Độc Tôn Tam Giới

Tiêu diệt năm hóa hình bạch cốt, Giang Trần cùng Hoàng Nhi cũng không có dừng lại, mà tiếp tục tiến lên.

Trên đường đi, hai người lại cẩn thận nhiều hơn.

- Trần ca, An Hồn Mộc kia, có phải là Ma tộc cố ý thả ra tiếng gió hay không?

Hoàng Nhi nhịn không được hỏi.

Giang Trần cũng cân nhắc qua vấn đề này, bất quá lá cây An Hồn Mộc, hắn là tận mắt thấy qua, lá cây kia tuyệt đối không giả.

Hơn nữa, lá cây kia rất mới, tuyệt đối là mới từ trên An Hồn Mộc hái xuống không bao lâu.

Cho nên, An Hồn Mộc này có lẽ là bẫy rập, nhưng tuyệt đối là thật sự tồn tại.

Hôm nay loại cục diện này, dù biết rõ là bẫy rập, Giang Trần cũng không có đường lui.

- Hoàng Nhi, An Hồn Mộc tuyệt đối không giả. Ngươi nói An Hồn Mộc là bẫy rập của Ma tộc, cái này có khả năng. Bất quá, coi như là bẫy rập, chúng ta cũng phải đi. Đây là cơ hội duy nhất. Nói sau, chúng ta biết rõ là bẫy rập, nhưng không phải cũng nhiều lần xông qua đầm rồng hang hổ sao? Ban đầu ở Thái A Thành, Bất Diệt Thiên Đô được xưng bắt được Đan Càn Cung chủ, lúc đó chẳng phải một cái bẫy sao?

Giang Trần không sợ bẫy rập, hắn chỉ sợ không có An Hồn Mộc.

Chỉ cần có An Hồn Mộc, coi như là núi đao biển lửa, đầm rồng hang hổ, hắn cũng sẽ không nhăn mày.

Ở chỗ sâu trong Hoang man, trong một địa huyệt u tích, vô số Quỷ Hỏa đông một đám, tây một đám, lốm đa lốm đốm, như là đom đóm, ở trong động quật lóng lánh lấy hào quang quỷ dị.

Một bóng đen chui vào trong động quật, đối với cuối đường hành lang cung kính nói:

- Ma Quân đại nhân, sự tình ngài phân phó, tiểu nhân đã hoàn thành toàn bộ.

Trong bóng tối, một thanh âm âm lãnh khẽ hừ một tiếng:

- Tiến đến bao nhiêu người?

- Nhóm đầu tiên 500 người. Đằng sau lỗ hổng mở rộng ra, ít nhất trào vào hơn một vạn người, lục tục ngo ngoe, có lẽ còn sẽ có người chạy đến. Dự đoán cuối cùng thu hoạch sẽ ở hai ba vạn người.

Thanh âm u ám kia trầm ngâm một lát, lại nói:

- Có dê béo hay không?

- Cường giả Hoàng cảnh, có hơn hai mươi người.

- Không tệ, không tệ.

Ma Quân kia âm trầm cười rộ lên.

- Chuyện này ngươi xử lý rất tốt, bổn Ma Quân nhất định sẽ luận công ban thưởng. Sau khi tiêu diệt những người này, tất cả tài phú, ngươi được một thành. Chín thành khác, quy công nhập khố, cung cấp sử dụng cho ngày sau Ma tộc ta phục hưng nghiệp lớn.

- Đa tạ Ma Quân đại nhân.

Người nọ nghe vậy đại hỉ.

- Đây là ngươi nên được. Bất quá, nhiệm vụ của ngươi vẫn chưa hoàn thành. Nhiều cường giả Hoàng cảnh như vậy, dùng khẩu vị của bổn Ma Quân, thoáng cái cũng làm không hết. Phải mượn địa lợi, tiêu diệt từng bộ phận, điều này cần phối hợp hiệp trợ của ngươi.

- Tiểu nhân nhất định tận tâm tận lực, phụ tá Ma Quân đại nhân.

- Ân, còn một điều phải nhớ kỹ, lưu ý Mộc Ma nhất tộc. Khẩu vị của bọn hắn, sẽ không nhỏ hơn chúng ta. Tuy đều là huyết mạch Ma tộc, nhưng mà nhánh Ma tộc bất đồng, cũng có cạnh tranh. Âm Ma nhất tộc ta, đã thức tỉnh sớm hơn, liền phải lợi dụng tốt cơ hội này. Thượng Cổ thời đại, Ma tộc mười mạch, Âm Ma nhất tộc ta không quá hiển hách. Hi vọng lần thứ hai Thánh Chiến này, Âm Ma nhất tộc ta, có thể có càng nhiều quyền nói chuyện.

- Xin Ma Quân đại nhân yên tâm, tiểu nhân sẽ nhìn chằm chằm một chút. Bất quá cổ trùng của Mộc Ma nhất tộc, hoàn toàn chính xác rất khó đề phòng. Ta xem rất nhiều tu sĩ, trúng Mộc Ma Cổ Trùng cũng không biết. Một khi cổ trùng của Mộc Ma nhất tộc truyền bá rộng khắp, ưu thế quá rõ ràng.

- Ưu thế?

Ma Quân Âm Ma nhất tộc kia cười lạnh nói.

- Đó là bởi vì ngươi bây giờ chỉ thấy da lông, mặc dù Mộc Ma nhất tộc không tệ, nhưng so với Âm Ma nhất tộc chúng ta lại cường không đi nơi nào. Chỉ có điều, năng lực sinh sôi nảy nở của cổ trùng mạnh, tốc độ khuếch tán nhanh mà thôi. Bất quá, một khi bị người tìm được phương pháp đối phó cổ trùng, ưu thế của Mộc Ma nhất tộc liền không còn sót lại chút gì.

- Cổ trùng cũng có thể đối phó?

- Nói nhảm, nếu như cổ trùng không thể đối phó, vậy Mộc Ma nhất tộc đã sớm xưng bá Chư Thiên vị diện rồi. Bất quá, khả năng của Mộc Ma nhất tộc, không đơn thuần là cổ trùng. Cổ trùng chỉ là một trong những con đường bọn hắn rải. Bọn hắn chính thức đáng sợ, là năng lực dụng độc vô khổng bất nhập. Hơn nữa, ngộ tính của Mộc Ma nhất tộc cực cao, bọn hắn ở trong Ma tộc mười mạch, thường thường có thể ra đại tài. Lúc Ma tộc chinh chiến, xác suất Mộc Ma nhất tộc xuất hiện đại năng đỉnh cấp, so với các tộc khác cũng cao hơn một ít, thẳng truy Thiên Ma nhất tộc.

- Thiên Ma nhất tộc?

Người nọ ngây người.

Ma Quân Âm Ma nhất tộc hừ lạnh một tiếng:

- Những sự tình này, ngươi không cần phải biết rõ. Trước làm tốt chuyện của ngươi, nhớ kỹ, mặc kệ trước kia thân phận của ngươi là gì, đầu phục Âm Ma nhất tộc ta, tốt nhất không cần có tâm tư khác. Nếu không, bổn Ma Quân sẽ để cho ngươi hối hận đi vào thế giới này.

Người nọ nghe vậy, vội tỏ thái độ nói:

- Ma Quân đại nhân yên tâm, tiểu nhân khăng khăng một mực đi theo Ma Quân, chỉ vì kiến công lập nghiệp, ngày khác Ma tộc quân lâm thiên hạ, tiểu nhân cũng có một tiền đồ. Tuyệt không dám nghĩ ngợi lung tung. Trong mắt tiểu nhân, chỉ có Ma Quân đại nhân, không có người khác.

- Ngươi có thể nghĩ như vậy, cái kia liền tốt nhất.

Ma Quân Âm Ma nhất tộc hừ lạnh một tiếng.

- Đi thôi, theo như kế hoạch của chúng ta làm việc.

Người nọ đang muốn ly khai, thần thức của Ma Quân kia bỗng nhiên khẽ động, quát:

- Chậm đã.

- Vâng?

Người nọ dừng bước.

- Có năm bạch cốt hóa hình bị người diệt mất. Hơn nữa, tựa hồ là bị người phát giác, mới bị diệt.

Ngữ khí của Ma Quân lộ ra một tia tức giận.

- Bị người phát giác?

Người nọ cả kinh.

- Bị ai phát giác?

Hóa hình bạch cốt, đều là Âm Ma Ma Quân này điều khiển, hết thảy đều ở trong ý niệm của hắn tầm đó, hắn hơi chút quét qua, lạnh lùng nói:

- Một tu sĩ họ Hoàng, còn có một đạo lữ. Bọn họ có địa vị gì?

Người nọ nghe vậy, thân hình hơi chấn động:

- Là bọn hắn? Vậy hẳn còn có một người mới đúng?

- Chỉ có hai cái.

- Chẳng lẽ tách ra?

Người nọ thì thào tự nói.

Ma Quân kia tổn thất năm hóa hình bạch cốt, nóng tính rất lớn, hỏi:

- Đến cùng có địa vị gì?

Vẻ mặt người nọ khổ tương nói:

- Lai lịch người nọ rất là cổ quái, ta cũng chỉ biết hắn họ Hoàng, mặt khác hoàn toàn không biết gì cả. Bất quá tiểu tử này cực kỳ hung hăng càn quấy, tu vi của hắn có lẽ chưa đến Hoàng cảnh, nhưng mà thực lực lại rất cường hãn. Ngay cả Thương Bình Vương cũng có chút kiêng kị hắn. Thuộc hạ suy đoán, hắn hẳn là Chân Truyền Đệ Tử của đại tông môn hoặc thế lực lớn nào đó.

- Ta mặc kệ hắn là đại tông môn thế lực lớn gì, diệt hóa hình bạch cốt của ta, nhất định phải trả giá thật nhiều. Hắn càng cường, lại càng có giá trị.

Ma Quân kia âm trầm, mang theo vài phần quỷ dị mỉm cười.

- Ma Quân đại nhân yên tâm, tiểu tử này không biết trời cao đất rộng, chỉ cần đi vào trong địa bàn Ma Quân, còn không phải tùy ý Ma Quân bài bố?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui