Độc Tôn Tam Giới

- Đó là tự nhiên? Dù sao lúc chiến đấu, ta nghe ngươi chỉ huy.

Dọc theo con đường này, Chu Tước Thần Cầm cũng nghĩ rất nhiều, đối với Giang Trần là càng ngày càng tin phục.

Mấy ngày nay, hắn không ngừng khắc chế Tâm Ma, không ngừng loại trừ tạp niệm. Cái này khiến nội tâm nó bình tĩnh trở lại, chấp niệm trong lòng, cũng chầm chậm tiêu mất.

Bởi như vậy, khúc mắc của Chu Tước Thần Cầm cũng mở ra. Mở ra chấp niệm khúc mắc, Chu Tước Thần Cầm lại khôi phục vẻ mặt hưng phấn trước kia.

Hơn nữa, trải qua một loạt chiến đấu cùng đột phá, hiện tại sức chiến đấu của Chu Tước Thần Cầm, cũng đã nhận được đề cao.

So với lúc trước giao chiến với Hạ Hầu lão tổ, thực lực rõ ràng cho thấy tăng lên rất nhiều.

- Đầu tiên, chúng ta phải có bản đồ địa hình vùng này. Sau đó biết được căn cứ linh dược đến cùng có bao nhiêu lực phòng ngự, có bao nhiêu phản quân. Chỉ có biết rõ những chuyện này, mới có thể chế định chiến thuật, chế định kế hoạch tác chiến. Ta vẫn là câu nói kia, tính trước làm sau. Hoặc là một kích thành công, hoặc là ẩn nhẫn không phát.

Tuy hiện tại Giang Trần chưa có sách lược cụ thể, nhưng phương hướng đại khái đã có.

Hắn biết rõ, hiện tại loại cấp bậc chiến đấu này, hoặc là một kích thành công, bằng không thì lề mà lề mề, sẽ để cho sự tình càng ngày càng không xong.

Bởi vì, thực lực phản quân, nhân số phản quân, đều viễn siêu Thánh Địa.

Thánh Địa căn bản tiêu hao không nổi, mà số lượng phản quân quá nhiều, một đám đón lấy một đám, dễ dàng cho phản quân một loại cảm giác minh hữu rất nhiều.


Khi phản quân hình thành loại nhận thức chung này, bọn hắn biểu hiện ra ý chí cùng sức chiến đấu, cũng sẽ đạt được tăng cường.

Dù sao, sức chiến đấu cùng ý chí, có chút thời điểm, là theo đại thế đi ra.

Tựa như Vĩnh Hằng Thần Quốc, mới đầu, liên minh phản quân khí thế như cầu vồng, triệt để áp chế Vĩnh Hằng Thánh Địa, để cho Vĩnh Hằng Thánh Địa cố hết sức.

Mà trận tổng tiến công ấy, liên minh sụp đổ, từ nay về sau rốt cuộc không cách nào khôi phục khí thế nguyên lai. Tiếp sau, bị Chu Tước Thần Cầm náo, liên minh càng thêm sụp đổ.

Trận chiến ấy, tuy có nguyên nhân bản thân liên minh mâu thuẫn, nhưng cũng quan hệ tới đại thế.

Cho nên, Giang Trần cảm thấy, giết mấy người, đánh lén mấy lần, không có bao nhiêu ý nghĩa. Muốn ra tay, nhất định phải khống chế đại cục, có thể trực tiếp ảnh hưởng xu thế, thậm chí thay đổi Càn Khôn.

Loại cơ hội này cũng không dễ tìm, nhưng mà Giang Trần cảm thấy, đây mới là phương lược chính xác.

Tiếp cận căn cứ linh dược, phong hỏa nổi lên bốn phía, để cho Giang Trần trong thoáng chốc, phảng phất về tới thời đại chiến loạn của Vĩnh Hằng Thánh Địa.

Chỉ có điều, trình độ nội chiến thảm thiết của Chân Vũ Thánh Địa, rõ ràng cho thấy viễn siêu Vĩnh Hằng Thánh Địa.

Mới đầu Vĩnh Hằng Thánh Địa phản loạn, ở khu vực Thần Quốc khác, thậm chí tin tức bị phong tỏa. Chỉ có liên minh phản Thánh Địa, vây khốn Vĩnh Hằng Thánh Địa.

Muốn nói trình độ cùng diện tích chiến đấu, nhất định là xa xa không bằng Chân Vũ Thần Quốc hiện tại.

Có Phệ Kim Thử nhất tộc, Giang Trần tìm hiểu tin tức, ngược lại là không cần quan tâm quá nhiều. Bất quá, vì Phệ Kim Thử nhất tộc an toàn, Giang Trần không có phái ra quá nhiều, mà phái một đám tu vi cao, lại cực kỳ am hiểu nghe ngóng tin tức.

Đối với Phệ Kim Thử mà nói, loại tràng diện này, có chút thời điểm là có phong hiểm, nhưng mà phong hiểm cùng thu hoạch lại có quan hệ trực tiếp.

Căn cứ linh dược này, có rất nhiều địa phương phát sinh qua chiến đấu thảm thiết, chiến trường còn chưa kịp quét dọn, Phệ Kim Thử nhất tộc cũng đồng dạng có thể vớt một ít chỗ tốt.

Giang Trần quan sát bên ngoài, nhìn trận thế của phản quân, Giang Trần cũng có chỗ suy đoán.

Nhìn ra được, đại quân của phản quân đang tập kết, nhưng mà, chủ lực của phản quân, hiển nhiên còn không có tìm được phương pháp chính xác phá trận mà vào.

Cho nên, những ngày này, chủ lực của phản quân không ngừng tập kết, lại thủy chung không có phát động công kích.

Nhìn ra được, phản quân đang tìm một cửa vào.

Phệ Kim Thử lục tục ngo ngoe, mang về không ít tình báo.


Giang Trần đại khái tổng kết thoáng một phát, nhân vật lĩnh quân, là một tu sĩ Bán Thần. Mà ngoại trừ Bán Thần lão tổ này ra, còn có một đám Thiên Vị cửu trọng.

Những cự đầu này, đều là cự đầu của các đại tông môn cùng đại thế gia.

Nhìn ra được, lần này căn cứ linh dược bạo lộ, phản quân cũng phi thường coi trọng, hiển nhiên là ý định một lần hành động đánh bại trụ sở này, cướp đoạt căn cứ linh dược vào tay phản quân.

Nếu như có thể cầm xuống căn cứ linh dược, chẳng khác nào nắm yết hầu của Chân Vũ Thánh Địa, ảnh hưởng nghiêm trọng đến Chân Vũ Thánh Địa vận hành.

- Trần thiếu, phương diện Chân Vũ Thánh Địa kia, chưa bằng một phần năm phản quân. Nếu như không phải dựa vào địa hình, dựa vào trận pháp, dựa vào cấm chế, căn cứ linh dược này căn bản thủ không được. Tỉ lệ năm so một, đây là ta bảo thủ đoán chừng. Nói không chừng, thực lực phương diện Chân Vũ Thánh Địa, còn không bằng một phần sáu của phản quân.

Mặc dù Phệ Kim Thử Vương không có cho ra số liệu cụ thể, nhưng mà con số đại khái, Phệ Kim Thử Vương lại phi thường nắm chắc.

Giang Trần cau mày nói:

- Chiếu nói như vậy, căn cứ linh dược bị công phá, chẳng lẽ không phải chuyện sớm hay muộn?

- Là chuyện sớm hay muộn.

Phệ Kim Thử Vương một chút cũng không phủ nhận.

- Thậm chí, bên Chân Vũ Thánh Địa cũng đã có kế hoạch bí mật, một khi nơi này thất thủ, bọn hắn thà rằng hủy diệt căn cứ linh dược, cũng quyết không đem căn cứ chắp tay tặng cho phản quân.

- Đây là không thành công, thì thành nhân a.

Giang Trần tán thán nói.


- Bên phản quân, có động tĩnh gì mới không?

Giang Trần lại hỏi.

- Hiện tại phản quân đang nghiên cứu trận pháp, phá giải trận pháp vòng ngoài của trụ sở. Chỉ cần bọn hắn có thể phá giải trận pháp bên ngoài, phản quân có thể tiến quân thần tốc. Đến lúc đó, không có trận pháp, chỉ có thể dựa vào địa thế chống lại. Nhưng mà, có chút thời điểm, ưu thế trên địa thế, căn bản phát huy không được tác dụng gì. Cái này dù sao không phải ở trong thế giới phàm nhân công phạt.

Thế giới Phàm nhân hai quân đối chọi, ưu thế trên địa thế, là rất rõ ràng.

Nhưng mà, loại chiến đấu phi Thiên độn Địa này, muốn phá hủy phá hư, quả thực quá dễ dàng.

Nói cách khác, hiện tại căn cứ linh dược của Chân Vũ Thánh Địa, duy nhất cậy vào, là cấm chế trận pháp bên ngoài.

- Trần thiếu, muốn ta nói, làm gì phiền toái như vậy? Ba người chúng ta, trực tiếp sát nhập trận doanh của phản quân, đánh chết tên thủ lãnh Bán Thần kia, chiến đấu này, chẳng phải tự động hỏng mất sao? Làm gì khiến cho phức tạp như vậy?

Đây là Long Tiểu Huyền cho ra ý kiến cá nhân.

Nhưng Chu Tước Thần Cầm lại lắc đầu:

- Tiểu Long a, người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên. Ngươi nói loại biện pháp này, dùng một lần có thể, dùng nhiều lần, nói không chừng sẽ thành chuyện xấu.

Hiện tại Chu Tước Thần Cầm không bị chấp niệm dây dưa, đầu óc hiển nhiên thanh tỉnh hơn rất nhiều. Sau khi nhận rõ đại cục, nó biết, nếu như cưỡng ép giết đến tận cửa, rất dễ dàng bị địch áp chế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận