Độc Tôn Tam Giới

Ma tộc thủy chung không có cách nào điều chỉnh tâm tính tốt hơn, đây là chỗ mà Thiên Ma lão tổ lo lắng nhất.

So đấu thực lực thuần túy, Thiên Ma lão tổ tin chắc rằng dù thực lực Ma tộc không bằng thượng cổ, không bằng một phần ba thời đó, có lẽ cũng vẫn chiếm ưu thế.

Thế nhưng mà thực lực đối lập, trừ thực lực mạnh mẽ đơn thuần ra còn có thực lực mềm mỏng.

Loại thực lực mềm mỏng này nhìn không thấy, sờ không được. Nhưng mà có đôi khi thường thường lại có thể quyết định rất nhiều thứ.

Nhân tộc từ thượng cổ cho tới bây giờ, vốn tưởng rằng nhân tộc có lẽ đã sa đọa tới vực sâu, nhưng màn nhân tộc hết lần này tới lần khác lại xuất hiện yêu nghiệt như Giang Trần, làm cho nhân tộc sa đọa tới vực sâu thoáng cái lại có chỗ trông cậy khi đối đầu với ma tộc.

Đây là số mệnh nhân tộc, cũng là một loại của thực lực mềm mỏng.

Nhân tộc am hiểu trận pháp, am hiểu các loại thủ đoạn, đây đều là thực lực mềm mỏng của nhân tộc.

Dùng trực giác của Thiên Ma lão tổ, trận chiến tấn công Đông Duyên đảo này tuyệt đối sẽ không nhẹ nhõm, nếu như tất cả mọi người đều mang tâm tính quét ngang đi đánh Đông Duyên đảo, chỉ sợ Đông Duyên đảo còn chưa thu phục được đã ăn thiệt thòi lớn trong tay nhân tộc.

Cho dù cuối cùng có huyết chiến thu phục được đảo này, chỉ sợ chết tổn thương cũng vô cùng thảm trọng.

nhân tộc không phải ăn chay, ngời ta có thể liên tục chém giết hơn mười thần ma trong Vạn Uyên đảo, loại lực sát thương đáng sợ này cũng đã gõ vang hồi chuông cảnh báo cho Ma tộc bọn họ.

Kinh địch tuyệt đối là chuyện không thể tiếp tục cho phép xảy ra.

Ở bên ngoài nhìn hồi lâu, Thiên Ma lão tổ thủy chung không nhìn ra trò trống gì. Trong lòng cũng thầm than:


- căn cứ vào tình báo nói, Đông Duyên đảo này bất quá chỉ là một đảo nhỏ bất nhập lưu. Nhưng mà ở trong tay Giang Trần này lại trở thành kín kẽ không một kẽ hở như vậy, tiểu tử này quả thực là yêu nghiệt a.

Thiên Ma lão tổ càng ngày càng cảm thấy, tiểu tử trẻ tuổi nhân tộc này thực sự không thể khinh thị.

Thiên Ma lão tổ nhìn qua, bỗng nhiên phía dưới trận pháp mây mù tụ tập, bốn phương tám hướng trận pháp đột nhiên xuất hiện hơn mười vòng xoáy.

Sau đó, cơ hồ tất cả chung quanh vòng xoáy, từng đạo quang mang không ngừng xuất hiện.

Trong chốc lát có vô số quang mang bắn về phía đám người Thiên Ma lão tổ.

Thiên Ma lão tổ lần này đi tới cũng không có mang theo đại quân ma tộc, hơn nữa tự nhận bản thân che dấu rất sâu, thế nhưng lại không ngờ rằng những quang mang này lại vô cùng chuẩn xác bắn về phía bọn họ.

Rất rõ ràng người ta đã sớm phát giác ra bọn họ.

- Mọi người cẩn thận.

Thiên Ma lão tổ hét lớn một tiếng, lòng bàn tay tùy ý vỗ, lập tức có ngàn vạn đạo khí thế từ trong lòng bàn tay hắn đánh ra, có nhật nguyệt tinh thần, có núi non song ngòi. Một chưởng này giống như ẩn chứa khí thế thiên địa, kể cả vạn vật.

- ha ha ha...

một tiếng cười quỷ dị truyền ra, quang mang kia thoáng cái biến thành ngàn vạn đạo quang điểm nhỏ, từ bốn phương tám hướng lan tràn ra chung quanh.


- hừ, đây là Đại Lưu ly quang, mọi người phải cẩn thận.

Thời kỳ thượng cổ, Thiên ma lão tổ đã giao thủ qua với Lưu ly thần tôn, biết rõ năng lực của Đại Lưu ly quang trản.

Nhưng mà theo Thiên Ma lão tổ thấy, Giang Trần này cố ra vẻ huyền bí, dùng Đại Lưu ly quang trản này gây ra hỗn loạn, nhất định là muốn mê hoặc tai mắt bọn họ a.

Nhưng mà cho dù là như vậy, Thiên ma lão tổ cũng không dám lãnh đạm, liếc mắt nhìn những đồng bạn khác. Những người kia đều ngầm hiểu, nhanh chóng dựa sát vào Thiên ma lão tổ. Rất hiển nhiên, bọn họ đối với Giang Trần cũng có cố kỵ, sợ hãi, nhất là Giang Trần lại đang thao túng Đại Lưu ly quang trản, đây quả thực là tồn tại khó đối phó.

Dù sao thời kỳ thượng cổ, cho dù là Thiên ma lão tổ đối với Đại Lưu ly quang trản cũng không có quá nhiều biện pháp. Giờ phút này ở cửa nhà Giang Trần, nhân số bọn họ cũng không chiếm ưu thế, bởi vậy không cần phải quá gượng ép.

Thiên Ma lão tổ cười lạnh nói:

- Tiểu tử này giả thần giả quỷ, chắc chắn có âm mưu gì đó. Chúng ta hôm nay quan sát cũng đủ rồi, lập tức rời khỏi, suất lĩnh đại quân lại tới khiêu chiến.

Tuy rằng là Thiên ma nhất tộc, nhưng mà bọn họ không có tự tin mù quáng. Thiên ma lão tổ vào thời khắc mấu chốt đầu óc vô cùng tỉnh táo, không có một chút ý định liều lĩnh nào.

Thiên ma độn quang được thúc dục, bỏ qua ngàn vạn đạo quang mang kia, muốn rời khỏi nơi này.

Chỉ là vào thời khắc này, đột nhiên hư không chung quanh xuất hiện chấn động quỷ dị, thần thức của Thiên ma lão tổ vô cùng cường đại, lập tức phát giác được không ổn.

Hắn quát:


- Mọi người cẩn thận.

Thế nhưng mà chờ tới khi hắn nói ra, trong khu vực cách bọn họ không tới một trăm mét một đạo quang mang hoàn toàn không hề có chút dấu hiệu nào bắn ra.

Đạo quang mang mạnh mẽ này giống như tới từ chín tầng trời, giống như tới từ vị diện khác, sáng chói mắt, khí thế mạnh mẽ vô cùng. Loại tốc độ, khí thế, uy thế này quả thực có thể tàn phá tất cả, xuyên thủng thiên địa.

Trong khu vực không tới một trăm mét kia, đột nhiên xuất hiện công kích đáng sợ như vậy, cho dù là Thiên ma nhất mạch cũng phải luống cuống tay chân.

Thiên ma lão tổ cơ hồ không chút do dự, thân thể lóe lên, khó khăn lắm mới tránh được đạo quang mang đáng sợ này.

Lúc đạo quang mang này xẹt qua người, Thiên ma lão tổ hoàn toàn có thể cảm nhận được uy năng mà đạo quang mang này mang tới, giống như là từ miệng thần phật ngâm xướng, phán quyết tới từ chư thiên vậy.

Cho dù hắn là Thiên ma lão tổ, nếu như bị đạo quang mang này đánh trúng, dùng lực phòng ngự của hắn, chỉ sợ cũng trực tiếp bị công phá, bị nghiền nát thành đống thịt vụn.

Trong lòng còn sợ hãi, chỉ là lúc này bên tai hắn lại nghe thấy tiếng hét thảm.

Thiên ma lục tổ trước đó còn đang lớn lối kêu gào to nhất, dưới đạo công kích bất thình lình này, ngay cả phản ứng cũng không kịp, đạo quang mang mạnh mẽ kia đã đánh vào trên người hắn.

Một tiếng kêu thảm vang lên, quang mang mạnh mẽ nuốt hết thân thể Thiên ma lục tổ.

Thân thể và thần thức của Thiên ma lục tổ cơ hồ trong nháy mắt này hoàn toàn bị phân giải thành hư vô, chỉ có một tiếng kêu thảm thiết truyền ra.

Không tốt.

Thiên ma lão tổ không nói hai lời, quyền cương khởi động, một quyền hung hăng đánh về phía nơi mà đạo quang mang mạnh mẽ kia phát ra.


Chỉ là phiến hư không kia lúc này đã sớm không còn bất kỳ gợn sóng nào nữa, giống như đạo công kích kia xuất hiện chỉ là ngẫu nhiên mà thôi.

Thiên Ma lão tổ liên tục công kích, công kích cuồng bạo lập tức đem cơ hồ tất cả khu vực chung quanh bao phủ vào bên trong.

Cùng lúc đó, Thiên Ma lão tổ khẽ quát, nói.

- Đi.

Mấy người còn lại đâu dám dừng lại, nhao nhao độn theo Thiên ma lão tổ, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi không trung Đông Duyên đảo.

Một hơi thoát ra ngoài vài ngàn dặm, đám người Thiên ma lão tổ mới dừng lại.

Thiên Ma lão tổ âm trầm không thôi, ngực hơi có chút phập phồng. Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được mình che dấu tốt như vậy lại bị đối phương phát hiện ra. Đối phương thậm chí còn có năng lực giết chết đồng bạn hắn ngay trước mặt hắn.

Thiên ma thất tổ từ thượng cổ tới nay không có một ai vẫn lạc.

Lúc này bất quá chỉ đứng ở phía xa xa nhìn một chút trận pháp Đông Duyên đảo, không ngờ cũng mất mạng một người trong đó. Từ sau Thiên ma thất tổ đã không còn đủ nữa.

Thứ khó coi nhất chính là Thiên ma lão tổ hắn tự mình xuất trận, lại bị đối phương tiêu diệt một gã đồng bọn ngay trước mắt, chuyện này đối với Thiên Ma lão tổ hắn chẳng khác nào là một cái tát vào mặt.

Đối với uy tín của hắn ở ma tộc, đây cũng là một loại đả kích.

Đến bây giờ hắn còn có chút khó tin, Đại Lưu ly quang trản có bao nhiêu lợi hại hắn rõ ràng nhất. Cho nên hắn luôn cẩn thận, vô cùng cẩn thận.

Thế nhưng mà đạo công kích đáng sợ kia, uy lực đó căn bản không phải là uy lực mà Đại Lưu ly quang trản có thể phát huy ra. Đại Lưu ly quang trản cũng không có lực công kích đáng sợ như vậy a.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận