Đối Tượng Yêu Thầm Cũng Yêu Thầm Tôi

Từ Thành không nói được gì nữa, đành ngồi xuống, thở dài vài hơi.

Ninh Nhạc lấy lại tinh thần, quay mặt lại nhìn cậu, ảnh mắt tỏ vẻ không hiểu.

Từ Thành cười khổ: "Tớ làm lớp trưởng mà một chút tiếng nói cũng không có."

Cô im lặng, không trả lời cũng không cho ý kiến gì.

Từ Thanh thấy vậy, cũng không nói về vấn đề này với cô nữa, tiếp tục xem bài làm của cô.

"Ninh Nhạc này, sao cậu lại thông minh như thế nhỉ? Tôi khi nào mới được như cậu đây?"

Sau khi tham khảo xong cả bài làm của cô, Từ Thành chốt lại một câu như vậy.

Ninh Nhạc cười: "Cậu cứ là cậu là được rồi, đâu cần giống ai." Cô không phủ định mình thông minh, cũng không chế nhạo người khác ngu ngốc, cô chỉ thấy mỗi người đều khác nhau, so sánh ai với ai cũng đều là khập khiễng.

Từ Thành ngây người, cứ như vậy nhìn cô, đến khi ý thức được thì hai bên tai đã đỏ chót.

"Tớ... tớ về chỗ đây, sắp vào lớp rồi, cảm ơn cậu nhiều nhé." Nói xong chưa đợi cô phản ứng gì đã vội vã đi mất.

[Tranh Ca chỉ đăng truyện tại NovelToon và MangaToon, mọi trang web khác đều là reup!]


"Lớp mình dạo này nhiều cặp đôi nhỉ?"

"Hahaha đúng vậy, cậu có nghĩ đến mấy cặp tớ đang nghĩ không?"

"Đương nhiên là của Thẩm Dương và cặp của lớp trưởng rồi."

"Có cậu hiểu tớ!"

"Thẩm Dương và hoa khôi đẹp đôi chết đi được, huhu hơi buồn vì nam thần có bạn gái nhưng nếu là hoa khôi thì tớ sẽ chúc phúc."

Bàn tay đang cầm bình nước của Ninh Nhạc run lên, cô cúi thấp đầu xuống, im lặng lắng nghe.

Nhóm nữ sinh vẫn tiếp tục nói chuyện.

"Nhưng mà tớ hơi bất ngờ nha, không ngờ lớp trưởng và Ninh Nhạc lại.."

"Tớ cũng có khác gì cậu đâu, nhưng mà hai người này lúc nào cũng kè kè nhau, không yêu mới lạ đó."

"Đây là sức hút của các học bá sao?"

"Cậu cũng lo học đi rồi kiếm một anh học bá hahaha."

"Không phải." Ninh Nhạc không ngờ mình lại có mặt trong câu chuyện này, cô lên tiếng đính chính.

Những nữ sinh thấy Ninh Nhạc xuất hiện, vội vàng im lặng, người này liếc nhìn người kia.

"Tớ và lớp trưởng không có gì cả, hy vọng mọi người không lan truyền những tin đồn không đúng sự thật." Cô hiếm khi dùng giọng điệu lạnh lùng như vậy nói chuyện.

Bọn họ vội vàng gật đầu sau đó kéo nhau chạy đi.

Ninh Nhạc không nghĩ rằng việc cô và lớp trưởng thường xuyên thảo luận bài với nhau lại khiến mọi người hiểu nhầm như vậy.

Chỉ có thể ít tiếp xúc lại thôi.


Vì thế, khi Từ Thành hỏi cô có muốn ra quán trà sữa gần trường để làm bài hay không, Ninh Nhạc đã từ chối.

"Cậu có chuyện gì bận sao?" Từ Thành tỏ vẻ bất ngờ.

Ninh Nhạc chú ý thấy biểu cảm này, hai mày hơi nhăn lại.

Có lẽ vì gần đây mỗi lần lớp trưởng rủ cô đều đồng ý nên để cậu ấy nghĩ rằng cô lúc nào cũng sẽ đồng ý sao?

Vừa nghĩ như vậy, Ninh Nhạc đã ngay lập tức đưa ra quyết định: "Lớp trưởng, chuyện không phải là tớ có bận hay không mà là có muốn đi hay không, và hiện tại tớ không muốn đi, tớ nghĩ tớ còn quyền từ chối."

Từ Thành sửng sốt, sau đó vội vàng nói: "Không không! Ý tớ không phải như thế, tớ chỉ muốn khao cậu một bữa để cảm ơn cậu thôi."

"Không cần đâu, đây là chuyện tớ nên làm."

"Nhưng... nhưng mà..."

Ninh Nhạc nói thẳng: "Cậu có nghe tin đồn gần đây của chúng ta không?"

Lớp trưởng không nghĩ đến cô sẽ nhắc đến chuyện này, đỏ mặt đáp: "Có... có nghe qua."

"Tớ không muốn có bất cứ tin đồn nào không đúng về mình, tớ nghĩ rằng cậu cũng vậy, đúng không?"

Từ Thành máy móc gật đầu: "Đúng... đúng vậy."

Ninh Nhạc gật đầu: "Vậy nên tớ thấy chúng ta nên giữ khoảng cách để tránh bị hiểu nhầm, cấu thấy thế nào?"


"Tớ... tớ... nhưng họ nghĩ sao là chuyện của họ, tại sao chúng ta lại vì sợ họ đồn đại mà ảnh hưởng chứ?"

Từ Thành cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần, cau mày nói với cô.

Ninh Nhạc khựng lại, đúng vậy, cô và Từ Thành đâu có gì? Họ đồn đại thì đã sao? Cô có mất miếng thịt nào sao? Khó khăn lắm cô mới có được một người bạn mà cô có thể coi như là tự nhiên để nói chuyện, tại sao lại phải vị những lời đồn ngoài kia mà làm khổ mình chứ?

"Cậu nói đúng. Tớ xin lỗi."

"Vậy..."

"Nhưng tớ vẫn không thể đi với cậu được, không cần mua quà cảm ơn gì đâu, vậy nhé!" Ninh Nhạc được đả thông tư tưởng, nhưng đương nhiên cô vẫn có quy tắc của mình, dù người kia có không thích cô đi chăng nữa, thì cô vẫn không muốn có mối quan hệ thân thiết với người khác.

"Được rồi, vậy hẹn cậu sáng mai nhé!" Từ Thành thấy mình không thuyết phục được cô, chỉ có thể cười khổ vẫy tay chào.

"Tạm biệt." Ninh Nhạc cũng vẫy tay chào đối phương, sau đó một đường về thẳng nhà.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận