Thật không ngờ, trong lúc Hách Gia Nhi còn đang chuyển hướng nhìn về phía Mặc Hiên Kì với vẻ mặt lo lắng, hoang mang thì tên đại ca nhân cơ hội cầm dao lao về phía cô.
Mấy người bạn thấy thế liền cùng hét lớn tên của cô " Nhi, cẩn thận sau lưng...".
Chưa kịp ra quyền trong sự ngơ ngác khi mũi dao sắp đâm vào cô thì một bàn tay nắm lấy mũi dao giữ lại, rồi đạp tên đại ca văng ra xa.
" Boss/ Kì...ngài/ cậu không sao chứ? " Trợ lý Trương chạy nhanh lại gần boss của mình mà quan tâm.
Bên này mấy cô bạn cũng rất lo cho Hách Gia Nhi, nói thật chứ nếu là thường ngày thì mấy tên đàn ông này lãi cái nhãi gì.
Vì ai trong các cô cũng từng là quán quân võ của trường cả.
Nhưng một sự thật là họ đều trợn tròn mắt mà ngạc nhiên một điều là người đàn ông được coi là lạnh lùng như Mặc Hiên Kì mà lại đưa tay ra chắn cho Hách Gia Nhi cơ.
Vừa quay lại tính hỏi cô bạn mình tại sao Mặc Hiên Kì lại xuất hiện ở đây thì không thấy cô đấu nữa, liếc mắt một vòng mới thấy bạn mình đang mang vẻ mặt lo lắng, hối lỗi đặt trên người Mặc Hiên Kì.
" Tay anh không sao chứ? " Vừa nói cô vừa rút từ trong túi xách của mình ra một cuộn vải nhỏ băng bó lại cho tay người đàn ông.
Trong sự ngỡ ngàng của mọi người Mặc Hiên Kì bế thóc cô lên đặt trong vòng tay mình mà ra về.
Không quên để lại một câu ớn lạnh " xử chúng, rồi vứt chúng về hang ổ của tên đầu sõ để cảnh cáo cho chúng biết rằng sau này còn dám đụng vào người phụ nữ của tôi thì đừng trách.
"
" Này...thả tôi xuống...cái coi..."
" … "
" … "
Để lại bao sự bàng hoàng, sợ hãi cho mọi người một nam một nữ cứ thế mà rời đi.
……
Tiếng xe dừng lại trước cửa nhà, liền có người chạy ra đem xe xuống hầm đỗ xe.
Trong biết bao ánh nhìn của người giúp việc Mặc Hiên Kì toả ra khắp người khí đen nguy hiểm.
Ai cũng sợ hại và bắt đầu lo cho cô chủ của mình rồi.
Bế lên phòng của mình, người đàn ông đạp mạnh cửa đi vào rồi ném mạnh người con gái đang say kia lên giường.
Hách Gia Nhi bật người ngồi dậy mà mắng vào mặt của Mặc Hiên Kì " A đau, anh bị điên à.
Đây là phòng tôi anh vào đây làm gì? Ra ngoài đi, tôi muốn đi ngủ.
"
Không nói gì mà chỉ nở một nụ cười gian xảo Mặc Hiên Kì dần nới lỏng cà vạt và cởi luôn chiếc áo khoác ngoài của mình vứt ra một bên.
" Phòng ai cũng được, đêm nay tôi sẽ cho cô biết trước khi ngủ cần làm gì.
" Mặc Hiên Kì giọng gợi tình mà ghé sát tai cô mà phát ra từng câu chữ một.
Hách Gia Nhi tròn mắt mà phân vân hỏi " làm gì là làm...ưm..."
Chưa kịp dứt câu cô đã bị đôi môi của người đàn ông chiếm lấy, anh dần mạnh mẽ đưa lưỡi của mình vào sâu trong khoang miệng của cô mà nếm thử từng hương vị thơm tho kia.
" Ưm...a...dừng lại..." mặc kệ sự la hét của người con gái anh vẫn mạnh mà làm việc mình muốn.
Đôi môi không ngừng mút mát mà bàn tay thô ráp, to lớn của người đàn ông càng hư hỏng xe rách áo cô mà vứt xuống sàn nhà một cách dứt khoát.
Thấy cô gái đang nằm dưới thân mình không ngừng thở gấp, mà thân thể nhỏ nhắn không ngừng uốn éo càng làm tăng lên sự phóng túng của tên giã thú trước mặt.
Hai thân thể không ngừng cọ xát da thịt vào nhau, một hơi nóng dần lan khắp căn phòng dưới ánh đèn ngủ mờ ảo, họ không ngừng phối hợp làm tính.
Anh thì hối thúc, còn nàng thì rên rỉ từng tiếng tà mì, như lời gọi mời của con thỏ trắng béo bở dâng đến trước miễng sói già.
" Lần này là tại cô đấy, đừng trách tôi."
Mặc Hiên Kì nhẹ giọng rồi ôn nhu mà phả từng chữ với giọng khẳn đặc bên tai Hách Gia Nhi.
" Ưm...đừng...chỗ đấy không được...làm." Cố dùng chút sức lực yếu đuối của mình mà giữ lấy bàn tay to lớn đang dần chuyển xuống cái hang động bí hiểm kia.
Nhưng mặc kệ lời van xin tha thiết kia, người đàn ông vẫn mạnh mẽ mà xâm chiếm.
Không khí ám muội, Mặc Hiên Kì mạnh mẽ mà thúc cái ấy của mình ra vào nơi khe hở nhỏ bé ướt át kia của Hách Gia Kì.
" A...đau...xin anh đấy dừng lại đi." nước mắt lăn dài trên hai gò má trắng nõn nà, lmaf cho một phần tóc cô bị ướt như tăng tính kích thích dục vọng của người đàn ông đang điên đảo hối thúc vật nhỏ của mình.
Anh dần dần rút cái vật nhỏ kia ra, cúi xuống vuốt nhẹ làn tóc rồi dần đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán cô mà nói " lần này tha cho cô đấy, lần sau mà còn trốn đi bar thì coi chừng."
Rồi ân cần đắp chăn lên người cho Hách Gia Nhi, anh bật điều hoà ở nhiệt độ cân bằng làm sao cho thoáng cái căn phòng nóng đến khó thở này.
Bước xuống giường mà vợ lấy bộ đồ của mình mặc vào Mặc Hiên Kì bước tới bên bàn làm việc, đeo cặp kính lên mà bắt đầu gõ gõ bàn phím.
Thao tác rất nhanh, trên màn hình dần hiện ra một bản thảo công việc, ánh sáng màn hình chiếu sáng nhẹ khắp căn phòng.