Đời Con Gái, Tin Vào Ai !

Chương 16
Hình như nàng ấy cũng cảm thấy mình như người vô hình nên cũng lên tiếng.
- Mọi người có thấy nóng không ?
- Hông, ngồi ngay quạt chỉa xuống sao nóng được ?
Tôi biết nhỏ bị ức chế rồi này, mà tên Yong đó cứ ngồi im không nói gì, nhìn tôi. Hình như nàng ấy cũng thấy thế nên kéo hắn qua nhìn mình.
- Anh, em đói bụng.
- Mua gì ăn đi.
- Hết tiền.
- Em ăn gì ?
Nàng ấy chưa trả lời, nhỏ Nhi đã nhảy vào.
- Anh ơi... em thèm chuối...... thèm cả xúc xích nóng nữa......
Nhỏ nói mà kéo dài chữ ra như mấy ngàn năm áng sáng ấy, mà câu nói của nhỏ lại chứa hàm ý bậy bạ nên nàng kia á khẩu. Mà cái mặt nhỏ lúc nói nhìn gian lắm kìa, nhớ lại mắc cười.
Nhìn đồng hồ cũng gần 12giờ, nhỏ Nhi mới nói.

- Đi ăn không? Đói rồi.
- Được, tao thích, đi ăn pizza đi, tao thèm.
- Ok, Yong đi không ?
Hắn nhìn nàng rồi gật đầu. Bọn tôi tính tiền chầu nước, đợi Phượng ra.
- Để anh trả cho.
- Thôi cám ơn, tụi này không thích nợ người khác.
- Tính 2 lý kia trước đi
- 2 ly 24k.
Phượng tính tiền phần hắn, nàng ấy dành trả, còn nói hắn mà trả nàng giận, tính lên mặt hay sao ấy. Nàng móc trong túi ra tờ 20k với 2 tờ 2k đưa Phượng. Rồi Phượng tính tiền phần tụi tôi.
- 4 ly trà sữa 48k, ăn vặt của tụi mày là 70k, tổng cộng 108k, trả tiền đê.
- Trời kinh thế, ăn có nhiêu đâu.- tôi nói
- Ừ, tụi tao ăn có nhiêu đâu.... mà rẻ vãi, trà sữa ngon đồ ăn rẽ mốt tụi tao ghé nữa.- nhỏ Nhi
Nói xong nhỏ Nhi lấy trong bóp ra tờ 200k đưa cho Phượng.
- Tao không có tiền lẻ, cầm 200k đi thông cảm.
- Có gì đâu, để tao thối.
- Khỏi thối, giữ luôn đi, có 8k thì bỏ ra, giữ 100k mà xài chơi. Tụi tao đi.
- Mày tốt vãi, lần sau ghé nha.
Tôi biết nhỏ đang dằng mặt nàng ấy nhưng không nghĩ nhỏ chơi lớn vậy, mà nhìn mặt nàng cũng thât rõ ngượng ngượng rồi.
Ra ngoài lấy xe, bọn tôi mới nhớ là chẳng biết ăn pizza ở đâu.
- Tân Bình có cái trung tâm thương mại.
- Xe không đủ điện.
- Về lấy xe máy đi.

- Nhà đi hết rồi, bị nhốt ngoài sáng giờ.
- Đủ điện chạy qua nhà Bum không ?
- Chắc đủ, mà chi ?
- Mượn xe Bum đi kìa.
- Bum có xe hả ?
Hắn với nhỏ nói rồi nhìn tôi, chờ đợi tôi có ượn xe không. Bỗng nàng lên tiếng.
- Về nhà em lấy xe xem nè.
- Hương đi xe gì ?
- Đi xe nô-vô.
- Nô-vô gì ?
- Nô đời đầu được không ?
- Xe cỗ hả? Nhi không biết.
Nhỏ Nhi cứ thích cho nàng á khẩu, mà hắn thì cứ im lặng. Tụi này sao hắn cũng chịu. Cuối cùng, cả đám cũng chạy qua nhà nàng.
Nhà nàng cũng ở gần đó, nhà trong hẻm, không có lầu, trông như nhà cỗ ấy, chứ không phải nhà mặt tiền có lầu như tụi tôi. Mà tôi vẫn chưa biết nhà hắn ở đâu, cứ quên hỏi hoài.
Nàng vào nhà, đòi dắt chiéc nô đời đầu mà nàng nói ra mà nghe hình như nàng bị la rồi sau đó tay không đi ra. Nhỏ Nhi bực mới nói.
- Ngay từ đầu biết không được thì đừng làm mất thời gian người ta.

Nàng cuối mặt vẻ quê quê. Cả đám lại chạy qua nhà tôi, lúc này thì tôi chạy xe đạp điện hắn vào nhà rồi chạy chiếc Piago ra, đưa hắn chạy, chở theo nàng ấy.
Nhỏ Nhi cũng bắt chước, đòi về nhà đổi xe, vậy là phải chạy qua Gò Vấp về nhà nhỏ để nhỏ đổi xe. Trong tầng hầm để xe nhà nhỏ, còn chiếc moto với chiếc audi nữa. Giàu khủng khiếp.
Bốn chúng tôi chạy qua Tân Bình. Nhỏ chở tôi bằng chiếc Piago màu đỏ của nhỏ, còn hắn chở nàng bằng chiếc Piago màu trắng của tôi.
Tới nơi, chúng tôi ăn Pizza trước, rồi nhỏ Nhi muốn ăn kem, chúng tôi cũng ăn kem, cuối cùng nhỏ đòi ăn sushi, nhưng tôi không ăn được. Vì tôi ngửi mùi tanh cá là buồn ói rồi.
Cả sáng tới giờ nhỏ ăn chơi hơn 1 triệu rồi, đó là tính luôn tiền mua xắm của nhỏ sau khi ăn sushi xong.
Tôi tên Yong kia, không biết nhà cửa ra sao mà vừa ăn xong pizza là than hết tiền rồi. Còn lại ăn kem là tôi lo, còn ăn sushi là nhỏ Nhi lo.
Nàng cũng mặt dày, không chi tiền mà món nào cũng ăn lắm vào. Lúc mua sắm thì đòi cái này cái kia, Yong không mua thì nói là giận. Mà Yong hết tiền rồi sao mua, vậy là nàng chỉ biết ngó, hết tiền thì giận cũng có sinh ra đồng nào đâu..... haha.
Ghét cực cái loại xấu mà còn mặt dày, không biết điều. Này là ỷ Yong thương nên làm tơi nè.
. . . . . . . . . . . . . . .
Cuối cùng cũng nhà ai nấy về, nhỏ Nhi thì về nhà tôi. Đến tối thì mưa lớn quá chừng, sấm chớp đùng đùng. Tôi sợ lắm, cứ mỗi lầm sấm chớp, nhìn ra cửa sổ như thấy ma ấy, may mà có nhỏ Nhi nên đỡ sợ.
Lúc này tôi nghĩ :" Không biết Yong đang làm gì? ".
. . . . . . . . . . . . . . .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận