Lục Hàn gật gù hiểu ra: "Mình biết rồi cơ mà vẫn phải hỏi xem ý kiến của cô ấy đã."
Tiện tay chuyển máy cho cô, Mạc Hy cầm lấy điện thoại, vừa áp vào tai đã nghe thấy giọng điệu bỡn cợt của Tứ Bách Lạc: "Cô ấy sẽ đồng ý mà nhất định cô ấy sẽ đến, lại nói A Hàn cậu là một tổng tài bá đạo mà, cứ bá đạo một chút thì Hy Hy lập tức ngoan ngoãn… "
"Ồ! Ngoan ngoãn như thế nào vậy? Cậu có thể nói rõ cho tôi nghe được không?" Sắc mặt của Mạc Hy biến đổi, hết sức đen mặt tựa như sắp có một cơn bão tố kéo đến.
"Phụt!!!"
Tứ Bách Lạc thở ra một cách nặng nề, đặt ly rượu thật mạnh xuống bàn, hai lần hắn suýt sặc rượu rồi, tiện tay lấy miếng khăn giấy lau miệng rồi cười cười: "Hy Hy cô đang nghe điện thoại sao? Làm tôi cứ tưởng là A Hàn!"
"Tôi đang 'rất chăm chú' lắng tai nghe những lời lẽ chỉ đạo hay ho của cậu mà, nói tiếp đi nào." Khuôn mặt hết sức vặn vẹo của cô hiện rõ ra.
Tứ Bách Lạc đang đùa cô mà, lại dám nói những lời gian manh đó với Lục Hàn.
Bảo sao anh lại ngông cuồng đến thế.
Tứ Bách Lạc thấy có vẻ không ổn, cả cơ thể run lên bần bật đến nỗi không dám để điện thoại trên tao nữa chỉ dám cầm rồi đưa ra xa: "Hy Hy đừng ghi nhớ những lời vừa rồi, tôi chỉ là nói đùa với A Hàn mà thôi không ngờ người nghe máy lại là cô, ha ha, cô cũng biết đó A Hàn bá đạo thật tuy nhiên tôi chỉ khen ngợi cậu ấy cho có, trên thực tế người làm chủ mọi vấn đề chỉ có cô mà thôi, phải không nè?"
Nghe đến đây vẻ mặt của Mạc Hy dịu lại, cười ngọt lịm: "Tôi đồng ý với câu này của cậu, mà thôi đừng vòng vo nữa nói xem cậu tìm tôi làm gì?"
Phù!! Mạc Hy cũng dễ tính thật, nói đúng ý cô ấy thì vui vẻ lại ngay.
Không muốn chần chừ gì nhiều Tứ Bách Lạc nói rõ: "Thật ra tôi có một người bạn mới từ nước ngoài về, chúng tôi tổ chức cho cô ấy một buổi tiệc chào mừng, mong rằng cô có thể đến."
Mạc Hy có chút không mấy thích thú, ngón tay ngoáy ngoáy lỗ tai: "Tôi từ chối, bạn bè của cậu và Lục Hàn tôi đi theo làm kiểng à?"
"Không phải đâu, cô thân là vợ của A Hàn, mà A Hàn lại là bạn thân từ bé của bọn tôi suy ra cô cũng là bạn, vả lại ai ai cũng hào hứng được gặp mặt của cô cả, vì vậy cô có thể suy nghĩ lại được không? Đi đi mà sẽ không làm cô khó chịu đâu." Tứ Bách Lạc cố gắng thuyết phục Mạc Hy.
Mạc Hy vẫn nhất quyết nói: "Không đi là không đi, cậu đừng nài nỉ tôi nữa."
"What? Hy Hy à tôi năn nỉ như vậy rồi mà tại sao cô lại không đi, đau khổ quá đi mất!" Tứ Bách Lạc đứng bật dậy càng nói càng rối rắm, nếu như Mạc Hy không đi nói như vậy kế hoạch mà hắn vạch ra từ trước chưa làm đã thất bại.
Chưa kể Tu Trúc sẽ chê bai hắn là kẻ vô dụng đến chừng đó một chút hy vọng nhỏ nhoi cũng tan biến…Không được nhất định phải tìm cách gì đó.
Loay hoay suy nghĩ cuối cùng Tứ Bách Lạc cũng có cách: "Có một chuyện này rất thú vị, nếu như cô đi tôi sẽ cô thấy những bức ảnh lúc còn nhỏ của A Hàn, cô có biết không xấu xí lắm, ha ha."
Đến đây đôi mắt của Mạc Hy mở to đầy rực sáng nhìn sang anh: "Wow, thú vị thật đó!"
Mặc khác Lục Hàn ngồi bên cạnh vẫn còn ngu ngơ không hiểu hai người họ đang nói đến chuyện gì nữa, mà ánh mắt cô nhìn anh lại gian tà lắm.
"Cô thấy thế nào? Muốn xem chứ? Cũng vì những bức ảnh đó mà A Hàn lúc nào cũng đòi 'giết tôi' đấy!" Tứ Bách Lạc cười khoái chí, có vẻ như Mạc Hy sẽ đồng ý.
"Thành giao, ngày mai tôi sẽ đến."
Đúng thật Mạc Hy đồng ý ngay sau đó.
Tứ Bách Lạc phấn khởi nói: "Cứ quyết định như vậy đi, ngày mai sau khi buổi tiệc kết thúc tôi nhất định sẽ gửi hình qua cho cô."
"Được."
Mạc Hy cười khúc khích tắt máy trả điện thoại cho Lục Hàn.
Thấy cô có vẻ hớn hở anh tò mò mò hỏi: "Em và cậu ấy vừa rồi đã nói gì mà vui vẻ vậy?"
Còn lâu mới nói anh nghe đó!
Mạc Hy giả bộ nói: "Chỉ là nghe cậu ấy khen vài câu đó mà, anh không cần để tâm đâu."
"Có thật không?" Lục Hàn vẫn tỏ thái độ không tin cho lắm! Anh cứ cảm thấy ngờ ngợ giống như hai người có gì đó giấu mình.
"Anh nghĩ xem, là phụ nữ ai ngoài thích hoa, thích tiền ra thì họ còn thích nghe những lời khen ngợi nữa đó, và tôi cũng không ngoại lệ."
Nói rồi Mạc Hy đứng lên, vẫy tay chào anh: "Không nói chuyện với anh nữa tôi đi tắm đây."
"Ừm." Lục Hàn chợt nghĩ về câu nói vừa rồi của cô, thì ra cô thích được khen!!
Bên trong nhà tắm Mạc Hy không thể nào không phấn khích, nghĩ đến việc ngày mai có thể nhìn thấy những tấm ảnh hồi bé của Lục Hàn làm cô hào hứng quá đi mất!!
---còn---.