn cho họ chăng.
Liền đó, Thích Đinh Nhạn lấy bốn bộ kinh điển của ba môn phái lớn trao cho Thương Hải Khách.
Thương Hải Khách là người có tầm hiểu biết trong giới giang hồ rất rộng rãi. Bởi thế, khi nhậnt lấy bốn bộ kinh điển xong, thì liền bước đến ngay trước mặt ba vị Chưởng môn của ba môn phái lớn, nói :
- Kim Cang kinh là vật của phái Thiếu Lâm!
Vị Chưởng môn của phái này đưa tay nhận lấy quyển Kim Cang kinh và không khỏi giật mình đánh thót.
Thương Hải Khách lại nói :
- Thái Ất Kim Cang kiếm phổ là vật của Côn Lôn. Thái Ất Kiếm Quyết là vật của phái Chung Nam. Còn Tây Cốt Kinh...
Ông ta nghĩ ngợi một lúc, rồi nói tiếp :
- Là vật của phái Côn Lôn!
Thích Đinh Nhạn nói :
- Thưa ba vị Chưởng môn, đệ tử của bản môn quy hoàn như vậy có đúng không?
Ba vị Chưởng môn đồng thanh nói :
- Không sai tí nào cả!
Vị Chưởng môn phái Thiếu Lâm là Ngộ Trần đứng lên nói :
- Xin hỏi Môn chủ, những kinh điển của ba môn phái đã bị mất...
Thích Đinh Nhạn ngắt lời đáp :
- Tôi đã đoạt lại được từ trong tay của môn nhân Đào Hoa đảo, nên xin quy hoàn lại cho Môn chủ.
Ba vị Chưởng môn cùng đứng lên thi lễ, nói :
- Xin cảm tạ cái ơn to lớn của Thích môn chủ!
- Chỉ là chuyện nhỏ nhặt, cần chi phải tạ ơn.
Thích Đinh Nhạn ngưng câu nói lại trong giây lát, rồi lại cao giọng nói :
- Thương Hải Khách hãy nghe lịnh!
Tức thì, Thương Hải Khách bước tới quỳ xuống, nói :
- Đệ tử sẵn sàng chờ lịnh!
- Bản Môn chủ phong cho ông chức Quân sư, lo tất cả mọi việc lớn nhỏ trong bản môn.
- Xin đa tạ ơn to ấy!
Thương Hải Khách bước lui về chỗ. Thế là việc phong thần đã kết thúc. Thích Đinh Nhạn đưa mắt quét qua tất cả cao thủ võ lâm hiện diện trong đại sảnh, nói :
- Kính chào các vị võ lâm tiền bối!
Không khí trong sảnh đường liền im phăng phắc như một cõi chết.
Thích Đinh Nhạn tiếp :
- Lễ khai phái phong thần của bản môn đến đây hoàn tất. Từ đây về sau, trong giới võ lâm lại có thêm một phái mới. Vậy mong rằng các vị tiền bối thương yêu giúp đỡ cho. Tôn chỉ của bản môn phái là tạo nhiều hạnh phúc cho võ lâm, nếu các vị thấy môn nhân của bản môn hành động phi pháp, thì xin vui lòng cho tôi biết ngay, tất bản nhân sẽ căn cứ vào kỷ luật của môn phái trừng trị. Cuối cùng, tôi xin cảm tạ các vị đã đến đây dự cuộc lễ hôm nay. Thích Đinh Nhạn tôi thề sẽ tiêu diệt những tên đầu sỏ tác hại trong võ lâm, hầu đáp lại tấm thịnh tình của các vị ngày hôm nay!
Tiếng vỗ tay nổi lên như sấm!
Kế đó tân khách lần lượt cáo từ ra về.
Cuộc lễ khai phái và phong thần đầy lý thú đã qua. Bao nhiêu nhân vật võ lâm đều cho rằng không còn có việc chi để xem nữa, nên lục tục ra về gần hết.
Sau cùng, chỉ còn lại vị Chưởng môn của phái Thiếu Lâm và ba vị Hộ pháp của vị này. Vị Chưởng môn phái Thiếu Lâm bèn quay về Thích Đinh Nhạn nói :
- Thích môn chủ...
Thích Đinh Nhạn đã đoán biết ông ta muốn nói chi rồi, nên chàng bèn cất tiếng :
- Xin Chưởng môn cứ tự nhiên ra về đi!
Xem tiếp hồi 65 Máu nhuộm Diêm Vương miếu