Độc Tôn Tam Giới

Thế nhưng mà hắn hết lần này tới lần khác muốn làm người hiền lành, muốn không đắc tội hai bên, chờ Vĩnh Hằng Thánh Địa cùng Hạ Hầu gia tộc tranh ra kết luận, lại tỏ thái độ.

Loại cách làm cỏ đầu tường này, rõ ràng cho thấy không có cách nào lăn lộn.

Hiện tại, Giang Trần rốt cuộc hiểu rõ, vì cái gì Yến gia lại ngày càng xuống dốc, tộc trưởng này ở phương diện phách lực, xác thực là không đủ.

Lập tức thu lại nụ cười trên mặt, khẽ gật đầu:

- Yến gia tộc trưởng, hôm nay khách quý chật nhà, ta dứt khoát mượn cơ hội này, hướng Yến gia ngươi cầu hôn.

Yến gia tộc trưởng ngươi không biểu lộ thái độ, ta hết lần này tới lần khác muốn ngươi tỏ thái độ.

Giang Trần tự nhiên là muốn thừa cơ hội này, đem sự tình náo lớn. Chỉ có như vậy, mới có thể trong loạn thủ thắng. Bằng không thì chờ chuyện này làm lạnh xuống, Hạ Hầu Tông trực tiếp mang Hoàng Nhi đi, còn không phải lấy giỏ trúc múc nước sao?

Loại sự tình này, Giang Trần là tuyệt đối không cho phép nó phát sinh.

Tử Xa Mân khẽ cười nói:


- Yến gia tộc trưởng, Thiệu Uyên cầu hôn, cái sính lễ này nhất định là thập phần phong phú. Thái Nhất Bổ Thiên Đan, Đỉnh Thiên Đan,… còn có các loại tri thức đan đạo, tin chắc cũng là tài nguyên mà Yến gia các ngươi nhu cầu cấp bách nhất. Loại sự tình này, nếu là lão phu gặp được, khẳng định lông mày sẽ không nhăn nửa cái.

Thiên tài đan đạo còn trẻ như vậy, nếu như Yến gia bỏ lỡ, tuyệt đối là phi thường đáng tiếc.

Đưa Hoàng Nhi cho Hạ Hầu gia tộc, chẳng qua là để cho lửa giận của Hạ Hầu gia tộc có thể tạm thời dẹp loạn thoáng một phát, chưa hẳn có thể bảo chứng về sau Hạ Hầu gia tộc không tìm bọn hắn phiền toái.

Mà gả Hoàng Nhi cho Thiệu Uyên, lấy được chỗ tốt lại rõ ràng. Cả hai so sánh, dù là kẻ đần, cũng tuyển thứ hai.

Thế nhưng mà chuyện xấu là, lựa chọn thứ hai, nhất định sẽ đắc tội người phía trước, từ đó dẫn phát Hạ Hầu gia tộc trả đũa.

Lửa giận của Hạ Hầu gia tộc, là Yến gia hiện tại căn bản vô lực chống lại.

Nghĩ tới đây, Yến gia tộc trưởng lúng ta lúng túng không nói gì, trong lúc nhất thời, cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Yến Vạn Quân thấy Tộc trưởng ở thời khắc mấu chốt, lại không có chủ kiến gì, trong lòng cũng có chút thất vọng, nghiêng đầu đi, ánh mắt mang theo vài phần áy náy, nhìn cháu gái ruột Yến Thanh Hoàng của mình.

Yến Vạn Quân miệng đầy đắng chát, cảm giác áy náy trước nay chưa có, để cho Yến Vạn Quân cơ hồ không cách nào đối mặt ánh mắt mang theo vài phần buồn bã kia của cháu gái.

- Hoàng Nhi, thiên tài Thánh Địa Thiệu Uyên này, nâng đỡ ngươi như thế, chính ngươi định như thế nào?

Yến Vạn Quân nói ra lời này, chính mình cũng cảm thấy xấu hổ, đây là lần thứ nhất hắn nhớ tới, phải hỏi ý kiến của Hoàng Nhi.

Hoàng Nhi buồn bã cười cười:

- Gia gia, ngươi rốt cục nhớ tới hỏi ta định như thế nào. Ngươi biết không? Hoàng Nhi từ nhỏ đến lớn, còn là lần đầu tiên, lần đầu tiên nghe được cao tầng gia tộc, hỏi ta định như thế nào. Trước kia các ngươi làm bất luận quyết định gì, chưa từng hỏi qua ta có đồng ý hay không, cho tới bây giờ không hỏi qua trong nội tâm của ta có khổ hay không, cho tới bây giờ không hỏi qua ta, có phải nguyện ý hay không!

Khuôn mặt của Yến Vạn Quân đỏ bừng, chân tay luống cuống.

Ở trước mặt cháu gái của mình, Yến Vạn Quân vô cùng xấu hổ.

Yến gia tộc trưởng cũng không phản bác được, hắn biết, Hoàng Nhi đối với sự tình Hạ Hầu gia tộc, nhất định là không muốn. Hạ Hầu gia tộc nhốt cha mẹ của nàng, còn muốn bắt nàng làm lô đỉnh luyện công, trong nội tâm nàng cam tâm tình nguyện mới lạ.


Nhưng mà, toàn bộ Yến gia căn bản không có người trưng cầu ý kiến của nàng, cũng không có ai đến hỏi. Bởi vì mọi người đều biết, Hoàng Nhi khẳng định không muốn.

Nàng đã không muốn, hỏi cũng là hỏi không, nên dứt khoát chẳng muốn hỏi, ra vẻ hồ đồ.

Vành mắt của Yến Vạn Quân đỏ hồng, thanh âm khàn khàn:

- Vậy bây giờ ngươi lớn mật nói, nói ra ý nghĩ của ngươi. Gia gia uất ức cả đời, chuyện này, gia gia cả gan vì ngươi làm chủ một lần. Có lẽ, vận mệnh cho tới bây giờ đối với ngươi rất không công bình, nhưng lúc này đây, dù gia gia liều cái mạng già, cũng phải vì ngươi tranh thủ công bình một lần!

Yến Vạn Quân đối với Yến Thanh Hoàng, cho tới bây giờ đều là lòng tràn đầy áy náy. Sở dĩ hắn không có chống lại, còn là vì Yến Thanh Tang.

Yến Thanh Tang đại biểu cho huyết mạch của Yến Vạn Quân hắn, cũng là hi vọng ký thác của Yến Vạn Quân hắn. Cho nên, hắn muốn giữ lại cuối đời, vì tương lai của Yến Thanh Tang trải đường.

Cháu trai cùng cháu gái tầm đó, hắn lựa chọn cháu trai.

Nhưng mà, hiện tại Yến Thanh Tang quy túc đã rất lý tưởng, trở thành thiên tài của Vĩnh Hằng Thánh Địa, dù hiện tại Yến Vạn Quân hắn ra đi, có Thiệu Uyên, cũng nhất định sẽ không để cho Yến Thanh Tang chịu thiệt.

Cho nên, Yến Vạn Quân có thể nói đã không còn lo lắng gì.

Đã không có lo lắng từ Yến Thanh Tang, áy náy của hắn đối với Yến Thanh Hoàng, cùng với lửa giận những năm này đè nén, cũng chậm rãi thức tỉnh.

Nhìn thấy Yến gia tộc trưởng không có đảm đương như thế, không dám làm ra lựa chọn, hắn làm Thái thượng trưởng lão, cũng nhịn không được nữa.


Thanh âm của Yến Vạn Quân không lớn, nhưng ngữ khí lại chém đinh chặt sắt. Thái độ kiên quyết kia, làm cho Yến gia tộc trưởng cũng chấn động.

- Vạn Quân trưởng lão, ngươi...

Yến gia tộc trưởng hơi có chút kinh ngạc.

Yến Vạn Quân trầm giọng nói:

- Tộc trưởng, ngươi không cần khuyên ta nữa. Yến Vạn Quân ta tự hỏi chưa có lỗi với gia tộc, những năm này, ngươi một mực để cho ta lấy đại cục làm trọng, ta cũng một mực làm như vậy. Thế nhưng mà, những năm gần đây, gia tộc đối với Yến Vạn Quân ta như thế nào? Con trai con dâu của ta bị giam vào Vô tận lao ngục, tôn nữ của ta bị người dâng ra làm lô đỉnh, cháu ruột duy nhất của ta, gia tộc còn không coi hắn là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng. Tộc trưởng, cứ như vậy, ngươi bảo ta còn lấy đại cục làm trọng thế nào? Yến Vạn Quân ta không phải cầm thú, ta cũng có thất tình lục dục, ta là người, ta cũng muốn bao che cho con cháu. Hiện tại ta già rồi, cũng vì gia tộc cúc cung tận tụy đủ. Đến cái tuổi này, liền để ta tùy hứng một lần a. Ta xin lỗi Hoàng Nhi, xin lỗi cha mẹ của nàng, lúc này đây, vô luận như thế nào, lão phu cũng phải vì nàng tranh thủ một cơ hội. Cho dù chỉ là một cơ hội lựa chọn!

Lời này của Yến Vạn Quân nói hết sức kích động, thập phần động tình.

Yến gia tộc trưởng trợn mắt há hốc mồm. Hắn thật sự không nghĩ tới, Yến Vạn Quân trưởng lão gần đây rất lấy đại cục làm trọng, vậy mà có thể tỏ thái độ như vậy.

Trong lúc nhất thời, tộc lão của Hạ Hầu gia tộc cũng cười rộ lên.

- Yến gia tộc trưởng, xem ra lực khống chế của ngươi, rất có vấn đề a. Yến gia già trẻ, giống như đều không nghe lời ngươi a. Làm Tộc trưởng làm như ngươi...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận