Độc Tôn Tam Giới

Trong mắt Yến Thanh Tang bùng lên tức giận, xông tới, một quyền hung hăng nện ở trước ngực Giang Trần. Giang Trần không né không tránh, bị một quyền của hắn nện bay, đâm vào trên cây cột.

Một tia máu tươi, theo khóe miệng của hắn tràn ra.

- Một quyền này, coi như ta nợ ngươi.

Giang Trần cũng không lau vết máu, chậm rãi đứng lên.

Yến Thanh Tang thấy Giang Trần không né không tránh, rõ ràng ngạnh sanh ăn một quyền của hắn, oán khí trong nội tâm, thoáng cái đã tiêu mất không ít.

- Vì sao ngươi không né?

Yến Thanh Tang tức giận.

- Ngươi cho rằng, ngươi không né một quyền này, trong nội tâm của ta sẽ dễ chịu sao?

- Yến huynh, ta làm việc, từ trước đến nay đều cầu an tâm. Ta tiếp cận ngươi, là vì Hoàng Nhi. Nhưng mà từ đầu đến cuối, ta không có gia hại qua ngươi, làm bất luận một sự kiện gì, đều tự hỏi không phụ ngươi. Cũng không phụ lòng Yến gia. Cũng một mực coi ngươi là huynh đệ.

- Mà ngươi, vẫn từ đó cản trở, sợ ta tiếp cận Hoàng Nhi.

Giang Trần than nhẹ một tiếng.

- Ngươi vĩnh viễn không biết, Hoàng Nhi với ta mà nói ý vị như thế nào. Ngươi không có đạo lữ, ngươi sẽ không hiểu.

Yến Thanh Tang không phản bác được.


Hồi lâu sao, hắn mới oán hận nện một quyền lên mặt đất, hai tay ôm đầu, vô cùng thống khổ:

- Thế nhưng mà cái kia thì sao? Ngươi có thể ngăn cản được Hạ Hầu Tông sao? Tương lai vài năm hắn sẽ xuất quan. Hắn vừa xuất quan, vận mệnh của Hoàng Nhi liền tuyên án. Những chuyện này, đều là ngươi không cách nào cải biến! Ngươi cho rằng ta không muốn Hoàng Nhi hạnh phúc? Ngươi cho rằng ta không biết ngươi ưa thích Hoàng Nhi? Ngươi cho rằng ta không muốn ngươi theo đuổi Hoàng Nhi? Ta một là vì gia tộc, hai là vì Hoàng Nhi tốt, ba cũng là vì muốn tốt cho ngươi. Nếu để cho ngươi tiếp cận Hoàng Nhi, không ra một tháng, ngươi sẽ biến mất khỏi nhân gian!

Thanh âm của Yến Thanh Tang khàn khàn, cơ hồ mang theo khóc nức nở:

- Ngươi vĩnh viễn không biết, Yến gia cùng Hạ Hầu gia tộc, vì sự tình của Hoàng Nhi, sẽ làm ra cử động đáng sợ đến bực nào. Ngươi vĩnh viễn sẽ không biết. Ta coi ngươi là huynh đệ, chẳng lẽ nguyện ý nhìn ngươi đi chịu chết?

Yết hầu của Yến Thanh Tang nghẹn ngào.

Giang Trần không nói gì, hắn cũng có thể hiểu được những lời này của Yến Thanh Tang. Yến gia cùng Hạ Hầu gia tộc, nhất định là không muốn nam nhân khác tiếp xúc Hoàng Nhi.

Chỉ cần có người dám làm như thế, bất kể là Yến gia, hay là Hạ Hầu gia, đều sẽ nghĩ biện pháp giết chết người này.

Yến Thanh Tang hiển nhiên biết rõ việc này, cho nên mỗi lần hắn đều nghiêm khắc cảnh cáo Giang Trần, để cho hắn không nên si tâm vọng tưởng với Hoàng Nhi.

- Tốt rồi, hiện tại nên nói, ta đã nói rõ. Ngươi là người thứ nhất biết rõ bí mật của ta, ngay cả Tử Xa đại nhân, còn có môn đồ của ta Hoa Minh, trước mắt cũng không biết chân tướng. Ai cũng không biết, Thiệu Uyên ta, là con cóc đến từ Nhân loại cương vực!

Yến Thanh Tang không có châm chọc, cũng không có phản bác, mà ngưng thần nhìn Giang Trần.

Hồi lâu, hắn mới thở dài một tiếng:

- Nói như vậy, ngươi tên thật là Giang Trần?

- Phải.

Chuyện cho tới bây giờ, cũng không có cái gì phải che giấu.

- Sự tình của ngươi và Hoàng Nhi, ta cũng biết. Trước kia lúc không biết ngươi, ta một mực coi ngươi là kẻ khốn nạn, cảm thấy ngươi là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Hiện tại xem ra, chẳng những là ta, toàn bộ Yến gia, đều đánh giá thấp năng lực cùng quyết tâm của ngươi.

Yến Thanh Tang nói đến đây, ngữ khí cũng có chút ít đắng chát.

- Ta vẫn cho rằng, ngươi không có khả năng đến Vạn Uyên đảo. Không thể tưởng được, ngươi lại đến rồi. Nói như vậy, ngươi giết Hạ Hầu Hi, cũng là có nguyên nhân.

- Không đơn thuần là Hạ Hầu Hi, Hạ Hầu gia tộc Hạ Hầu Kinh, còn có một đám thủ hạ của Hạ Hầu Kinh, đều bị ta giết.

Giang Trần thản nhiên nói.

- Hạ Hầu Hi không phải là người thứ nhất, cũng sẽ không phải là người cuối cùng. Mục tiêu của ta là Hạ Hầu Tông!

Chuyện cho tới bây giờ, Yến Thanh Tang nghe nói như thế, cũng không ngoài ý rồi. Trên thực tế, lời tương tự, lúc trước hắn cũng nghe Giang Trần nói qua một lần.


Lúc trước Yến Vạn Quân đã từng hỏi qua chuyện này, ngay lúc đó Giang Trần trả lời cũng rất kiên quyết. Có cơ hội giết Hạ Hầu Tông, tuyệt đối sẽ không nương tay.

Xem ra, lời này không phải tùy tiện nói nói, mà là sớm có ý định!

Lửa giận của Yến Thanh Tang, tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.

Kỳ thật hắn là có chút nổi nóng, thật sự tỉnh táo lại, cẩn thận phân tích, hắn cũng hiểu, nếu mình đứng ở góc độ của Giang Trần, có thể lý giải được.

Thề non hẹn biển, sinh tử bên nhau, loại quan hệ này, há có thể nói dứt bỏ liền dứt bỏ? Đổi lại bất kỳ một nam tử có tâm huyết nào, đều khó có khả năng trơ mắt nhìn nữ nhân mình yêu thích bị nam nhân khác chiếm lấy, còn muốn làm lô đỉnh luyện công.

Đây là kết cục tàn nhẫn nhất trên thế giới.

Chẳng những thân thể cũng bị chiếm lấy, tánh mạng còn có thể mất đi.

Có thể nói, loại sự tình này, Yến Thanh Tang đứng ở góc độ nam nhân, cũng không thể nào chịu được.

Cho nên, sau khi lửa giận của hắn dẹp loạn, cẩn thận tưởng tượng, ngược lại lý giải Giang Trần. Ngay từ đầu, hắn một mực phản đối Giang Trần tiếp cận Hoàng Nhi.

Đó là bởi vì hắn coi Giang Trần là huynh đệ, không muốn Giang Trần chịu chết, cũng không muốn gia tộc tái xuất hiện biến cố.

Hiện tại, sau khi biết rõ chân tướng, vẻ đồng tình ở sâu trong nội tâm hắn, cũng tràn lan ra. Hoàng Nhi vốn là muội muội của hắn, hắn rất căm hận vận mệnh an bài. Chỉ là Yến Thanh Tang hắn không có năng lực đi cải biến.

Hôm nay, đạo lữ ở Nhân loại cương vực của Hoàng Nhi chạy đến, người ta còn hao phí nhiều tâm tư như vậy, một đường đi đến một bước này, trong đó có bao nhiêu gian khổ, có thể nghĩ.

Dưới loại tình huống đó, Yến Thanh Tang cảm giác mình thật sự không cách nào tàn nhẫn chèn ép nữa rồi.

Nếu như lại chèn ép, quả thực là người người oán trách.

Hai người vốn là huynh đệ, đánh cũng đánh qua, mắng cũng mắng qua, hai người đồng thời ngồi ở trong sân nhỏ, không nói một lời.


Hiển nhiên, hiện tại nói cái gì cũng có chút tái nhợt.

Hồi lâu, Yến Thanh Tang mới hơi thiếu kiên nhẫn, hỏi:

- Hiện tại ta nên xưng hô ngươi như thế nào?

- Vẫn là Thiệu Uyên.

Giang Trần thản nhiên nói.

- Thân phận chân thật, trước khi không có tuyệt đối nắm chắc, ta sẽ không công khai. Không phải ta sợ sự tình, mà là ta không muốn để Hoàng Nhi lâm vào trong vòng xoáy. Lại càng không muốn có người bởi vậy mà nhìn chằm chằm vào Nhân loại cương vực, đi giận chó đánh mèo Nhân loại cương vực.

Yến Thanh Tang hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi cũng biết sợ liên quan đến Hoàng Nhi? Nếu như không phải ngươi, Hoàng Nhi trở lại, chỉ sợ cũng sẽ không bị giám thị như vậy.

- Nếu như không phải ta, Yến gia các ngươi ngay cả Hoàng Nhi sống cũng không có, còn lấy cái gì đi nịnh nọt Hạ Hầu gia?

Ngữ khí của Giang Trần lạnh lùng.

Giang Trần đây là lời nói thật.

Bách Thế Đồng Tâm Chú, ở Giang Trần thời điểm gặp được Hoàng Nhi, đã phát tác rất lợi hại rồi. Nếu như xử lý trễ, Hoàng Nhi thậm chí sống không qua quá lâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận