Đọc Tâm Cả Nhà Nhãi Con Cẩm Lý Được Cả Kinh Thành Đoàn Sủng


Đó là điểm tín ngưỡng nàng định để dành mua bùa May mắn mà!

Càng xa phủ Thượng Thư, Giang Tuế An càng cảm thấy toàn thân khó chịu, trong lòng như có gì đó cào cấu, trong đầu toàn là hình ảnh Tôn Nhạc Dao nhoẻn miệng cười với hắn.


Quản gia gia gia hỏi hắn vấn đề gì hắn cũng không nghe thấy, thậm chí còn cảm thấy ông ấy ở một bên rất phiền, không nhịn được dùng giọng khó chịu để nói chuyện.


Hắn thấy quản gia gia gia sau khi bị trách cứ ngây người rất lâu, cuối cùng khom lưng, không nói một lời mà xoay người rời đi.


Giang Tuế An vừa muốn gặp Tôn Nhạc Dao, vừa rất phiền muộn, toàn thân rất mâu thuẫn.


Hắn cảm thấy mình luôn buột miệng nói ra những lời tổn thương người khác.


Giang Tuế An rất khó chịu, hắn giữ nguyên một tư thế ngồi đến sáng, khi bình minh vừa ló rạng, hắn lao ra khỏi Vương phủ, chạy thẳng đến cửa phủ Thượng Thư.


Người hầu phủ Thượng Thư đều nhận ra hắn, vì thế rất hoan nghênh hắn vào.



Khi Giang Tuế An vào, Ngư Bạch Quất và Ngư Nam Tinh còn đang mặc y phục, thấy hắn đến, Ngư Nam Tinh lạnh lùng hừ một tiếng, dứt khoát quay đầu không nhìn hắn.


Ngư Bạch Quất phát hiện có gì đó không đúng.


Y phục của Giang Tuế An nhăn nhúm, tóc tai bù xù, mắt thâm quầng, đôi mắt đầy tơ máu, giống như cả đêm không ngủ vậy.


“Dao Dao muội muội ở đâu!”

Giang Tuế An bước lên một bước, lắc vai Ngư Bạch Quất, trạng thái của hắn trông như điên loạn.


Ngư Bạch Quất gạt tay hắn ra, nhíu mày: “Ngươi không bị gì đấy chứ? Tôn Nhạc Dao không phải muội muội của chúng ta, nàng là con gái của quản gia, ngươi muốn tìm thì cũng phải tìm quản gia chứ.



Sau khi Giang Tuế An ra ngoài, vừa chạy vừa đau khổ nghĩ, rõ ràng là hắn muốn đến xin lỗi Nam Tinh và Bạch Quất, sao lại!

Hắn tìm thấy quản gia, nhìn thấy Tôn Nhạc Dao đang ngủ say bên cạnh Triệu ma ma.


Lúc này, trong lòng hắn như tĩnh lại, sinh ra một cảm giác rất mãn nguyện, cứ thế nằm bò bên giường nàng ta ngủ thiếp đi.


Không biết Tôn Nhạc Dao đã tỉnh từ lúc nào, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Giang Tuế An.


[Hệ thống, tăng thêm 10 điểm hảo cảm cho hắn đi, sửa đổi ký ức của hắn, ta muốn hắn đưa ta đến Vương phủ.

]

Hệ thống do dự một chút, [Ký chủ, Giang Tuế An vẫn còn là đứa trẻ, một lúc nâng cao hảo cảm thì quá nhiều, hắn sẽ không chịu nổi mà điên mất.

]


Đôi mắt Tôn Nhạc Dao lóe lên, rất kiên quyết.


[Không cần quan tâm hắn, Vương gia sắp trở về rồi, lần này đại thắng khải hoàn, ta cần dùng chiến công của hắn để đổi lấy một thân phận hiển hách.

]

Còn về cách chinh phục Vương gia, chẳng qua là để hệ thống cưỡng ép nâng cao hảo cảm thôi.


[Được thôi.

]

Nhìn Giang Tuế An đang ngủ say, trong mắt Tôn Nhạc Dao không có chút cảm tình nào, lạnh lùng đến đáng sợ.


Chỉ là một NPC mà thôi, nếu có thể làm bàn đạp cho nàng ra - nhân vật chính cũng xem như chết có giá trị, khán giả sẽ nhớ đến hắn.


Đến giờ đi học rồi, Ngư Bạch Quất và Ngư Nam Tinh ở tiền viện đợi mãi cũng sốt ruột, vì bình thường ba người đều đi học cùng nhau.


“Tam ca, hay là chúng ta đi tìm hắn đi nha?”

Ngư Bạch Quất gật đầu, hai huynh đệ đến viện của hạ nhân.



Ngư Nam Tinh đánh thức Giang Tuế An đang ngủ say: “Sao ngươi lại ngủ ở đây? Hôm nay còn phải đến trường đấy.



Trạng thái của Giang Tuế An càng kém, cả người mơ mơ màng màng, như thể không nghe thấy gì vậy.


Ngư Bạch Quất nhíu mày, nhìn trạng thái của hắn tệ không thể tệ hơn: “Ta và Nam Tinh sẽ đến tìm tiên sinh xin phép cho ngươi nghỉ một ngày, ngươi về Vương phủ mời đại phu đến khám đi.



Giang Tuế An lắc lắc đầu, ôm chặt Tôn Nhạc Dao.


“Ta muốn đưa Dao Dao muội muội về, ta muốn Dao Dao muội muội làm muội muội ruột của ta!”






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận