Độc Tôn Tam Giới

Nhưng mà tài liệu của Đỉnh Thiên đan lại cực kỳ thưa thớt. Tuy rằng Giang Trần nhận được không ít, thế nhưng cũng không muốn lãng phí một chút nào.

Loại tài liệu này một khi dùng một chút, Giang Trần cũng không muốn lãng phí.

Luyện chế Đỉnh Thiên đan, bất kể là chi tiết, tỉ mỉ hay cả quá trình đều khó hơn Thái Nhất bổ thiên đan không ít. Độ khó coi như rất lớn.

Cũng may sau khi Giang Trần đột phá Thiên Vị, luyện chế Đỉnh Thiên đan, mặc dù có chỗ khảo nghiệm, nhưng mà cũng không cảm thấy chân tay luống cuống, bận rộn.

Lần này Giang Trần tốn trọn vẹn một ngày một đêm mới hoàn thành luyện chế. Nhưng mà một ngày một đêm trôi qua, chí ít Giang Trần có hai phần ba thời gian dùng vào việc minh tường.

Thời gian chính thức bắt tay vào luyện chế, khi đó tuyệt đối có thể nói là quen việc dễ làm, liên tục trôi chảy.

Nhìn qua từng khỏa Đỉnh Thiên đan từ trong lò nhảy ra, từng khỏa đan dược tựa như tinh linh nhảy múa, tràn ngập sinh cơ, tràn ngập linh tính.

Loại đan dược cấp bậc này tuyệt đối có được linh tính.

Giang Trần nắm từng khỏa đan dược trong lòng bàn tay. Cảm nhận khí tức trên Đỉnh Thiên đan kia, trong lòng chỉ cảm thấy vô cùng thích thú, có cảm giác như được tự nhiên sinh ra.

Đây là kiệt tác của tự nhiên, cũng là kiệt tác của Giang Trần hắn.

Đây cũng là đan dược có cấp bậc cao nhất từ khi hắn đi vào Thần Uyên đại lục luyện chế ra tới nay. Nhìn thấy đan dược này giống như trong tưởng tượng của hắn, từng khỏa xuất hiện trong lòng bàn tay.

Loại cảm giác thành tựu này quả nhiên so với bất luận chuyện gì cũng không thể thay thế được.

Lô Đỉnh Thiên đan này sản lượng cũng không ít, Giang Trần cũng không khách khí, vụng trộm lấy bớt bốn khỏa trong đó, bảy khỏa còn lại, hắn quyết định dâng lên.

Khi Tử Xa Mân thu được bảy khỏa Đỉnh Thiên đan, cơ hồ nước mắt hắn tuôn đầy mặt. Nếu như không có Thái Nhất bổ thiên đan thành công, Tử Xa Mân tuyệt đối sẽ không tin tưởng thế giới này có loại đan dược thần kỳ như Đỉnh Thiên đan, làm cho cường giả Thiên Vị vô điều kiện tăng lên một trọng cảnh giới.

Đây chính là chuyện cho dù nghĩ hắn cũng không dám.

Thế nhưng mà chuyện hắn không dám nghĩ hiện tại lại hiện lên trước mắt hắn. Xảy ra trong lúc hắn chưa kịp chuẩn bị tâm lý, mà tất cả chuyện này, tất cả nguồn cơn đều từ một thiên tài trẻ tuổi.

Tử Xa Mân nhìn qua Đỉnh Thiên đan, trình độ chuyên tâm, bộ dáng chăm chú giống như khi nhìn tình nhân mối tình đầu vậy.

Nắm trong tay giống như sợ làm đau đan dược, động tác nhu hòa, trong mắt tràn ngập vẻ yêu thương, người không biết còn tưởng rằng hắn đang nói lời yêu thương với đan dược.

Giang Trần có thể hiểu được biểu hiện của Tử Xa Mân. Thế giới đan đạo có rất nhiều người si. Khi bọn họ nhìn thấy một kiệt tác đan đạo, thường thường sẽ biểu hiện ra sự si mê mà người khác hkoong thể nào hiểu được.

Ví dụ như Tử Xa Mân hiện tại, biểu hiện hết sức rõ ràng.

Hồi lâu sau Tử Xa Mân mới giật mình nhìn qua Giang Trần, ánh mắt Tử Xa Mân đã trở nên cực kỳ phức tạp.

- Thiệu Uyên, lão phu thực sự không biết nên hình dung ngươi thế nào. Lão phu chỉ muốn nói thánh địa có được ngươi là may mắn của thánh địa. Lão phu có thể dẫn ngươi vào thánh địa là may mắn cả đời, là thành tựu lớn nhất đời lão phu. Lão phu cũng coi như tiền bối đan đạo, nhưng mà cống hiến lớn nhất của lão phu ở phương diện đan đạo, nhất định là tìm thấy ngươi ở Yến gia mà không phải là chuyện gì khác.

Tử Xa Mân nói lời này có thể nói là lời tán đồng lớn nhất đối với Giang Trần.

Từ trước tới nay Tử Xa Mân đối với Giang Trần tuyệt đối bội phục sát đất.

Nếu như trước khi hắn đem Giang Trần mang tới Vĩnh Hằng thánh địa, là thuần thúy thưởng thức thiên tài, muốn thu Giang Trần làm môn đồ. Như vậy giờ phút này phần tâm tư này đã triệt để biến mất sạch sẽ.

Bởi vì hắn tự mình biết mình. Thiên tài như vậy căn bản không phải là người Tử Xa Mân hắn có đủ tư cách dạy bảo. Thậm chí người ta trái lại còn có tư cách dạy bảo Tử Xa Mân hắn.

Có lẽ cả Vạn Uyên đảo này, trong lĩnh vực đan đạo không có ai có đủ tư cách dạy bảo kẻ này.

Tử Xa Mân hưng phấn, kích động, tràn ngập cảm giác thành tựu.

Đỉnh Thiên đan kia càng làm cho hắn có cảm giác như mơ. Hắn có dự cảm, có Thái Nhất bổ thiên đan và Đỉnh Thiên đan này, Vĩnh Hằng thánh địa ở Vạn Uyên đảo, sẽ có quyền nói chuyện, từ nay về sau quét sạch xu hướng suy tàn, trở thành thế lực đan đạo cao cấp nhất.

Có đôi khi tạo hóa thần kỳ như vậy.

Mặc kệ lĩnh vực đan đạo của Vĩnh Hằng thánh địa trước đó có suy tàn tới cơ nào.

Chỉ cần có hai loại đan dược như vậy, tuyệt đối có thể khiến cho bọn họ xoay người. Hơn nữa là lật mình lớn. Có hai loại đan dược này, tuyệt đối có thể khiến cho đại đa số người ngưỡng mộ bọn họ. Mà người vốn bao quát bọn họ, thậm chí là khinh bỉ bọn họ. Những thế lực đan đạo, những người này lúc này phải ngang hàng đối đãi với bọn họ.

Bởi vì hai loại đan dược này bất luận một loại nào quá mức kinh người. trong lĩnh vực mình đều có ưu thế độc nhất vô nhị, có tính đột phá cực lớn.

Có thể nói. Đây cơ hồ sẽ trở thành sinh ý độc môn của Vĩnh Hằng thánh địa bọn họ, như vậy ai dám bỏ qua sự tồn tại của bọn họ chứ?

Nhất là Đỉnh Thiên đan kia, Tử Xa Mân cơ hồ có thể tưởng tượng ra, loại đan dược này một khi truyền đi, chỉ sợ sẽ khiến cho cả giới đan đạo của Vạn Uyên đảo chấn động cực lớn.

Vô số cường giả chỉ sợ đều ngày nhớ đêm mong, thậm chí nghĩ muốn nhận dược một khỏa đan dược như vậy. Dù sao Đỉnh Thiên đan quá mức thần kỳ.

Trong lĩnh vực đồng nhất, không có bất kỳ vật thay thế nào.

Loại sinh ý này cũng làm cực tốt, không có cạnh tranh, không có đối thủ, định giá cũng hoàn toàn do bọn họ tính toán.

- Thiệu Uyên, ngươi cũng biết, Đỉnh Thiên đan kia có ý nghĩa thế nào với lĩnh vực đan đạo hay không?

Tử Xa Mân nhịn không được hỏi.

Giang Trần không biết mới là lạ, cười cười:

- Ta nghĩ tới lúc đó sẽ là đan dược mà cả Vạn Uyên đảo khó cầu a. Nhưng mà Tử Xa trưởng lão, tài liệu đan dược này khó thu thập. Hơn nữa luyện chế tiêu hao cũng lớn. Điểm này ngươi nhất định phải chuẩn bị tâm lý. Ta lúc nào muốn luyện đan, luyện chế bao nhiêu đều do ta quyết định, không có ai có thể bắt buộc được ta.

- Điều này tự nhiên là được.

Tử Xa Mân sợ Giang Trần hiểu lầm, hiện tại Giang Trần chính là bảo bối của Vĩnh Hằng thánh địa, cũng không thể khiến cho Giang Trần có gì khó chịu.

Tử Xa Mân hiện tại muốn đi tìm Tam đại thánh chủ, làm cho bọn họ toàn lực ủng hộ người trẻ tuổi kia, tỏ rõ ủng hộ hắn, ủng hộ hắn theo đuổi Yến Thanh Hoàng.

Sức thuyết phục của Đỉnh Thiên đan tuyệt đối vượt qua Thái Nhất bổ thiên đan. Tử Xa Mân mang theo thành phẩm Đỉnh Thiên đan, sau khi nhìn thấy Tam đại thánh chủ. Vốn tam đại thánh chủ còn có mấy phần nghi kỵ, cũng hoàn toàn bị chinh phục.

Tử Xa Mân xem xét thời cơ, nói:

- Ba vị thánh chủ, dùng thiên phú của Thiệu Uyên này, thuộc hạ thực sự nghĩ không ra thánh địa có lý do gì không toàn lực ủng hộ hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui