Độc Tôn Tam Giới

Thái Nhất Long Lân Quả, kiếp trước hắn không phải là không có bái kiến, nhưng mà như gốc linh chủng này, có nhiều trái như thế, kiếp trước Giang Trần cũng rất ít thấy.

Giang Trần vòng quanh linh chủng của Thái Nhất Long Lân Quả, cẩn thận xem xét một phen, cũng chậc chậc tán thưởng:

- Tạo hóa tự nhiên, tạo hóa tự nhiên a. Gốc linh chủng này, quả nhiên là hiếm thấy, có thể nói vật báu vô giá. Ngưng Yên Thánh Chủ, gốc linh chủng này, Chân Vũ Thánh Địa các ngươi phải hảo hảo quý trọng, bảo hộ hết lòng. Cũng đừng phung phí của trời a.

- Đó là tự nhiên.

Ngưng Yên Thánh Chủ cười gật đầu.

- Dùng ánh mắt của Giang công tử ngươi, cảm thấy Thái Nhất Long Lân Quả này tỉ lệ như thế nào?

- Có thể nói Thượng phẩm.

- Còn không tới được Cực phẩm sao?

Ngưng Yên Thánh Chủ có chút thất vọng.

- Cực phẩm là vật hồn nhiên thiên thành, loại linh chủng này, muốn đạt tới Cực phẩm, chỉ có thể nhìn Thiên Địa tạo hóa. Đây là sự tình có thể ngộ nhưng không thể cầu. Không thể cưỡng cầu.

Những lời này của Giang Trần, ngược lại tràn đầy triết lý.

Ngưng Yên Thánh Chủ như có điều suy nghĩ, phảng phất thưởng thức lấy hàm nghĩa lời nói của Giang Trần.

Đi thăm linh chủng của Thái Nhất Long Lân Quả xong, Ngưng Yên Thánh Chủ mang theo Giang Trần về tới khu vực sinh hoạt hàng ngày. Một lát sau, Vũ Linh Thánh Nữ liền nâng một khay ngọc tới.

- Giang công tử, đây là sáu trái Thái Nhất Long Lân Quả, tâm ý nho nhỏ, không thành kính ý, xin Giang công tử không nên ghét bỏ.

Ngưng Yên Thánh Chủ mở miệng nói.

Giang Trần có chút ngoài ý muốn, hắn còn tưởng rằng Chân Vũ Thánh Địa đối với Thái Nhất Long Lân Quả này coi như tánh mạng, sẽ không lấy ra đưa tiễn chứ.

Lại không nghĩ tới, một đưa là sáu trái, trình độ hào phóng, ngược lại để cho Giang Trần có chút bất ngờ.

- Giang công tử, nếu như ngươi chối từ, cái kia chính là ngại ít a?

Ngưng Yên Thánh Chủ khẽ cười nói.

Giang Trần cười ha ha:

- Như thế, ta cũng không biết phải cự tuyệt như thế nào. Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh. Nói thật, Thái Nhất Long quả này, ta cũng cực kỳ ưa thích.

- Ưa thích là tốt rồi, chỉ có yêu mến, đưa ra ngoài mới có giá trị.

Giang Trần cũng không khách khí, thu Thái Nhất Long Lân Quả lại.

- Thái Nhất Long Lân Quả này, đến trong tay Giang công tử, có lẽ mới có thể khai phát ra giá trị lớn nhất. Nói thật, nếu như Giang công tử không muốn, Thái Nhất Long Lân Quả này, chỉ là vật bình thường mà thôi.

Ngữ khí của Ngưng Yên Thánh Chủ cũng có chút cảm khái.

Hiển nhiên, nàng cũng biết, nếu như Giang Trần không luyện chế Thái Nhất Bổ Thiên Đan, như vậy giá trị vật này chỉ là giá trị nguyên lai.

Cho nên, giá trị của Thái Nhất Long Lân Quả, hoàn toàn quyết định bởi người trẻ tuổi trước mắt này.

Ngưng Yên Thánh Chủ là người thông minh, tự nhiên biết rõ, đưa ra sáu trái Thái Nhất Long Lân Quả, đầu tư nhân tình này, Chân Vũ Thánh Địa tuyệt đối sẽ không thiệt.

- Vật ấy, nếu như không luyện chế Thái Nhất Bổ Thiên Đan, giá trị xác thực giảm lớn. Đúng rồi, Ngưng Yên Thánh Chủ, hôm nay Vạn Uyên đảo thập đại Thần Quốc phản loạn, đã có không ít Thần Quốc thế cục đã định. Bên Chân Vũ Thánh Địa, tình hình chiến đấu như thế nào? Có tin tức gì không?

- Thế cục đã định?

Ngưng Yên Thánh Chủ tử thủ một góc, đối với tin tức, lại không có biết được nhiều như Giang Trần.

- Ân, chỉ có vài Thánh Địa, phản loạn vẫn còn giằng co. Không ít Thánh Địa, đã thành công bình loạn. Cũng có mấy Thần Quốc, thậm chí phản loạn còn không có phát sinh, đã bị trấn áp. Có thể nói, lần này mười Đại Thánh Địa, có thể sẽ kéo ra chênh lệch.

Cũng không phải Giang Trần nói chuyện giật gân. Thần Quốc không có trải qua nội loạn, thực lực Thánh Địa không có bất kỳ tổn thương, tất nhiên sẽ càng có ưu thế.

Mà Thần Quốc nội chiến nghiêm trọng, thực lực Thánh Địa suy yếu lại càng lớn. Tự nhiên suy ra, mười Đại Thánh Địa tầm đó, lực ảnh hưởng cùng thực lực sẽ hạ thấp.

Đây là sự tình quá bình thường.

Tâm tình của Ngưng Yên Thánh Chủ trở nên cực kỳ phiền muộn, thở dài:

- Như thế nói đến, Chân Vũ Thánh Địa ta bình loạn, tiến triển xem như cực kỳ không lạc quan a?

- Trước mắt ngoại trừ Chân Vũ Thánh Địa, còn có Quang Minh Thần Quốc, cùng Húc Nhật Thần Quốc, phản loạn vẫn còn trong lo lắng. Thần Quốc khác, hoặc là phản loạn không có phát sinh, hoặc là đã bình loạn thành công, hoặc cũng chuẩn bị kết thúc rồi.

Giang Trần như thật nói ra.

- Cái gì? Chỉ có Tam đại Thần Quốc chúng ta sao?

Ngưng Yên Thánh Chủ nghe vậy, quả nhiên cảm thấy rất thất bại.

- Ân, đây là Thánh Tổ đại nhân chính miệng nói cho ta, là mật báo mới nhất. Cân nhắc đến giao tình giữa Vĩnh Hằng Thánh Địa cùng Chân Vũ Thánh Địa, Thánh Tổ đại nhân liền phái ta đến gấp rút tiếp viện Chân Vũ Thánh Địa. Căn cứ linh dược này, là trạm thứ nhất của ta.

Trong nội tâm Ngưng Yên Thánh Chủ có chút cảm kích.

Vô luận như thế nào, Vĩnh Hằng Thánh Địa vẫn rất chiếu cố quan hệ, sau khi mình vừa mới kết thúc bình loạn, dưới tình huống thế cục bất ổn, có thể làm đến một bước này, đã rất không dễ dàng.

- Giang công tử, viện thủ chi đức, bổn tọa cũng không muốn dùng dăm ba câu đến đáp tạ. Chỉ có một câu, ngày sau nếu như Giang công tử có cần, bổn tọa nhất định sẽ đem hết toàn lực hỗ trợ. Có lẽ, về sau tiền đồ của Giang công tử quang minh, chưa hẳn dùng được bổn tọa.

- Ha ha, Thánh Chủ ngài quá khiêm tốn. Bây giờ nói những chuyện này thì quá khách khí rồi, không bằng nói thế cục của Chân Vũ Thánh Địa a. Hôm nay tình huống như vậy, phải giải quyết dứt khoát, gọn gàng mà linh hoạt hoàn thành bình loạn, nếu không, kéo càng lâu, đối với Chân Vũ Thánh Địa lại càng bất lợi.

- Giang công tử cao kiến, chỉ là, phản quân thế lớn, Chân Vũ Thánh Địa không đủ nhân thủ, hiện tại cũng ở vào trạng thái phi thường bị động. Căn cứ linh dược này, nếu như không phải Giang công tử trượng nghĩa đến giúp, bổn tọa cũng không tuyệt đối nắm chắc, có thể giữ vững vị trí này.

Ngưng Yên Thánh Chủ nói.

- Căn cứ linh dược này, dựa vào trận pháp, nếu như quyết tâm phòng ngự, trừ khi là cường giả Thần đạo giá lâm, nếu không giữ vững vị trí có lẽ có bảy tám phần nắm chắc.

Cái này đương nhiên là lời nói tràng diện, người ta khiêm tốn, Giang Trần tự nhiên không có khả năng theo khẩu khí của người ta làm thấp đi. Tuy Giang Trần cũng không tin căn cứ linh dược này có bao nhiêu nắm chắc thủ được.

- Giang công tử nhìn về phía trên, đối với trận pháp cũng có nghiên cứu a?

Ngưng Yên Thánh Chủ thăm dò hỏi.

- Giang mỗ đối với trận pháp, cảm thấy rất hứng thú. Coi như là có chút tâm đắc. Ta nghe nói, Chân Vũ Thánh Địa, là dùng trận pháp tăng trưởng?

- Thập đại Thần Quốc, nếu là trận pháp nhất đạo, Chân Vũ Thánh Địa ta tự xưng thứ hai, không có người dám can đảm xưng đệ nhất.

Ngưng Yên Thánh Chủ nói đến đề tài này, kiêu ngạo ở chỗ sâu trong khóe mắt, lại không hề che giấu.

Nhìn ra được, đối với trận pháp, người ta rất tự tin.

- Giang mỗ cả gan hỏi một câu, Chân Vũ Thánh Địa Thượng Cổ truyền thừa, chẳng lẽ cũng là đại tông Thượng Cổ trận pháp sao?

Giang Trần lại hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui