Độc Tôn Tam Giới

- Nơi này đi.

Giang Trần gật gật đầu nói:

- Có thể, nhưng nếu như ngươi cảm thấy không thích hợp thì có thể tùy thời đổi.

- Nhà này.

Yến Thanh Tang cười nhạt nói:

- Nếu như ngươi có thể ở trong một trăm khối cổ ngọc nhặt được một thứ tốt, ta sẽ thực sự phục nguơi.

- Có lẽ không cần cao như vậy, ba mươi khối là đủ. Nhưng mà cổ ngọc nguyên thạch là do ta tới chọn lựa.

- Đương nhiên là do ngươi chọn lựa.

Yến Thanh Tang sảng khoái nói.

Như vậy hai người bắt đầu đi dạo trong cửa hàng này. Giang Trần không nhanh không chậm, chậm rãi tìm kiếm. Dù sao trong nguyên thạch cổ ngọc ẩn chứa truyền thừa thái cổ. Bản thân nó cũng không có nhiều lắm.

Có đôi khi coi như là trong một trăm vạn khối nguyên thạch cũng chưa chắc đã có một khối có truyền thừa thượng cổ.

Cho nên quá trình lựa chọn cũng không dễ dàng như vậy.

Giang Trần quét mắt một vòng rồi lại một vòng.

- Những nguyên thạch này đều là mặt hàng bình thường. Lão bản, có hàng mới hay không?

Giang Trần hỏi.

- Bên trong có khu khách quý. Nhưng mà giá cả nguyên thạch bên trong lại gấp ba bên ngoài.

Tên chưởng quỹ kia nói.

- Vào xem.

Yến Thanh Tang chủ động mở miệng.

Dưới sự dẫn dắt của tiểu nhị, hai người tiến vào khu khách quý. Khác với sự vô cùng náo nhiệt bên ngoài, người ở đây giảm bớt rất nhiều.

Nhưng mà ở khu khách quý, số lượng nguyên thạch cũng không ít. Chỉ là người chọn lựa không có khoa trương như bên ngoài mà thôi.

Giang Trần nhìn thấy những nguyên thạch này khẽ gật đầu, tiến lên chọn lựa.

Lần này Giang Trần không có bắt bẻ, lại chăm chú lựa chọn chừng nửa canh giờ, lấy ra hai mươi khối nguyên thạch trong đó.

- Hai mươi khối này đi.

- Bằng hữu, nguyên thạch khu khách quý. Ba ngàn Thiên linh thạch một khối.

- Lấy tất, gói kỹ lại cho ta.

Yến Thanh Tang dứt khoát nói, với tư cách là đệ tử Yến gia, chút tiền ấy hắn căn bản không đặt vào trong mắt.

Yến Thanh Tang chủ động tiến lên bỏ tiền, cả quá trình không có bất kỳ tình huống can thiệp nào.

Hai người đi ra khỏi cửa hàng, Yến Thanh Tang thản nhiên nói:

- Những nguyên thạch này ngươi cảm thấy sẽ có hoang ngọc tồn tại hay sao?

- Xác suất cực cao.

Giang Trần cười nói:

- Nếu như ngươi không tin, chúng ta tìm một nơi giám định một chút?

Những nguyên thạch này là thứ Giang Trần chăm chú chọn lựa.

Ở đây chưa hẳn đã có thứ tốt khoa trương như lúc ở Hoàng Oanh cốc. Nhưng mà Giang Trần tin chắc rằng, bên trong nhất định sẽ có một khối ẩn chứa truyền thừa thượng cổ.

- Đi.

Yến Thanh Tang cũng không thích nói nhảm.

Hai người lại đi vào một cửa hàng khác. Xem xét nguyên thạch này cần rất nhiều trình tự, cũng không phải thủ công là có thể hoàn thành.

Cần pháp trận chuyên môn gia công nguyên thạch này, mở tầng ngoài của nguyên thạch ra. Cả quá trình vô cùng cẩn thận, phải vô cùng cẩn thận.

Nếu như xảy ra hơi chút sai lầm, vạn nhất bên trong có được truyền thừa thái cổ mà nói, sẽ bị phá hỏng kết cấu, rất có thể sẽ hỏng.

Cho nên quá trình gia công nguyên thạch này không phải là quá trình mà người bình thường có thể một mình hoàn thành được.

Phải là người chuyên nghiệp, thêm pháp trận chuyên nghiệp, lại phối hợp với thủ pháp chuyên nghiệp của cửa hàng, mới có thể hoàn thành.

Chỉ là phí tổn gia công cũng không nhỏ.

Hai người trả phí gia công, cùng đi vào với gia công sư kia, bắt đầu vận hành pháp trận, khai phá nguyên thạch.

Khi gia công tới khối nguyên thạch thứ mười sáu, tên gia công sư kia thấp giọng hô lên một tiếng:

- Có thứ tốt a.

Tầng ngoài của khối nguyên thạch kia chậm rãi bị mài mòn ra, lộ ra cổ ngọc sáng bóng. Không bao lâu sau, cả khối cổ ngọc hoàn toàn hiện lên trước mắt mọi người.

Tên gia công sư kia hít sâu một hơi lạnh:

- Khá lắm, đây là một thứ tốt thực sự a. Tuyệt đối là mặt hàng thượng phẩm. Bằng hữu, khối cổ ngọc này có thể chuyển nhượng hay không?

Yến Thanh Tang lạnh nhạt nói:

- Ngươi có thể ra bao nhiêu tiền?

- Tiểu nhân đâu có thể mua được thứ tốt như vậy? Nhưng mà tiểu nhân có thể liên hệ người mua. Khối cổ ngọc này theo tiểu nhân định giá, giá trị ít nhất chừng trăm vạn.

Giang Trần mỉm cười:

- Không bán, thấp hơn ba trăm vạn không bán.

Tên gia công sư kia cười hắc hắc:

- Xem ra bằng hữu là người hiểu đạo. Khối cổn gọc này nếu như cầm đi đấu giá, ba trăm vạn vẫn có hy vọng. Nhưng mà cửa hàng thu mua đoná chừng chỉ cho ngươi từ một trăm năm mươi tới một trăm tám mươi vạn mà thôi. Bán đấu giá dù sao cũng phải nhìn giá thị trường, lại có phí thủ tục nữa.

- Được rồi, còn mấy khối nguyên thạch nữa, tiểu nhân tiếp tục gia công.

Tên gia công sư kia bình phục tâm tình một chút, tiếp tục gia công mấy khối nguyên thạch còn lại. Mấy khối kế tiếp, lại không có kinh hỉ gì. Không có thu hoạch được gì.

Nhưng mà có một khối kia đã đủ rồi.

Hai người đi ra khỏi cửa hàng kia, tâm tình Yến Thanh Tang còn chưa bình tĩnh trở lại. Tay hắn nắm chặt khối cổ ngọc kia, nhìn qua nhìn lại.

Đây quả thực là một khối cổ ngọc thái cổ hoàn mỹ, bên trong ẩn chứa khí tức ôn hòa lạnh lẽo. hẳn là loại bảo vật bình tâm tĩnh khí.

Mị lực của Lam Yên cổ ngọc ở chỗ, mỗi một khối hoang ngọc sản xuất ra, truyền thừa của nó đều bất đồng, công hiệu cũng bất đồng.

Có thể có một ít có thể làm thuốc, có thể luyện chế pháp bảo, có thể trở thành bảo vật tùy thân đeo bên người. Có một ít bên trong lại ghi lại công pháp thượng cổ. Có một ít bên trong lại ẩn chứa năng lượng cường đại, có một ít thậm chí còn ẩn chứa truyền thừa huyết mạch thượng cổ.

Có thể nói Lam Yên cổ ngọc này là một trong những loại cổ ngọc thần kỳ nhất Vạn Uyên đảo.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lam Yên cổ ngọc được hoan nghênh như vậy. Người Thập đại thần quốc nguyện ý đến cổ vũ.

Mị lực ở ngay chỗ này.

Thường thường, có đôi khi dùng một ít đầu tư lơ đãng, không chú ý tới sẽ có thể nhận được thu hoạch gấp mười lần, thậm chí gấp trăm ngàn lần.

Tâm tình của Yến Thanh Tang hiện tại trở nên kích động dị thường.

Một lúc lâu sau hắn mới vững vàng, hỏi Giang Trần:

- Ta còn chưa thỉnh giáo bằng hữu tên họ là gì.

- Tại hạ gọi là Thiệu Uyên.

Lần trước sau khi thoát khỏi Đông Duyên đảo, cái tên giả Giang Hoàng cũng không dùng được nữa. Cho nên Giang Trần lại dùng qua cái tên cũ từng dùng ở cương vực nhân loại.

Dù sao nơi này ngăn cách với cương vực nhân loại. Cái tên Thiệu Uyên này cũng không có truyền bá rộng khắp. Cho dù là ở cương vực nhân loại, cũng là cái tên rất ít người biết rõ.

Đương nhiên còn có chút quan hệ, cái tên Thiệu Uyên này Hoàng Nhi biết rõ.

nếu như một ngày nào đó cái tên Thiệu Uyên cũng không thể dùng được, Giang Trần còn định dùng cái tên Chân Thạch Chân Đan Vương, đây cũng là cái tên mà Hoàng Nhi biết rõ.

Nhưng mà cái tên Chân Đan Vương kia, danh khí quá lớn. Giang Trần lo lắng Hi Lão kia đã nghe qua tên Chân Đan Vương.

Cho nên tạm thời Giang Trần còn chưa muốn dùng cái tên Chân dv, mà lựa chọn dùng cái tên Thiệu Uyên công tử.

- Thiệu Uyên, rất tốt. Ta rất ngạc nhiên, ngươi có biết ta hay không?

- Chưa từng gặp mặt.

Giang Trần lắc đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui