Độc Tôn Tam Giới

Chỉ là, bởi vì vấn đề thân thể thể chất, nhìn về phía trên vẫn còn có chút bộ dạng bệnh mỹ nhân. Hai đầu lông mày cũng ẩn ẩn có chút phiền muộn, hiển nhiên loại sinh hoạt thâm cung đại viện này, nàng qua cũng không phải rất khoái nhạc.

- Có lẽ, lúc trước để nàng ở lại chỗ này, là một sai lầm.

Giang Trần đứng ngoài cung thành, nhìn bộ dáng của Đông Phương Chỉ Nhược như vậy, trong lòng thầm nghĩ.

Bất quá, hắn cũng biết, tình huống ngay lúc đó, Đông Phương Chỉ Nhược ở lại Đông Phương Vương Quốc, đích thật là lựa chọn tốt nhất.

Nếu như một đường đi theo Đông Phương Câu Ngọc, có lẽ ở lúc Đan Càn Cung gặp kiếp, cũng đã vẫn lạc.

Sự tình Đông Phương Chỉ Nhược, Hoàng Nhi ngược lại là biết đến. Lúc trước Hoàng Nhi định cư ở Đông Phương Vương Quốc, cũng biết Giang Trần quật khởi, là từ chữa bệnh cho Đông Phương Chỉ Nhược bắt đầu.

Giờ phút này, gặp Giang Trần tới thăm Đông Phương Chỉ Nhược, ngược lại không cảm thấy bất ngờ.

- Đi thôi.

Giang Trần nhìn chỉ chốc lát, nhưng không có dừng lại. Hắn không muốn đánh vỡ yên lặng hiện tại, cũng không muốn hiện tại đi tương kiến với Đông Phương Chỉ Nhược.

Hiện tại gặp, đối với Đông Phương Chỉ Nhược chưa chắc là chuyện tốt.

Ly khai Đông Phương Vương Quốc, trong nội tâm Giang Trần triệt để buông xuống lo lắng. Tuy liên minh 16 nước đồng dạng là cảnh hoang tàn khắp nơi, nhưng ít ra, tình huống so với hắn tưởng tượng rất tốt.

Ly khai vương đô Đông Phương Vương Quốc, lúc Giang Trần đi ngang qua Vô Tẫn Địa Quật, ngừng chân một lát, nói với Hoàng Nhi:

- Hoàng Nhi, ngươi ở nơi này chờ ta một lát, ta đi gặp cố nhân.

Hoàng Nhi rất hào phóng, cũng không có hỏi tới, cười nhẹ gật gật đầu.

Vô Tẫn Địa Quật, giống như năm đó. Đối với ngoại giới mà nói, mọi người chỉ biết, Vô Tẫn Địa Quật này là một Bí Cảnh của Đông Phương Vương Quốc.

Mà loại Bí Cảnh này, võ giả nơi khác đến, căn bản không để vào mắt.

Dù sao, cấp bậc Tiềm Long hội thử của Đông Phương Vương Quốc quá thấp, đều là một ít Chân Khí cảnh nho nhỏ đi tham gia. Loại Bí Cảnh cấp bậc này, tự nhiên không có người chú ý.

Bất quá, Giang Trần lại biết so với người bình thường nhiều hơn một chút.

Lúc trước Giang Trần ở Vô Tẫn Động Quật thí luyện, từng bị người Truy Mệnh Ám Môn đuổi giết, bị hai truyền nhân của Long Đằng Hầu phủ hãm hại.

Trốn vào chỗ sâu trong Vô Tẫn Động Quật, gặp được một đầu hung thú ở tầng thứ tư Vô Tẫn Động Quật, tên là Mãng Kỳ.

Lúc ấy, Giang Trần còn cùng Mãng Kỳ định ra một ước định.

Ngay lúc đó, Giang Trần cũng không biết là có kỳ quặc gì. Hiện tại xem ra, Mãng Kỳ này, còn có trận pháp kia, xuất hiện ở dưới mặt đất Đông Phương Vương Quốc, tuyệt đối là sự tình vô cùng kỳ quặc.

Lần nữa tiến vào Vô Tẫn Động Quật, vô số Kiếm Điểu đại quân bay tới bay lui kia, đối với Giang Trần căn bản không có bất cứ uy hiếp gì.

Ở dưới uy áp của Giang Trần, những Kiếm Điểu này đều hoảng sợ không thôi, nhao nhao tránh né.

Giang Trần một đường đi vào, qua tầng thứ ba, tiến vào thầng thứ tư Vô Tẫn Địa Quật.

Trở lại chốn cũ, Giang Trần phát giác được một điểm bất đồng. Nơi này, mình rõ ràng đã tới, thế nhưng vào lần nữa, lại không thấy một chút cảm giác quen thuộc.

Dùng thần thức của Giang Trần, nếu như là con đường đã từng đi qua, lại đi một lần, không có khả năng một chút ấn tượng cũng không có.

- Quả nhiên, Vô Tẫn Địa Quật này, có mê hoặc rất lớn.

Trong nội tâm Giang Trần càng thêm kiên định phán đoán của mình.

Lúc trước những chư hầu đệ tử của Đông Phương Vương Quốc tới đây thí luyện, đều hoạt động ở tầng thứ nhất tầng thứ hai, có thể đi vào tầng thứ ba đã phi thường giỏi.

Về phần tầng thứ tư Thâm Uyên, giờ phút này Giang Trần đi vào, chỉ cảm thấy nơi này căn bản không có cuối cùng, cũng không tồn tại một con đường cố định.

Vô số lối rẽ, chồng chất, phảng phất như đi trong một mê cung.

- Xem ra, Vô Tẫn Địa Quật này, quả nhiên không phải đơn giản như mặt ngoài, người bình thường, đi vào tầng thứ tư, cũng sẽ ở chỗ này mất phương hướng. Căn bản đi không đến địa phương hạch tâm. Trước kia ta đã tới một lần, lại tìm không thấy bất luận manh mối gì. Xem ra, nơi này, đích thật là có trận pháp. Không có tiến vào nội bộ trận pháp, chỉ có thể ở trong lối rẽ vô tận vĩnh viễn mất phương hướng.

Giang Trần đối với trận pháp cũng không tính người thường, sau khi truyền thừa nội tình trận pháp của Đan Tiêu Cổ Phái, hắn nhận thức đối với trận pháp, tuyệt đối được cho là đại hành gia rồi.

Thế nhưng mà, Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận này, mặc dù là Đan Tiêu Cổ Phái lúc trước, cũng không cách nào hoàn thành, phải liên hợp mấy đại phái trận pháp khác, liên hợp điều khiển, mới có thể hoàn thành.

- Chẳng lẽ, Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận này, là Đan Tiêu Cổ Phái bố trí?

Giang Trần đi tới vực sâu này, trong nội tâm cũng rất phức tạp.

Nếu như Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận này là Đan Tiêu Cổ Phái bố trí, như vậy sinh linh bị phong ấn ở đây, vô cùng có khả năng là Ngoại Vực dị tộc ở thời đại Thượng Cổ.

Thế nhưng mà, mình lại từng đáp ứng, cứu Mãng Kỳ từ nơi này ra ngoài.

- Trước gặp Mãng Kỳ, nhìn xem nó có thuyết pháp gì. Nếu như Mãng Kỳ quả nhiên là Ngoại Vực dị tộc, dù ta cứu nó ra, cũng phải hạn chế nó, không thể để cho nó làm ác.

Nhớ ngày đó, Mãng Kỳ biểu hiện ra ngoài chỉ là Linh cấp mà thôi. Hiện tại ngẫm lại, Mãng Kỳ không có khả năng chỉ là Linh cấp.

Nếu như là Linh cấp, Thượng Cổ đến nay, nó đã sớm chết mấy tỷ lần rồi. Sao có thể sống đến bây giờ?

Không hề nghi ngờ, Mãng Kỳ kia nhất định là che giấu thực lực.

Đang suy nghĩ, Giang Trần bỗng nhiên cảm ứng được cái gì. Nhìn thấy phía trước có một đạo Tử Quang lóe lên, phảng phất như trong hư không mở ra một đại môn.

Giang Trần khẽ giật mình, bỗng nhiên ở chỗ Tử Quang, chung quanh dâng lên vô số quang mang lục sắc.

Đông đông đông…

Cảm giác chấn động quen thuộc kia, là tiếng bước chân của Mãng Kỳ.

- Giang Trần, ngươi đã đến rồi.

Thanh âm của Mãng Kỳ, từ trong bóng tối truyền đến.

Giang Trần đứng tại nguyên chỗ không động, nhưng thần thức lại triển khai toàn bộ, coi chừng đề phòng.

Thân thể cao lớn của Mãng Kỳ từ trong bóng tối hiện ra, ánh mắt giống như chuông đồng, trừng mắt nhìn Giang Trần, chậc chậc tán thưởng:

- Khá lắm, mấy năm thời gian, tốc độ phát triển kinh người a. Xem ra, ánh mắt của Mãng Kỳ ta, là phi thường đặc biệt.

- Mãng Kỳ, ngươi ngược lại là không thay đổi a.

Ngữ khí của Giang Trần nhàn nhạt.

Mãng Kỳ khẽ giật mình, đánh giá Giang Trần, cười khổ nói:

- Xem ra, ngươi đối với ta có chút đề phòng?

Giang Trần cũng không phủ nhận:

- Bị Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận vây khốn, nếu như ta không đoán sai, ngươi hẳn là Ngoại Vực dị tộc?

Tin tức về Ngoại Vực dị tộc, Giang Trần cũng là từ Đan Tiêu Cổ Phái truyền thừa chứng kiến, cộng thêm rất nhiều tư liệu cùng nghe đồn suy đoán ra.

Mãng Kỳ giật mình:

- Ngươi biết Ngoại Vực dị tộc?

- Ngươi là Ngoại Vực dị tộc?

Giang Trần nhíu mày.

Ánh mắt Mãng Kỳ buồn bả, nhưng không có phủ nhận:

- Đối với người của Thần Uyên Đại Lục các ngươi mà nói, ta là Ngoại Vực dị tộc, ngươi nói như vậy, cũng không sai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui