Độc Tôn Tam Giới

Trong lúc nhất thời, mặc dù tâm lý của mọi người có loại cảm giác bị Chân thiếu chủ lợi dụng, nhưng không có tức giận gì, càng không có người đưa ra ý định đổi ý.

Ngược lại là Tỉnh Trung Đại Đế kia lại cười ha ha:

- Chân thiếu chủ, không biết đối thủ tu vi như thế nào? Có lai lịch gì?

- Thực không dám dấu diếm, bọn hắn có lai lịch gì, ta cũng không rõ. Có khả năng là dư nghiệt của Lưu Ly Vương Thành ta, có khả năng là gia hỏa có mưu đồ làm loạn với Khổng Tước Thánh Sơn ta, cũng có khả năng là thế lực đối địch của Lưu Ly Vương Thành. Cái này đều không trọng yếu, quan trọng là..., ở trong phạm vi Khổng Tước Thánh Sơn, ta có quyền lực tự vệ phản kích. Cũng không vi phạm giang hồ đạo nghĩa, chư vị nghĩ có đúng hay không?

Trong nội tâm Giang Trần cũng có suy đoán, mấy người quay chung quanh Khổng Tước Thánh Sơn kia, hơn phân nửa là Tu La Đại Đế cùng người của Đan Hỏa Thành.

Tuy tạm thời hắn không cách nào xác nhận, nhưng hơn phân nửa là như thế.

Tỉnh Trung Đại Đế cười ha ha:

- Chư vị, nếu như đã đạt thành giao dịch, ra tay muộn không bằng ra tay sớm. Ra tay ở trong Khổng Tước Thánh Sơn, trên đại nghĩa là không mất chút nào. Các ngươi cảm thấy thế nào?

Hỏa Viêm Đại Đế gật đầu:

- Quyết định như vậy đi.

Nhược Y Đại Đế cũng cười nói:

- Ta không có ý kiến.

Ngược lại là có một gã Đại Đế hỏi:

- Chân thiếu chủ, không biết thực lực của đối thủ, mấy người chúng ta đủ sao?

Giang Trần cười nói:

- Cộng thêm Mạch lão ca, đội hình bực này, đủ quét ngang bất luận thế lực nào của Thượng Bát Vực rồi. Như thế nào sẽ không đủ?

Nhưng tên Đại Đế kia lại nói:

- Đánh bại đối thủ có lẽ đủ, nhưng nếu đối phương muốn đào tẩu, chúng ta cũng không cách nào cam đoan lưu được toàn bộ a? Đến lúc đó làm sao tính toán?

Đây mới là vấn đề mọi người quan tâm nhất.

Giang Trần cười nói:

- Chỉ cần mọi người dùng hết toàn lực, Chân mỗ sẽ nhìn ở trong mắt. Nếu các ngươi đem hết toàn lực, dù có cá lọt lưới, cũng không trách các ngươi. Bất quá, tốt nhất là có thể một mẻ hốt gọn.

Tỉnh Trung Đại Đế gật đầu nói:

- Mọi người toàn lực ứng phó, không được lười biếng.

- Chư vị yên tâm, ta đã muốn cùng mọi người giao dịch, thì sẽ không đùa nghịch loại tiểu thông minh này. Nếu không, đắc tội chư vị tán tu tiền bối, đối với Lưu Ly Vương Thành ta không có bất kỳ chỗ tốt. Hơn nữa, ta cũng sẽ không ngồi yên không lý đến, sẽ hiệp trợ chư vị tiền bối, chế định phương án công kích. Phối hợp trận pháp của Khổng Tước Thánh Sơn ta, nhất định có thể một mẻ hốt gọn.

Giang Trần ngôn ngữ tầm đó, lộ ra một cỗ tự tin.

Trong nội tâm các Đại Đế tán tu đều nghiêm nghị. Cũng nhận thức đến, vị Thiếu chủ của Khổng Tước Thánh Sơn này, tuy tuổi trẻ, nhưng tuyệt đối không phải người lương thiện.

Loại người trẻ tuổi này, hữu dũng hữu mưu, đối mặt nhiều Đại Đế như vậy một chút cũng không luống cuống. Loại nhân vật như thế, đợi một thời gian, tất sẽ là một đời bá chủ của Nhân loại cương vực.

Những Đại Đế tán tu này không phải người ngu, trong nội tâm đều cảm thấy, có thể không đắc tội Chân thiếu chủ, vẫn là không đắc tội thì tốt hơn.

Đối địch với loại thiên tài trẻ tuổi này, tuyệt đối là cử động không khôn ngoan.

Bởi vì cái gọi là "thà lấn chim sáo đá, không lấn thiếu niên lang", lấn già chớ lấn trẻ a.

Còn lại mấy Đại Đế trước kia không tham dự, nhìn thấy điều kiện giao dịch chỉ đơn giản như vậy, trong nội tâm có chút hối hận rồi.

Chỉ là một lần ra tay đơn giản như vậy, vì cái gì không đáp ứng?

Nhưng mà bây giờ người ta đã thương nghị xong, lại nói ra, có lẽ Chân thiếu chủ sẽ không đáp ứng. Trong lúc nhất thời, những Đại Đế trước kia không có đáp ứng, đều hối hận không thôi. Vì bỏ qua cơ hội lần này mà cảm thấy ảo não không thôi.



Ngoài Khổng Tước Thánh Sơn, một nơi ẩn nấp nào đó.

Tu La Đại Đế cải trang thành một gã tán tu, cùng Thương Hải Đại Đế tiềm phục ở chỗ tối.

- Tiểu tử này thật đúng là so với quỷ còn tinh, nhiều ngày như vậy, cũng không xuất đầu lộ diện?

Tu La Đại Đế mai phục ở vùng này, đã rất lâu rồi.

Thế nhưng lại không có thấy Giang Trần xuất hiện.

Trong nội tâm Thương Hải Đại Đế lại không có lực lượng gì:

- Tu La Đạo huynh, chúng ta nhất định phải mạo hiểm như vậy sao? Dù tiểu tử kia xuất hiện, bốn phía nhất định có mấy Đại Đế nương theo. Tuy chúng ta đến năm tên Đại Đế, cũng chưa chắc có thể Nhất Kích Tất Sát a. Lui một bước mà nói, dù có thể đánh chết tiểu tử kia, chúng ta có thể thong dong ly khai Lưu Ly Vương Thành sao?

Không thể không nói, gần đây tín niệm của Thương Hải Đại Đế dao động rất lớn. Hắn đối với quyết định đi theo Tu La Đại Đế của mình, càng ngày càng cầm thái độ hoài nghi rồi.

Ngữ khí của Tu La Đại Đế ngưng tụ:

- Thương Hải, đây là cơ hội lật bàn duy nhất của chúng ta. Ít nhất sau khi giết Chân tiểu tử, Lưu Ly Vương Thành nhất định lâm vào nội loạn. Chúng ta không cần ly khai, dù nghênh ngang xuất hiện, lại có thể thế nào? Đừng quên, chúng ta ở Lưu Ly Vương Thành, cũng có căn cơ a.

- Thế nhưng mà... chỉ sợ chúng ta vừa xuất hiện, Đại Đế khác sẽ liên hợp lại đối phó chúng ta a.

Tu La Đại Đế hừ lạnh một tiếng:

- Không có khả năng, hai gia hỏa Niêm Hoa cùng Trấn Nhạc kia, đều là cỏ đầu tường. Trảm Không căn cơ bất ổn, cũng là cỏ đầu tường. Chỉ có Tịch Diệt cùng Bàn Long, cộng thêm Mạch Vô Song, có lẽ ba người này sẽ ngoan cố chống lại thoáng một phát. Thế nhưng mà, lần này chúng ta tới năm người. Năm người đối phó ba người, ngươi nói bên nào sẽ thắng? Ngươi cảm thấy, Chân tiểu tử chết rồi, Niêm Hoa Đại Đế cùng Trấn Nhạc Đại Đế còn có thể khăng khăng một mực giúp đỡ bọn người Tịch Diệt sao? Chẳng lẽ bọn hắn không biết xem xét thời thế sao?

Thương Hải Đại Đế thở dài:

- Thế nhưng mà, vạn nhất sẩy tay thì sao? Chúng ta tất sẽ bị nhốt lại Lưu Ly Vương Thành. Đến lúc đó chúng ta là chuột chạy qua đường, mỗi người hô đánh a.

- Không có khả năng thất thủ.

Trong mắt của Tu La Đại Đế bùng lên sát cơ.

- Kế hoạch của chúng ta chu đáo chặt chẽ như thế, sao có thể thất thủ? Nói sau, chúng ta từ một nơi bí mật gần đó, hắn ở ngoài sáng. Tập kích bất ngờ, hắn không có trận pháp bảo hộ, dùng tu vi chỉ là Hoàng cảnh sơ kỳ của hắn, như thế nào lẫn qua một kích tất sát của ta?

Thương Hải Đại Đế than nhẹ một tiếng, lại không có nói cái gì nữa.

Trong lòng hắn, cũng biết kế hoạch của Tu La Đại Đế rất hoàn mỹ. Thế nhưng không biết vì cái gì, bây giờ hắn đối với giết chết Chân thiếu chủ, là càng ngày càng không có lòng tin.

Chân thiếu chủ liên tục không ngừng đánh bại bọn hắn, để cho Thương Hải Đại Đế cảm thấy, số mệnh của Chân thiếu chủ này quá mạnh mẽ. Kế hoạch của Tu La Đại Đế nhìn như hoàn mỹ, nói không chừng đến lúc đó lại sẽ xuất hiện sai lầm.

Mỗi một lần, Tu La Đại Đế ra chiêu, đều là hoàn mỹ như vậy. Nhưng kết quả, lại không có một lần thành công. Cười đến cuối cùng, vẫn luôn là Chân thiếu chủ kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui