Độc Tôn Tam Giới

- Đi, chúng ta đi gặp Thiên Thu lão tổ này.

Trong lòng Đồng Hiên lão tổ ít nhiều vẫn còn có chút ngăn cách, cho nên hắn cũng mang theo một đám tinh nhuệ.

Rất nhanh song phương đã gặp được bên ngoài.

Mộng Thiên Thu có chút áy náy:

- Đồng Hiên lão đệ, ta dày mặt trở về. Ta biết rõ, có lẽ trong lòng ngươi còn có khúc mắc a.

Đồng Hiên lão tổ nghe Mộng Thiên Thu gọi hắn là lão đệ, kỳ thực hắn có chút phản cảm. Dù sao tất cả mọi người đều ngang hàng luận giao, tuổi tác cũng không sai biệt lắm.

Tự mình gọi đối phương một câu huynh không phải càng thêm chuẩn xác hơn sao? Mở miệng đã kêu là lão đệ, Đồng hiên lão tổ cảm thấy, Mộng Thiên Thu này vẫn bá đạo như vậy.

Hắn lập tức không mặn không nhạt, thản nhiên nói:

- Thiên Thu đạo hữu, xin thứ cho ta nói thẳng, trước đó ngươi chạy đi, vẻ mặt kiên quyết, hiện tại bỗng nhiên trở lại. Ta hiếu kỳ, rốt cuộc ngươi nghĩ thế nào? Bây giờ ngươi còn có tính là một thành viên của liên quân hay không?

Phải biết rằng trước khi Mộng Lam tông rời đi đã từng buông lời mạnh mẽ.

Mộng Thiên Thu nhún nhún vai:

- Đạo lý rất đơn giản, ngươi muốn biết sao?

Ánh mắt Đồng Hiên lão tổ phát lạnh, gắt gao nhìn chằm chằm vào Mộng Thiên Thu:

- Rốt cuộc ngươi có ý tứ gì?

- Cái gì?

Đồng tử Đồng Hiên lão tổ đột nhiên co rút lại, cảm thấy có chút không ổn.

Sắc mặt Mộng Thiên Thu bỗng nhiên có chút cổ quái:

- Đồng Hiên đạo hữu, vừa rồi ta đi tới nửa đường thì nhận được một tin tức. Tông môn ngươi gặp tập kích khoong rõ, giống như Úy Trì gia tộc vậy, bị diệt toàn bộ.

- Không có khả năng. Tông môn ta ở khu vực hẻo lánh nhất thần quốc.

Đồng Hiên lão tổ biến sắc:

- Nếu như tông môn xuất hiện biến cổ, không có đạo lý nào tin tức của ta muộn hơn ngươi.

Ngay khi vẻ mặt Đồng Hiên lão tổ đang khiếp sợ và hoài nghi, đột nhiên thần thức Đồng hiên lão tổ khẽ động.

Sau một khắc, trong hư không không ngờ có một mảnh mây màu đỏ quay cuồng, che khuất bầu trời.

Bên trong những đám mây đỏ kia, có vô số cái lông màu đỏ giống như múi tên phóng xuống phía dưới, cả trời xanh bỗng nhiên giống như lọt vào trong lưu tinh hỏa vũ vậy.

Không tốt.

Đồng Hiên lão tổ ý thức được không ổn, không nói hai lời, một quyền hung hăng mang theo thanh âm đinh tai nhức óc, hung dữ đánh về ngực Mộng Thiên Thu.

Mộng Thiên Thu cười một tiếng quái dị, giống như sớm có dự liệu, hai tay chắp trước ngực, tạo thành một màn gợn sóng trong suốt, giống như là màn nước, ngăn trở một quyền của Đồng Hiên lão tổ.

Đồng Hiên lão tổ dường như cũng không cần một quyền này có hiệu quả, thân thể lóe lên, muốn thuận thế thối lui.

Nhưng mà khiến cho hắn thật không ngờ chính là phía sau hắn có một tiếng chuông lập tức vang lên sau lưng hắn.

Hắn còn chưa kịp quay người đã cảm thấy một cái chuông lớn đang chụp từ trên đầu hắn xuống.

Cái chuông lớn này tự nhiên là đoạt được từ trong tay Kim Chung lão tổ. Mà Giang Trần không cần tốn nhiều sức đã luyện hóa Kim Chung này.

Kim Cuhng này chính là thần khí, có thiên địa tạo hóa gia trì. Uy lực quả thực không gì sánh kịp, mà Giang Trần ở phương diện luyện hóa những bảo vật này, quả thực có thiên phú người thường không có được.

Cho nên Kim Chung này bị Giang Trần luyện hóa, phương diện uy lực không kém lúc ở trong tay Kim Chung lão tổ là bao.

Thậm chí, luận linh tính còn có vài phần hơn.

Trong lúc nhất thời Kim Chung kia đánh tới sau lưng Đồng Hiên lão tổ, làm cho Đồng Hiên lão tổ cũng cả kinh mồ hôi lạnh ứa ra. Độn thuật lại được dùng, ý đồ toàn lực thoát khỏi Kim Chung này bao phủ.

Không thể không nói, thần thông của Đồng Hiên lão tổ này vô cùng tốt, Kim Chung của Giang Trần công kích vô cùng kín đáo, dưới tình huống không kịp chuẩn bị đánh tới, không ngờ Đồng Hiên lão tổ lại có thể tránh đi. Chuyện này khiến cho Giang Trần cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng mà Đồng Hiên lão tổ tránh đi Kim Chung này, nhưng trong lòng không có chút vui mừng nào. Rất hiển nhiên, hắn hoàn toàn không có cách nào tưởng tượng được, mình lại lâm vào trong vòng vây.

Giờ phút này hắn đã gặp phải cục diện như vậy.

Hai tay Mộng Thiên Thu đột nhiên đẩy về phía trước, màn gợn sóng giống như thủy tinh kia đột nhiên nhấc lên sóng to gió lớn, như thực như ảo, đánh về phía trước.

Đồng Hiên lão tổ biết rõ thủ đoạn của Mộng Thiên Thu, biết rõ công kích của Mộng Thiên Thu, cho dù là Đồng Hiên lão tổ hắn cũng không nên chính diện đối kháng.

Trong lúc chuẩn bị thối lui, lúc này, hư không chung quanh bỗng nhiên phá vỡ, một đạo thân ảnh từ trong hư không chui ra.

Một cự trảo cực lớn, chộp vào hông của Đồng Hiên lão tổ.

Phản ứng của Đồng Hiên lão tổ cực nhanh, đợi cự trảo kia vừa mới đụng phải hông hắn, pháp thân không ngờ lại giống như cá chạch, trượt về phía trước, rõ ràng đã né tránh khỏi một trảo này.

Nhưng mà khiến cho hắn thật không ngờ chính là, công kích của cự trảo này không chỉ có vậy, một trảo không thành thì trảo thứ hai đã tới.

Đồng HIên lão tổ tránh né được lần thứ nhất thế nhưng không thể tránh né lần thứ hai.

Trong lúc nhất thời toàn thân Đồng Hiên lão tổ giống như bị một cỗ ma lực bóp chặt, dùng hết lực lượng toàn thân cũng hoàn toàn không dãy dụa được.

Thần điểu Chu Tước ra tay, đừng nói có nhiều người phối hợp như vậy, cho dù một mình thần điểu Chu Tước đối đầu với Đồng Hiên lão tổ, Đồng Hiên lão tổ cũng chưa chắc đã có thể tránh né được bao lâu.

Thần điểu Chu Tước cực kỳ hung hãn, cự trảo kéo một cái, một cánh tay máu tươi đầm đìa của Đồng Hiên lão tổ trực tiếp giống như một đoạn ngó sen, bị kéo ra.

Lại kéo một cái, một cánh tay khác cũng theo đó rơi xuống.

Thần điểu Chu Tước hung hãn vô cùng, cái miệng rộng trực tiếp mở ra, giống như là nhai mía gọt, lẹp bẹp, trực tiếp nuốt hai cánh tay này vào.

Nhìn thấy một màn đáng sợ này, cả đội ngũ phản quân triệt để há hốc mồm. Tại sao lại có thể như vậy? Đang êm đẹp tại sao Mộng Thiên Thu lão tổ này lại động thủ với Đồng Hiên lão tổ.

Mà Đồng Hiên lão tổ là lão tổ bán thần mạnh mẽ như vậy, không ngờ lại chỉ chống cự được hai ba lần, đã bị người ta mạnh mẽ bắt giữ, pháp thân cũng không được kiện toàn.

Không thể không nói, loại đả kích này so với bất luận đả kích nào còn hiệu quả hơn. Máu tươi đầm đìa trước mặt, so với bất cứ uy hiếp, đe dọa nào còn có sức thuyết phục hơn.

Ngưng Yên thánh chủ từ trong hư không bắn ra, vẻ mặt trang nghiêm, khí thế mạnh mẽ mở miệng nói:

- Phản quân các ngươi bị người ta châm ngòi, nhất thời bị ma quỷ ám ảnh. Hiện tại người đầu hàng Chân Vũ thánh địa sẽ bỏ qua. Chỉ diệt đầu đảng, tòng phạm không truy xét. Nhưng mà nếu như có người chấp mê bất ngộ, Kim Chung lão tổ, Úy Trì lão tổ, còn có Đồng Hiên lão tổ này chính là vết xe đổ của các ngươi.

Tứ đại lão tổ bán thần, trừ Mộng Thiên Thu là lão tổ lâm trận phản lại ra, bốn người trọn vẹn vẫn lạc ba. Chuyện này đối với sĩ khí của phản quân không thể nghi ngờ là đả kích cực lớn.

Thậm chí nói là đả kích mang tính hủy diệt cũng không đủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui