Độc Tôn Tam Giới

Thế giới võ đạo, không phải là không có loại thần thông như vậy. Thần thông không gian vô cùng thần kỳ, không ít cường giả đều ở phương diện không gian này có tạo nghệ không tầm thường.

Kiếp trước Giang Trần coi như là kiến thức rộng rãi, thậm chí ở Thần Uyên đại lục, cũng không phải hắn chưa từng tiếp xúc qua thần thông không gina.

Nhưng mà lúc này Giang Trần ngoài vô cùng ngoài ý muốn ra còn có vô cùng bội phục.

Không thể không nói, bố trí này, trước đó Giang Trần triệt để không nhận ra.

- Từ xưa càn khôn trong tay áo rất lớn, tuế nguyệt cũng rất dài. Rất nhiều tu sĩ cường đại, cuốn tay áo một cái là có thể giấu vào cả giang sơn, chỉ một cái bầu rượu cũng có thể ôm nhật nguyệt. Lò luyện đan này nhất định là của một tu sĩ cực kỳ am hiểu luyện đan.

Nghĩ tới đây trong lòng Giang Trần cực kỳ bình tĩnh.

Một người tôn sùng, am hiểu luyện đan, Giang Trần vô cùng hoan nghênh. Ở phương diện này Giang Trần vô cùng tự tin, hắn cảm thấy, chỉ cần mình có thể thuận lợi nhìn thấy người thủ quan cung thứ năm này, Giang Trần cảm thấy mình hoàn toàn có hi vọng đột phá.

Nếu nói tới đan đạo, Giang Trần thực sự có đủ tự tin tuyệt đối.

Nhưng mà giai đoạn hiện tại, hiển nhiên còn chưa tới phiên Giang Trần đi lo những chuyện này. Lò đan trước mắt rốt cuộc có nội hàm thế nào?

Giang Trần cảm thấy, đến cung thứ năm này, nhiều khi đều là chơi trò nhân tính. Thủ hộ giả cung thứ này này tuyệt đối sẽ có một điểm tính tình.

Nhìn người ta sắp xếp như vậy, Giang Trần cảm thấy đặc biệt không thôi.

Một cái lò đan, chế tạo ra một mảnh hư không, đây tuyệt đối không phải là thứ mà người bình thường có thể làm được. Đây không chỉ đơn thuần là am hiểu luyện đan, quan trọng nhất còn phải có thần thông không gian cường đại.

Trừ thứ đó ra, còn phải có thủ đoạn đặc thù ở phương diện luyện khí. Nếu không, chỉ một cái đan đỉnh như vậy cũng không thể nào bị hắn ta chế tạo ra không gian thần kỳ, huyền ảo như vậy.

Càn khôn bát quái, tám phương vị, Giang Trần cũng không xa lạ gì.

Nhưng mà muốn rời khỏi lò đan này, rất rõ ràng không chỉ đơn giản là dựa vào nhận thức càn khôn bát quái, tám phương vị. Học vấn về càn khôn bát quái, tám phương vị rất sâu. Muốn nắm giữ những học vấn này cũng không dễ dàng. Trên thực tế muốn vận dụng vào thực tế, độ khó còn vô cùng lớn.

Không khí chung quanh càng ngày càng nóng.

Giang Trần biết rõ lò đan này thực sự muốn coi hắn là tài liệu luyện đan. Nhưng mà Giang Trần cũng không có nhụt chí.

Hắn tốt xấu gì cũng là người sống sờ sờ ra.

Nếu nói luyện đan, dùng người sống coi là tài liệu luyện đan, cũng không phải Giang Trần chưa từng gặp qua. Nhưng mà hắn chưa bao giờ bởi vì luyện đan mà triệt để ném một người còn sống nhăn răng vào luyện chế.

Có thể nói, loại phương thức này không hợp thiên đạo.

Ít nhất là thứ Giang Trần làm không được.

Đương nhiên, động cơ của lò luyện đan ở đây nhất định không phải là muốn luyện chế hắn, mà chỉ đang thăm dò trình độ của hắn.

Càn, khôn, chấn, tốn, khảm, ly, cấn, đoài.

Đây gọi là bát quái.

Đối ứng với tám loại hiện tượng trong thiên địa, theo thứ tự là thiên địa, lôi, phong, thủy, hỏa, sơn, thạch.

Thần thức Giang Trần thúc đẩy, quan sát bất luận một chút chi tiết nào của càn khôn bát quái.

- Ban đầu ở Chư thiên đại thế giới, tiên thiên bát quái có một loại bí quyết tiên thiên bát quái. Ta còn nhớ rõ gọi là, Càn tam liên, khôn sáu đoạn, chấn ngưỡng vu, ly trung hư, khảm trung mãn, đòa thượng khuyết, tốn hạ đoạn.

Trong đầu Giang Trần hiện lên cách nói này, về các loại quẻ tượng của bát quái, từng cái hiện lên trong đầu Giang Trần một lần, khiến cho trong lòng Giang Trần khẽ động.

- Càn tam liên, chính là ba đường chân tuyến, nghĩa là không có chỗ nào là sinh lỗ. Ba khu vực đều cách trở. Khôn sáu đoạn, chính là cắt đôi ba đường chân tuyến thành sáu đoạn. Ý nghĩa là cánh cửa khôn này chính là đả thông sinh môn. Mà sáu quẻ khác có thực có hư, nhưng không có quẻ nào giống như quẻ khôn, thông suốt không thôi. Có lẽ đây là một lò đan bát quái, địa phương quẻ khôn kia nhất định là nơi thoát khỏi lò đan, là sinh môn.

Phỏng đoán của Giang Trần cũng hợp tình hợp lý.

Nghĩ tới đây Giang Trần không nói hai lời, trong nháy mắt đã phóng tới cửa khôn.

- Liều, ta phải tin tưởng vào trực giác của mình, tin tưởng vào phán đoán của mình. Chính là ở nơi này, lao ra.

Thái độ Giang Trần kiên quyết dị thường.

Một khi hắn quyết định, đi làm cũng cực kỳ kiên quyết.

Sưu...

Thân thể Giang Trần trực tiếp phóng tới cửa khôn kia.

Một đạo bạch quang chói mắt nuốt hết pháp thân Giang Trần, sau một khắc, bạch quang bao trùm phiến hư không thứ hai kia. Pháp thân của Giang Trần ở trong đám bạch quang này không ngờ lại có thể cảm nhận được rõ ràng, hư không bên tai rốt cuộc bắt đầu xuất hiện dòng chảy, bắt đầu xuất hiện chấn động.

Trong lòng Giang Trần vui vẻ.

Lúc trước hắn tiến vào phiến hư không kia, là hai phiến hư không bị phong bế tuyệt đối. Hoàn toàn không có bất kỳ chấn động nào. Mà giờ phút này không khí chung quanh không ngờ lại xuất hiện chấn động.

Cũng có thể nói là hư không giờ phút này đã không khác gì hư không bình thường. Có tốc độ gió, có không khí chấn động.

Đây mới thực sự là thế giới bên n goài, trong lòng Giang Trần thở dài một hơi.

Bạch quang biến mất, thân thể Giang Trần rốt cuộc cũng đáp xuống mặt đất. Mặt đất này là những viên gạch vô cùng đẹp đẽ, quý giá, nhìn qua vàng son lộng lẫy.

Giang Trần nhìn bốn phía, cũng bị sự phồn hoa này làm cho chấn kinh.

Một khu vực to như vậy không ngờ lại là một cung điện cực lớn, mỗi một địa bàn ở đây đều vô cùng hoa lệ. Mỗi một chỗ trang trí chung quanh đều vô cùng trang nghiêm.

Quan trọng nhất chính là, bốn phía thậm chí có vô số điêu khắc pháp tướng thần linh, vắt ngang trên phiến hư không này, từng cái một đều vô cùng trang nghiêm.

Giang Trần nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được cung thứ năm này lại xuất hiện tương phản to lớn tới như vậy. Trước đó vẫn là một mảnh hư không yên tĩnh.

Mà sau một khắc, lại biến thành một cung điện vàng song lộng lẫy.

- Chậc chậc, người trẻ tuổi, rất là không tệ, liên tục vượt qua hai đạo khảo nghiệm. Trong đầu có suy nghĩ, có nhãn lực như vậy, người trẻ tuổi có kiến thức như vậy bổn tọa cho rằng đã tuyệt tích. Thế nhưng không ngờ đợi lâu như vậy rốt cuộc cũng đợi được ngươi tới.

Thanh âm này tràn ngập mê hoặc, nghe bình thản và hiền lành, rất có phong phạm trưởng bố, làm cho người nghe cảm thấy vui vẻ, thoải mái.

- Vãn bối Giang Trần bái kiến tiền bối cung thứ năm.

Giang Trần cũng không có tự ngạo mà cung kính mở miệng.

- Giang Trần?

Thanh âm kia ngừng một cái rồi lập tức bật cười:

- Tên gì cũng không quan trọng, quan trọng ngươi là người trẻ tuổi bổn tọa vô cùng thưởng thức.

Giang Trần nghe đối phương nói vậy, tuy rằng trong lòng buông lỏng một hơi, nhưng mà hắn không có triệt để mất đi đề phòng. Bất luận lúc nào Giang Trần đều cảm thấy nên có tâm phòng bị người khác.

- Tiền bối ưu ái là phúc khí của đám vãn bối như chúng ta.

Giang Trần khiêm tốn nói.

- Được rồi, người trẻ tuổi, ngươi không cần phải khiêm tốn. Nói đi, ngươi thế nào một đường giết tới cung thứ năm này? Còn có lý giải về cung thứ năm của ta?

Giang Trần lắc đầu:

- Không có bất kỳ lý giải nào, người trước đó cũng không có bất kỳ nhắc nhở nào. Về phần ta cũng không tính là một đường giết tới cung thứ năm này mà chậm rãi từng bước đi tới bây giờ. Nhưng mà khảo nghiệm ở cung thứ năm của tiền bối quả thực là suy nghĩ khác người.

Giang Trần không ngại tâng bốc đối phương một chút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui