Độc Tôn Tam Giới

̣ thạch lâm. (2)

- Xem ra những người này quả nhiên đều vì bảo vật thuộc tính thổ mà tới. Có thể sinh ra nhịp đập với mặt đất đáng sợ như vậy, bảo vật thuộc tính thổ này tuyệt đối không đơn giản. Chỉ là đây rốt cuộc là loại bảo vật gì đây?

Giang Trần cũng có chút hiếu kỳ.

Hiện tại hắn cơ hồ có thể xác định, bảo vật này có lẽ thuộc về Xích Đỉnh trung vực, không phải là thủ thuật mà Ma tộc kia làm ra để che mắt mọi người.

Dù sao nhịp đập với mặt đất này không phải là thứ mà bất kỳ thủ thuật nào của Ma tộc có thể làm được.

Cũng có thể nói là, nơi này mặc dù là một cứ điểm của Ma tộc thượng cổ, thế nhưng bảo vật thuộc tính thổ này hẳn là thực.

Có lẽ bảo vật thuộc tính thổ này mới là trụ cột trong kế hoạch của hiên chủ Thúy Hoa hiên. Nếu không có bảo vật này, cũng không có khả năng dẫn động nhiều cường giả Hoàng cảnh tới đây như vậy.

- Người vì tiền mà chết, chim vì thức ăn mà vong.

Giang Trần âm thầm cười lạnh, đứng từ xa nhìn tu sĩ Xích Đỉnh trung vực đang điên cuồng, trong lòng không có bất kỳ gợn sóng nào.

Đối với những người này, hắn cũng không có bất kỳ sự đồng tình nào.

Nếu như có thể, Giang Trần thậm chí còn nguyện ý ngồi một chỗ thưởng thức cảnh bọn chúng bị tàn sát. Dù sao không ít người ở đây đều từng tham dự cuộc chiến xâm lược Vạn Tượng Cương Vực.

- Những người này náo nhiệt như vậy, chẳng lẽ không có ai hoài nghi qua hiên chủ Thúy Hoa hiên kia hay sao?

Trong lòng Giang Trần cũng cảm thấy khó có thể tin nổi.

Cho dù lực hấp dẫn của bảo vật lớn như vậy, chỉ là dù sao bọn họ cũng đuổi theo hiên chủ Thúy Hoa hiên mà tới. Hiện tại hiên chủ Thúy Hoa hiên còn chưa xuất hiện. Bọn họ cuồng nhiệt như vậy, chẳng lẽ không có một chút hoài nghi nào hay sao?

Tuy rằng Giang Trần không biết lai lịch những người này, thế nhưng có lẽ còn có cường giả hoàng thất cường giả của ba đại tông môn Tam phẩm. Có lẽ còn có một ít cường giả tán tu hỗn tạp, cùng với tất cả cường giả các vực chung quanh nghe được một ít tiếng gió.

Mặc dù Giang Trần không có thống kê, thế nhưng liếc nhìn một chút là có thể đại khái tính ra. Người ở đây ít nhất cũng có tám chín thế lực khác nhau.

Chỉ là tám chín thế lực này dường như đã đạt thành sự ăn ý, không tiếp nhận những người khác tiến vào bên trong. Cũng có thể nói là bọn họ đã đạt thành hiệp nghị.

Chỉ cho phép những người thuộc thế lực bọn họ tranh đoạt. Những kẻ đến sau phải toàn lực bài xích.

Nhưng mà sau khi trận pháp bên ngoài Băng Vân sơn đóng lại, trong thâm cốc này cũng không có ai đi vào. Cho nên liên minh giữa những người này bất đầu rạn nứt.

Ai cũng muốn đứng đùa, ai cũng muốn chiếm cứ vị trí có lợi.

Như vậy quan hệ giữa các phương tuy rằng không tới mức đánh chém nhau, thế nhưng cũng kêu la không ngừng.

- Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà THiên Ưng tông các ngươi chiếm cứ vị trí có lợi nhất?

Một cường giả Xích Ly tông kêu lên.

- Đúng vậy, hiện tại tất cả mọi người đang cạnh tranh công bằng. Thiên Ưng tông các ngươi cũng đừng hoành hành, bằng không coi chừng bị mọi người liên thủ tấn công đó.

- Hừ, ngươi tính toán tốt vậy sao? Ta thấy các hạ lạ mặt, dường như không phải người trong Xích Đỉnh trung vực, cũng dám tới quản chuyện trong Xích Đỉnh trung vực sao?

Một cường giả Thiên Ưng tông lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người thứ hai vừa mới lên tiếng.

- Chư vị, hãy nghe ta nói một câu. Thiên Ưng tông chúng ta không có muốn làm địch với tất cả mọi người. Bất quá Thiên Ưng tông chúng ta là người thứ nhất chạy tới nơi này. Chúng ta chiếm vị trí có lợi cũng là bởi vì tới sớm, chứ không phải là muốn đè đầu cưỡi cổ mọi người. Thứ tự do đến trước đến sau mà phân, quy củ này đúng chứ?

Cường giả Thiên Ưng tông ôm quyền nói tiếp:

- Tại hạ cảm thấy, chuyện trong Xích Đỉnh trung vực chúng ta, hẳn nên do người XÍch Đỉnh trung vực tham dự. Tông môn mạnh nhất trong Xích Đỉnh trung vực, không ai vượt qua được Thiên Ưng môn, Vạn Phật và Xích Ly. Ba đại tông môn Tam phẩm như chúng ta. Tam tông chúng ta tự nhiên có thể chiếm cứ vị trí có lợi. Các người nói đúng hay không?

Không thể không nói người này có tài ăn nói rất tốt.

Nói một phen, đem tâm lý cùng chung mối thù của những người khác đánh tan. Đồng thời còn lôi kéo hai đại tông môn khác, thuận tiện chèn ép những người khác.

Người Xích Ly tông nghe vậy cũng không có phản đối mà gật đầu nói:

- Nói cũng đúng. XÍch Đỉnh trung vực đếm tới đếm lui cũng chỉ có ba tông môn chúng ta là mạnh nhất. Những người khác hoặc là nghe theo chỉ huy, hoặc là chỉ có thể mời các ngươi rời khỏi nơi này mà thôi.

MỘt tu sĩ của Vạn Phật tông cũng mở miệng nói:

- Ta đề nghị, ba đại tông môn chúng ta liên thủ. Đem một ít người không có phận sự trà trộn vào, thanh lý một lượt đi.

- Cái gì gọi là người không có phận sự? Chúng ta đại biểu hoàng thất mà tới, ba đại tông môn các ngươi tuy rằng mạnh, chẳng lẽ mạnh hơn Hoàng thất hay sao?

Người nói những lời này đương nhiên là đại biểu hoàng thất, cũng chính là người chủ trì trận pháp mạnh nhất lúc còn ở bên ngoài, Trương lão.

Giang Trần có thể thông qua trận pháp là bởi vì Trương lão này thả hắn đi vào.

Tu vi Trương lão đạt tới Hoàng cảnh lục trọng đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là Hoàng cảnh thất trọng.

Cường giả bực này lên tiếng, lập tức khiến cho khí thế của mấy người kia bị ngăn chặn lại.

- Trương lão, mọi người trong chúng ta đều tôn trọng ngươi là người đức cao vọng trọng. Nhưng mà thứ cho chúng ta vô lễ, chúng ta chưa từng nghe nói qua Trương lão ngươi là đại biểu của hoàng thất a.

- Đúng vậy, Hoàng thất Họ Yến, Trương lão lại họ Trương. Chúng ta sao có thể tin tưởng Trương lão là đại biểu của Hoàng thất được cơ chứ?

Người ba đại tông môn nhao nhao mở miệng, hiển nhiên đối với Hoàng thất bọn họ có chút kiêng kỵ. Nhưng không có nghĩa là một đại biểu hoàng thất nào bọn họ cũng kiêng kỵ.

Trước mặt lợi ích tuyệt đối, trừ phi là hoàng đế Yên gia tự mình ở đây, nếu không muốn bọn họ chủ động buông tha lợi ích trước mặt hoàng thất, cơ hồ là chuyện không thể nào.

Trương lão lạnh nhạt cười, dường như đối với phản ứng của ba đại tông môn đều nằm trong dự liệu của hắn vậy. Ánh mắt hắn ung dung nhìn về phía bên cạnh, trong mắt tràn ngập thâm ý.

- Hóa ra ba đại tông môn các ngươi chỉ nhận Yên gia là hoàng tộc, rất tốt, rất tốt. Chiêu Thân vương, đại biểu ba đại tông môn đã nói như vậy, ngài còn không ra mặt thì chúng ta sẽ bị đuổi a.

- Cái gì?

Người ba đại tông môn sững sờ, cách người Trương lão không xa, một trung niên tướng mạo bình thường bỗng nhiên cười nói:

- Không thể tưởng tượng được vào thời khắc mấu chốt ba đại tông môn lại tôn trọng hoàng thất ta như vậy. Đã như thế, bổn vương che dấu thân phận cũng phải xin lỗi mọi người rồi.

Khuôn mặt trước đó của người này biến mất, đồng thời hai tay chấn động, trực tiếp xé rách y phục bên ngoài, lộ ra một bộ y phục thân vương đẹp đẽ mà quý phái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui