Đời Con Gái, Tin Vào Ai !

Chương 31
- Qua đây.
- Làm gì ?
- Ôm miếng coi.
- Có gì nói ?
- Em bé... em tính sao ?
- Sao là sao ?
- Hôm qua em say xỉn không tỉnh táo nói chuyện, giờ em đang rất tỉnh táo thì nói đi.
- Anh muốn gì ?
- Anh nghĩ... anh sẽ chấp nhận... nó !
- Tại sao ? Lúc Hương nói có bầu anh đòi phá mà giờ lại chấp nhận em ?
- Anh chưa bao giờ yêu Hương, cũng chưa từng đụng chạm đến Hương, vì anh không yêu nó thì cả chạm vào cũng thấy tởm rồi. Huống chi, là thứ mà bạn bè thân đã xài qua.
- Vậy còn em ? Anh đâu có thương yêu gì.
- Anh nghĩ anh có cảm giác với em.
- Đúng như anh nói, đó chỉ là cảm giác nhất thời thì sau khi anh chán thì mẹ con em sẽ ra sao ?
- Sao em lại nghĩ anh như vậy ?
- Vì hành động đó của anh, được gọi là chịu trách nhiệm.
Tôi biết hắn đang rất mệt mỏi, nhưng đứa bé là trong người tôi chứ đâu phải hắn. Hắn mệt mỏi một, tôi mệt mỏi mười. Con gái mà, đúng hay sai, vô tình hay cố ý, yêu hay không yêu, có thai vẫn là con gái, mệt mỏi nhất vẫn không phải mình mà là cha mẹ mình.
Chỉ vì hắn vô tình tặng cho tôi một con tinh trùng mà phải chịu trách nhiệm cả đời với người không yêu thương, thì điều đó tôi không cần.
- Em nghĩ anh không cần làm vậy đâu. Anh hiểu hai từ trách nhiệm là thế nào không ?
- Anh biết, nhưng anh cũng không biết phải làm sao để tốt cho em, mình còn đang đi học, em thì chắc gì đã sẵn sàng để làm mẹ...
- Đúng vậy em chưa sẵn sàng làm mẹ, vậy anh muốn phá nó đi, phá nó chứ gì ?
- Em đừng điên nữa.
- Vậy ý của anh là gì ? Hay anh muốn tiếp tục lừa gạt em hết lần này đến lần khác. Nếu vậy thì em không cần, như anh muốn... phá nó đi là được.
Chát...
Hắn vừa tát tôi, rất mạnh. Nước mắt lưng tròng, một giọt rơi xuống, hắn tát tôi đau quá. Hắn vừa tát tôi sao ?
- Anh... tát tôi ?
- Tỉnh lại chưa? Em hiểu anh nói gì không? Anh không nói sẽ bỏ đứa bé, em đừng nói điên nữa.
- Anh... đi đi, làm ơn đừng ở đây lừa tôi nữa, chỉ là một đứa bé chưa ra đời mà anh cũng giả nhân giả nghĩa thương nó, nó chẳng biết gì đâu.
- Sao em không tin anh vậy ? Hay em muốn anh chết thật thì em mới chịu tin ?
- Đừng... đừng làm như vậy nữa xin anh.
- Vậy em phải tin anh, nghe anh nói được không ?
Hắn ôm tôi, tôi chỉ giả vờ kích động thôi, tôi muốn biết, hắn nói có cảm giác với tôi vậy tôi sẽ cho hắn xác định đó là thoáng qua hay hắn yêu tôi mà không dám thừa nhận.
- Anh nói đi... anh đừng chết... xin anh đừng chết có được không ?
- Được... em nghe anh, anh không muốn bỏ đứa bé, nó là con anh mà, anh không cho em bỏ nó. Nếu em muốn bỏ nó thì em suốt đời không có tư cách làm mẹ, biết chưa?
- Em không muốn bỏ nữa, em hứa sẽ không bỏ nó đâu.
- Như vậy mới ngoan.
- Em muốn baby chào đời, em muốn anh là ba nó. Em nghĩ... em đã yêu anh.
- Anh... cũng nghĩ anh thật sự yêu em nhưng hiện tại còn nhiều điều anh chưa giải quyết được nên anh không thể giữ em bên cạnh.
- Thật hả anh ?
- Biết em có baby anh không lo lắng như lúc Hương nói, anh thấy vui vui nữa.
Chu choa mạ ơi, hắn sến kinh khủng, gì mà thấy vui? Hắn vui chứ tôi chẳng vui chút nào. Mà hắn nói cũng yêu tôi nhưng không giữ tôi bên hắn được, lý do là gì ? Lăng nhăng nhiều gái quá nên để bọn người đó biết tôi có con của hắn thì bọn họ tìm giết tôi à? Ôi giồi... nghĩ thôi thấy nỗi da ga rồi, mà nàng nào đánh được tôi bằm dập thì may ra còn có tư cách giết tôi đấy chứ.
Tôi không biết hắn là thật lòng hay có ý gì nhưng hắn mơ đi tôi mới bỏ baby của tôi. Muốn yêu cũng được không yêu cũng không quan trọng nữa rồi. Tôi yêu hắn thì chỉ cần đẩy hắn ra khỏi tâm trí là được. Từ giờ phút này, tôi không cần biết người ta nghĩ gì làm gì, tôi chỉ cần có baby là đủ rồi.
Tôi sợ miệng đời, sợ lòng người. Chỉ cần đừng quan tâm nữa là được, " Ờ thì tôi sống cuộc sống của tôi mà thôi... chẳng làm khó ai hay mất thời gian ai."
Tôi sống tốt, làm việc tốt mặc dù chưa làm từ thiện bao giờ, không sát sinh mặc dù hay giết kiến :)) mà sao tôi lại có cuộc sống khổ vậy nè, tự nhiên đâu chui ra thằng chồng nữa chớ.
" Rất nhiều phụ nữ, rõ ràng là rất tốt, nhưng chuyện tình yêu lại chẳng được suôn sẻ. Thực tế, không phải cứ là phụ nữ tốt thì chắc chắn chuyện tình yêu sẽ thuận lợi, cũng không phải ai càng tốt thì càng có thể được gả vào hào môn. Những tốt đẹp của bạn ắt phải có người hiểu, thì mới có thể được thừa nhận. Đáng tiếc là trên thế giới này, quá nhiều người chỉ có thể hiểu được những thứ nhìn thấy bên ngoài, trong khi có quá ít đàn ông tốt đến mức nguyện ý dùng cả tấm lòng mà lắng nghe. Cho nên, không phải là bạn không đủ tốt, chỉ là chưa gặp được người hiểu mình mà thôi !". Vậy đến bao giờ mới gặp được người hiểu mình đây.
Tôi im lặng không trả lời, đẩy hắn ra rồi nằm xuống quay mặt vào tường, mới ngủ dậy mà giờ lại muốn ngủ nữa, cứ mỗi lần ăn no nằm xuống lại buồn ngủ, riết thành " Eo chang hy " luôn...... haha.
. . . . . . . . .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui