Độc Tôn Tam Giới

Đây cũng là nguyên nhân vì sao thần điểu Chu Tước khăng khăng nhất mức với Giang Trần, Giang Trần mang tới cơ hội chuyển mình trong vận mệnh của nó, quả thực là không lời nào có thể hình dung được.

Thoát thai hoán cốt, khởi tử hồi sinh.

Nói như vậy không khoa trương một chút nào, thậm chí còn không đủ để hình dung.

- Cẩn thận, Ma tộc gian trá, không thể để lọt vào trong bẫy bọn chúng được. Nhất định phải đề phòng nghiên ngặt.

Tuy rằng sức chiến đấu của thần điểu Chu Tước đã cường đại tới mức Giang Trần căn bản không cần lo lắng, nhưng mà mọi thứ cẩn thận thì sẽ tốt hơn.

Sau khi thần điểu Chu Tước rời đi, Giang Trần trở lại chỗ ở.

Trở lại Lưu Ly vương thành, trở lại Khổng Tước thánh sơn, Giang Trần và người nhà gặp nhau, thời gian kỳ thực cũng không nhiều, mỗi ngày đều phải xử lý rất nhiều chuyện, cơ hồ không thể rút ra được thời gian ở cùng với người nhà.

Phụ mẫu, thê tử, nữ nhi, muội muội, còn có nhiều thân hữu, môn đồ như vậy.

Đôi phu thê khổ ải Giang Thụ Phong và Từ Mộng này sau khi gặp nhau, dường như không cam lòng tách ra một ngày. Mỗi một ngày bọn họ đều giống như keo sơn, giống như muốn bù đắp tất cả những ngày xa cách.

Thứ duy nhất hiện tại bọn họ tiếc nuối chính là một đứa con khác của bọn họ cho tới lúc này còn chưa có bất kỳ tin tức nào.

Trừ việc đó ra, nhi tử Giang Trần bây giờ là chủ nhân Lưu Ly vương thành, thậm chí là chủ nhân chí cao vô thượng của nhân tộc. Cả nhân tộc đều dựa vào Giang Trần mà sinh tồn.


Nữ nhi Từ Thanh Tuyền luôn ở bên người, nhu thuận hiểu chuyện, thiên phú cũng siêu quần. Dưới sự trợ giúp của Giang Trần, tu vi của Từ Thanh Tuyền cũng nước lên thì thuyền lên, trong đám người trẻ tuổi hoàn toàn là tồn tại chói mắt nhất.

Mà bất kể là Hoàng Nhi hay là Đan Phi, đối với Giang Thụ Phong và Từ Mộng đều vô cùng tôn trọng, phục thị đôi phu thê này khiến cho bọn họ vô cùng vui vẻ.

Hơn nữa còn có một tiểu Niệm Nhi, mỗi ngày sẽ cùng với gia gia, nãi nãi làm nũng, thời gian này tuyệt đối là khoảng thời gian giống như thần tiên vậy.

- Trần ca, con là người làm đại sự, rất nhiều chuyện hiện tại ánh mắt vi phụ đã nhìn không chuẩn. Con làm việc, vi phụ cũng không định vượt quyền làm chuyện gì đó. Nhưng mà có một điểm con nhất định phải nhớ kỹ, mặc kệ con làm ra đại sự gì, nhất định phải cam đoan an toàn của mình. Con đừng quên, hiện tại cả một cái nhà lớn này đều dựa vào con mà sinh tồn. Cả Lưu Ly vương thành đều dựa vào con mà sinh tồn. Trên người con gánh trọng trách quá lớn.

Giang Thụ Phong bình thường cũng không phải là người thích thuyết giáo, nhưng mà vẫn không nhịn được mà nói ra với nhi tử.

Từ Mộng nhìn nhi tử, trong mắt tràn ngập yêu thương:

- Trần nhi, phụ thân con nói đúng, con là người làm đại sự, nhưng mà làm đại sự gì thì an nguy của bản thân vẫn là thứ nhất.

Giang Trần biết rõ phụ mẫu lo lắng cho hắn, cho nên lập tức cười hắc hắc:

- Hai người yên tâm đi, con của hai người so với trong tưởng tượng của hai người còn sợ chết hơn a.

Từ Thanh Tuyền cười hì hì:

- Ca ca à, lời này của huynh muội không thể nào tin được a. Muội nghe nói, huynh đi Vạn Uyên đảo truy cầu Hoàng Nhi tẩu tử, thế nhưng mà cửu tử nhất sinh a. Làm rất nhiều chuyện tùy hứng a.

- Nha đầu nhà muội nghe ai nói vậy? Ca ca ta chẳng phải vẫn hoàn hảo đứng đây sao? Đây có cửu tử nhất sinh như muội nói?

- Hì hì, huynh còn không thừa nhận sao? Nhưng mà huynh trưởng như vậy Thanh Tuyền rất là bội phục nha. Ca ca, huynh là nam thần đệ nhất thiên hạ. Tương lai nếu như Thanh Tuyền muốn tìm một đạo lữ, nhất định phải giống như ca ca, vì nữ nhân mình yêu thương, chuyện điên cuồng thế nào cũng dám đi làm, hơn nữa không nhăn mày lấy một cái.

Giang Thụ Phong than nhẹ một tiếng:

- Trần nhi, những chuyện này vi phụ cũng nghe nói. Hoàng Nhi và con sinh tử gắn bó, chuyện này vi phụ ủng hộ con. Nam tử hán đại trượng phu, nếu như ngay cả nữ nhân mình yêu cũng không dám theo đuổi, vậy cho dù có sự nghiệp lớn lao thế nào thì có tác dụng gì chứ?

Quả thực ở phương diện này Giang Trần nhận được chân truyền từa phụ thân Giang Thụ Phong. Cho nên người làm phụ thân như Giang Thụ Phong chẳng những không có trách cứ nhi tử, ngược lại còn vô cùng thưởng thức.

- Ca ca, muội nghe nói tu vi của huynh bây giờ vô cùng kinh khủng, rốt cuộc kinh khủng tới cỡ nào, hai huynh muội chúng ta khua tay múa chân một chút được không?

Từ Thanh Tuyền luôn muốn đấu một trận với Giang Trần.


Có một ít thời điểm, nàng cũng biết đây là mình gây nháo sự, nàng cũng biết mình căn bản không đấu lại huynh trưởng, thế nhưng mà trước mặt ca ca, nàng ưa thích làm nũng như vậy.

Giang Trần cười cười, nhìn qua Từ Thanh Tuyền:

- Muội là muội muội ta, hai chúng ta còn so cái gì chứ? Ta có thể thắng muội, cũng không đành lòng thắng muội.

Từ Thanh Tuyền hừ nhẹ một tiếng:

- Muội không cần huynh nhường.

Giang Thụ Phong cười nói:

- Thanh Tuyền, con cũng đừng nháo sự nữa. Vừa rồi Bàn Long đại đế mới qua đây, hắn nói ca ca con giờ đã là Thiên Vị ngũ trọng, sắp đột phá Thiên Vị lục trọng. Tu sĩ nhân tộc đã không ai có thể địch nổi ca ca con. Đừng nói là con, cho dù là mấy giáo chủ Nguyệt Thần giáo của con hiện tại còn xa cũng không bằng ca ca con.

Vẻ mặt Từ Thanh Tuyền phiền muộn, nàng biết rõ lời nói của phụ thân không giả.

Giang Trần lại cười nói:

- Giáo chủ Nguyệt Thần giáo làm sao có thể so với muội muội con được? Tiềm lực của Thanh Tuyền vượt xa mấy giáo chủ của Nguyệt Thần giáo. Nói không chừng Thanh Tuyền nhà chúng ta, qua một hai năm nữa có thể trùng kích Thiên Vị thì sao?

Hai mắt Từ Thanh Tuyền khẽ động, ánh mắt sáng ngời mà có thần, nhìn qua Giang Trần rồi nói:

- Ca ca, muội nghe nói huynh có một loại đan dược gọi là Thái Nhất bổ thiên đan, có thể khiến cho Đế cảnh đỉnh phong có chín thành nắm chắc trùng kích Thiên Vị đúng không?

- Đúng là có một loại đan dược như vậy.


Giang Trần cười ha hả, nói.

- Vậy muội có phần không?

Đôi mắt xinh đẹp của Từ Thanh Tuyền sáng lên, lóng lánh động lòng người.

- Muội nói xem? Muội là thân muội muội ta, nếu như muội không có phần thì còn tới phiên những người khác sao?

Giang Trần cười ha hả:

- Yên tâm đi, vô luận thế nào đều lưu lại một phần tốt nhất cho muội. Thanh Tuyền, muội phải nhớ kỹ, chúng ta là người một nhà, chuyện của muội, ca ca ta tự nhiên sẽ ghi nhớ trong lòng.

Từ Thanh Tuyền chu miệng một cái, quay mặt sang chỗ khác.

Vành mắt hơi đỏ lên, vốn bằng vào tính tình của nàng tự nhiên không hy vọng Giang Trần nhìn thấy. NHưng mà giờ phút này trong lòng nàng lại giống như có một dòng nước ấy vây quanh.

Không thể không thừa nhận, thời gian hiện tại ở Lưu Ly vương thành quả thực vượt xa thời gian ở Nguyệt Thần giáo trước đó. Ở Nguyệt Thần giáo, tuy rằng mỗi ngày đều cùng sư tôn tu luyện, nhưng mà trước mặt sư tôn, Từ Thanh Tuyền đều cảm thấy áp lực rất lớn.

Bởi vì Sư tôn thực sự quá nghiêm khắc, thậm chí nghiêm khắc tới mức hà khắc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận