Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

"Tiểu cô nương này không phải là quỷ, đúng không?!" Phu xe lắc lắc đầu, lẩm bẩm đi ra từ trong thùng xe, vừa mới ra ngoài lập tức sửng sốt!

Trên đỉnh một cây đại thụ cách đó không xa, một người đang lơ lửng đứng đó. Một thân áo tím bay múa, một chiếc mặt nạ quỷ che khuất khuôn mặt của hắn.

Không biết người này đã đứng trên cây bao lâu, nhìn qua nhẹ nhàng như tiên.

Người này đang cúi đầu nhìn hắn.

Người này rõ ràng không làm gì cả, nhưng lại khiến phu xe rùng mình một cái!

"Quy tắc thứ tám trong nội quy của Tiêu Hồn Điện là gì?" Người áo tím kia bỗng nhiên lười biếng mở miệng, giọng nói êm tai giống như nước chảy.

Sắc mặt phu xe hơi đổi, giật mình nhìn người kia: "Ngài...... Ngài hỏi điều này làm gì?"


Người áo tím kia không đáp, chỉ nhìn chằm chằm vào hắn.

Dưới ánh mắt như lễ rửa tội như thế, phu xe có cảm giác cả người giống như đắm mình ở trong nước đá, trái tim đập mạnh như muốn nhảy ra ngoài, nhưng hắn vẫn không muốn trả lời, cứng cổ không nói lời nào.

Người áo tím dường như mỉm cười, sau đó thong thả ung dung nói ra quy tắc thứ tám trong nội quy của Tiêu Hồn Điện: "Chưa được khách nhân cho phép, bất luận thời điểm nào cũng không được tiết lộ bí mật khách nhân, không được phê bình khách nhân. Người vi phạm sẽ bị cắt lưỡi và phạt ba năm thù lao......"

Sắc mặt phu xe thay đổi!

Hắn dường như không ngờ người trước mắt này lại biết quy củ của Tiêu Hồn Điện. Hắn sợ tới mức lui về phía sau hai bước, gần như ngã xuống xe.: "Ngươi...... sao ngươi biết......"

Người áo tím kia ngắt lời hắn: "Ngươi tự mình chấp hành? Hay do người từ đại lao?"

Phu xe run rẩy một chút, bỗng nhiên quất một roi ở trên mông ngựa!

Con ngựa hí dài một tiếng, kéo theo xe ngựa chạy nhanh như bay.

Người áo tím không đuổi theo, dưới chân cũng không nhúc nhích.

Một lát sau, phía trước truyền đến một tiếng vang lớn, cùng với một tiếng kêu thê lương thảm thiết, giống như chiếc xe đâm thẳng vào vách núi đá......

Tiếng kêu thảm thiết kia dừng lại, rõ ràng đã chân chính xe hủy người vong.

Người áo tím đứng ở nơi đó cười cười.


Hắn vốn dĩ muốn lưu lại cho người ta một con đường sống, không ngờ người này tự mình tìm chết......

Hắn búng ngón tay một cái, một tia sáng loé lên từ trên đầu ngón của hắn, bay thẳng lên không trung.

Một lát sau, một vị thiếu nữ nhanh chóng xuất hiện, cung kính hành lễ: "Chủ thượng."

Người áo tím kia nhẹ nhàng mở miệng: "Đưa xe và xa phu về Tiêu Hồn Điện, nhân tiện nói cho A Tích, Tiêu Hồn Điện nên sửa sang lại một lần nữa. Nếu như bị bại lộ, bảo nàng trực tiếp mang đầu tới gặp bổn tọa!"

Thiếu nữ gật đầu đáp lại một tiếng, rời đi.

Người áo tím đứng ở nơi đó một lúc thật lâu. Hắn giơ tay nhìn nhìn chiếc nhẫn đen như mực ở trên ngón tay, không chút để ý thổi một cái.

Bảo bối, thuật thuấn di của nàng hiện tại không thích hợp bị quá nhiều người biết tới, nếu không nàng sẽ gặp phải đại phiền toái. Bổn tọa vì nàng, tự mình ra tay xử trí tiểu nhân vật, dường như có chút hạ giá......

......Edit: Emily Ton....


Một thân áo bào hoa lụa, trên đỉnh đầu là chiếc mũ viên ngoại, thân thể béo như một quả cầu, trên mặt có ria mép hai bên, trông rất sống động.

Đây là ngụy trang hiện tại của Cố Tích Cửu.

Lúc này nàng đang ở bên trong một chiếc xe ngựa có vẽ hình con diều hâu, thoải mái dễ chịu nằm ngủ bên trong.

Xe này là xe tốt nhất, nhanh nhất tại trạm dịch. Mặc dù không hoa lệ khí phách giống như vương công quý tộc, nhưng tốc độ lại không thua kém chút nào, một ngày chạy trên hai ngàn dặm vẫn không thành vấn đề.

Đương nhiên, bảng giá xe này cũng rất đắt, thuê một ngày muốn ngàn lượng bạc, còn phải bao phu xe ăn uống.

Trong thùng xe truyền đến tiếng ngáy nhỏ, xa phu đánh xe bên ngoài không nhịn được lắc lắc đầu.

Hôm nay bọn họ đều nhận được dụ lệnh phía trên truyền xuống, nói rằng phải chú ý tới một người thấp bé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận