Độc Tôn Tam Giới

Giang Trần cũng không muốn kéo Cố Tâm Đường vào.

Nhưng Cố Tâm Đường lại lắc đầu:

- Muốn đi cùng đi. Để các ngươi đi một mình, lương tâm của ta sẽ băn khoăn.

Người đàn ông kia thấy Cố Tâm Đường cố ý muốn đi, cũng sầu mi khổ kiểm:

- Cố đội, nếu ngươi ở Thập Tuyệt khu xảy ra chuyện, ai đến thực hiện lời hứa a?

Cố Tâm Đường cả giận nói:

- Con mẹ ngươi phóng rắm thí. Ngươi ngồi đợi lão tử đến thực hiện hứa hẹn là tốt rồi. Gấp cái gì? Ngươi không có can đảm đi, cho rằng người trong thiên hạ đều đồng dạng như ngươi sao?

Người đàn ông kia lúng ta lúng túng im lặng, tuy người của Thập Tuyệt khu hung hãn, nhưng mà nói cho cùng, Cố Tâm Đường đại biểu cho Nguyệt Thần Giáo, nếu như không phải biểu hiện quá phận, cũng không nhất định sẽ có họa sát thân.

Bất quá tới Thập Tuyệt khu đòi người, người đàn ông kia ngẫm lại liền thay bọn hắn đổ mồ hôi. Muốn từ Thập Tuyệt khu đoạt thức ăn trước miệng cọp? Trừ khi là những cự đầu đỉnh cấp của Nguyệt Thần Giáo đến.

Nếu không, cho dù là Lãnh Nguyệt Hình đường đường chủ tự mình đến, cũng không nhất định có thể từ Thập Tuyệt khu mang đi một người.

Người đàn ông kia cuối cùng nhất vẫn là quyết định không đi.

Cố Tâm Đường mang theo Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế, đi đến Thập Tuyệt khu.

Nam tử kia nhìn bóng lưng của bọn hắn, cũng âm thầm lắc đầu. Trong nội tâm cũng tràn đầy lo lắng. Hắn lo lắng không phải bọn người Cố Tâm Đường sống chết, mà là lo lắng vạn nhất Cố Tâm Đường gặp chuyện không may, không có người đến thực hiện lời hứa.

Bất quá, cuối cùng lấy được mười khỏa Thánh Anh Đan, cũng không thể nói là không thu hoạch được gì.

Dù tạm thời ra không được, mười khỏa Thánh Anh Đan này, cũng đầy đủ hắn sử dụng một thời gian ngắn, có thể trợ giúp tu vi của hắn đề thăng một cấp rồi.

- Cố Tâm Đường này xưa nay rất cứng nhắc, lần này như thế nào bỗng nhiên liều lĩnh như thế? Hai người kia rốt cuộc là ai? Có địa vị gì?

Nam tử này cũng hết sức tò mò, tay nắm mười khỏa Thánh Anh Đan, cũng tấc tắc kêu kỳ lạ.

- Ra tay hào phóng như thế, sớm biết như vậy, ta liền ra giá lớn một chút. Ai, nhìn bộ dạng hai người kia không có sợ hãi, chẳng lẽ thật là đại nhân vật sao?

Nội tâm hắn vẫn là thập phần bát quái, đầu óc cũng chuyển động rất nhanh. Nhìn phản ứng của Cố Tâm Đường, hắn càng cảm thấy, có lẽ địa vị của hai người kia rất lớn, thực lực rất mạnh, bằng không thì Cố Tâm Đường sẽ không kiên định đi theo tới Thập Tuyệt khu như vậy.

- Hi vọng bọn hắn có thể thành công quay về, lão tử tự do, thành bại liền xem các ngươi rồi.

Nội tâm nam tử này tràn đầy khát vọng.

Thập Tuyệt khu ở địa phương tương đối sâu, cũng là địa phương tương đối ưu việt của hắc lao.

Đến vùng Thập Tuyệt khu, tù phạm liền ít đi. Hoàn cảnh bốn phía, căn bản không phải khu khác có thể so sánh.

Kỳ lạ nhất chính là, thậm chí có nhiều tù phạm ở vùng này quét dọn vệ sinh, đem vùng này quản lý ngay ngắn rõ ràng, nhìn về phía trên mặc dù có chút đơn sơ, nhưng mà ở hắc lao có thể có địa phương như vậy, tuyệt đối là hết sức kinh người.

- Chậc chậc, ngồi tù cũng biết hưởng thụ như vậy, người của Thập Tuyệt khu này, thật đúng là không phải có mặt mũi bình thường a. Người không biết, còn tưởng bọn họ ở chỗ này nghỉ phép.

Giang Trần hơi có chút châm chọc nói.

Cố Tâm Đường cười khổ im lặng, hắn cũng thấy Thập Tuyệt khu này có chút khoa trương. Nơi này là hắc lao, tù phạm dù sao cũng phải có chút bộ dạng của tù phạm a.

Bất quá, hắn lại không tốt mở miệng bình luận.

Thời điểm bọn hắn tới gần, bỗng nhiên bên trong đi ra một nhóm người. Nhóm người này mỗi một cái đều là thần sắc bất thiện, nhìn chằm chằm vào bọn người Cố Tâm Đường.

Một nam tử độc nhãn bên trong lạnh lùng nói:

- Cố đội trưởng? Hôm nay là ngươi trực?

Nam tử độc nhãn này hiển nhiên không phải cường giả của Thập Tuyệt khu, nhìn điệu bộ kia, có lẽ là loại nhân vật chó giữ nhà ở Thập Tuyệt khu.

Nếu như là cường giả của Thập Tuyệt khu, có lẽ Cố Tâm Đường sẽ cho chút mặt mũi, bất quá một con chó giữ nhà cũng dám hô to gọi nhỏ, Cố Tâm Đường tự nhiên là không vui.

Lạnh nhạt nói:

- Triệu hạt tử, có phải ta trực hay không, lúc nào đến phiên ngươi hỏi tới?

Người nọ rõ ràng là Độc Nhãn Long, Cố Tâm Đường lại xưng hô hắn là mù lòa. Cái này để cho một con mắt khác của độc nhãn đại hán hiện lên một tia tàn nhẫn.

Bất quá ánh mắt này đã bị hắn che dấu đi.

- Triệu mỗ không có tâm tư quản chuyện của các ngươi. Bất quá, ngươi lại đi tới, liền đi qua ranh giới rồi. Có nhiều chỗ, cũng không phải là ngươi muốn đến có thể đến.

Trong giọng nói của nam tử độc nhãn này mang theo một tia uy hiếp cùng cảnh cáo.

- Chê cười, đây là hắc lao, ta phụ trách trấn thủ hắc lao, sẽ có địa phương ta không thể đến? Cái này là quyền hạn của ta, Triệu hạt tử ngươi tính toán cái gì đó?

Cố Tâm Đường một chút cũng không khách khí, hắn không phải là loại người ngay cả một con chó giữ nhà cũng có thể uy hiếp.

- Chậc chậc, hôm nay Cố đội trưởng rất uy phong a. Được, Triệu mỗ ta hảo tâm nhắc nhở ngươi, ngươi lại không biết tốt xấu. Mấy huynh đệ chúng ta, cũng không ngăn trở ngươi. Có gan ngươi tiếp tục đi tới.

Độc nhãn đại hán kia vui cười hớn hở, châm chọc khiêu khích vài câu, vậy mà vẫy tay một cái, tất cả mọi người rút lui trở về. Đối với Cố Tâm Đường bọn hắn đến rất hờ hững.

Cố Tâm Đường đến một bước này, tự nhiên không có đạo lý lùi bước. Hừ lạnh một tiếng:

- Chúng ta tiếp tục đi tới.

Giang Trần gật gật đầu, Cố Tâm Đường biểu hiện, hắn vẫn là nhìn ở trong mắt.

Vô Song Đại Đế cũng cười cười, vỗ vỗ bả vai của Cố Tâm Đường, cho hắn một chút cổ vũ:

- Đừng lo lắng, trời sập xuống, chúng ta gánh cho ngươi.

Lời nói này của cường giả Đế Cảnh, lại có một cổ lực lượng vô hình, làm cho Cố Tâm Đường lập tức có ý chí chiến đấu, như là ăn hết một viên thuốc an thần.

Cố Tâm Đường sải bước tiến lên, mang theo Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế, đi sâu vào Thập Tuyệt khu.

Các cường giả của Thập Tuyệt khu, hiển nhiên đã cảm ứng được có người ngoài xâm nhập. Cái này đối với Thập Tuyệt khu mà nói, là rất ít khi xảy ra.

Coi như là người của Lãnh Nguyệt Hình đường, muốn đi vào Thập Tuyệt khu, đại đa số đều là trước thông báo thoáng một phát, được bọn hắn đồng ý mới được.

Hôm nay, thậm chí có người không báo cáo mà vào? Đây là không đem Thập Tuyệt khu để vào mắt sao?

Đừng nhìn các cường giả của Thập Tuyệt khu nội đấu thập phần kịch liệt, nhưng mà lúc thủ hộ địa bàn của mình, ý niệm trong đầu mỗi người đều thập phần minh xác, cực kỳ đồng lòng.

Thập đại cường giả, lẫn nhau hô ứng, nhao nhao từ trong nơi ở của mình chui ra, bao bọc vây quanh đám người Cố Tâm Đường cùng Giang Trần.

- Cố Tâm Đường, Triệu mỗ đã sớm cảnh cáo ngươi. Ngươi cái này gọi là chấp mê bất ngộ. Chỉ là một đội trưởng của Lãnh Nguyệt Hình đường, liền dám coi rẻ uy nghiêm của Thập Tuyệt khu? Ngươi cho rằng Thập Tuyệt khu là địa phương khác, ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui