Độc Tôn Tam Giới

Toàn bộ thần đô, giống như đột nhiên an tĩnh, mọi âm thanh đều không còn.

- Hoàng đế bệ hạ, đại nội cao thủ của ngươi, là loại trình độ này sao?

Giang Trần khoan thai cười cười.

- Hoàng thất ngươi sở dĩ là hoàng thất, đó là bởi vì có Thánh Địa chống đỡ. Không nghĩ tới, ngươi chẳng những không uống nước nhớ nguồn, ngược lại dã tâm bành trướng, lấy oán trả ơn. Xem ra, hoàng đế như ngươi, cũng không sai biệt lắm nên chấm dứt.

Hoàng đế bệ hạ giận tím mặt:

- Tiểu tặc, lại dám nhục hoàng thất ta như thế! Còn có ai, giết hắn đi cho trẫm, trẫm lập tức phong hầu!

Một đám đại nội cao thủ hai mặt nhìn nhau, nhưng không ai dám đứng ra.

Cũng không phải bọn hắn thực sợ Giang Trần, mà là Chu Tước Thần Cầm của Giang Trần, thật quá đáng sợ. Tồn tại này hoàn toàn không phải bọn hắn có thể chống cự.

Đừng nói một hai cái, dù cùng tiến lên, đó cũng là chịu chết.

Lộ Thiền lão tổ có mạnh hay không, cuối cùng còn không phải vẫn lạc trong tay Chu Tước Thần Cầm.

Chứng kiến tất cả đại nội cao thủ co vòi, Hoàng đế bệ hạ cũng tức giận đến da mặt phát tím, hắn tuyệt đối không thể tưởng được, tình thế sẽ bỗng nhiên quay ngược trở lại, chán nản đến loại tình trạng này.


Mới ngày hôm qua, xu thế còn rất tốt a!

Giang Trần mỉm cười, biết rõ khí diễm của Hoàng đế bệ hạ đã bị áp chế, lập tức tiếp tục nói:

- Thánh Chủ đại nhân có lệnh, liên minh phản Thánh Địa, hơn phân nửa do hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc đầu độc. Tất cả thế lực tham dự liên minh, từ lúc này, thoát ly liên minh, Thánh Địa cam đoan có thể bỏ qua chuyện cũ. Nhưng nếu khư khư cố chấp, Thánh Địa nâng dao mổ, nhất định nhổ tận gốc bọn ngươi.

Lời này vừa ra, từng cự đầu của liên minh, biểu lộ đều phức tạp lên.

Tuy mọi người đều biết, đây là thủ đoạn Thánh Địa chia rẽ liên minh bọn họ, là dương mưu. Thế nhưng mà, loại dương mưu kia, sử dụng ở thời điểm này, lại rất khó đối phó.

Nhìn thế cục này, hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc, đã không thể triệt để áp chế Thánh Địa. Trụ Quang Tông thật sự muốn cùng Thánh Địa đấu đến chết sao?

Giang Trần phảng phất có thể nhìn thấu tâm tư của Trụ Quang Tông tông chủ, khoan thai cười nói:

- Trụ Quang Tông chủ, Trụ Quang Tông các ngươi có một người gọi A Hồng, là mấu chốt để Thiệu mỗ ta có thể lẫn vào Thánh Địa. Hắn đối với sự tình hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc phản loạn, một mực rất khó chịu. Hắn cũng nói cho ta biết, Trụ Quang Tông các ngươi ở trong liên minh bị chèn ép, rất bất mãn. Hiện tại, ta có thể đại biểu Thánh Địa, khoan dung Trụ Quang Tông các ngươi bất kính. Chỉ cần hiện tại các ngươi dẫn người ly khai liên minh, đình chỉ trợ Trụ vi ngược, Thánh Địa cam đoan bỏ qua chuyện cũ! Nếu như nguyện ý đầu nhập vào Thánh Địa, trấn áp phản loạn, Thánh Địa càng sẽ luận công ban thưởng! Là địch hay bạn, đều ở một ý niệm của các ngươi.

Trụ Quang Tông tông chủ rõ ràng cảm giác được, ánh mắt của người chung quanh nhìn hắn, thoáng cái trở nên cổ quái, trong lòng hắn cũng dở khóc dở cười.

Hắn như thế nào không biết, Thiệu Uyên này thoạt nhìn là mời chào hắn, nhưng không phải là đoạn đường lui của hắn ở liên minh phản Thánh Địa sao?

Lời này ý ở ngoài lời, rõ ràng là nói Trụ Quang Tông hắn đã sớm bất mãn. Như vậy mặc dù hắn không ly khai, lưu lại, chẳng lẽ mọi người còn có thể hòa hợp tiếp nhận hắn?

Nói cách khác, Trụ Quang Tông hắn đến một bước này, không lui ra cũng phải lui ra. Bởi vì, hắn đã không có lựa chọn.

Có thể làm được nhất tông chi chủ, năng lực quyết đoán là phi thường mạnh, lập tức hạ ngoan tâm, gật đầu nói:

- Trụ Quang Tông ta rời khỏi! Thiệu Uyên công tử, xin nói cho Đại Thánh Chủ, Trụ Quang Tông ta nghiệp chướng nặng nề, quyết định bỏ gian tà theo chính nghĩa, nương tựa Thánh Địa! Từ nay về sau duy Thánh Địa như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Tranh thủ lấy công chuộc tội!

Lời vừa nói ra, hiện trường xôn xao.

Tiêu Dao Hầu giận dữ:

- Trụ Quang Tông quả nhiên đã sớm phản bội liên minh, chư vị đồng đạo, bội bạc chi nhân bực này, chúng ta há có thể cho phép hắn ly khai?


- Đúng, không thể để hắn đi như vậy!

Hạ Hầu gia tộc cũng có tùy tùng.

Bất quá, giờ khắc này, ngoại trừ số ít tùy tùng ra, thế lực khác, lại yên tĩnh thần kỳ, cũng không có tham dự vào.

Hiển nhiên, hiện tại thế cục không rõ lãng, tất cả mọi người ôm tâm lý bo bo giữ mình, mặc dù không lui ra liên minh, cũng muốn yên lặng theo dõi kỳ biến.

- Bắc Cung gia tộc, Phong gia, các ngươi ở trong liên minh, cũng chỉ là pháo hôi. Đại Thánh Chủ cũng nói, đãi ngộ của các ngươi đồng dạng như Trụ Quang Tông, chỉ cần bỏ gian tà theo chính nghĩa, đồng dạng luận công ban thưởng, cam đoan bỏ qua chuyện cũ. Huống hồ, nội tình của Thánh Địa các ngươi cũng đã biết. Hôm nay ta là tới cảnh cáo các ngươi, tiếp theo đến, đó chính là đại quân tiếp cận. Sát phạt đã đến, các ngươi muốn rời khỏi, cũng không có cơ hội!

Đừng nói có Trụ Quang Tông làm tiền lệ, dù không có cái này, trước kia hai nhà bị Hạ Hầu gia tộc cùng hoàng thất chèn ép, thực lực tổn thất thảm trọng, đối với liên minh cũng cực kỳ bất mãn.

Hôm nay nghe Giang Trần nói như vậy, bọn hắn làm sao có thể không động tâm?

Bắc Cung gia tộc Tộc trưởng nhịn không được hỏi:

- Thiệu Uyên công tử, ngươi, có thể đại biểu Đại Thánh Chủ hay không?

- Ta được Đại Thánh Chủ ủy thác, như thế nào đại biểu không được Đại Thánh Chủ?

Giang Trần lạnh nhạt nói.

- Tốt, nếu như thế, Bắc Cung gia tộc ta rời khỏi liên minh, ủng hộ Thánh Địa! Những ngày này, chúng ta cũng nghĩ thông suốt, có lẽ Thánh Địa thống trị Thần Quốc, mới thật sự là thích hợp nhất. Thế lực khác, chỉ có dã tâm, lại không có nội tình!

Bắc Cung gia tộc này chẳng những rời khỏi, thuận tiện còn tổn hại hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc thoáng một phát.


Ba thế lực nhất lưu rời khỏi, làm cho thế lực khác, cũng xuất hiện dao động. Rất rõ ràng, lực lượng của liên minh phản Thánh Địa, đã suy yếu rất nhiều.

Dao Trì Tông tông chủ kia trầm ngâm một lát, cũng thở dài một hơi:

- Hoàng đế bệ hạ, xin lỗi rồi, Dao Trì Tông ta trải qua nghĩ sâu tính kỹ, vẫn cảm thấy, lần này phản loạn có chút không hiểu thấu. Dao Trì Tông chúng ta, cũng lựa chọn rời khỏi!

Dao Trì Tông vốn cùng hoàng thất quan hệ coi như không tệ. Lúc này, ngay cả Dao Trì Tông cũng thối lui, thế lực nhất lưu khác càng thêm bối rối.

Bởi như vậy, ba đại tông môn, thì có hai đại tông môn rời khỏi liên minh. Mà Thất đại gia tộc, cũng có hai nhà lui khỏi liên minh.

Lúc này, ánh mắt của Giang Trần, lại nhàn nhạt rơi vào Yến gia tộc trưởng.

- Yến gia tộc trưởng, xem ra, ngươi là ý định theo Hạ Hầu gia tộc đến cùng, phải không?

Toàn thân Yến gia tộc trưởng khẽ run rẩy, ánh mắt phức tạp nhìn thanh niên trên không trung kia, trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Người thanh niên này, mấy năm trước là tài tuấn của Yến gia bọn hắn, hiện tại, đã áp đảo trên Yến gia bọn hắn, chỉ điểm Giang Sơn rồi.

- Mà thôi, mà thôi.

Yến gia tộc trưởng thì thào thở dài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận