Độc Y Xấu Phi

Trước hết tung tin đồn, sau đó mới hành động, đây là sách lược của Ngọc phu nhân.

Suy cho cùng, làm chủ đương gia nội viện của phủ tướng quân, Ngọc phu nhân sử lý sự tình không giống như Hạng Quân Nhu chỉ biết lỗ mãng động tay động chân. Khi chuyện ma quái ở phủ tướng quân truyền khắp kinh thành, Ngọc phu nhân cho người dẫn Vu sư bắt quỷ nghênh ngang vào phủ tướng quân từ cửa chính.

“Tiểu thư, bọn họ đến đây ——”

Lạc Tuyết vội vã chạy tới bên Hạng Quân Vãn, thanh âm có chút cấp bách, lại có chút hưng phấn. Nàng thao luyện đã lâu, ngoại trừ cùng Kinh Hồn đối chiến, chưa từng có gặp qua đối thủ khác, hôm nay tiểu thư thế nhưng nói, muốn bọn họ ra tay giáo huấn lũ khốn kiếp này, Lạc Tuyết đã sớm nóng lòng muốn thử, đợi không nổi nữa.

“Ừ……” Hạng Quân Vãn tiếp tục chuyên chú luyện dược hoàn. Những dược liệu của La Húc đã bị nàng dùng đến bảy tám phần, nhìn độc dược quen thuộc từ kiếp trước đang dần hình thành trong tay mình, Hạng Quân Vãn đặc biệt có cảm giác thành tựu. Chờ có thời gian đi bắt một độc sủng* về nuôi, đến đây mới thật hoàn mỹ!

*Trùng độc, hoặc một sủng vật có độc dùng nuôi để thử thuốc.

Ngọc phu nhân mời đạo sĩ bắt quỷ, đưa tới một đám người vây xem. Mọi người đều biết đại phu nhân làm cho lớn chuyện như vậy đều là nhằm vào Hạng Quân Vãn, bọn hạ nhân rỗi việc đều lũ lượt theo sau Vu sư, muốn đi Phỉ Thúy Cư xem náo nhiệt. Ở trong lòng mọi người, chỉ có Ngọc phu nhân mới là chủ tử chân chính của phủ tướng quân. Về phần Hạng Quân Vãn, tuy là chính nữ, nhưng mười mấy năm qua nàng giống như người tàng hình, ai còn nhớ rõ nàng là con vợ cả phủ tướng quân chứ!

“Phu nhân, trong phủ có yêu quái ——”

Ngọc phu nhân mời đến là một vị lão đạo sĩ chừng năm mươi, chòm râu hoa râm, mặc trường bào đỏ tía, trước ngực sau lưng đều có một cái khiên sắt Thái cực đồ lớn nhỏ, trong tay một cây phất trần thật dài, một đầu tóc bạc, dùng một cây mộc sai cố định.

“Yêu quái? Làm sao có thể……” Ngọc phu nhân che miệng, làm ra bộ dáng kinh hoảng.

Rõ ràng là làm ra vẻ, nhưng nhất cử nhất động đều biểu hiện trôi chảy như vậy, trong mắt người xem, dường như Ngọc Phu nhân thực sự bị điều này dọa! Đây vốn dĩ là cái bẫy mà Ngọc phu nhân thiếu kế trước mặt mọi người, nhưng sau khi nhìn thấy đạo sĩ một thân già cốt tiên phong, trực tiếp ở trong đầu đem điều dối trá này biến thành sự thật, có người bắt đầu tin chắc Hạng Quân Vãn thực sự bị yêu ma ám ảnh.

“Đạo công, phủ tướng quân của chúng ta làm sao có thể có yêu chứ? Người không nhìn lầm?” Ngọc phu nhân môi đỏ mọng khẽ run, bộ dáng thật là đáng thương.

“Phu nhân, lão đạo sẽ không nói dối, trong phủ xác thực có yêu quái! Hơn nữa pháp lực rất lớn a!”

Lão đạo vẻ mặt chính khí, khiến cho khác phu nhân cùng các tiểu thư đều lui về sau từng bước, Hạng Quân Nhu lại sợ hãi “run rẩy” trốn vào trong lòng Ngọc phu nhân, “Nương, phải làm sao? Nữ nhi sợ! Khó trách gần đây mỗi đêm ta đều ngủ không ngon giấc, hàng đêm mộng yểm, chắc chắn chình là yêu ma ở đây tác quái! Nương, phải làm sao?”

“Đạo công, người giúp chúng ta diệt trừ con yêu quái này đi!” Hoàn phu nhân một bên mở miệng, một bên kéo Hạng Quân Yến của nàng cũng đang liên tục gật đầu, “Đúng vậy a, đạo công, người nếu có thể diệt được con yêu quái kia, chính là đại ân nhân của phủ chúng ta, chờ phụ thân ta trở về, nhất định sẽ hậu tạ người!”

Mấy người kẻ xướng người hoạ, phối hợp thiên y vô phùng. Lão đạo vuốt vuốt chòm râu, híp mắt, bấm đốt tay tính toán, biểu tình kinh hãi, “Ai nha! Con yêu này yêu pháp cực kỳ lợi hại, lão đạo ta có chút bắt không được a!”

Không thể không nói người Ngọc phu nhân mời đến cực kỳ có thiên phú diễn trò, cộng thêm bộ dạng ra vẻ đạo mạo, mang một bộ chính nhân quân tử, qua một câu hù dọa của hắn, vốn dĩ mọi người trong lòng còn chút hoài nghi cùng do dự, thế nhưng tất cả đều bắt đầu tin lời của hắn.

“Đạo công, cứu mạng a!” Trong đám người, có người quỳ xuống, lập tức, ngay tiếp theo một đám người đều quỳ xuống dập đầu, “Đạo công, nhất định phải giúp chúng ta đem yêu quái kia trừ bỏ, nếu không tất cả mọi người không thể sống!”

Nhìn mộ mảnh người chen chúc quỳ dưới đất, khóe miệng Ngọc phu nhân cong lên, thanh âm lại bắt đầu run rẩy, “Đạo công, mời người vô luận như thế nào đều phải cứu toàn gia chúng ta! Mặc kệ ngươi nói điều kiện gì, bản phu nhân đều đáp ứng, nếu như cần bản phu nhân về sau ăn chay kính Phật, ta đều nguyện ý a! Chỉ mời đạo công rủ lòng từ bi, thu thập yêu quái kia, trả lại cho chúng ta một mảnh thanh tịnh!”

Thấy Ngọc phu nhân năn nỉ lão đạo như vậy, bọn hạ nhân đều cảm thấy Ngọc phu nhân là người vô cùng tốt, vì toàn gia lo lắng như vậy, thật sự hiếm có. Trong lúc nhất thời, vang lên một tràng thanh âm cầu xin.

“Này……” Lão đạo nhìn về phía Ngọc phu nhân, làm ra bộ dáng khó xử. “Không phải ta không giúp các ngươi, thật sự là yêu quái kia pháp thuật cao cường, đã biến thành hình người, hơn nữa……”

Lão đạo vẫn còn do dự dự, làm cho lòng người cảm thấy sợ hãi.

“Hơn nữa cái gì?” Hạng Quân Nhu đứng ra, vội vàng hỏi, “Người có chuyện xin mời nói thẳng!”

“Này ——” lão đạo nói lắp nửa ngày, thở dài, “Yêu ở góc phía Tây Bắc! Xin hỏi, góc phíaTây Bắc là ai ở?”

“Góc Tây Bắc?” Hạng Quân Lam nhỏ tuổi nhất nhãn châu chuyển động, lập tức mở miệng nói, “Góc Tây Bắc là Phỉ Thúy Cư, nhị tỷ Hạng Quân Vãn ở!”

“Hạng Quân Vãn? Chính là nhị tiểu thư?” Lão đạo nhướng mày, lại bấm độn một vòng đầu ngón tay, “Không đúng! Nhị tiểu thư đã sớm đầu thai chuyển thế, kẻ này không phải nhị tiểu thư, mà là yêu nghiệt biến thành nhị tiểu thư!”

Lão đạo vừa nói, mọi người kinh hô. Không chờ bọn họ hiểu được, lão đạo hét lớn một tiếng, “Không tốt! Yêu quái đã phát hiện lão đạo, muốn phá rối, mau theo lão đạo đi thu nàng vì dân trừ hại!” Nói xong, lão đạo sĩ vội vã chạy tới Phỉ Thúy Cư, một đám người đều chen chúc theo sau lão đạo sĩ, muốn tận mắt xem đạo sĩ làm sao thu phục yêu quái.

Nghĩ đến hết thảy đều tiến triển theo tưởng tượng của mình, Ngọc phu nhân cười đến rực rỡ. Triệu Nguyệt Như, trước kia ngươi đoạt đi vị trí thuộc về ta, khiến cho nữ nhi của ta trở thành thứ nữ, hôm nay, ta muốn hủy đi tâm can bảo bối trong lòng ngươi!

Kinh Hồn đã đem những chuyện vừa xảy ra báo lại tường tận cho Hạng Quân Vãn, nghe tiếng bước chân dồn dập truyền đến, Hạng Quân Vãn gật gật đầu, Kinh Hồn cùng Lạc Tuyết lui xuống.

Thời điểm đạo sĩ cùng mọi người đuổi tới, chỉ nhìn thấy đại môn Phỉ Thúy Cư mở rộng, trong viện không có một bóng người.

Cùng tình huống ngày đó giống nhau! Vừa nghĩ tới hình dạng ba nha đầu lúc trước, Hạng Quân Văn thối lui về phía sau. Sự hèn nhát của nàng, khiến cho Hạng Quân Nhu cười lạnh một tiếng. Thật sự là vô dụng! Mới như thế đã bị dọa!

“Thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng Lão Quân mau mau hiển linh!” Đạo sĩ tay trái cầm kim phù, tay phải cầm bảo kiếm, trên không trung khoa tay múa chân.

“Ba ——” một tiếng, bảo kiếm trong tay đạo sĩ bỗng dưng gãy đôi, kim phù mới được đót chưa được vài giây liền tắt ngúm.”Thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng Lão Quân mau mau hiển linh!” Lão đạo xuất ra bảo kiếm cùng kim phù mới, một lần nữa làm lại, kết quả đều giống như vừa rồi.

“Làm sao vậy?” Ngọc phu nhân hỏi.

“Phu nhân, pháp lực của yêu quái rất cao cường! Lão đạo hàng không được! Nay chỉ có một cái biện pháp! Yêu quái trên thế gian đều sợ hỏa! Đối phó với lão yêu quái ngàn năm này, nhất định phải dùng Tam Muội chân hỏa* đến đốt cháy mới được!”

*Một trong 12 thứ lửa của Thái Thượng lão quân dùng để luyện đan, đứng thứ ba.

“Tại sao có thể như vậy……” Ngọc phu nhân xém chút té xỉu, khi nàng tỉnh lại, bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Phỉ Thúy Cư, cắn chặt răng, “Đạo công, hết thảy đều nghe ngươi an bài!”

Lão đạo sĩ ra hiệu một tiếng, lập tức có năm người tay ôm dầu vừng tiến tới Phỉ Thúy Cư, đem dầu vừng dội quanh chân tường bao một vòng.

“Người đâu, đốt lửa!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui