Độc Sủng Kiều Phi


Thời gian rất lâu sau đó, hoàng thành đã có một thời gian yên ổn dài dài, nhịp sống của người dân cũng đã trở nên ổn định kể từ sau đợt chiến tranh phải di tản.
Hơn nửa năm kể từ sau vụ Lan phi và bát hoàng tử qua đời, kinh thành không có chiều thay đổi.

Hiểu Minh Vương sau khi nhậm chức thái úy đã trở thành một trong những nhân vật cốt cán của triều đình, cẩm quân dưới trướng y kể từ khi thành lập đến nay cũng làm tròn bồn phận của nó, dần dần được Hoàng Đế tín nhiệm ủy thác nhiều hơn.
Có thể xem là một chín một mười với đại lý tự bấy giờ.
Vết thương trên lưng Khanh đã khỏi hẳn, nhưng để lại một vết sẹo dài khó mà lành được.

Nàng tự ti đi ít nhiều và không còn mặc áo yếm thường xuyên nữa, kể cả khi ở trong phủ.
Từ thời điểm Khanh thừa nhận với mình trái tim nàng đã rung động vì Tuân, nàng cũng để ý đến vẻ ngoài của mình nhiều hơn đâm ra khó tránh khỏi nàng sẽ phiền lòng mỗi khi vết sẹo ấy rơi vào tầm mắt nàng.
Tình cảm của nàng với Tuân không tiến triển gì nhiều.

Có chăng chỉ là Khanh sẽ không giật mình, thu người lại mỗi khi Tuân có hành động đối đáp ân cần với nàng nữa.

Họ không ngủ chung nhưng ngày ngày đôi phu thê đều cận kề nhau, chàng duyệt tấu chương nàng học chữ nghĩa, bình bình yên ả như vậy.
Khanh chưa nói Tuân biết tâm ý của nàng.

Một vì chưa đến lúc nàng cảm thấy thích hợp.


Có lẽ sau khi mọi chuyện trong "Đại Việt hoa sữa nở" thực sự qua đi, nàng sẽ chủ động bày tỏ với hắn khi có cơ hội.
Hai vì đôi khi có những thứ không nhất thiết phải dùng lời nói mới diễn đạt được cho đối phương.

Tuân là người thông minh, kiên nhẫn và nàng thì sẵn sàng dùng thời gian sau này từ từ trả lời hắn.
Thế rồi bình yên không kéo dài lâu.
Lý quý phi được giải hàm oan xong đã trở thành phi tần độc sủng hậu cung, lại nuôi dưỡng tới ba vị hoàng tử.
Cũng vì thể mà quyền lực nhà họ Lý cũng ngày một tiền sát vây cánh Tô gia hơn, dần đưa cán cần triều chính cần bằng trở lại.
Chiến loạn qua đi, thời bình đến, cũng là khi bậc quan võ như Tô thượng tướng quân trở nên nhạy cảm với quyền lực hơn bao giờ hết.

Lan phi bị loại khỏi vòng tranh đấu cung quyền, và khi ấy cũng là lúc Tô gia bắt đầu có hành động.
Cuối xuân Đại Việt năm 1291, thoáng cái đã sắp tròn một năm kể từ khi Khanh xuyên tới đây, hôm ấy trong tiết mưa phùn lập xuân, Yến Nhi hớt hải chạy tới báo nàng.
Tạ Thanh Huyền được Hoàng Hậu mai cho cậu con thứ của Tô Định làm thê, đích tử của Tô Phong tiết độ sứ.

Tức cháu trai của Hoàng Hậu.

Đánh dấu toàn bộ phiên chính truyện đã lệch khỏi quỹ đạo từ đây.
Khanh thoáng có chút bất ngờ, nhưng nghĩ lại về việc Lý quý phi được minh oan nhờ hành động bao đồng của nàng thì Khanh cũng ngầm hiểu vì sao lại có sự thay đổi rõ rệt như thế.

Có lẽ chính truyện, quý phi thực sự phải ôm oan khuất đến chết.

Không có sự cản trở của quý phi, chuyện trong cung mặc sức Hoàng Hậu oanh tạc.

Mà chuyện Huyền vào Vương phủ làm thiếp, hay trở thành nàng dâu họ Tô, tất cả cũng vì quyền lực mà ra.
Thanh Huyền là con của Tạ ngự sử.

Mùa đông năm ngoái Tạ ngự sử mới được phong thêm chức lại bộ thượng thư chuyên quản chuyện thánh chỉ, ngự ban, phong hẩu phong tước của Hoàng Đề, là một trong những miềng mồi béo bở được Tô gia nhắm tới.
Ông ta vốn trung lập không theo vây cánh nào, không có chút qua lại với Tô gia, là con người liêm chính thành ra trong "Đại Việt hoa sữa nở" mới xin gả con cái cho Hiểu Minh Vương làm lẽ, bởi chàng không phải người ông ta cho rằng sẽ tham gia vào đấu tranh loạn quyền.
Nhưng Thanh Huyền lại không thừa hưởng cái đầu lạnh của ông.
Và lần này địa vị Tuân cũng khác, không còn là kẻ mang trong mình lối nghĩ an phận thủ thường nữa.
Rồi biến cố xảy đến, đứa con trai cả của Tạ ngự sử vốn làm nhất đẳng thị vệ trong cung, hôm Tết Nguyên Đán lại phạm úy phi lễ với quý phi, bị vua phạt đuổi khỏi kinh thành may mắn được Hoàng Hậu cứu giúp.


Con gái lại đã tới tuổi xuất giá tòng phu, phía Tô gia có ý, ông lại nợ ân tình người ta, thành ra không chối được.

Vô tình bị kéo vào vòng xoáy vương quyền.
Thế mà ả Huyền lại lấy làm thích thú lắm.

Bởi phu quân ả cũng xem như là trọng quan triểu đình, hiện đang giữ chức nội vệ Đại tướng quân, đứng hàng nhị phẩm chuyên quản lí thị vệ trong và ngoại thành.
Song cũng không chỉ riêng chuyện của Lan phi mới khiến Tô gia phải sớm hành động mà cả sự lung lay địa vị của
Hoàng Hậu trong cung cũng khiến Tô Phong tiết độ sứ và vây cánh phải lùng sục tìm cách bồi đắp thêm quyền lực cho mình.
Hoàng Hậu bị Hoàng Đế ghẻ lạnh.

Nguyên do vì sao chỉ có Hoàng Đế, Lý quý phi và một số kẻ có liên quan biết.
Nhật Tuân cũng là một trong số đó vì những chuyện ác nhân ác đức Hoàng Hậu làm đều do cấm quân âm thầm điều tra.
Lan phi bị rạn do cái thai quá to.

Mà nguyên nhân sâu xa đến từ thuốc an thai của thái y Tô Vân Sảm.

Tô Vân Sảm trước kia do Hoàng Hậu tiến cử, thuốc an thai được sắc cũng theo lệnh Hoàng Hậu mà làm.

Tô Vân Sảm hiện cũng đã bị cách chức đày về quê không được phép trở lại kinh thành.
Lại nhắc về Nghi tần, trước kia ả là cung nữ bồi giá theo hầu Hoàng Hậu.


Được phong quan nữ tử và hầu hạ
Hoàng Để sau này.

Một người xuất thân gia nô, chỉ mới lên tần vị vỏn vẹn một năm thì lấy đâu ra nhiều ngân phiếu để đút lót như thế? Đương nhiên là từ Hoàng Hậu.

Người ra tay là Nghi tần nhưng người giật dây và chỉ điểm chính là chủ của hậu cung.
Chuyện này Lý quý phi đã điều tra tận gốc.

Hoàng Đế biết chuyện sẽ không vạch trần Hoàng Hậu vì nể mặt Tô gia và ân nghĩa phu thê bao năm qua.

Song ông cũng không chấp nhận một nữ nhân lòng dạ rắn rết như vậy ở gần mình.

Người trong một nhà cũng có thể xuống tay được.
Liệu Tô gia có biết Hoàng Hậu ra tay với Lan phi không? Hoàng Để thấy chuyện còn nhiều uẩn khúc vì vậy ngoài mặt ông vẫn tỏ như chưa biết gì.
Tại thượng cục trong cấm cung, cánh cửa gỗ ọt ẹt được mở ra vang lên tiếng kêu gai người như tiếng cười khúc khích:
"Cô đây rồi..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận