Độc Nhất Sủng Thê FULL


Và quyết định vẫn không thay đổi, Hải Yên thật sự bị sa thải, và điều đó làm cho nội bộ của công ty trở nên như một cái chợ vậy, họ bàn tán về việc đó vô cùng nhiều.
"Thật không ngờ tòa soạn lại sa thải tổng biên tập mới đến, thật xui khiến khi cô ta đã đắc tội với Mạc Hy.

"
"Đúng như vậy đó, chẳng biết Mạc Hy có quan hệ như thế nào với người của Lục gia nữa, lại được bảo vệ đến như vậy."
"Chẳng lẽ Mạc Hy và Lục gia có mối liên kết với nhau, lần sau không nên gây chuyện với Mạc Hy, nếu không hậu quả sẽ giống như biên tập viên mới vậy, bay màu trong vòng vài nốt nhạc, sợ quá đi mất!"
Vô số lời tán gẫu liên quan đến cô, nhưng đối với Mạc Hy mà nói nghe cũng gần chai sạn rồi.

Ai nói gì mặc ai, cô cũng không quan tâm đến là mấy.
"Tổng giám đốc, xin ngài đừng đuổi việc của tôi có được không? Hãy cho tôi một cơ hội, tôi nhất định sẽ không để chuyện này lặp lại một lần nữa đâu.

" Đúng vậy, là giọng nói của Hải Yến.

Cô ta vẫn chưa từ bỏ, có thể nói đối với cô ta công việc này thật sự quan trọng chăng?
Không thể trơ mắt đứng nhìn được nữa, mặc dù biết là Hải Yến có lỗi, nhưng mà tất cả đều là những người làm công ăn lương, và còn có gia đình, mất đi công việc là điều không thể.

Mạc Hy lên tiếng nói thay cho Hải Yến trước mặt của Lục Khắc:
"Tổng giám đốc Lục, xin ngài hãy nhắm mắt bỏ qua cho tổng biên Hải, dù gì chị ấy cũng mới đến làm, nên dễ hiểu lầm, mọi chuyện cũng tỏ rõ rồi, nên dừng lại ở đây thôi."
Hải Yến đứng phía sau lưng của Mạc Hy, vội vàng dán mắt nhìn cô, cô ta thật không ngờ cô lại đứng ra nói giúp.

Trong khi trước đó cô ta còn lơ là chuyện của cô.

Ai mà biết được, Lục Khắc nghe thấy cô cầu xin, cười cười nói: "Nếu như Mạc Hy đã nói như thế rồi thì xem như lần này tôi bỏ qua cho cô, vừa rồi cô hãy xem như đó là lời cảnh cáo tôi dành cho cô, tôi mong cô nói thì hay giữ lấy lời, lần sau công tư phân minh một chút."
"Tôi đã ghi nhớ rồi, cảm ơn Lục tổng đã rộng lượng bỏ qua." Hải Yến cúi đầu cảm ơn lần nữa.

Rồi nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn cô: "Mạc Hy cô không cần phải viết bản kiểm điểm nữa, cũng sẽ không bị trừ từ quý này, vẫn được nhận bình thường.

"
Nói thì cũng đã nói, nhưng vẫn còn một người chưa đá động đến.

Tia mắt của Lục Khắc liếc nhẹ: "Vậy còn Trình Thư? "
Nghe thấy Lục Khắc đọc tên của mình rõ rành và khó chịu như vậy, trong lòng Trình Thư vô cùng trĩu nặng.

Hải Yến lập tức chuyển lời nói về Trình Thư: "Còn cô vì dám bịa đặt chuyện nên về phần viết kiểm điểm của Mạc Hy sẽ chuyển sang cô, và cả việc tiền thưởng tháng này cô sẽ bị trừ gấp đôi."
Hả!!!! Gấp đôi, rất nhiều đó…
Trình Thư cả kinh, chắp tay cầu xin: "Tổng biên tập à, tôi chép kiểm điểm bao nhiêu cũng được, nhưng xin chị đừng trừ tiền thưởng của em.

"
"Câm miệng đi, lời tôi đã nói thì không rút lại, nếu như cô còn nhiều lời tôi liền thẳng tay đuổi việc cô.

" Hải Yến hất tay cô ta ra, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.

Trừng trị thẳng tay.

Thoạt sau, Hải Yến bảo mọi người giải tán, mỗi người làm mỗi việc của mình.

Được chuyện Lục Khắc bày ra cái mặt cún con nói: "Mạc tiểu thư cô thấy thế nào khi tôi giúp cô trút giận? "
"Cảm ơn anh tổng giám đốc Lục."
Mặc dù không biết vì sao Lục Khắc lại giúp mình, nhưng mà người đã giúp cô phải cảm ơn một tiếng, đó là phép lịch sự.

Cô nhớ đến lần trước, còn tưởng cậu ta tốt bụng, nào ngờ cũng là kẻ mưu trí.

"Không cần phải cảm ơn tôi đâu, đó là việc một người làm anh nên làm mà.

" Lục Khắc vẫy vẫy tay, ngữ khí toát ra có vài nét ra oai.

Nghe đến hai từ 'làm anh', Mạc Hy tò mò sâu xa hỏi: "Làm anh là sao? Tôi và anh đâu phải người nhà của nhau."
Lục Khắc cười phá lên, giải thích: "Thật ra tôi là anh ba của Khải Uy, mà cô là bạn gái của nó, cho nên mà nói cô gọi tôi anh ba cũng đúng thôi, không sớm thì muộn cũng phải gọi."
Chưa dừng lại ở đó, Lục Khắc giả nai hỏi cô: "Mà còn một việc nữa, không biết dạo gần đây cô và Khải Uy như thế nào rồi."
Mạc Hy vốn không biết thật ra Lục Khắc đã biết tất cả mọi chuyện, cô ngây ngô đáp: "À, chúng tôi vẫn ổn."
Không chần chừ, Lục Khắc vẫn giữ nụ cười trên môi đi khỏi công ty, không quên để lại vài từ: "Vậy thì tốt rồi, yêu nhau phải biết nhường nhịn nhau một chút, tôi mong sẽ sớm được uống rượu mừng của cô và nó."
Ha ha ha!!! Vui thật đấy! Cô ấy vẫn còn đang nhập vai, mình đến trêu cô ấy có vẻ thích thú thật.

"..." Trong phút chốc, đầu cô đau thật, chẳng biết đến khi nào Mộ Khải Uy mới sớm kết thúc mối quan hệ giả vờ này đây.

Cô đã thấm mệt với việc diễn xuất này lắm rồi.

--còn---.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui