Độc Tôn Tam Giới

- Ma Quân đại nhân, có lẽ hắn có lý do đặc thù gì?

Lữ Sư Nam đối với Giang Trần hứng thú thật lớn, vượt qua bất luận tu sĩ gì khác.

Cửu Âm Ma Quân lại mặc kệ những chuyện này:

- Ngươi không cần phải xen vào tiểu tử kia, quản tốt sự tình bổn Ma Quân phân phó ngươi làm. Ba ngày này, Vạn Thi Cốc xâm nhập bao nhiêu tu sĩ?

- Hắc hắc, hồi bẩm Ma Quân, ba ngày này, thu hoạch thực không nhỏ. Chí ít có 3000 tu sĩ bị Thất Hồn Phiên của Ma Quân đại nhân hút đi thần hồn, thành thi khôi võ sĩ của đại nhân. Chí ít có hai nghìn tu sĩ, trúng Ma Ảnh hoa độc, ma khí nhập vào cơ thể, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành thi khôi võ sĩ của đại nhân.

- Như vậy tính toán, mới 5000 sao? Ngươi không phải nói có hai ba vạn?

- Lúc này mới ba ngày, theo thời gian trôi qua, nhất định sẽ có càng nhiều tu sĩ xâm nhập.

Lữ Sư Nam cười hắc hắc nói.

- Hơn nữa, đã có ba cường giả Hoàng cảnh bị ma trận của đại nhân vây khốn. Tuy bọn hắn vẫn còn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, nhưng mà sớm muộn gì cũng thành vật trong tay đại nhân.

Cửu Âm Ma Quân cười hắc hắc:

- Cái ma trận này, không phải bổn Ma Quân có khả năng bố trí. Ta cũng không quá đáng là nhập gia tuỳ tục mà thôi. Nơi đây, lúc trước là Âm Ma nhất tộc Ma Đế đại nhân luyện chế một Cổ Ma trận pháp. Mười vạn năm qua đi, trận pháp này bị ta chữa trị thoáng một phát, bất quá là phát huy một phần ba uy lực của nó mà thôi. Nếu như Ma Đế đại nhân thức tỉnh, vận dụng trận pháp này, đừng nói những tên ngu xuẩn kia, dù đến mười phong hào Đại Đế, cũng khó tránh khỏi một kiếp.

Cửu Âm Ma Quân này cười hắc hắc, lộ ra cực kỳ đắc ý.

- Ma Quân đại nhân đã được thượng cổ chân truyền, đợi một thời gian, Ma Quân đại nhân chưa hẳn không thể trở thành một đời Âm Ma nhất tộc Ma Đế mới.

Không thể không nói, Lữ Sư Nam này mã thí tâng bốc vẫn là rất biết đập.

- Tiểu tử ngươi, ngược lại biết tâm ý của ta. Như vậy đi, ngươi có thể điều động 3000 hóa hình bạch cốt, đi chặn đánh tiểu tử kia. Nếu như có thể dẫn hắn tới Thất Hồn Phiên, vậy thì tốt nhất rồi.

Lữ Sư Nam nghe vậy đại hỉ:

- Vâng, thuộc hạ liền đi.

Lữ Sư Nam toàn tâm toàn ý muốn cướp đoạt trang bị của Giang Trần, trang bị có thể làm cho Thương Bình Vương đỏ mắt, tuyệt đối không phải trang bị bình thường.

Lữ Sư Nam không phải một người không có dã tâm, hắn đầu nhập vào Ma tộc, cũng là bởi vì trong khi tu luyện gặp phải bình cảnh, biết rõ mình không cách nào trở thành người trên người.

Cho nên, hắn mới có thể kiếm đi nhập đề, không tiếc bán linh hồn của mình, đầu nhập vào Ma tộc, phụ thuộc núi dựa lớn.

Cái này cũng đã tạo thành tính cách vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn nào của Lữ Sư Nam.

Giang Trần tiến vào Vạn Thi Cốc, cảm giác đầu tiên, là cảm thấy khí âm tà so với trước càng thêm đầm đặc.

- Ba ngày, nơi này lại có nhiều biến hóa như vậy. Xem ra, ma khí là càng ngày càng rõ ràng. Mộc Ma nhất tộc, Âm Ma nhất tộc. . . Ma tộc này, đến cùng còn có bao nhiêu ma tung rục rịch?

Trong đầu Giang Trần cũng vô cùng bi ai.

Nhân loại cương vực vẫn còn tự giết lẫn nhau, Ma tộc cũng đã rục rịch ở hoang man, tùy thời chuẩn bị tro tàn lại cháy.

Nhìn loại trạng thái này của Nhân loại cương vực, hiển nhiên căn bản không có làm xong chuẩn bị cùng Ma tộc nhất quyết sinh tử.

Giang Trần cũng không có tâm tư đi cân nhắc nhiều như vậy, trước mắt, hắn chỉ muốn an toàn ly khai địa phương quỷ quái này, sau đó tìm một địa phương an toàn, giúp Hoàng Nhi giải trừ Bách Thế Đồng Tâm Chú.

Chỉ là, đoạn đường này, tất nhiên sẽ không quá bình tình. Giang Trần đi một phút đồng hồ, liền phát hiện hành tung của tu sĩ, hơn nữa còn không ít.

Hắn đi trở về, rất nhiều tu sĩ hướng bên này đi tới, chỗ này chỉ có một con đường, tự nhiên là đụng phải.

- Như thế nào sẽ có nhiều người như vậy?

Giang Trần cũng nhíu mày.

- Hơn nữa, những người này tựa hồ không phải trong danh sách 500 người a? Chẳng lẽ, cửa vào ngoài cốc, lại có người vào được?

Giang Trần càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, những tu sĩ này, rất rõ ràng thực lực cao thấp không đều, nhất là rất nhiều chỉ là võ giả Nguyên cảnh bình thường.

Trước kia vào 500 người, tuyệt đối không đến mức chỉ là chút thực lực này.

Như vậy duy nhất có thể giải thích, là cửa vào xảy ra vấn đề. Nhất định có rất nhiều võ giả tràn vào hoang man, tràn vào địa phương quỷ quái này.

Giang Trần cảm thấy bi ai, những người kia còn tưởng rằng trong này có tiền của phi nghĩa đầy đất, lại nào biết đâu rằng, nơi này căn bản là bẫy rập tử vong.

Thứ tốt là có, nhưng căn bản không phải người bình thường có khả năng lấy được.

- Khí sắc của những người này, rõ ràng chứa một cỗ ma khí. Nhìn nét mặt của bọn hắn, rõ ràng ngốc trệ đi rất nhiều, không có sinh khí mà nhân loại nên có. Chẳng lẽ, những người này, đã bị ma hóa?

Giang Trần cẩn thận quan sát thoáng một phát, những võ giả này, rõ ràng không có nhiều đặc thù của nhân loại, mà càng giống cái xác không hồn bị ma tộc điều khiển.

Giang Trần biết rõ Ma tộc có rất nhiều thủ đoạn khống chế Khôi Lỗi, tự nhiên suy đoán ra, những người này có lẽ đã thành phụ thuộc Ma tộc.

Giang Trần thấy một màn như vậy, càng không muốn phức tạp.

Thời điểm đang đi, đột nhiên cảm giác mặt đất dưới chân có chút dị thường, Giang Trần vội vàng thúc dục Kim Thiền chi dực, hướng không trung bắn tới.

Dưới chân, đột nhiên như là trâu cày mở ra, vô số hóa hình bạch cốt, điên cuồng từ dưới đất lao lên, hướng Giang Trần hùng hổ giết tới.

Giang Trần cũng không phải lần đầu tiên chứng kiến hóa hình bạch cốt, biết loại hóa hình bạch cốt này kỳ thật không phải chiến binh lợi hại nhất Ma tộc.

Cũng không ham chiến, Phi Vũ kính chiếu liên tục, chậm lại thế công của hóa hình bạch cốt, mà hắn thì mang theo Hoàng Nhi một đường phá vòng vây ra bên ngoài.

Chỉ là, Vạn Thi Cốc này âm khí quá nặng, cho dù Giang Trần ở giữa không trung phi hành ngắn ngủi, cũng cảm giác có chút cố sức.

Phi hành một hồi, Giang Trần phải rơi xuống đất điều chỉnh thoáng một phát.

Cũng may, Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm trảm Mộc Ma Cổ Trùng Nguyên Tổ khó khăn, nhưng chém giết những hóa hình bạch cốt này lại dư xài.

Mỗi một lần huy kiếm, đều có thể xé rách rất nhiều hóa hình bạch cốt thành mảnh vỡ.

Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm kia nổ bắn ra kiếm quang, thật giống như sư tử nhảy vào bầy cừu, thỏa thích tàn sát bừa bãi.

Trong lúc đó, Thiên Mục Thần Đồng của Giang Trần bắn ra, tập trung vào Lữ Sư Nam đang ở phía xa chỉ huy.

Thân ảnh Giang Trần như một con Bạch Hạc, nhanh như tia chớp lướt lên.

Tay hư không điểm một cái, Tinh Hà Thiết Cát như Ngân Hà xỏ xuyên qua, trực tiếp bổ về phía Lữ Sư Nam.

- A nha…

Lữ Sư Nam nào nghĩ đến, Giang Trần này lại đột nhiên phát động công kích với hắn? Trong lúc nhất thời, cũng luống cuống tay chân.

Cũng may, Lữ Sư Nam là cường giả Hoàng cảnh, thực lực cũng không phải thổi ra. Thân ảnh nhoáng một cái, liền tránh qua, tránh né một kích trí mạng của Giang Trần.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui