Một trận chiến này khiến quân tình Bắc Dã đã bớt hung hãn, sau đó mấy trận đấu, Tân Thiên Thịnh liên lục đại thắng Bắc Dã, cuối cùng quân Bắc Dã phải cố thủ ở thành trì không xuất chiến.
Tân Thiên Thịnh liền cầm mấy túi độc mà Trang Nguyệt đưa cho hắn trước khi đi, hắn lấy ra một loại sai người tìm nguồn nước của đại quân Bắc Dã, cho độc vào.
Mấy ngày sau, đại quân Bắc Dã gần như tất cả mọi người đều nhiễm bệnh lạ, Tân Thiên Thịnh cho người đến, nếu muốn mạng sống liền ngoan ngoãn mở thành trì tiếp nhận đầu hàng, sẽ cho bọn hắn thuốc giải.
Nửa tháng sau, Phỉ Tháp Hiên Nhiên nhìn thấy thành trì một mảng tướng sĩ kêu rên, nàng cuối cùng cũng ra quyết định, quy hàng Đại Đăng.
Tân Thiên Thịnh thực hiện lời hứa, cho đại quân Bắc Dã thuốc giải, Tân Thiên Thịnh cùng Phỉ Tháp Hiên Nhiên ký kết khế ước quy hàn.
Tân Thiên Thịnh chỉ dùng sáu tháng thu phục lại biên cương Đại Đăng, còn để Bắc Dã quy hàng Đại Đăng, tin tức này rất nhanh truyền đến hoàng thành, quốc dân đều vui mừng.
Trang Nguyệt đứng tại trước cửa Tâm Xuân Đường, nhìn phố xá ai nấy đều tươi cười, trên mặt nàng cũng hiện lên một nụ cười mê người.
Tân Thiên Thịnh, chàng trở về, chàng phải thực hiện lời hứa của chàng, lấy ta làm thê tử.
Sau một tháng, Tân Thiên Thịnh khải hoàn hồi triều.
Vừa đi đến hoàng thành liền nhìn thấy dân chúng tự phát vì hắn dựng lên cửa Chiến Vương, chiêng trống vang trời đinh tai nhức óc tiếng pháo nổ cùng đại đội nhân mã chậm rãi hướng hoàng thành.
Trong đội ngũ còn có Phỉ Tháp Hiên Nhiên mang theo cống phẩm, nàng nhìn xem dân chúng yêu quý Tân Thiên Thịnh vô cùng sùng bái, ánh mắt của nàng lại càng si mê.
Nam nhân này tràn ngập sức mạnh mê hoặc, từ cái nhìn đầu tiên nàng đã bị hắn hấp dẫn, trong sáu tháng chiến trường, hắn lại trở thành một vị anh hùng trong lòng nàng ngưỡng mộ, nàng...!đã yêu vị Chiến vương Tân Thiên Thịnh này, nam nhân ưu tú như vậy, phải có dạng nữ nhân như nàng đứng bên cạnh.
Ánh mắt nàng chuyên chú nhìn về phía Tân Thiên Thịnh, trong lòng dâng lên khát vọng mãnh liệt, khát vọng trở thành nữ nhân của hắn.
Đội ngũ tiến vào hoàng thành phải đi qua phố xa, Phỉ Tháp Hiên Nhiên nhìn thấy Tân Thiên Thịnh đột nhiên xuống ngựa, xuyên qua đám đông chen chút chạy vội hướng về một y quán, cùng một nữ nhân đang đứng trước y quán ôm nhau, sau đó ôm lấy nữ nhân kia chạy vào bên trong y quán.
Dân chúng reo hò đều không hiểu nhìn xem Chiến Vương Tân Thiên Thịnh ôm lấy nữ nhân biến mất.
Có thể thấy được Chiến Vương đến cỡ nào thương nhớ nữ nhân này.
Mọi người đều thì thầm nữ nhân Chiến Vương ôm đi là người thế nào, có người nói, nữ nhân kia chính Thái Tử Phi trước kia, hiện tại là Trang thần y, Thịnh Thân Vương cùng Thái Tử Phi trước, đây không phải chính là hoàng thúc cùng cháu dâu quan hệ sao, hai người này sao có thể bên nhau...!tất cả mọi người đều im lặng.
Phỉ Tháp Hiên Nhiên cau mày, trong mắt bắn ra ngoan lệ.
Tân Thiên Thịnh đưa Trang Nguyệt vào phía sau y quán, vội vàng hôn lên môi nàng, mút vào nhau để hắn bù đắp ngọt ngào hơn tám tháng xa cách.
Trang Nguyệt say mê đáp trả nụ hôn của hắn, cảm xúc mãnh liệt dâng lên.
Nếu như tình cảm dành cho Tân Thiên Thịnh còn mơ hồ, nhưng trải qua tám tháng ly biệt, nàng sâu sắc cảm nhận cái gọi một ngày dài như một năm, cái gì gọi mà tương tư thương nhớ.
Hóa ra hắn đã tiến vào thật sâu trong trái tim nàng, tình yêu kia trong tám tháng xa cách cấp tốc sinh trưởng, tình yêu của nàng dành cho hắn đã như rễ cây bám vào trái tim, cũng đã nở ra những đóa hoa tươi.
"Nguyệt nhi, ta đã trở về, ta đã trở về." - Tân Thiên Thịnh ôm chặt lấy Trang Nguyệt, cánh mũi tham lam hít lấy hương thơm của nàng, mừng rỡ như điên khi tái hợp.
"A...!Tân Thiên Thịnh, ta sắp bị chàng siết chết." - Trang Nguyệt gương mặt đỏ bừng, thẹn thùng oán trách hắn.
Tân Thiên Thịnh buông nàng ra, bưng lấy gương mặt tuyệt mỹ của nàng, trong mắt nồng đậm nhớ nhung:
"Nguyệt nhi, ta nhớ nàng, rất nhớ nàng, xa nàng mỗi ngày đều chính là tra tấn, chỉ qua tám tháng, ta lại cảm thấy dài như mấy năm, muốn bỏ mặc mọi thứ chạy về bên cạnh nàng.
Hiện tại ta đã khải hoàn trở về, chúng ta sẽ liền thành hôn."
Trang Nguyệt rúc vào bên trong lòng ngực của hắn, nghe tim hắn cuồng nhiệt đập mạnh, trong lòng tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
Tân Thiên Thịnh nâng lên cằm Trang Nguyệt, nhìn vào đôi mắt nhi tình của nàng, như một con chim non thẹn thùng nép vào lòng ngực hắn, rất muốn đem nàng nhập vào trong cơ thể hắn.
Hai người ôm ấp một lúc, Trang Nguyệt khẽ nhón chân hôn lên môi Tân Thiên Thịnh, nở nụ cười dịu dàng ngọt ngào: "Nhanh đi Hoàng cung đi, ta chờ chàng."
Không một câu thừa thãi, chỉ cần nói ta chờ chàng cũng đủ để biểu đạt tâm ý của nàng dành cho hắn.
Tân Thiên Thịnh cúi người hôn thật sâu vào môi Trang Nguyệt: "Nguyệt nhi, chờ ta, ta rất nhanh sẽ trở về với nàng."
Trang Nguyệt ngượng ngùng khẽ gật đầu, nhìn theo Tân Thiên Thịnh quay người rời đi, nàng đưa tay sờ lên trái tim, thật vui vẻ, thật thỏa mãn, thật vui thích.
Tân Thiên Thịnh mặt mày hớn hở lên ngựa tiếp tục dẫn dắt đội quân hướng về hoàng cung.
Phỉ Tháp Hiên Nhiên gương mặt đỏ bừng nhìn thấy nụ cười trên môi Tân Thiên Thịnh từ bên trong y quán đi ra, hóa ra hắn cười lên lại đẹp đẽ mê người như vậy, nam nhân tuấn mỹ động lòng người như thế làm sao có thể thuộc về nữ nhân khác.
Hoàng thương Tân Thiên Thuận tự mình đến cổng lớn hoàng cùng nghênh đón Tân Thiên Thịnh trở về, chúng thần long trọng thi lễ.
Trở lại hoàng cung, Hoàng Thượng đầu tiên là đối với tất cả tướng sĩ phong thưởng.
"Hoàng huynh, vị này chính là đại công chúa của Bắc Dã, Phỉ Tháp Hiên Nhiên." - Tân Thiên Thịnh giới thiệu với
Tan Thien Thuan.
Phỉ Tháp Hiên Nhiên dùng Bắc Dã đại lễ thi lễ cùng Tân Thiên Thuận: "Hoàng thượng Đại Đăng tôn kính, Phỉ Tháp Hiên Nhiên thay mặt phụ hoàng ta mang đến khế ước, để biểu thị thành ý của Bắc Dã, mang đến nhiều châu báu tiến cống Đại Đăng." - Vừa nói vừa trình lên danh sách cống phẩm.
Lâm tổng quản tiếp nhận danh sách cống phẩm dâng lên cho Hoàng thượng, Hoàng thượng chỉ liếc qua, sau đó nhìn Phỉ Tháp Hiên Nhiên cười nhẹ: "Tốt, nguyện từ đây Đại Đăng và Bắc Dã cùng nhau hòa thuận, trẫm cũng vì
Bắc Dã chuẩn bị lễ vật."
Lâm tổng quản hiểu ý, mang ra chiếc hộp ngọc, đi đến đưa về phía Phỉ Tháp Hiên Nhiên giới thiệu về sự quý hiếm của viên ngọc.
Phỉ Tháp Hiên Nhiên nhận lễ vật, cúi người trước Tân Thiên Thuận: "Tạ ơn Hoàng thượng, vì hòa hảo hai nước, Phỉ Tháp Hiên Nhiên muốn xin Hoàng thượng một thỉnh cầu."
"Ô, công chúa muốn điều gì cứ nói ra." - Hoàng thượng cười nói.
Phỉ Tháp Hiên Nhiên nhìn về phía Tân Thiên Thịnh, hiện ra một tia ngượng ngùng: "Phỉ Tháp Hiên Nhiên muốn
Hoàng thượng ban hôn."
"Ha ha, hai nước hòa thuận, đây cũng là liên kết hoàn mỹ nhất, tốt, trẫm sẽ mở một cái yến tiệc, để công chúa nhìn các nhi tử của trâm chọn lựa." - Hoàng thượng cười nói.
Tân Thiên Thịnh có chút nhíu mày, vừa rồi ánh mắt Phỉ Tháp Hiên Nhiên nhìn hắn, hắn có chút cảm giác được...
"Hoàng thượng không cần bày yến tiệc, Hiên Nhiên trong lòng đã quyết...!chính là.." - Phỉ Tháp Hiên Nhiên nhìn về phía Tân Thiên Thịnh cười nói: "Người đó chính là Thịnh thân vương Tân Thiên Thịnh, từ khi nhìn thấy Thịnh thân vương Hiên Nhiên liền chung tình với chàng, Hiên Nhiên thỉnh cầu Hoàng thượng ban hôn cho thần nữ và
Tân Thiên Thịnh.