Lý Cơ về nhà cô bạn Linh sớm được chồng đến đón về.
Chỉ là trước khi bỏ đi, Linh có nói vài điều khiến cô nghĩ nghĩ một hồi lâu vẫn không tin nổi.
" Ghen a.
Không có đâu.
"
" Cơ.
Mày ế hoàn toàn nhờ thực lực.
"
Hai vợ chồng thằng Minh con Linh cùng đứa nhỏ chào cô rồi bỏ về.
Chị gái xinh đẹp tối qua ghen với nhỏ Linh sao.
Bất quá, cô nghĩ chị gái xinh đẹp chỉ là tức giận vì hiểu lầm cô cho bạn cô mượn đồ ngủ của chị ấy mặc.
Còn nhìn chị gái xinh đẹp điểm nào cũng giống như là gái thẳng.
Cô đang thả hồn phiêu bạt bốn phương thì thấy số điện thoại của ông anh họ, hôm nọ cô đi dự đám cưới.
" Cơ.
Mẹ mày sắp sang nhà mày đấy vừa ra khỏi nhà tao nè.
À, nghe đâu dì ấy sắp xếp cho mày mấy cuộc gặp mặt gì đó.
Tao nghe mẹ tao kể lại.
"
" Bin bon bin bon.
"
Điện thoại bên đầu dây bên kia vừa tắt Lý Cơ liền nghe tiếng chuông nhà vang lên.
Cô sợ hãi xanh như tàu lá chuối.
Người phụ nữ trung niên vừa vào đã đi xung quanh tìm kiếm điểm khả nghi trong căn nhà.
Giày trên kệ cũng là mấy đôi giày quen thuộc vào nhà vệ sinh cũng chỉ có những đồ dùng của con gái mình.
Mở tủ quần áo cũng chỉ là mấy bộ đồ com lê nam tính.
Ánh mắt dừng lại ở một chiếc váy ngủ vô cùng hở hang khiêu gợi.
Con bà đời nào lại ăn mặc hở hang dâm đãng như vậy.
Chiếc váy ngủ bằng lụa đó chắc chắn không phải của con gái bà.
Người bạn thân của bà sống cạnh đây, bà chưa bao giờ nói cho con gái mình biết.
Người này một hôm gọi cho bà nói rằng dạo gần đây con gái bà thường xuyên dẫn về nhà một cô gái rất xinh đẹp.
Bảo bà hãy coi chừng con mình chính là bị người con gái này dụ dỗ, có mấy loại quan hệ đồng tính dơ bẩn.
Lý Cơ bên ngoài vừa xem chương trình giải trí trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Mẹ cô đến đây chắc chắn không có gì tốt lành.
Cô thấy bà đi ra vẻ mặt không mấy vui vẻ.
" Mẹ sắp xếp cho con mấy cuộc gặp mặt.
Con gái con lứa cũng đến tuổi lấy chồng rồi.
"
" Thôi mà mẹ.
Con không đi đâu.
"
" Không được cãi.
Từ nay, đến lúc mày có bạn trai.
Tao sẽ ở lại đây.
"
Lý Cơ vừa nghe tin sét đánh liền hốt hoảng.
Mẹ cô chính là đang bức hôn con gái mình sao.
Cô coi đây là xâm phạm quyền riêng tư cá nhân.
Nhưng không dám cãi lại, bất quá mẹ cô ở vài tháng sẽ chán mà bỏ về quê.
Cũng không phải lần đầu tiên bà làm quá lên như vậy.
Sáng thứ hai, Lý Cơ đến công ty với tâm trạng uể oải.
Tan làm vẫn còn ngồi lại bàn làm việc, cô bây giờ thấu hiểu cảm giác có nhà mà không muốn về.
Cô ngồi ở đó đến khi văn phòng không còn bóng người, bụng reo hò biểu tình.
Thì một bóng hồng xuất hiện mang ánh sáng đến nền văn minh còn thô sơ.
" Em không về nhà sao.
"
" Mẹ em đang ở nhà.
"
Lý Cơ hoảng loạn nói.
Kiều Minh Nguyệt thấy ra được sự sợ hãi trong ánh mắt của người đối diện.
Khóe miệng cong lên mời gọi.
" Vậy em nên về sớm chứ.
Sao bỏ mẹ ở nhà một mình.
Trẻ con ngoan phải biết hiếu thảo nghe chưa.
"
Lý Cơ ngây dại khi chị gái xinh đẹp đưa ngón trỏ chạm nhẹ lên đầu chóp mũi của mình.
" Mẹ em sẽ ở nhà em đến khi nào em có bạn trai.
Còn sắp xếp cho em cuối tuần này đi gặp gỡ đối tượng mà bà lựa chọn nữa.
Em phải làm sao đây.
"
Ánh mắt mang ý cười của Kiều Minh Nguyệt sẫm lại.
Cô giữ sự điềm tĩnh trên gương mặt nhưng trong lòng đã loạn mười 12 xứ quân.
Cơ của cô, không ai được cướp mất.
" Đừng đi.
"
Lý Cơ cảm thấy người này bấu lấy bàn tay của mình siết chặt.
" Sao cơ.
"
Lý Cơ ngửa đầu.
" Em đừng đi coi mắt.
Chị không thích.
"
" Em sẽ không đi.
Mẹ có đánh em chết, em cũng sẽ không đi.
Tại vì, em đã tìm được bạn gái của mình rồi.
"
Lý Cơ kéo Kiều Minh Nguyệt ngã lên đùi của mình.
Cúi đầu đặt lên đôi môi ấy một nụ hôn.
Cô nhả ra ánh mắt dò xét thái độ của người kia.
Thấy hai má của chị ấy đỏ lên, không có phản ứng chống đối.
" Làm bạn gái em nhe.
Chịu không.
"
" Chịu.
"
Tối đó, cô về nằm lăn qua lộn lại.
Lăn qua lộn lại.
Lăn qua lộn lại.
Khóe miệng cười vụng trộm.
Mẹ cô quay sang đánh vào đầu cô một cái đau như búa bổ..