Độc Tôn Thiên Hạ


Hai người bị phê bình một trận, ít nói hẳn.

Một lúc sau, ba người cùng đến Chấp Sự Đường.

“Mấy vị thiếu chủ, đây là tiền hàng tháng và tài nguyên tu luyện của các cô cậu trong tháng này, nhận lấy rồi cố gắng tu luyện cho tốt”, quản sự Chấp Sự Đường cười tít mắt nói.

Mấy người cảm thấy có chút kỳ quái, không phải là giảm bớt tiền sao, sao nhìn lại vui vẻ như vậy?
Nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều, lấy túi trữ vật rồi xoay người rời đi.

“Hôm nay các đệ đều có tiết đúng không?”, Diệp Long hỏi.

“Vâng”, Diệp Khiêm nói: “Ba thầy dạy lúc trước đều đã rời đi, nghe nói hôm qua gia chủ đã tìm ba người khác đến”.

“Từ điểm này có thể thấy gia chủ là người có năng lực”, Diệp Long nói: “Vì vậy, hãy xóa bỏ những suy nghĩ không nên có đi, chăm chỉ tu luyện mới là đạo lý đúng đắn”.

Cả hai vừa đi vừa nói, đột nhiên, bọn họ thấy Diệp Thiến đứng đó, bất động.

“Sao vậy?”, Diệp Long hỏi.

Diệp Thiến ngẩng đầu, vẻ mặt đầy khó hiểu và nghi hoặc.

Cô bé cầm túi trữ vật đã được mở ra bằng hai tay.

“Tiền hàng tháng của muội hình như bị đưa nhầm rồi”.

Diệp Long khẽ nhíu mày, nói: “Không phải đã nói rồi sao, tiền tháng này sẽ giảm bớt, có gì lạ đâu?”
“Không không phải”.

Diệp Thiến mở túi trữ vật: “Tiền của muội không những ít hơn, ngược lại hình như còn nhiều hơn rất nhiều”.

“Cái gì?”
Diệp Long và Diệp Khiêm vội vàng bước đến, nhìn túi trữ vật của muội muội, lập tức trợn to mắt.

Bọn họ là con cháu chi chính, vốn dĩ mỗi tháng có năm mươi viên linh thạch, mười bình luyện khí đan, mười bình cân cốt đan dùng để tu luyện hàng ngày.

Nhưng số lượng trong túi trữ vật của muội muội rõ ràng không đúng lắm.

Mấy người đếm kỹ phát hiện có tổng cộng một trăm viên linh thạch, luyện khí đan và cân cốt đan cũng tăng gấp đôi!
Hơn nữa, bên trong còn có hai thứ khác.

Một bình đan dược màu đỏ, trên đó viết ba chữ thối thể đan.

Còn có một viên sứ tròn vo, trên đó có đánh dấu, đó là tẩy tủy đan!
Hai thứ này, đặc biệt là tẩy tủy đan, đều là đan dược cao phẩm!
Sao lại phát cho muội muội chứ?
“Chắc chắn là nhầm rồi”, Diệp Khiêm nói.

Tài nguyên nhiều như vậy, nhìn thế nào cũng không giống cung cấp cho bọn họ.

“Chúng ta cũng kiểm tra của chúng ta xem”, Diệp Long đột nhiên nói.

Sau đó, hai người lần lượt mở túi trữ đồ của mình, lập tức ngây ra tại chỗ.

“Đều giống nhau!”
“Chuyện này là sao?”
“Đều đưa nhầm cả sao?”
Ba người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, đều nhìn thấy vẻ nghi ngờ trên mặt nhau.

Sau khi im lặng một lúc, Diệp Long đóng lại túi trữ vật, trầm giọng nói: “Nhất định là nhầm rồi, những thứ này chắc chắn là của người khác, chúng ta không thể lấy”.

Hai người kia cũng gật gật đầu.

Không phải là đồ của mình, bọn họ sẽ không trái lương tâm mà nhận lấy.

Sau đó, ba người quay lại Chấp Sự Đường, trả lại túi trữ vật cho quản sự.

“Liêu quản sự, cái này hình như không phải là đồ cho chúng ta”, Diệp Long nói.

“Ồ? Phát nhầm rồi sao?”
Liêu quản sự cầm lấy túi trữ vật, cẩn thận kiểm tra lại một lượt, rồi lại trả về.

“Mấy vị thiếu chủ, các cô cậu thật là biết đùa, đồ bên trong không nhầm, đều của các cô cậu”, Liêu quản sự cười nói.

Cả ba lại sửng sốt.

“Nhưng số lượng đó”.

Liêu quản sự xua xua tay, cười nói: “Các cô cậu không nhìn thấy tín lệnh của gia chủ ở bên trong sao?”
“Hả?”
Vẻ mặt Diệp Long đầy khó hiểu, sau đó mở túi trữ vật ra liền phát hiện bên trong có một thứ khác.

Đó là một tín lệnh nhỏ, sau khi mở ra, một hàng chữ oai hùng bày ra trước mặt bọn họ.

“Tài nguyên đầy đủ, tu luyện cho tốt”.

Nhà họ Diệp đều sục sôi.

Không ai ngờ được tiền tháng này lại tăng nhiều như vậy.

“Trời ạ, luyện khí đan lần này lại là đan dược trung phẩm, cân cốt đan cũng vậy!”
Có người sau khi dùng đan dược, lập tức bị linh khí khổng lồ trong đó làm cho chấn động.

So với luyện khí đan hạ phẩm, hiệu quả tu luyện của đan dược trung phẩm cao hơn gấp năm lần!
“Trời ơi, thầy dạy đan thuật mới đến vậy mà lại là đan sư lục phẩm Chương Tử Minh!”
Trong tiết đan thuật, có người nhận ra Chương Tử Minh.

Hắn ta không bao giờ có thể ngờ được, gia tộc lại có thể mời được ông ta đến làm thầy dạy.

Trong tiết học luyện khí và trận pháp cũng có người nhận ra hai vị đại sư lục phẩm, trong lòng ai cũng chấn động.

Lần này gia tộc thật sự đã đầu tư rất nhiều!
Lại nghĩ đến tín lệnh mà gia chủ truyền đạt: “Tài nguyên đầy đủ, tu luyện cho tốt”.

Kỷ nguyên toàn gia tộc tu luyện của nhà họ Diệp chính thức bắt đầu!
Mà những tin tức này nhanh chóng được truyền ra ngoài, bị hai đại gia tộc kia biết được.

“Tài nguyên nhân đôi? Đại sư lục phẩm? Ha ha, xem ra lần này nhà họ Diệp đang đánh cược mạng sống vào trận đấu thành Vân Tiêu nửa năm sau”.

“Ha ha, ta nói mà, gia chủ mới nhà họ Diệp là một tên ngu xuẩn.

Cách làm này sẽ khoét rỗng vốn liếng của gia tộc, cũng không biết những trưởng lão nhà họ Diệp kia sao lại cho phép hắn làm loạn như vậy”.

“Ai mà biết được, nói không chừng những trưởng lão đó cũng là những tên ngốc”.

“Nhà họ Diệp không còn xa nữa sẽ bị bại trên tay Diệp Thần Phi~”
Người nhà họ Lý coi thường cười nhạo cách làm của Diệp Thần Phi.

Cho rằng hắn đang tát ao bắt cá, tổn hại nền móng của gia tộc, đơn giản là tự diệt vong.

“Nhà họ Diệp lại có tài lực như vậy sao? Lẽ nào dùng đến gia tài của gia tộc? Không phải chứ?”
“Khó nói, trước đây ta đã từng gặp tên Diệp Thần Phi đó rồi, hắn không có bản lĩnh gì lớn, nói không chừng đầu óc có vấn đề, mới đưa ra quyết định lạ đời như vậy”..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui