Độc Tôn Tam Giới

- Đơn giản, thực dụng, không có bất kỳ chuyện nào ngoài sức tưởng tượng. Chân Đan Vương này quả thực khiến cho người ta nhìn không thấu a.

Có người bình tĩnh nhận định như vậy.

- Đây mới là tranh đoạt Tân Tinh bảng, chân Đan Vương không dùng toàn lực cũng là chuyện đương nhiên. Ngay từ đầu dùng bổn sự của mình, về sau còn gì là bí mật nữa?

- Cũng đúng, loại chiến đấu cấp bậc hiện tại cũng chỉ là làm cho nóng người thôi a.

- Hắc hắc, đã thắng sáu trận liên tiếp, xem ra Chân Đan Vương chắc chắn sẽ thắng mười trận rồi trực tiếp tấn cấp, hẳn không có chút lo lắng nào.

Đối với việc Chân Đan Vương tấn cấp, mọi người cũng không có oán thán nhiều lắm. Thực lực người ta còn ở đó, loại người này không tấn cấp thì còn ai có thể tấn cấp?

Bên Bàn Long đại phiệt, Cơ Tam công tử đã trở lại trước mặt phiệt chủ Bàn Long đại phiệt.

Trước mặt phiệt chủ Bàn Long đại phiệt có ba người trẻ tuổi đứng đó. Cơ Tam công tử chỉ là một trong số đó, hai người khác Giang Trần cũng đã gặp qua, một là Lưu Hương công tử, một là Cơ Trung Đường.

Hai người này cũng giống như Cơ Tam công tử, đều được nhận định là thiên tài trẻ tuổi có hy vọng kế thừa chức vị phiệt chủ Bàn Long đại phiệt nhất.

- Lão tam, Chân Đan Vương này quả thực khiến cho bản phiệt giật mình a. Thiên phú đan đạo tuyệt luân cũng đành, thiên phú võ đạo cũng kinh người như vậy?

Hiển nhiên phiệt chủ Bàn Long đại phiệt lúc này cũng bị biểu hiện của Giang Trần làm cho giật mình.

Vẻ mặt Cơ Tam công tử vui vẻ:

- Phiệt chủ, tiểu tử này thâm tàng bất lộ, ta cũng bị hắn dấu diếm, theo ta thấy sợ rằng lần này chí hướng của hắn không nhỏ.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt than nhẹ một tiếng, nói:

- Thiên tài như vậy quả thực khiến cho người ta cực kỳ hâm mộ.

Đây không phải là nói lời khách khí, đối với thiên phú của Giang Trần, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cảm thấy không bội phục không được. Hắn biết rõ thân phận chân thật của Giang Trần, chính bởi vì biết rõ Giang Trần tới từ loại địa phương nhỏ bé như Vạn Tượng Cương Vực, có được thiên phú kinh người như vậy cho nên mới cảm thán.

Lưu Hương công tử nhíu mày:

- Phiệt chủ, biểu hiện của Chân Đan Vương này có chút ly kỳ a. Không biết có phải là ta nghĩ nhiều hay không, ta có cảm giác, cảm thấy Chân Đan Vương này liệu có phải là một quân cờ mà thế lực đối địch sắp xếp vào Lưu Ly vương thành chúng ta hay không?

Cơ Tam công tử nghe xong những lời này cảm thấy không vui nói:

- Lưu Hương, đừng nói với ta là ngươi đang ghen ghét đó nhé.

Lưu Hương công tử lạnh nhạt nói:

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

- Rốt cuộc là ai nghĩ nhiều? Chẳng lẽ ánh mắt của Khổng Tước đại đế còn không chuẩn bằng ngươi?

Cơ Tam công tử cười lạnh một tiếng.

Giang Trần là huynh đệ của hắn, hơn nữa Cơ Tam công tử lại biết rõ lai lịch của Giang Trần, tự nhiên không thể để cho những người khác vu oan Giang Trần, vu oan huynh đệ hắn.

Cho dù là người đồng tộc cũng không được.

Lưu Hương công tử cười lạnh một tiếng, lại hỏi Cơ Trung Đường:

- Trung Đường tộc đệ, ngươi cảm thấy thế nào?

Cơ Trung Đường lạnh nhạt nói:

- Khó mà nói trước, cũng không cần phải nói. Loại chuyện này đều có bệ hạ làm chủ, chúng ta không cần phải tốn tâm tư.

Cơ Tam công tử khen:

- Vẫn là Trung Đường rộng rãi.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cười cười:

- Không cần phải tranh luận, mặc kệ lai lịch hắn thế nào, bệ hạ nhất định cũng có ý định của bệ hạ. Hiện tại chúng ta không nói tới chuyện xuất thân, chỉ nói thiên phú võ đạo. Các ngươi thử bình luận biểu hiện của kẻ này một chút xem.

- Trung Đường, ngươi nói trước đi.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt chỉ điểm Cơ Trung Đường.

Cơ Trung Đường trầm tư một lát rồi mở miệng nói:

- Thiên phú võ đạo của Chân Đan Vương tuyệt đối là siêu nhất lưu. Trung Đường cho rằng hắn có tư cách cạnh tranh Thiếu Chủ bảng. Nhưng mà hiện tại nội tình võ đạo của hắn còn chưa có biểu hiện quá nổi bật ra ngoài, cho nên cụ thể phải nhìn xem đã.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt mỉm cười, lại nhìn về phía Lưu Hương công tử.

Trong lòng Lưu Hương công tử hoặc ít hoặc nhiều có chút khúc mắc, đối với Chân Đan Vương này cũng không quá đặc biệt ưa thích, bởi vì hắn biết rõ, Chân Đan Vương này là huynh đệ của Cơ Tam công tử.

Nếu như địa vị Chân Đan Vương ngày càng cao, như vậy địa vị của Cơ Tam công tử trong lúc vô hình cũng nước lên thì thuyền lên. Chuyện này đối với Lưu Hương công tử hắn cực kỳ bất lợi.

Nhưng mà bây giờ phiệt chủ đang hỏi, Lưu Hương công tử cũng không dám trả lời lung tung. Mặc dù có chút ý kiến, thế nhưng cũng không thể biểu hiện quá mức rõ ràng.

- Lưu Hương cho rằng, nội tình võ đạo của Chân Đan Vương này vẫn tương đối vững chắc. Nhưng mà cảnh giới võ đạo của hắn dù sao vẫn ngắn. Trong Tân Tinh bảng nhất định không có vấn đề gì. Chỉ là sau đó có thể tiếp tục tiến lên được hay không cũng khó nói. Về phần Thiếu Chủ bảng, ta không cho rằng một võ giả Thánh Cảnh thất tọng có tư cách khiêu chiến những thiếu chủ kia. Có lẽ vài thập niên sau hắn có tư cách. Chỉ là hiện tại, vẫn còn quá sớm để nói điều đó.

Lưu Hương công tử cảm thấy nhận xét của mình lần này rất công chính.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cười ha hả, lại nhìn Cơ Tam công tử. Hắn để cho Cơ Tam công tử đưa ra ý kiến cuối cùng hiển nhiên cũng có thâm ý của riêng mình.

- Phiệt chủ, hắn là huynh đệ của ta, tự nhiên ta coi trọng hắn vô điều kiện. Hiện tại hắn không có biểu hiện ra quá nhiều tinh hoa võ đạo là bởi vì đối thủ quá yếu. Rất nhiều thứ khi biểu hiện ra ngoài sẽ khó tránh khỏi làm ảnh hưởng tới thi đấu sau đó. Cho nên ta cảm thấy sách lược của hắn hiện tại rất đúng. Hơn nữa còn một điểm quan trọng nhất. TIểu tử này từ sau khi xuất hiện ở Lưu Ly vương thành, có lần nào đã làm chuyện mà không nắm chắc chưa? Mỗi một lần đều ở trong tình huống người ta không coi trọng hắn, khiến cho người ta kinh hỉ khôn cùng. Ta cảm thấy lần này hắn cũng có thể mang tới kinh hỉ cho Lưu Ly vương thành.

Cơ Tam công tử không có một chút khách khí nào, cũng không tị hiềm mà nói, huống chi đây chỉ là nhận định mà thôi.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cười ha hả, gật đầu nói:

- Cách nhìn của các ngươi đều có đạo lý của riêng mình. Chân Đan Vương này rốt cuộc là rồng hay rắn thì sau lần thịnh hội Lưu Ly vương tháp này sẽ biết rõ.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt với tư cách là tâm phúc của Khổng Tước đại đế, tự nhiên biết rõ một ít suy nghĩ của Khổng Tước đại đế. CŨng biết Khổng Tước đại đế có ý định lập Giang Trần làm thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn.

Nói thật đối với chuyện này phiệt chủ Bàn Long đại phiệt vô cùng chờ mong.

Hai ngày chiến đấu trôi qua, tình huống có thể nói là vô cùng thảm thiết. Trừ lôi chủ ra, những người dự thi khác đều đã giao chiến với nhau.

Dù sao mỗi một người dự thi đều phải tham gia chín mươi chín trận. Đây là số lượng phải hoàn thành.

Chiến đấu ngày thứ ba vẫn như cũ không có gì phải lo lắng.

Đối thủ khiêu chiến lôi chủ cơ hồ đều bị Giang Trần dùng phương thức cũ đánh xuống lôi đài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui