Độc Tôn Tam Giới

Lần Long Hổ Phong Vân Hội này, Giang Trần là tỉ mỉ bày ra. Từng khâu, hoàn hoàn đan xen, lực hấp dẫn mười phần, xâu đủ khẩu vị của mọi người.

Hắn tin tưởng vững chắc, sau lần Long Hổ Phong Vân Hội này, lực hấp dẫn cùng danh tiếng của Lưu Ly Vương Thành, chắc chắn sẽ tăng nhiều, trở thành hạch tâm chính thức của Thượng Bát Vực.

Tuy không nói lập tức áp đảo Đan Hỏa Thành, nhưng ở trên lực hấp dẫn, tuyệt đối sẽ lên một cấp bậc rất lớn.

- Sau đó, là nghi lễ bế mạc của Long Hổ Phong Vân Hội. Đến lúc đó, Bổn thiếu chủ sẽ hướng mọi người tuyên bố một ít sự tình của Lưu Ly Vương Thành đan đạo học viện. Nếu chư vị có thứ tốt cần đấu giá hoặc là lén xem xét, cũng phải nhanh một chút. Bởi vì đấu giá cần chuẩn bị thời gian, nếu như chậm, liền không báo được tên.

Giang Trần nói xong, nhìn về phía bọn người Tỉnh Trung Đại Đế:

- Chư vị, các ngươi còn có cái gì muốn nói không?

Tỉnh Trung Đại Đế cười ha ha nói:

- Sứ mạng của chúng ta đã hoàn thành, liền đợi đến khâu tiếp theo càng thêm đặc sắc a. Chân thiếu chủ, xem ra ngươi ở Long Hổ Phong Vân Hội lần này, bỏ ra rất nhiều tâm tư a. Những khâu này, thoạt nhìn thế lực khác đều làm qua, nhưng mà ngươi đem những khâu này xuyến cùng một chỗ, hoàn hoàn đan xen, hơn nữa đặc sắc lộ ra, lực hấp dẫn rất lớn. Những thứ khác không nói, hôm nay vòng thứ nhất giám bảo, liền để cho lão phu mở rộng tầm mắt. Lão phu mạo muội hỏi một câu, Long Hổ Phong Vân Hội này, ngươi định bao nhiêu năm mở một lần a.

Hàn Thiên Chiến cười nói:

- Huy đạo hữu, hẳn là ngươi đã không thể chờ đợi được muốn kỳ tiếp theo?

Tỉnh Trung Đại Đế nghiêm mặt nói:

- Loại thịnh hội cao cấp này, lão phu hoàn toàn chính xác rất thưởng thức. Quan trọng nhất là, Chân thiếu chủ kiên trì nguyên tắc, là chân chính đứng trên góc độ tán tu, bảo vệ lợi ích của tán tu. Không hề giống chút thế lực, biến đổi biện pháp bóc lột tán tu.

Tỉnh Trung Đại Đế như thế là lời nói thật.

Thế giới võ đạo, tán tu bình thường đều là chịu thiệt. Bất kể là giao dịch hội, đấu giá hội, hoặc là các loại thương hội gì.

Trên cơ bản, tán tu đều là phương yếu thế. Ngươi có thứ tốt, mặc dù không bị cướp đoạt, cũng có khả năng bị người ép giá, bị người bóc lột.

Cho nên, Tỉnh Trung Đại Đế mới có cảm khái này.

Lần Long Hổ Phong Vân Hội này, những cử động của Chân thiếu chủ, đích thật là bảo vệ lợi ích của tán tu. Nhất là giám bảo, liền có thể thấy được lốm đốm.

Tuy Tỉnh Trung Đại Đế biết rõ, Chân thiếu chủ bố cục, là có chút nịnh nọt tán tu, muốn đánh ra danh tiếng.

Nhưng người ta thể hiện ra trình độ cùng thực lực, cũng biểu hiện ra đầy đủ tôn trọng đối với tán tu.

Cùng người như vậy liên hệ, ít nhất không cần lo lắng vấn đề chịu thiệt.

Hồi tưởng lại, Tỉnh Trung Đại Đế cảm thấy, mình thậm chí còn chiếm tiện nghi. Nhất là viên Tùng Hạc Đan kia, Tỉnh Trung Đại Đế thủy chung cảm giác mình trả giá, trên thực tế ngay cả một phần mười giá trị viên Tùng Hạc Đan cũng không tới.

- Chân thiếu chủ này, là người phúc hậu. Hoặc là nói, hắn căn bản khinh thường dựa vào chiếm tiện nghi của tán tu đến đề thăng thực lực.

Trong nội tâm Tỉnh Trung Đại Đế tán thưởng.

Ngày đầu tiên, nhanh như vậy liền xong. Tất cả tán tu đều có chút chưa thỏa mãn. Ngày hôm nay kiến thức, để cho bọn hắn tiến thêm một bước hiểu được thực lực của Chân thiếu chủ, cũng nhận thức đến phong độ của Chân thiếu chủ.

Tuy không ít người cảm thấy Chân thiếu chủ mua danh chuộc tiếng, là thu mua nhân tâm.

Nhưng mà, thế lực khác so sánh với Chân thiếu chủ, bọn hắn ngay cả cử động thu mua nhân tâm cũng khinh thường làm, bọn họ đều hiển nhiên hấp huyết tán tu.

So sánh với nhau, dù Chân thiếu chủ này mua danh chuộc tiếng, cái kia cũng coi như là phúc hậu rồi.

- Mạch lão ca, Đàm Chí này, phiền ngươi chiếu ứng thoáng một phát, mang về Thiếu chủ phủ. Ta lo lắng vẫn có người bất lợi với hắn.

Giang Trần phân phó Mạch Vô Song.

- Tốt.

Mạch Vô Song đáp ứng nói.

Đàm Chí tự nhiên biết rõ Mạch Vô Song là ai, cảm kích nói:

- Chân thiếu chủ cao thượng, Đàm mỗ vô cùng cảm kích.

- Đi thôi, đã đầu phục Chân thiếu chủ, cái kia liền là người một nhà, không cần phải khách khí.

Mạch Vô Song ha ha cười nói, hắn ngược lại là có chút hứng thú đối với Đàm Chí này.

Đàm Chí này quyết định rất nhanh, thời khắc mấu chốt làm ra quyết đoán như thế, tuyệt đối là một nhân vật. Đừng nhìn hiện tại Đàm Chí này chỉ là Thánh cảnh đỉnh phong, nhưng loại người này, đợi một thời gian, nhất định có thể thành châu báu.

Ngày đầu tiên thịnh hội giải tán, những Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành kia, đều nhao nhao đi lên, ôm quyền nói với Giang Trần:

- Chân thiếu chủ, thịnh hội hôm nay, thập phần thành công a. Khâu giám bảo này, quả nhiên là đặc sắc, bảo vật không ngừng. Nguyên lai Tán tu giới cũng không nghèo như chúng ta tưởng tượng?

Giang Trần cười nói:

- Thời đại Thượng Cổ, bao nhiêu thiên tài địa bảo mai một, bảo vật thế gian này, so với chúng ta tưởng tượng còn nhiều lắm.

Bàn Long Đại Đế cười nói:

- Đã quên chúc mừng Chân thiếu chủ. Ngọc giản của Đàm Chí kia, ghi lại công pháp, vậy mà còn mạnh hơn trấn tông bảo điển của Nhất phẩm tông môn.

- Tạo hóa, thiên đại tạo hóa.

Trấn Nhạc Đại Đế cũng cười nói.

Mọi người nhao nhao hướng Giang Trần chúc mừng.

Nhưng Giang Trần lại cười nhạt một tiếng:

- Chư vị, công pháp này là của Đàm Chí, các ngươi nên hướng Đàm Chí chúc mừng mới đúng.

- Ha ha, Đàm Chí gia nhập Khổng Tước Thánh Sơn, đó chính là người một nhà nha.

Tất cả mọi người cười to.

Lúc này, đại biểu của những Nhất phẩm tông môn kia, cũng đều nhao nhao đi tới.

- Chân thiếu chủ, có thể nói riêng vài câu không?

Đi tuốt ở đàng trước, là đại biểu của Thiên Long Phái, người này là nhân vật thứ ba của Thiên Long Phái, họ Long, tên Bá Tương.

- Bá Tương Đại Đế, có gì chỉ giáo?

Giang Trần cười nhạt nói.

- Long mỗ nghe nói Chân thiếu chủ có một đầu khế ước thú, là Chân Long huyết mạch? Có chuyện như vậy không?

Long Bá Tương cười hỏi.

- Ân.

Giang Trần nghe được Long Bá Tương hỏi, liền biết ý nghĩ của đối phương rồi.

- Chân thiếu chủ, Long mỗ là người thẳng tính, liền nói thẳng. Chân Long kia, Chân thiếu chủ có thể chuyển nhượng cho Thiên Long Phái ta không?

Con mắt của Long Bá Tương tỏa sáng.

Giang Trần lắc đầu:

- Thật có lỗi.

Nói đùa gì vậy, Chân Long nhất tộc, tặng cho ngươi?

Dù tặng cho ngươi, Thiên Long Phái ngươi khống chế được sao? Long Tiểu Huyền nguyện ý đi với các ngươi sao? Thiên Long Phái các ngươi được xưng Thượng Cổ truyền thừa, tông môn có Long Huyết, đó cũng là sự tình Thượng Cổ rồi.

Hôm nay muốn từ chỗ ta mang Long Tiểu Huyền đi, tăng cường lực lượng huyết mạch của các ngươi? Cái tính toán này đánh không tệ, thế nhưng mà Giang Trần tự nhiên sẽ không đáp ứng.

- Chân thiếu chủ, thương lượng một chút a? Chân Long ở trong tay ngươi, cũng rất khó phát huy ra toàn bộ uy lực. Chỉ cần ngươi ra giá, mặc kệ giá cao cỡ nào, Thiên Long Phái ta đều sẽ xem xét.

Long Bá Tương nơi nào sẽ đơn giản buông tha như vậy? Hắn biết ý nghĩa của một con Chân Long đối với Thiên Long Phái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui