“Ủa, đã chịu nghỉ ngơi rồi đó hả ? Ha ha, làm tớ tưởng cậu nằm chết luôn rồi chứ !”Kiến Hoằng cười lớn.
Nhật Namvẫn còn rất mệt và muốn nằm thêm một chút nữa. Anh nhớ lại cái chuyện kì lạ nhất mà Anh từng gặp.
Nhã Lâm…nếu không phải là người, chẳng lẽ lại là ma! Anh đang bị một con ma ám sao?!
Nhật Namnhắm chặt mắt lại, hình ảnh của Nhã Lâm cứ ẩn hiện trong tâm trí. Nếu thực sự cô ta là ma, và cô ta có liên quan đến cái chết của 20 người. Không, có thể sẽ còn nhiều hơn ấy chứ ! Mình nên làm gì đây?…
“Báo choKiến Hoằng!” Nhật Nam suy nghĩ.
“Nếu muốn em quay lại thì đừng nói cho bất kì ai biết về chuyện này!”
Giọng nói ngọt ngào củaNhã Lâm vang lên trong đầu anh.
“Mình sẽ tìm hiểu thêm một chút nữa”Nhật Nam nhủ thầm, thực sự anh đang rất muốn gặp lại Nhã Lâm.
“Hôm nay cho tớ đi theo cậu điều tra nha!”Nhật Nam vừa ra quán café quen thuộc.
“Bộ cậu không đến công viên nữa hả? Ha ha”Kiến Hoằng háo hức “Vậy lát tớ với cậu đi hỏi cung một vài kẻ tình nghi!”
“Không cóGia Ân à?” Nhật Nam ngạc nhiên.
“Em ấy mới gọi cho tớ sáng nay bảo rằng thấy mệt trong người”Kiến Hoằng thở dài “Mấy chuyện này đáng lẽ ra phải do em ấy phụ trách đấy chứ!”
“Tớ đã bảo cậu đừng có làm việc cùng mấy người ở Bộ Hình Sự rồi mà!
Giờ thì tự rước thêm việc vào thân” Nhật Nam ngán ngẩm.
Mấy giờ ngồi hỏi đáp với những nghi phạm nhưng chẳng đi đến đâu cả,Kiến Hoằng bực bội “Cứ cách khoảng một tuần hay thậm chí mấy ngày là diễn ra một vụ án mạng. Cứ đà này tớ sợ sẽ có thêm nạn nhân thứ 21!”
Còn Nhật Nam, không hiểu sao cả ngày hôm nay anh không thể nào tập trung được, anh mong đến trời tối để được gặp lại Nhã Lâm. Bây giờ thì Nhật Nam bắt đầu thấy khó chịu với cái máu thám tử của mình nhưng mà nghĩ lại thì cũng thật lạ, rõ ràng Nhã Lâm không phải là người bình thường, tại sao anh lại không sợ, thậm chí còn hôn cô ấy nữa.
“Cậu hình như không được khỏe phải không?”Kiến Hoằng nhìn anh đầy lo lắng “Cậu cứ như người mất hồn đấy!
“Làm gì có!”Nhật Nam cười nhẹ.
“Thế thì cậu nói xem hôm nay chúng ta đã hỏi cung bao nhiêu người rồi ?”Kiến Hoằng nheo mắt.
“À…7 người.”Nhật Nam trả lời nhanh
“Sai rồi! 9 người lận”Kiến Hoằng lắc đầu “Về nhà nghỉ ngơi đi thám tử !”
“Có lẽ nên vậy”Nhật Nam gãi đầu, anh thu xếp đồ đạc rồi trở về nhà.
Nhật Nam vừa mới tắm xong, anh tranh thủ dọn dẹp lại mấy đống bừa bộn trong nhà!