Độc Sủng Điền Viên Man Thê

Bạch Tiểu Mễ bị mê hoặc như một khoảng thời gian, nhìn khuôn mặt gần
trong gang tấc, thậm chí cánh môi đang hôn lên môi nàng, nàng cũng không phản ứng.

“Đại ca, Đại ca!” Đáng tiếc thời gian tốt đẹp lại không thể duy trì lâu, một tiếng hô lớn từ ngoài cửa vang lên.

Bạch Tiểu Mễ nhất thời từ trong mông lung khôi phục lại, động tác nhanh
chóng đẩy người đang dán chặt lên người mình, sau đó trực tiếp nhảy
xuống giường, cầm quần áo lưu loát mặc ở lên người, động tác kia giống
như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, hành động liền mạch lưu loát,
mấy giây sau đã mặc xong quần áo.

Lý Mặc Nhiên phát hiện nương tử mình vừa ôm vào trong ngực, đã mặc quần
áo chỉnh tề đứng trước giường, mặc xong liền đi thẳng ra cửa chính, Lý
Mặc Nhiên khóe miệng run rẩy một chút.

Cùng hắn ở chung nàng thấy xấu hổ như vậy sao? Vì sao biểu hiện của nàng như rất sợ bị người khác phát hiện vậy? Trong lòng Lý Mặc Nhiên có chút không thoải mái, hắn phi thường hưởng thụ cảm giác khi hai người ở cùng nhau, phi thường thoải mái, cảm giác kia tựa như bọn họ đã là đôi vợ
chồng chân chính

Đáng tiếc cho xúc cảm tuyệt đẹp vừa rồi.

Lý Mặc Nhiên cả người miễn cưỡng nằm ở trên giường tưởng nhớ đến cảm giác vừa rồi, hoàn toàn không có ý tứ rời giường.

“Chuyện gì?” Bạch Tiểu Mễ nhìn người đã biến mất một đoạn thời gian –
Tam đương gia, người kia rốt cục cũng xuất hiện, hình như là do mất mặt, khai hoang thì có gì là mất mặt, có cần thiết phải chạy trốn một thời
gian dài như vậy không? Thật sự là nam nhân không có trách nhiệm.

“Tại sao lại là nữ nhân ngươi?” Tam đương gia nhìn Bạch Tiểu Mễ, người
đã chỉnh mình, lập tức nghĩ đến bản thân mình thành chuyện cười của
huynh đệ trong Hắc Phong trại, lập tức mặt trầm xuống, giọng điệu cũng
trở nên không tốt.

“Buồn cười, nơi này là phòng ta, sao ta lại không được ở đây, ngược lại
là tiểu tử ngươi, không có việc gì đi đến đây làm gì, làm phiền mộng đẹp của người ta sao?” Tuy rằng trong lòng Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên cảm kích người kia đột ngột đên đây, dù sao lấy tình huống vừa rồi, thực dễ dàng gặp chuyện không may, chẳng qua nghe xong giọng điệu của Tam đương gia, miệng nàng cũng không khách khí nữa.

“Ngươi, nơi này rõ ràng là phòng Đại ca, hơn nữa hiện tại không còn sớm, đã giữa trưa rồi, còn người nào ngủ nữa!” Tam đương gia đứng ở cửa tiếp tục đôi co với Bạch Tiểu Mễ.

“Đi ra ngoài hơn một tháng, chẳng lẽ người giả ngây! Ngươi có phải đã
quên thân phận của bản phu nhân hay không, bản phu nhân ở trong này là
không phải là chuyện vô cùng bình thường sao? Nhưng không cần ngươi để
tâm, bản phu nhân muốn khi nào rời giường thì rời, ngươi quản được sao?
Còn có nha! Không có việc gì ở trong này chói mắt, nhìn phiền, người
nhát gan!” Nàng không có cách nào đối phó Lý Mặc Nhiên, nhưng đối phó
với tên tiểu tử chưa dứt sữa trước mắt này vẫn dư sức có thừa, cùng tiểu tử này đối thoại một trận, tức giận với Lý Mặc Nhiên cũng suy giảm
không ít.

“Ngươi, ngươi cái cô gái này, ai là người nhát gan!” Tam đương gia khó
thở nói, nếu không phải đã biết rõ đánh không lại nàng, hắn hiện tại
thật muốn động thủ!

Lười biếng nằm trên giường, Lý Mặc Nhiên hơi quay đầu nhìn về phía hai
người đứng cạnh cửa, không thể không lắc đầu, vẫn là tiểu hài tử? Vậy mà đứng luôn ở cửa mà gây gổ.

Bất quá vì sao nhìn đến hai người này hài hòa đứng chung một chỗ như
thế, hắn cảm giác có chút không thoải mái? Cảm giác tựa hồ có chút chói
mắt? Hai người tuổi tương đương, Tam đệ tựa hồ lớn hơn nương tử một hai
tuổi, hai người đứng cùng nhau thế nhưng có một sự xứng đôi kì quái?

Phi phi! Hắn nghĩ cái gì vậy? Hai người bọn họ xứng chỗ nào, có thể xứng với nương tử chỉ có một người là hắn.

Lý Mặc Nhiên nhìn nhìn liền không thoải mái.

“Tam đệ, ngươi tìm Đại ca có chuyện gì?” Lý Mặc Nhiên miễn cưỡng lên
tiếng, ánh mắt lặng lẽ liếc nương tử nhà mình, muốn nhìn xem nàng tới
cùng sẽ đối đãi với Tam đệ thế nào.

Giờ phút này Lý Mặc Nhiên mới nghĩ đến, kỳ thật Tam đệ tuổi đã không còn nhỏ, trọng yếu nhất là diện mạo Tam đệ tốt vô cùng, nương tử có
phải......

Nghĩ như vậy, Lý Mặc Nhiên cũng không thể chỉ ngồi nhìn, nhẹ giọng lên
tiếng, thanh âm dị thường dễ nghe, đem sự chú ý của hai người đang cãi
nhau kéo về phía hắn.

Ánh mắt nhìn nương tử có chút lo lắng, bất quá nhìn trong mắt nương tử
chỉ có đùa, không có cái gì khác, Lý Mặc Nhiên mới thở dài nhẹ nhõm một
hơi.

Nhưng là giọng nói vẫn chưa hoàn toàn buông lỏng, hiện tại nương tử
không có cảm giác với hắn, sống chung lâu chắc chắn sẽ có, xem ra hết
thảy khả năng đều phải ngăn chặn ngay từ lúc chưa nảy sinh.

Đây cũng là lý do sau này Bạch Tiểu Mễ cơ hồ không nhìn thấy bất kì sinh vật đực nào trong viện mình, đương nhiên đây là chuyện xảy ra về sau.

“Đại ca, huynh ở đây à!” Tam đương gia nghe thấy thanh âm nhà mình Đại
ca, theo tiếng nhìn tới thấy Đại ca nhà mình mềm nhũn không xương dựa
người lên đầu giường, ánh mắt thản nhiên dừng ở bên này bọn họ.

Vừa mới cùng nữ nhân này cãi nhau, không chú ý tới Đại ca mình cũng ở nơi này?

Đại ca bảo vệ cô gái này như vậy, chắc sẽ không trách hắn đâu nhỉ? Tam
đương gia có chút lo lắng, có chút hối hận không có thấy rõ tình huống
liền cãi nhau, bất quá lỗi tại cô gái này, vì sao ngay từ đầu không nói
cho hắn biết Đại ca hắn ở trong phòng.

Đúng rồi, nàng nhất định là muốn châm ngòi chia rẽ quan hệ của hắn và
Đại ca, khiến Đại ca chán ghét hắn, thật sự là quá âm hiểm.

Bạch Tiểu Mễ mạc danh kì diệu bị đổ lỗi.

“Không phải tới tìm ta sao? Có việc gì?” Lý Mặc Nhiên nhìn thoáng qua
nương tử đã quay trở vào phòng ngồi yên lặng cạnh bàn, rồi mới nhìn về
phía Tam đương gia, tốt quá, nương tử chưa từng thấy Tam đương gia có
điểm nào tốt.

“Đệ biết Đại ca đã trở lại, nên muốn đến nhìn huynh một chút!” Kỳ thật
Tam đương gia vô cùng sung bái Đại ca mình, lúc đó hắn cực khổ không nơi nương tựa, là Đại ca phát hiện ra hắn, hơn nữa con mang hắn về Hắc
Phong trại, cũng là Đại ca dạy hắn võ công, nếu không còn không biết
hiện tại hắn sẽ biến thành bộ dáng gì nữa?

“Hiện tại đã nhìn thấy!” Lý Mặc Nhiên thản nhiên đáp lại một câu, ý tứ
đuổi khách rõ ràng, hắn không muốn nương tử đứng cùng với người có diện
mạo tốt như Tam đệ.

“Đại ca, ta, cái kia! Được rồi!” Tam đương gia có chút thương tâm, nhưng hắn biết Đại ca là người đã nói là làm, do dự một chút trực tiếp xoay
người rời đi.

“Hắn thực sùng bái ngươi, ngươi sao lại lãnh đạm với hắn như vậy?” Nhìn
Tam đương gia như bị bỏ rơi rời đi, kỳ thật hắn cũng chỉ là một đứa nhỏ, bị người mình kính trọng coi thường, hẳn rất thương tâm!

“Nương tử thực quan tâm lão tam?” Vốn nhìn thấy lão Tam mất mát hắn còn
cảm thấy có chút bất an, nhưng khi nghe được nương tử giúp hắn nói
chuyện, Lý Mặc Nhiên bỗng chốc lại không thoải mái.

“Hắn không phải là huynh đệ của ngươi sao? Chẳng lẽ ngươi hi vọng ta
cùng hắn vĩnh viễn là địch nhân, thật sự là khó hiểu!” Bạch Tiểu Mễ cảm
thấy lúc này Lý Mặc Nhiên có chút âm dương quái khí, ánh mắt nhìn về
phía Lý Mặc Nhiên không hiểu cùng nghi hoặc.

“Nương tử ngươi cảm thấy tam đệ thế nào?” Lý Mặc Nhiên suy tư một chút
vẫn hỏi, nếu vấn đề này luôn luôn tồn tại, trong lòng hắn tựa như bị kim đâm.

“Thế nào là thế nào? Không phải là tính khí trẻ con sao? Tuy là đứa trẻ
đáng ghét, nhưng cũng là đứa nhỏ, kỳ thật cũng không có tư tưởng xấu
gì!” Bạch Tiểu Mễ khả quan nói.

“Trừ bỏ điều này ra, không còn gì khác nữa sao?” Lý Mặc Nhiên vẫn như cũ lo lắng, nương tử chẳng lẽ không phát hiện, tuổi của nàng còn nhỏ hơn
cả Tam đệ, nàng nói Tam đệ còn là đứa nhỏ không phải rất kì quái sao?

“Hôm nay ngươi rất khác lạ, vậy ngươi hy vọng ta cùng hắn có chuyện gì?” Bạch Tiểu Mễ vốn không phải là người ngu dốt, Lý Mặc Nhiên hỏi như vậy, nếu bây giờ nàng còn không phát hiện ra nguyên nhân bên trong đó, vậy
nàng thật sự là ngốc hết thuốc chữa rồi.

Chẳng lẽ trong mắt nam nhân này, Bạch Tiểu Mễ nàng là người háo sắc vậy
sao? Bạch Tiểu Mễ có chút mất hứng nhìn về phía người nào đó.

“Ha ha a! Vi phu chỉ hỏi một chút thôi, thật không có ý tứ gì khác!” Lý
Mặc Nhiên cười có chút xấu hổ, có phải do hắn suy nghĩ nhiều quá hay
không, nhưng ai bảo hắn thích nương tử chứ, luôn lo lắng nàng bị người
khác đoạt đi mất, cũng tại hắn trông gà hóa cuốc?

“Tốt nhất là không có! Hắn chỉ là một đứa nhỏ, bổn tiểu thư sao có thể
thích? Sống cùng hắn chẳng khác nào mang theo đứa nhỏ! Về sau không cần
gắn loạn chim uyên ương cho ta!” Bạch Tiểu Mễ trừng mắt người nào đó,
sau đó liền tự mình đi rửa mặt, lưu lại Lý Mặc Nhiên ngây ngô cười.

Thật tốt quá, nương tử đối với Tam đệ không có ý gì, còn coi Tam đệ là
đứa nhỏ, như vậy có phải trong mắt nương tử, hắn là nam nhân thành thục? Lý Mặc Nhiên tự giác đem bản thân mình vào phạm vi của Bạch Tiểu Mễ,
ngây ngất rời giường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui