“ Hôm nay là buổi thử vai《 Tiên Đạo 》, cậu ổn chứ ?” Người đại diện Từ Sách hỏi qua điện thoại.
Trần Khâm Thanh: “ Có thể.
Không thành vấn đề”.
Người đại diện Từ Sách nghe vậy, giọng nói thả lỏng một chút, “Được rồi, tôi tới đón cậu”
“ Ừ ” .
Nửa giờ sau, Trần Khâm Thanh ngồi lên xe bảo mẫu.
Sau khi Trần Khâm Thanh lên xe, Từ Sách xác định Trần Khâm Thanh không đau lòng vì Chu Dương, tảng đá lớn trong lòng mới rơi xuống: "Mấy ngày trước tôi đã bàn bạc thỏa đáng với Chu Dương, Chu Dương bồi thường tiền vi phạm hợp đồng với công ty, cậu ta hẳn là sẽ rời khỏi làng giải trí, cho dù sau này cậu ta còn muốn lăn lộn trong làng giải trí, con đường này cũng sẽ không dễ đi.
Lúc nói, Từ Sách vẫn âm thầm quan sát Trần Khâm Thanh.
Dựa theo tư duy của người bình thường, người yêu của mình ngoại tình phản bội, nghe được hắn hai bàn tay trắng hẳn là một chuyện hả giận.
Trần Khâm Thanh nhìn kịch bản trong tay, gật đầu: "Ừ, tôi biết rồi”.
Từ Sách thấy Trần Khâm Thanh thờ ơ, cũng không nói chuyện về Chu Dương nữa.
Nhìn trạng thái hiện giờ của Trần Khâm Thanh, hắn cảm thấy trận thất tình này của Trần Khâm Thanh chưa chắc đã không phải là một chuyện tốt.
Sau khi đến địa điểm thử vai, Trần Khâm Thanh buông kịch bản trong tay xuống, cùng người đại diện Từ Sách đi vào trong tòa nhà.
Buổi thử vai còn chưa bắt đầu, những người đến thử vai đều đã đến sớm.
Trần Khâm Thanh bọn họ đến đưa tới một ít ánh mắt, bất quá bởi vì đều không quen biết lẫn nhau, cho nên cũng không có tùy tiện tiến lên chào hỏi.
Bây giờ điều họ quan tâm là buổi thử vai này.
“ Chào Trần tiền bối” .
Trần Khâm Thanh theo tiếng nhìn lại, liền gặp được một nam sinh tướng mạo đáng yêu đang kinh hỉ nhìn hắn.
Chỉ là, Trần Khâm Thanh nhạy bén phát hiện, trong sự nhiệt tình của đối phương, còn có một tia đắc ý, bất quá giấu rất tốt.
Ngay tại đây, thanh âm của hệ thống bên cạnh Trần Khâm Thanh vang lên.
[ Xác định được hệ thống phi pháp.]
[ Đối tượng mục tiêu: Hệ Thống Phi Pháp Vạn Nhân Mê.]
[ Xác nhận mục tiêu trói buộc không sai.]
[ Tên người trói buộc với hệ thống phi pháp: Diệp Thiên.]
[ Đang phân tích năng lực hệ thống phi pháp, xin đội trưởng kiên nhẫn chờ đợi- - - - - ]
Trần Khâm Thanh nhìn Diệp Thiên hưng phấn chạy đến trước mặt mình, không nói gì.
Từ Sách nhìn nam sinh đứng trước mặt bọn họ, làm người đại diện kim bài, tính chất đặc biệt trên người nam sinh làm cho hai mắt hắn nhịn không được sáng ngời.
"Chào tiền bối, tôi là Diệp Thiên." Nam sinh có chút thẹn thùng với Trần Khâm Thanh: "Cái đó...!tôi rất thích tiền bối đảm nhiệm vai Sử Nhất Sâm trong《 Vô Mưu 》, có thể xin tiền bối ký tên cho tôi không?"
Nam sinh vừa nói xong, Từ Sách vốn còn có chút thưởng thức nam sinh nhất thời nhíu mày, mắt nhìn lại nam sinh sắc bén vài phần.
Trần Khâm Thanh cũng trầm mặc.
Lời này của nam sinh nghe ra không có vấn đề gì, nhưng mà, nam sinh nhắc tới《 Vô Mưu 》, chính là phim cậu và Chu Dương cùng đảm nhiệm vai nam chính.
Mà người nhắc tới bộ phim này là Diệp Thiên, đối tượng ngoại tình của Chu Dương.
Trước đó không lâu, Chu Dương còn là bạn trai của Trần Khâm Thanh, bây giờ công ty quyết định bảo vệ Trần Khâm Thanh, như vậy đã nói rõ, Trần Khâm Thanh cùng Chu Dương đã chia tay.
Hiện tại Diệp Thiên nhắc đến bộ phim《 Vô Mưu 》này, không thể nghi ngờ là đang nhắc nhở cậu, cậu từng có một đoạn thời gian với Chu Dương.
Đối với những người vừa mới chia tay, cảm xúc rất khó kiểm soát.
Rất hiển nhiên, Diệp Thiên là muốn nhiễu loạn tâm trí của cậu, hẳn là muốn cho cậu ở trong buổi thử vai bị thất bại.
Bởi vì Trần Khâm Thanh trầm mặc, Diệp Thiên trở nên câu nệ, tựa hồ không biết mình nói sai chỗ nào.
“ Cám ơn”.
Trần Khâm Thanh ngữ khí bình tĩnh.
Diệp Thiên sửng sốt.
Sau một khắc, Diệp Thiên thật giống như không có gì trói buộc, bắt đầu mặt mày hớn hở nói lên cảm giác của mình đối với《 Vô Mưu 》, khen ngợi diễn xuất của Trần Khâm Thanh trong《 Vô Mưu 》.
Trần Khâm Thanh chỉ lẳng lặng nghe, không nói lời nào.
Cậu có thể cảm giác được, khi Diệp Thiên nói chuyện với hắn, cũng đang không ngừng tản ra mị lực của bản thân, làm cho người ta không tự giác bị hắn hấp dẫn, giống như một vật phát sáng di động vậy.
Trần Khâm Thanh như có điều suy nghĩ.
[ Phá giải xong, Hệ Thống Phi Pháp Vạn Người Mê, lợi dụng giá trị tín ngưỡng của mọi người cùng một số ít người có giá trị vận khí để gia tăng giá trị mị lực cho chính mình.]
Ánh mắt Trần Khâm Thanh khẽ động.
Cho nên cậu vừa mới cảm nhận được giá trị mị lực của Diệp Thiên sao?
Chỉ bất quá, căn cứ vào sự phản ứng của những người xung quanh đối với Diệp Thiên, giá trị mị lực của hắn hiện tại hiển nhiên còn chưa có cường đại đến nổi mê hoặc chúng sinh.
[ Giá trị tín ngưỡng của một số người tập trung lại, sẽ chuyển hóa thành một bộ phận vận khí thế giới, bị hệ thống phi pháp hấp thu.]
[ Mà một số ít người có được vận khí cực mạnh, sẽ trở thành mục tiêu công lược, do ký chủ của hệ thống phi pháp trực tiếp xẹt qua cá nhân có vận khí.]
[ Hệ Thống Phi Pháp Vạn Nhân Mê tước đoạt cái này để kéo dài tuổi thọ của nó.]
Điểm ấy Trần Khâm Thanh cũng không thấy có gì kỳ quái.
Không hề nghi ngờ, Chu Dương chính là một trong những đối tượng công lược của Diệp Thiên.
Nếu là không có Diệp Thiên hiện tại, Chu Dương cùng nguyên thân sẽ cùng nhau cố gắng, trở thành ảnh đế, đồng thời công khai tình yêu, yêu nhau cả đời, sau khi bọn họ chết, quốc gia còn có thể bởi vì cái chết của bọn họ mà sửa đổi luật đồng tính luyến ái, là một khâu trong quá trình không thể thiếu để thúc đẩy thời đại phát triển.
Hiện tại, Chu Dương đã phế đi, cũng không có khả năng sau khi bọn họ chết mà có chuyện quốc gia quyết định thông qua luật hôn nhân đồng tính.
Thế giới này vốn không nên có hệ thống, hệ thống phi pháp can thiệp, quấy rầy trật tự vốn nên có.
"Hệ thống" tồn tại đồng dạng như bàn tay vàng, vốn nên là do vị diện Cục Quản Lý Hệ Thống thống nhất sản xuất, nghiêm khắc xét duyệt, lại tiến hành phân phát.
Những thứ này do hệ thống ở vị diện chính quy sản xuất hệ thống lấy phương thức trợ giúp ràng buộc đối tượng ở vị diện chỉ định, bản thân bọn họ liền có được năng lượng dự trữ, cho dù phát sinh bên ngoài, cũng có thể trở về vị diện Cục Quản Lý Hệ Thống, tiến hành bổ sung năng lượng, không cần lo lắng vấn đề không đủ năng lượng.
Nhưng hệ thống phi pháp lại không giống, chúng nó vốn là sinh ra bất hợp pháp, người chế tạo hệ thống phi pháp trên tay cũng không có đầy đủ năng lượng cung cấp cho chúng nó, cho nên chúng nó cũng không có đầy đủ năng lượng duy trì tuổi thọ của mình.
Chúng nó nếu muốn sinh tồn thì cần cung cấp năng lượng, vị diện có vận khí là nơi có năng lượng cho bọn chúng đến cướp đoạt.
Rất nhiều hệ thống phi pháp lẻn ra bên ngoài, cũng làm cho các vị diện rung chuyển bất ổn.
Chính là bởi vì vậy, mới có Đội Phá Hủy Hệ Thống Bất Hợp Pháp Ra Đời.
Cậu cũng là một phần của Đội Phá Hủy Hệ Thống Bất Hợp Pháp.
Nghe nói thành viên của Đội Phá Hủy Hệ Thống Bất Hợp Pháp bọn họ cũng đến từ các vị diện khác, bởi vì đây là kế hoạch nhằm vào phá hủy, lòng người có thể sẽ là một khâu rất quan trọng.
Tất nhiên, việc có trở thành thành viên của Đội Phá Hủy Hệ Thống Bất Hợp Pháp hay không là một quyết định tự nguyện.
Trần Khâm Thanh đã không nhớ rõ mình gia nhập Đội Phá Hủy Hệ Thống Bất Hợp Pháp trong tình huống nào.
Thậm chí bao gồm việc chính mình trải qua những vị diện nào, phá bỏ qua hệ thống phi pháp nào, như thế nào trèo lên tới chức vị đội trưởng, cậu đều không quá nhớ rõ.
Đây không phải là do trí nhớ của Trần Khâm Thanh kém, mà là Trần Khâm Thanh không để những chuyện này trong lòng, cho nên hắn cho rằng những chuyện không quan trọng này không cần chiếm cứ không gian lưu trữ ký ức.
Hắn cho rằng cần phải ghi nhớ sự tình, cho dù thời gian trôi qua lâu hơn nữa, hắn cũng sẽ nhớ rõ ràng.
Làm hệ thống trợ thủ của Trần Khâm Thanh, nó phân tích đây là tính cách của Trần Khâm Thanh tạo nên cậu hiện giờ.
Bất kể được mất, không quan tâm thành bại, không lưu luyến yêu hận, thậm chí không thèm để ý sinh tử, người như vậy, cho dù là đại thiên thế giới, cũng đã ít lại càng ít.
Cho nên, Trần Khâm Thanh trở thành đội trưởng đội phá hủy hệ thống phi pháp, nhân viên phá hủy huy chương vàng.
[ Đã cài đặt xong hệ thống nghe trộm, sau đó đội trưởng có thể nghe được cuộc đối thoại giữa Hệ Thống Bất Hợp Pháp Vạn Nhân Mê và người trói buộc với nó.]
Theo giọng nói của hệ thống hạ xuống, Trần Khâm Thanh chợt nghe thấy âm thanh trống rỗng của hệ thống phát ra từ trên người Diệp Thiên.
[ Hệ Thống Phi Pháp Vạn Người Mê: Đinh -- kiểm tra độ hảo cảm đo lường được Trần Khâm Thanh +1, trước mắt độ hảo cảm là 10, mị lực giá trị+1, mời kí chủ tiếp tục cố gắng.]
Trần Khâm Thanh nhìn Diệp Thiên còn đang không ngừng biểu lộ sùng bái với cậu, trong lúc đó còn lơ đãng nhắc tới Chu Dương, biểu đạt thái độ ủng hộ đồng tính của mình.
Rất hiển nhiên, Hệ Thống Phi Pháp Vạn Nhân Mê trói buộc ở trên người Diệp Thiên đối với việc nghe trộm này hoàn toàn không có phát giác, thậm chí không có nhận thấy được sự tồn tại của hệ thống khác.
Là một hệ thống cấp cao của Cơ Quan Quản Lý Hệ Thống, các hệ thống bất hợp pháp này, thường có lỗ hổng, tự nhiên không thể nhận ra sự tồn tại của nó.
“ Xin lỗi, cậu có thể yên lặng một chút không?” Trần Khâm Thanh đột nhiên nói.
Diệp Thiên sửng sốt.
“ Bây giờ mọi người đang chuẩn bị cho buổi thử vai tiếp theo, giọng nói của cậu đã làm phiền mọi người rồi”.
Diệp Thiên nhìn về phía những người khác ở đây, quả nhiên có người bởi vì bị quấy rầy mà lộ ra bất mãn, còn có vài người cá biệt trên mặt không chút cố kỵ biểu hiện ra vui sướng khi người gặp họa.
[ Hệ Thống Phi Pháp Vạn Nhân Mê: Đinh -- Độ hảo cảm của Trần Khâm Thanh -10, trước mắt độ hảo cảm là 0, giá trị mị lực -5, trước mắt giá trị mị lực là 5, thỉnh kí chủ chú ý.
]
Mặt Diệp Thiên trong nháy mắt vặn vẹo, bất quá nhanh chóng dùng nụ cười xấu hổ che giấu, “ Xin lỗi, là tôi được nhìn thấy thần tượng nên quá kích động, quên mất hoàn cảnh”.
“ Ừ.
” Trần Khâm Thanh gật đầu: “ Cậu nên tranh thủ thời gian cuối cùng chuẩn bị, chắc sắp bắt đầu rồi”.
“ Cảm ơn tiền bối nhắc nhở, tôi đi nhà vệ sinh trước”.
Dứt lời, Diệp Thiên vội vàng chạy về hướng nhà vệ sinh.
Nhìn bóng lưng Diệp Thiên, Trần Khâm Thanh chú ý tới nắm đấm đang nắm chặt bên người Diệp Thiên.
“ Người này sau này nên ít tiếp xúc”.
Người đại diện Từ Sách của Trần Khâm Thanh thấp giọng nói.
Trần Khâm Thanh nghiêng mắt, nhìn về phía Từ Sách.
“ Người này cho tôi cảm giác không tốt lắm, hắn có thể biết một số chuyện giữa cậu và Chu Dương”.
Từ Sách cũng nhìn ra dụng tâm của Diệp Thiên.
Trần Khâm Thanh dùng thanh âm chỉ hai người bọn họ có thể nghe thấy hỏi: "Anh có biết đối tượng Chu Dương ngoại tình là ai không?"
Từ Sách không rõ vì sao Trần Khâm Thanh đột nhiên chuyển đề tài sang chuyện này, “ Chu Dương giấu đối tượng ngoại tình của hắn rất chặt chẽ, cho dù chúng ta giảm bớt tiền vi phạm hợp đồng của hắn hắn cũng không muốn hợp tác, cho nên bây giờ chúng ta còn chưa tra ra người này là ai”.
Trần Khâm Thanh: “ Tôi biết hắn là ai”.
“ Ai?” Ánh mắt Từ Sách ngưng tụ.
Trần Khâm Thanh không giấu diếm: “ Diệp Thiên”.
Từ Sách nhíu mày, vuốt cằm: “ Cái tên này có chút quen tai...”
“ Diệp Thiên...” Ngay sau đó, Từ Sách ngẩng đầu, nhìn về phía nhà vệ sinh: “ Tôi nhớ hình như anh ta tên là Diệp Thiên”.
Trần Khâm Thanh: “ Ừ, cậu ấy chính là bảo bối mà anh nói cho dù để Chu Dương táng gia bại sản, cũng phải bảo vệ”.