Độc Sủng - Bé Con Anh Hai Thương Em

“ Em mệt rồi sao?, vậy chúng ta ngủ sớm chút “

Châu Minh Thần không chút do dự liền gật đầu lại kéo lấy tay em gái nhỏ của mình đi thẳng vào phòng ngủ, bình thường Mộng Điệp sẽ ngủ ở phòng đối diện nhưng hôm nay anh lại muốn kéo cô vào phòng mình cùng ngủ. Châu Minh Thần vô tư sắp xếp lại chăn gối anh đặt biệt lấy thêm một gối năm cho Châu Giản Dao sau khi mọi thứ đều được chuẩn bị đầy đủ, anh ngoắc tay gọi cô lại ra hiệu cô nằm xuống bên cạnh chỗ anh đang ngồi.

Châu Giản Dao hơi nhíu mày cô mà thật sự nằm xuống thì cả đời cũng không tỉnh lại được quá, Châu Chấn Khiêm đã nổi lửa hừng hực đến như thế cô cũng không thể kiểm soát được cơn giận trong anh thêm nữa rồi.

Châu Giản Dao mè nheo ấp úng.

“ Anh năm, chúng ta không thể ngủ cùng với nhau được, anh hiểu mà đúng không?, tạm thời chúng ta hãy ngủ riêng đi đã nhé, bây giờ em dỗ anh ngủ trước được không? “

Châu Minh Thần rũ mắt có hơi thất vọng nhưng rồi cũng đành gật đầu đồng ý, bây giờ người đàn ông này lại như hóa thành đứa trẻ muốn được Châu Giản Dao dỗ dành, tinh thần của Châu Minh Thần thật sự có biến đổi, anh dường như đã hòa thành người khác không còn mang nét lạnh khốc, nghiêm khắc như trước kia nữa.

Châu Giản Dao vỗ vỗ vào tay Châu Chấn Khiêm vài cái rồi đi đến ngồi bên giường vừa ngồi xuống đã bị Châu Minh Thần nhào đến nằm trên chân mình, cô có hơi bất ngờ rồi cũng nhẹ nhàng vuốt ve đầu anh năm mình sự dịu dàng của Châu Giản Dao hay chính là Mộng Điệp trong trí tưởng tượng của Châu Minh Thần khiến anh cảm thấy ấm áp và hạnh phúc, người đàn ông từ từ nhắm hai mắt trong sự vui vẻ rồi anh cũng chìm vào giấc ngủ đợi đến khi anh hoàn toàn ngủ say chân của Châu Giản Dao cũng tê cứng không còn cảm giác, được sự giúp đỡ của những người khác Châu Minh Thần đã nằm yên vị trên gối của mình.


Ở dưới phòng khách mấy người đứng lại nói chuyện với nhau về Châu Minh Thần, chân của Châu Giản Dao thì bủn rủn cứ run lên bần bật cô bất giác khụy xuống thì được Châu Chấn Khiêm đỡ lấy rồi bế thốc vào lòng mình.

Anh gằng giọng với cô.

“ Trở về xem anh phạt em thế nào “



Biệt phủ Tri Nhất Khiêm

“ ưm…”

Châu Giản Dao bị người đàn ông ép sát vào tường hai chân cô vòng qua hông lớn của anh, hai tay bấu lấy hai bên vai mà thở dốc, vừa vào nhà Châu Chấn Khiêm đã như hổ đói mà cào cắn người phụ nữ, bây giờ cả khuôn cổ và sau gáy đều có dấu răng của anh.

Châu Chấn Khiêm đang vô cùng giận dữ nhưng anh lại không thể để bản thân mất kiểm soát vì sợ làm vợ mình bị thương, thay vì dùng đến tay chân anh lại dùng chính miệng mình để trừng phạt cô, nụ hôn sâu chèn ép khiến người phụ nữ khó thở, Châu Giản Dao cũng không dám chống cự vì cô biết thừa càng chống cự người đàn ông sẽ càng thô bạo hơn, cả cơ thể bị hôn đến nhũn ra Châu Giản Dao nhắm nghiền hai mắt mặc cho người đàn ông đang dần nuốt chửng mình.

Châu Chấn Khiêm hôn chán đôi môi ấy lại dời hướng lên vành tai không nói một lời cắn mạnh một cái khiến Châu Giản Dao ưỡn người lên vì đau.

“ Em gan lắm dám để tên đàn ông khác bón cho mình ăn còn dỗ cho cậu ta ngủ,… bé con, em chưa bao giờ dỗ anh ngủ “

Châu Giản Dao bất lực thở dài đó cũng là vì bất đắc dĩ nếu không phải anh năm mình thì có cho tiền cô cũng không như vậy, Châu Minh Thần đang không được như tỉnh táo nếu lúc đó cô không thể hiện như thế mọi chuyện sẽ càng trở nên phức tạp hơn cũng may cô không bị Châu Minh Thần ép ngủ chung nếu không bây giờ cả anh năm cô và cô đều biến thành hai cái xác khô rồi, lúc đó ánh mắt của Châu Chấn Khiêm hừng hực lửa lớn như thế bây giờ nghỉ lại đúng là khiến người ta rùng mình.

“ Anh đang ghen đấy à?, em cũng là bất đắc dĩ mới như vậy mà “


Châu Chấn Khiêm lại cắn vào bên gáy cô một cái mạnh, anh vừa giận còn vừa ghen dáng vẻ này của Châu Chấn Khiêm khiến Châu Giản Dao cứ thấy buồn cười nhưng cô lại không dám cười lớn, hai tay mạnh mẽ ôm chặt lấy anh vào những lúc như vậy chỉ đành dùng lời mật ngọt để dỗ dành anh mà thôi.

“ Vậy bây giờ về phòng đi, em sẽ dỗ anh ngủ, chịu không? “

Châu Chấn Khiêm cười tà bên tai cô rồi một nhấc bế mạnh người phụ nữ lên tầng, đá mạnh cánh cửa phòng anh đi vun vút vào trong không chút nho từ vứt cô lên giường, Châu Giản Dao nhíu chặt mày nhăn nhó vừa mở mắt đã thấy cơ thể to lớn bao lấy mình, Châu Chấn Khiêm lại một lần nữa nở nụ cười tà mị nói bên tai cô.

“ Bé con, đêm nay vất vả cho em rồi “



Cả đêm qua thật sự cô đã rất vất vả khi phải bị người đàn ông hanh hạ thành đủ hình vạn dạng cả đêm đó cô còn không được nghỉ ngơi trọn vẹn được một phút, Châu Chấn Khiêm thật sự như hổ đói anh ngấu nghiến cô không chừa lấy một phần thừa, trên giường lại đến phòng tắm cả tủ quần áo cũng dính phải vật tình yêu của hai người, cả căn phòng ngập tràn mùi âu yếm. Châu Giản Dao hết lần này đến lần khác nứt nở cầu xin anh nhưng hoàn toàn bị người đàn ông làm lơ, cô biết mình đã không còn đường lui chỉ đành mặc anh làm gì thì làm.

Khi trời tờ mờ sáng, Châu Chấn Khiêm vẫn còn ôm chặt cơ thể trần trụi ấy trong lòng mình anh ôm rất chặt cơ thể cả hai như hòa làm một, chầm chậm mở mắt nhìn người phụ nữ nằm trong lòng mình ánh mắt anh dịu dàng khác xa đêm qua như thể biến thành người khác, nhẹ nhàng hôn lên trán cô rồi hôn lên tóc cô, càng ôm một lần nữa siết chặt lấy cô, nhìn thôi cũng biết Châu Chấn Khiêm đang cảm thấy hạnh phúc đến nhường nào, bây giờ khi nhìn lại những vết đỏ tím do mình gây ra trên cơ thể cô gái nhỏ anh mới thấy đau lòng mới nhận ra đêm qua đã thật sự quá tay với cô.

“ ư…Chồng ơi… “


“ Anh đây, tỉnh rồi à “

Châu Giản Dao cả gương mặt nhăn lại khó coi, hai mắt vẫn còn nhắm chặt nhưng lại gật gật đầu đáp lại anh, cô muốn vươn mình nhưng lại bị anh ôm chặt hơn, bộ ngực mềm mại áp sát vào khuôn ngực vạm vỡ, cứng cáp của người đàn ông, không chỉ vậy ở bên dưới cô còn cảm nhận được thứ đó đang cọ xác vào chân mình, Châu Giản Dao bất giác xấu hổ hai tay ôm lấy gương mặt đang đỏ bừng của mình.

“ Ư, anh đáng ghét “

Châu Chấn Khiêm bật cười lớn rồi cả hai lại ôm lấy nhau một lần nữa mặc cho bầu trời ngoài kia đang kêu gọi hai người chỉ muốn mãi ôm lấy nhau như vậy.

Bất chợt điện thoại Châu Chấn Khiêm reo lên anh đành luyến tiếc tạm thời rời khỏi cô vung tay lấy điện thoại, Châu Giản Dao vẫn muốn được ôm cô nhanh nhẹn lao đến chủ động ôm lấy anh lại thành ra cơ thể nằm trên người đàn ông, cô úp mặt mình xuống lồng ngực anh, một tay Châu Chấn Khiêm nghe điện thoại tay kia vòng qua sau eo cô gái nhỏ đang ở trên mình.

“ Có chuyện gì? “

[ Anh hai, Minh Thần ngủ dậy cứ gào lên như người điên, em ấy cứ đi quanh khắp nhà tìm Mộng Điệp ]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận