#3 Năm sau:
thời gian trôi qua thật nhanh dưới mái nhà rộn ràng tiếng cười, chẳng bù cho ngôi nhà đáng sợ của nó trước kia, chỉ có tiếng la hét và sợ hãi. bây giờ nó đã 7 tuổi ( mọi người vẫn nghĩ nó 9 tuổi ạ), với bộ óc thông minh, nó có trong tay 5 bằng đại học danh tiếng nước mĩ, võ công thuộc loạ[email protected]@@@@. Trong thời gian ở ngôi nhà này, nó mới biết, mới cảm nhận được tính yêu gia đình mà trước đây không hề có, nỗi hận trong lòng nó càng to lớn.“ ba mẹ có việc cần nói. thật ra, tập đoàn đang có vài sự cố, có người đã hack IP tập đoàn, làm thất thoát không nhỏ, ba mẹ cần về mĩ để chỉnh lại, Băng Băng, con sẽ đi cùng còn con * chỉ vào Tuấn Phong* sẽ phải ở lại tiếp tục học và tiếp quản Triệu Trình trong lúc ta vắng mặt ( Triệu Trình là công ti con của TRiệu Tuấn).- Triệu Tuấn Dũng, ba nuôi nó nói. “ sao bối lại đi cùng ba mẹ, bảo bối cũng phải học mà” anh nó oan ức nói. “ con cần tập trung học hành” mẹ anh đỡ cho chông, “ai mà chả biết ba mẹ muốn giừ bảo bối cho riêng, bày đặt” anh nó giễu. “em muốn đi cùng ba mẹ” giọng nói nhẹ , cao vut trong vắt vang lên uy lực. “ con lên chuẩn bị đi, tối nay ta xuất phát”. Nó lên phòng, anh nó chạy theo sau “ sao em lại muốn đi”
-Em chỉ là muốn quên
--ừ. Anh nó hiểu ý nó
8 năm sau:
tại sân bay Tân Sơn Nhất: thiên thần hạ phàm
từ cửa máy bay bước ra, một thiên thần với vẻ đẹp củ mặt trời, đôi mắt trong veo của mặt trăng. Vâng chính là nó, một thiên thần như tạc tượng, một thiên thần thời gian làm mọi thứ ngưng đọng, mọi người nhìn vào nó, mắt không thể quay đi. Sau một hồi ngơ ngẩn, các tiếng noiis cất lên:
-cô ấy là thiên thần ư!!!!
- nhìn vẻ đẹp ấy đi
- chỉ cần cô ấy nhìn tôi thôi tôi cũng nguyện chết
- dù cô ta đẹp thật nhưng chắc là chảnh chọe lắm
- nhìn mặt thế kia là biết, xấu thấy ớn
- casi mặt đó chỉ đi giựt chồng thôi
Những tiếng bàn tán, chửi rủa, khen ngợi không ngớt. đối với nó thì chả có gì đặc biệt, nó đi đến đâu chẳng vậy.
“ hộc hộc, kính chào tiểu thư, tiểu thư mới về ôn gquanr gia nhà nó kính cẩn
“chào bác, cháu muốn về nhà”
“vâng, mời tiểu thư theo tôi''
Nói rồi ông đưa cho nó 1 cái chìa khóa xe, nó bước đi,lên một con xe BMW đen nhất trên thế giới rồi lao đi để mọi người chỉ còn thấy một bóng đen .
“alo, trường ROYAL???, Tuấn Phong học ở đấy?. gửi hồ sơ, thông tin qua máy tôi”
GTNV:
-nó: Mãn Nguyệt Hải Băng- cherry: lạnh lùng, tàn khốc với người ngoài cong trong nhà thì nó là bảo bối, quậy tung trời đất, ấm áp, quan tâm. vẻ. đẹp ngây thơ, hút hồn: đôi mắt 2 màu đặc biệt một bên màu tím khói ánh vài tia xanh lá như mặt nước hồ thu, một bên một màu xám khói ảm đạm,đôi mắt nó trong veo xoáy vào tâm hồn kẻ khác. nước da mềm mượt như nước, trắng mịn tưởng như không thể tồn tại vẻ đẹp như vậy ( bt nó đeo lens nên không ai biết), mái tóc tím khói suôn mượt dài đến gần đầu gối màu tím khói có một lọn màu xanh nước biển nhìn như nhuộm nhưng thật ra hoàn toàn tự nhiên. 17 tuổi ( thật ra là mới 15 thôi) dù chưa phát triển hết nhưng body vẫn rấy đẹp, đường cong làm người mẫu ghét.cái mũi nhỏ nhỏ, cao. Lông mi dài, cong đến mê người, lông mày thanh tú, cong cong.đôi môi như trái anh đào, đỏ mọng, nhìn ngọt vô cùng. Mang trong mình một mối hận lớn với ba ruột
-Triệu Tuấn Phong: anh nuôi của nó, đẹp hơn con gái, lạnh lùng, sủng nó vô cùng. Bàng quang với mọi việc nhưng khi có người động vào nó thì ác ma đã sống dậy. Là người chịu trách nhiệm và xử lí mấy trò nghịch ngợm long trời nổ đất của nó. thiếu gia tập đoàn Triệu Tuấn đứng thứ 3 thế giới.
“ TIỂU thư, người đi đâu vậy?” ông quản gia hỏi. Vì từ khi nó đc nhận nuôi, ông đã chăm sóc nó nên nó rất quý, tin tưởng ông.
“ trung tâm thương mại” nó lạnh lùng...và việc tôi trở về, không cho ai biết. nhập học trường của Tuấn Phong”
Nói rồi nó bước lên phòng, thay bộ đồ mới. Khi nó đi xuống...ĐƠ là cảm xúc của mọt người trong nhà. Trút bỏ vẻ lạnh lùng và mafia lúc ở sân bay, nó giờ là một thiên sứ, một thiên sứ trong sasng, không vướng bụi trần, vừa có nét đáng yêu, quý phái. Nó mặc 1 bộ váy lụa mềm trắng tinh, nhẹ nhàng, tao nhã điểm nhấn bằng những viên kim cương đen quý phái và dải thắt lưng tím khói trùng với màu tóc nó, bộ váy này là do nó tự thiết kế nên dù vô cùng ghét mặc váy thì nó cũng không thể bỏ công sức của mình được, nhìn nó nhẹ tênh như một thiên thần sa xuống trần gian.
Nó bước ra xe, nhờ máy định vị nên chiếc siêu xe Koenigsegg CCXR Trevita cứ phóng vun vút trên đường bỏ lại nhưng anhs mắt ngưỡng mộ và tò mò về thân thế của con người trong chiếc xe.
Đeo chiếc kính to bản, 1 cái mũ lưỡi trai, nó đi vào khu tttm lớn nhất việt nam, dù khuân mặt bị che kín nhưng vẫn khiến người khác ghen tị, tò mò với mái tóc mượt như lụa, vóc dáng và làn da của nó. Nó rảo bước 1 vòng quanh khu trang sức và mĩ phẩm. về trang sức mà nói thì dù xấu mà đeo lên người nó thì đá cuội cũng thành kim cương, còn mĩ phẩm, nó cần dùng????.
Nó lướt qua một lượt các sản phẩm, con mắt tinh tế dừng tại một chiếc vòng, mặt dây chuyền có hình một đứa bé đang cố với tay lên ngôi sao nhỏ làm bằng kim cương đen.
-“ lấy cho tôi cái vòng đó” giọng nó vang lên cùng lúc với giọng nói ngoa ngoắt của 1 người nữa. Nó quay sang nhìn, thoạt nhìn nó đã biết đây là Uyển Nhi, “em gái” nó.
“anh, anh mua nó cho em nhé” thật ra con nhỏ đó chẳng có ý định mua chiếc vòng nhưng thấy vẻ đẹp của nó nên muốn giành tất cả từ nó. người con trai nhỏ đó gọi là Kiệt Khánh, vị hôn phu của ả. Giơ nó mới quay qua nhìn người con trai ấy, một vẻ đẹp lạnh lùng, còn đẹp hơn anh nó nữa, Khánh cũng nhìn nó nhưng chỉ là luots qua, móc thẻ ra thanh toán. Sau một hồi ngơ trước vẻ lạnh lùng và chẳng quan tâm đến nó của thì nó cảm thấy thú vị, bước ra cửa hàng tóc giả, chọn cho nó một bộ ưng ý thì nó ra về.
“ ngày mai tiểu thư có thể đi học, thân phận của tiểu thư vẫn được giấu kín, tiểu thư ngày mai sẽ có tên là Lý Thiên Phúc, nhập học với thân phận là....nam sinh và nhận học bổng. Do là nội trú, 1 tuần về một lần, tiểu thư sẽ học chung lớp với thiếu gia Tuấn Phong và ả Uyển Nhi”
Nó chẳng nói gì thêm mà bước lên phòng “ ta đã quay lại, ta sẽ trả thù”