Độc Tôn Tam Giới

Thời gian từng phút từng giây đi qua, Yến Thanh Tang ở cửa thứ tư của cửu khúc vân quật, vẫn còn huyết chiến. Trận chiến này, hắn đã kiệt sức, nhưng quyết không buông tha.

Hắn biết rõ, trận chiến này qua đi, mình tuyệt đối không có năng lực khiêu chiến cửa thứ năm, cho nên, hắn càng quý trọng cơ hội này.

Dù liều tất cả, hắn cũng muốn thông qua cửa thứ tư.

Xưa nay Yến Thanh Tang nhìn như có chút lông bông, nhưng trên thực tế, nội tâm của hắn rất kiên trì, là rất nhiều người không cách nào tưởng tượng.

Mà Giang Trần, là người phát hiện phần quật cường kia của Yến Thanh Tang.

Người có được phần quật cường này, có lý do gì sẽ không lấy được thành công?

Yến Thanh Tang trong lúc đó, nhớ tới rất nhiều. Nhớ tới gia tộc, nhớ tới tổ phụ, nhớ tới đường muội vận mệnh thê thảm, nhớ tới huynh đệ ở bên ngoài chờ hắn...

Ý chí chiến đấu của Yến Thanh Tang vốn đã có khuynh hướng suy kiệt, lại lần nữa hừng hực bốc cháy lên.

- Nhất định không thể ngã vào cửa ải này, cho dù chết, ta cũng sẽ không ngã ở cửa ải này!

Nội tâm của Yến Thanh Tang gào rú.

Ý chí chiến đấu điên cuồng, lại lần nữa thiêu đốt.

Giang Trần ở bên ngoài, phảng phất cũng có thể cảm nhận được ý chí chiến đấu điên cuồng của Yến Thanh Tang, trong nội tâm vui vẻ. Hắn đột nhiên có loại dự cảm mãnh liệt, cảm thấy Yến Thanh Tang có thể thông qua của thứ tư.

Xa xa, mấy Trưởng Lão đường đang xem cuộc chiến, nhìn thấy Yến Thanh Tang rõ ràng thông qua được cửa thứ ba, đều phi thường kinh ngạc, hiển nhiên, bọn hắn đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Ở bọn hắn xem ra, người trẻ tuổi này của Yến gia, căn bản là không thể nào thông qua được ba cửa ải. Toàn bộ Yến gia, có tư cách đột phá ba cửa ải, chỉ có Yến Chân Hòe, có lẽ còn có Yến Thanh Hoàng mà thôi.

Về phần Yến Thanh Tang, bọn hắn căn bản không cho rằng hắn có bất cứ hy vọng nào. Lại không nghĩ, kết quả lại làm cho bọn họ chấn kinh rơi cằm.

Thời điểm Yến Thanh Tang vừa tới Vĩnh Hằng Thánh Địa, rất nhiều người chỉ liếc hắn một cái, liền cảm thấy hắn không có bất kỳ hi vọng thông qua khảo hạch.

Lúc này mới ngắn ngủn một tháng, Yến Thanh Tang lại thoát thai hoán cốt?

Ngay cả Tử Xa Mân, trong nội tâm cũng âm thầm lấy làm kỳ, cảm thấy chuyện này thập phần kỳ quặc. Tử Xa Mân lúc đó, cảm thấy Yến Thanh Tang thông qua khảo hạch cũng không lớn.

Vì thế, hắn đã chuẩn bị tâm lý Yến Thanh Tang bị đuổi ra khỏi cửa.

Nhưng mà Yến Thanh Tang biểu hiện, lại gây kinh hỉ cực lớn, để cho mặt mũi của Tử Xa Mân rất sáng rọi. Yến Thanh Tang với tư cách vật kèm theo để Thiệu Uyên gia nhập liên minh, vốn mọi người là đối với hắn không có bất kỳ kỳ vọng.

Dưới loại tình huống này, Yến Thanh Tang biểu hiện, ngược lại càng làm cho Tử Xa Mân hưng phấn. Một vật kèm theo cũng đã như thế, vậy Thiệu Uyên làm chính chủ, chắc chắn sẽ không kém hơn Yến Thanh Tang a?

Oanh!

Một đạo quang mang từ cửa thứ tư bay lên trời.

Cột sáng này phóng lên không trung, ý nghĩa cửa thứ tư khiêu chiến thành công. Sau một khắc, khu vực cửa thứ tư, một mảnh thần hà bảo quang óng ánh mà động.

Yến Thanh Tang kéo lấy bước chân mỏi mệt, từ bên trong đi ra, thân thể lung la lung lay, toàn thân máu đen, nhìn về phía trên rõ ràng mỏi mệt không chịu nổi, nhưng mà khóe miệng của hắn, lại treo dáng tươi cười vui sướng.

Phanh!

Yến Thanh Tang phóng ra vài bước, liền ầm ầm ngã xuống đất, kích thích lên bụi bậm.

- Ta thành công rồi!

Yến Thanh Tang miệng phun trọc khí, từng ngụm từng ngụm hô hấp.

Giang Trần mỉm cười nâng hắn, để ở một bên, cười nói:

- Yến huynh, từ nay về sau, ngươi là đệ tử của Vĩnh Hằng Thánh Địa, người trong thiên hạ, đều phải vì ngươi ghé mắt!

Yến Thanh Tang muốn cười, nhưng ngay cả khí lực cười cũng không có, chỉ có thể gượng cười, nhưng mà thần thái lại lộ ra vui sướng vô tận.

Nhìn ra được, Yến Thanh Tang rất kích động.

Lúc này Tử Xa Mân cũng đi ra, nói với Yến Thanh Tang:

- Thanh Tang, chúc mừng ngươi, Vĩnh Hằng Thánh Địa chính thức hoan nghênh sự gia nhập của ngươi. Ngươi vậy mới tốt chứ, là hảo nam nhi của Yến gia. Ta tin tưởng, Yến gia cao thấp, cũng sẽ dùng ngươi mà tự hào.

Đây cũng không phải lấy lòng, mà sự thật là như thế.

Yến Thanh Tang biểu hiện, đủ để cho Yến gia vì Yến Thanh Tang cảm thấy kiêu ngạo. Toàn bộ trẻ tuổi Yến gia, ngoại trừ Yến Chân Hòe cùng Yến Thanh Hoàng, ai dám nói mình nhất định có thể thông qua Vĩnh Hằng Thánh Địa khảo hạch?

Thế nhưng mà Yến Thanh Tang làm được.

Chỉ điểm này, liền đủ cho Yến Thanh Tang kiêu ngạo.

- Tốt rồi, Thiệu Uyên, đến phiên ngươi.

Tử Xa Mân nhìn Giang Trần, mỉm cười nói:

- Tu vi của ngươi, tựa hồ lại có tăng lên. Tựa hồ ở trên người ngươi, vĩnh viễn có kinh hỉ lấy không hết. Ngay cả người bên cạnh ngươi, tựa hồ cũng có thể nhiễm thần kỳ của ngươi, Yến Thanh Tang trong khoảng thời gian này, biến hóa thật lớn. Phải chăng cũng là bị ngươi ảnh hưởng?

Giang Trần nhún nhún vai:

- Có lẽ vậy.

Ánh mắt của Giang Trần, đã nhìn về phía cửu khúc vân quật. Mục tiêu của hắn, là chinh phục cửu khúc vân quật này, để cho Vĩnh Hằng Thánh Địa biết một chút về tiềm lực của hắn.

Thân ảnh của Giang Trần, đột nhiên lóe lên, liền biến mất ngay tại chỗ.

Tiến vào quật thứ nhất, đây là khảo hạch nhập môn. Giang Trần đi vào, tự nhiên không cần tốn nhiều sức, liền thông qua quật thứ nhất.

Quật thứ hai, là quật thứ nhất kéo dài. Chỉ có điều độ khó tăng lên không ít. Ở trong quật thứ hai, phát động công kích, như cũ là khôi ngẫu ẩn núp trong bóng tối.

Bất quá, đối với Giang Trần mà nói, ngũ giác của hắn, cơ hồ so với cường giả Trung Thiên Vị còn mạnh hơn, cho nên, loại khôi ngẫu che dấu này, muốn ở trong bóng tối vô tận đánh lén hắn, cơ hồ không có bất kỳ khả năng.

Cho nên, Giang Trần thông qua cửa thứ hai, cũng không cần tốn nhiều sức.

Cửa thứ ba, phong cách vẫn là cửa thứ hai kéo dài. Chỉ có điều âm thầm đánh lén ngoại trừ Hắc Ám khôi ngẫu ra, còn có rất nhiều sinh vật không biết.

Loại sinh vật này, cái đầu không lớn, nhưng mà trong bóng đêm, tốc độ cực nhanh, tính cơ động cao, cái này cũng trong lúc vô hình tăng lên độ khó phòng ngự.

Bất quá dùng tính cảnh giác của Giang Trần, hơn nữa tốc độ của Giang Trần, cửa thứ ba khảo nghiệm, cũng là đồ chơi cho con nít.

Giang Trần thậm chí ngay cả mồ hôi cũng không có ra, liền thuận lợi thông qua cửa thứ ba.

Rất nhiều trưởng lão muốn nhìn hắn chê cười, không khỏi thất vọng. Thời điểm Giang Trần tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Địa, rất nhiều trưởng lão cũng vụng trộm quan sát hắn, đều cảm thấy người trẻ tuổi này chỉ là Đế cảnh đỉnh cấp, ngay cả Đế cảnh đỉnh phong cũng không tính. Cho nên, mọi người đối với thiên phú võ đạo của hắn, đều rất hoài nghi.

Rất nhiều người đều là ôm tâm tính xem náo nhiệt, thậm chí là nhìn Tử Xa Mân chê cười.

Thế nhưng, đợi một tháng, cũng không có đợi đến chê cười mà bọn hắn chờ mong đã lâu.

Thiệu Uyên này, chẳng những thông qua ba cửa ải, hơn nữa quá trình thông qua thập phần nhẹ nhõm, thật giống như có người trợ giúp hắn ăn gian vậy, không cần tốn nhiều sức.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui