Editor: Phộn
Beta: Linh
Khổng Tiếu thật sự muốn lau máu mũi cho Đồ Lương.
Nhưng tay và ánh mắt của cậu đều không nghe theo cậu sai khiến.
Lần đầu sờ vào gò má của nam nhân, xúc cảm thô ráp kia làm cho tay cậu run nhẹ.
Không phải căng thẳng, mà là hưng phấn!
Hình như mấy ngày nay nam nhân không cạo râu, bên má và bên cằm đều có một vòng màu xanh nhẹ, Khổng Tiếu lơ đãng vươn tay sờ lên, lại bị đâm đến ngứa ngáy.
Cậu cầm khăn giấy lau vết máu dưới mũi của người đàn ông, kết quả ngón tay bởi vì động tác này đụng đến một nơi mềm mại không giống với da, là môi trên dày dặn của người đàn ông.
Không có huyết sắc gì, so với đôi môi hồng phấn của cậu thì dày hơn rất nhiều,
Khô ráo, còn mang theo một ít da chết thô ráp.
Nhưng mà...!
Cho dù là sờ hay nhìn gì thì cũng rất là tuỵt zời...!
Yết hầu Khổng Tiếu giật giật, vì để xì tốp suy nghĩ của mình, cậu nâng mắt lên, lại đối diện với một ánh mắt đen sâu nặng nề.
Hiện tại hai người chỉ cách nhau nửa cánh tay.
Không, hình như là còn ngắn hơn thế nữa!
Thậm chí Khổng Tiếu còn có thể thấy gương mặt của mình trong mắt Đồ Lương.
Bùm...!Bùm...!Bùm...!
Đầu cậu rối thành một cục, theo bản năng tránh né cảm xúc không rõ trong ánh mắt kia, lại giả vờ cúi đầu nhìn xuống.
Mà nhìn xuống cũng không được.
Không dời đi được!
Cậu khát vọng, ở trong mơ cũng muốn, mỗi ngày đều dựa vào mấy tấm ảnh chụp, mấy video cơ ngực phát triển to lớn cường tráng mà liếm màn hình, lúc này mấy múi cơ bắp sầu riêng gì gì đó cứ như vậy mà đường đường chính chính lộ ra trước mặt cậu.
Tuy nói lúc nãy Đồ Lương cởi áo cậu có nhìn vài lần, nhưng người ta chưa có cẩn thận nhìn kĩ từ trên xuống dưới nha~
Lúc này, cơ bắp cực lớn trước ngực nam nhân như hai khối nam châm tràn ngập hấp dẫn, vững vàng hút lấy ánh mắt của Khổng Tiếu, ngay cả một tia lý trí yếu ớt còn sót lại của cậu cũng không tha.
Ma xui quỷ khiến thế nào mà ngón tay đang lau máu mũi của cậu lại chạm vào vòng cung hơi nhô ra ở trên mặt Đồ Lương.
Xúc cảm tốt đẹp không thể diễn tả khiến Khổng Tiếu giống như đang rơi vào mộng đẹp, kích động hô hấp dồn dập.
Da thịt màu đồng giống như mật ong bị mặt trời nướng qua, mang theo cảm giác cứng rắn, như là biểu hiện ra sức mạnh cường đại ẩn chứa bên trong.
Mà sức mạnh này tựa hồ không có ý phản kháng người chạm vào nó, chỉ căng thẳng trong chốc lát, rồi lại buông lỏng phòng bị, tùy ý để đầu ngón tay chọt chọt.
Lồng ngực cường tráng do luyện tập hằng ngày bao lấy đầu ngón tay, ngực thịt yếu ớt lõm xuống một khối nhỏ, lại theo ngón tay kia co lại mà lập tức bắn trở về.
Giống như đã được rèn luyện qua hàng ngàn lần, trôi chảy mà linh hoạt, mạnh mẽ và dày đặc.
Khổng Tiếu không biết mắt mình đang tỏa sáng.
Giống như một bóng đèn nhỏ được cắm điện, lại giống như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm, sáng đến vô cùng đáng yêu.
Làm cho người ta muốn hôn một cái, thậm chí vươn lưỡi lên, liếm mặt của cậu.
Đồ Lương nhịn không nổi nữa rồi!
Nắm đấm của hắn để ở hai bên người, lần thứ hai hết nắm rồi buông, buông rồi nắm.
Rốt cục, khi đầu ngón tay người trước mắt này càn rỡ trượt lên đầu v* của mình, người nọ mới giơ tay nắm lấy cổ tay của cậu.
Đặt bàn tay nhỏ bé của Khổng Tiếu đặt ở trên ngực mình.
"Em muốn sờ..."
Hắn thở hổn hển nặng nề, sợ dọa khổng tước nhỏ, lại im miệng, cố ý mượn lời người này trước kia có nói qua làm cớ.
"Nếu em muốn....!Nhìn qua thành quả việc tập thể hình của tôi...!Có thể bắt đầu xem..."
Khổng Tiếu kinh hãi, lý trí bỏ nhà đi bụi vừa mới bay về được có mấy đứa.
Nhưng nghe được lời nói khàn khàn của nam nhân lại giống như bị thôi miên, bàn tay vốn định rụt về thì dừng lại.
Đúng vậy!
Cậu, cậu chỉ muốn nhìn xem, cơ ngực này luyện ra như thế nào mà thôi!!!
Mới có thể luyện tới vừa lớn, vừa...!mạnh mẽ như vậy!
Khổng Tiếu như bị dính bùa mê thuốc lú, quỳ ở dưới đất nghiêng về phía trước.
Bàn tay đang kéo lưng ghế sofa, cũng bị người đàn ông nhẹ nhàng cầm lấy, dán lên trước ngực
*Omg sắp chịt chịt rồi:">>>
*********
Bằng cách nào đó mà hai người đã hôn nhau.
Lúc đầu Khổng Tiếu chỉ thăm dò vuốt ve lồng ngực của nam nhân.
Một tay không có cách nào hoàn toàn bao trùm hết cơ ngực cường tráng của nam nhân, chiếc cơ ngực siêu to khổng lồ ấy thân mật chạm vào lòng bàn tay của cậu, nương theo hô hấp cùng nhịp tim của nam nhân, chậm rãi phập phồng trong lòng bàn tay cậu.
Núm vú màu nâu cứng rắn như tảng đá đặt ở giữa lòng bàn tay cậu, giống như nơi đó là nơi khó chinh phục nhất trên cơ bắp vừa căng chặt vừa mạnh mẽ ấy, dựng thẳng lên khiến người khác không thể bỏ qua.
Khổng Tiếu có cảm giác ngón tay mình đang run rẩy.
Nhưng run rẩy cũng không thỏa mãn cảm giác hiện tại, muốn đi vuốt ve hai núm vú nho nhỏ kia, muốn nhào nặn cho chúng nó lớn hơn, kéo lăn trên từng thớ cơ đẹp đẽ, ấn, kéo, muốn nặn nó thành đủ hình dạng mê người trong tay của mình.
Hơn nữa không chỉ có đầu ngón tay.
Môi lưỡi của cậu cũng bị dục vọng tra tấn...!
Cậu muốn mút ngọn núi nhỏ cường tráng kia, muốn ngậm lấy những hòn đá nhỏ kia, muốn dao du xung quanh ngọn núi ấy, càng muốn nâng hai khối cơ ngực kia lên liếm mút từ đầu tới chân, thậm chí còn muốn chôn vùi mặt mình vào trong đó.
Hãy để người đàn ông mạnh mẽ đầy nam tính ấy nhấn chìm cậu!
Khổng Tiếu có cảm giác phía sau mình ướt đẫm.
Rõ ràng cái gì cũng chưa làm, nhưng đã bị tưởng tượng của mình làm cho cao trào.
Cậu cũng không biết hiện tại mình có bộ dáng u mê như thế nào...!
Sắc mặt ửng hồng, hai mắt sáng lên, răng hổ nho nhỏ cắn môi dưới, cánh môi cũng bị nước bọt nhuộm ra màu nước.
Giống như người bị bỏ đói lâu ngày thấy được món ăn mình yêu thích nhất, một giây sau sẽ chén sạch nó, ăn một bữa no nê.
Tham ăn, còn có chút...!đáng yêu.
Nếu như hôm nay Đồ Lương không bước vào căn phòng này, vẫn đứng ở xa xa nhìn người như lúc trước.
Thậm chí là khoảng cách hai người ngồi hơi xa một tí, không có mặt đối mặt như bây giờ, khoảng cách gần trong gang tấc.
Có thể Đồ Lương cũng không dám làm ra hành động tiếp theo.
Nhưng mà trên đời này không có chữ nếu như.
Hoặc là nói, cho dù có bao nhiêu "nếu như", cuối cùng hai người họ vẫn hấp dẫn nhau, vũ trụ sâu xa sẽ luôn dẫn dắt bọn, từng chút từng chút tới gần nhau.
Cho đến khi không còn chút khoảng cách nào nữa.
Vì vậy, Đồ Lương quyết định hành động.
Hắn cũng không có hành động lớn gì, chẳng qua là cổ nghiêng về phía trước một chút.
Vươn một bàn tay che lấy mu bàn tay của Khổng Tiếu.
Mà một tay khác, cũng chỉ là nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng trần trụi mềm mại của Khổng Tiếu, làm cho khổng tước nhỏ nhẹ nhàng nhào lên một chút, cả người ngã sấp xuống đùi của hắn.
Người hắn ngày đêm thương nhớ, cuối cùng cũng có thể ôm vào lòng.
Cái mông nhỏ mà hắn hằng mơ ước, quả thật y chang tưởng tượng, thịt mềm mụp, không xương, đang đè lên đầu gối của hắn.
Mà đôi môi luôn mềm mại hồng hồng mọng nước, cũng ngọt ngào như trong vọng tưởng của hắn, giống như nước ép xoài ngọt ngào nhất bên trong cửa hàng.
Không, nó còn ngọt hơn thế nữa.
*****
Editor: Sắp chịt chịt rồi hề hề:"))))))))