Và Kid...... anh quỳ sụp trong cơn mưa.... lạnh ngắt.......trong tay anh là những bông hoa chocolate nát tan dưới sức mạnh của cơn mưa... cùng sợi ruy băng đỏ như máu....... anh lê lết, chỉ biết bước đi và bước đi......
Đầu óc anh hoàn toàn trống rỗng.... anh chỉ biết đi theo tiềm thức, bỏ mặc bản thân mình...... nặng nề bước... anh đẩy cửa bước vào nhà.... cơ thể nặng như chì... mệt mỏi... đau đớn... Kid nằm phịch xuống giường mặc kệ cả người ướt sũng nước mưa....toàn thân nóng ran......... anh không thể nào mở mắt, cảm thấy mình đang rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh....... miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm kêu tên người con gái anh yêu thương nhất " Candy...." .... rồi anh ngất lịm đi... trong cơn mê sảng cùng nỗi đau giằng xé trái tim mình..........
Sáng hôm sau....
Candy tỉnh dậy, cảm thấy cả người mỏi nhừ. Ánh sáng mặt trời khiến cô chói mắt. Candy cố gắng mở mắt, mới nhận ra Katsuki đang gục đầu bên cạnh cô. Tay anh vẫn nắm chặt tay cô không rời. Candy cắn chặt môi, trong lòng dấy lên cảm giác tội lỗi. Thật ra, người đã phản bội niềm tin của anh chính là cô. Ngày ấy, khi cô chỉ biết sống trong thù hận, anh đã giúp cô lấy lại nụ cười. Anh vì cô mà chấp nhận rời xa cô. Chỉ 2 năm khiến tất cả thay đổi. Cô biết, anh sẽ chẳng ngờ được trong thời gian anh đi, cô lại xao động bởi mối tình đầu thơ dại. Khi trở về, cô là bạn gái của người khác... có lẽ chẳng còn gì đau khổ bằng. Candy khẽ vuốt những sợi tóc nâu lòa xòa trước trán anh... anh không giống như người con trai ấy.... anh điềm đạm, anh chín chắn, anh trưởng thành và bởi vì anh cũng có những nỗi buồn riêng.... thế nên anh mới hiểu được con người cô đến như vậy..... cô không mở lòng....... nhưng anh tự hiểu.... người như anh quả hiếm gặp trên đời.......
.... Cô luôn cho rằng, bản thân mình không xứng đáng với anh..... mà thực ra, cô không đáng để người ta dành tình cảm..... bất cứ ai yêu cô rồi cũng sẽ tổn thương......bởi vì ...cô là người mang đến bất hạnh.............
_____________________________________
Và trong buổi sáng ngày hôm ấy, tất cả mặt báo đều đồng loạt đăng tin, khiến những người hâm mộ " Nữ thần kì tích" và cả " Thiên Vương" đều giật mình, suýt rơi con ngươi khi đọc được mấy cái tít to tướng đầu trang nhất " Sự thật về Nữ thần kì tích_ Cháu gái Chủ tịch Tập Đoàn AKT", " Bí mật về thân thế của Lana", "Thiên Vương_ Vị hôn phu của Nữ thần kì tích", .... Không chỉ thế, bởi vì ngày hôm qua là ngày cuối cùng trong bản hợp đồng giữa Candy và Salasa, nên công ty Stars cũng đã mở họp báo thông báo Lana_ Nữ thần kì tích_ chính thức rút khỏi làng giải trí!!!!!!
Quả là chuyện động trời!!!!!!!!! Fan hâm mộ dĩ nhiên không khỏi xôn xao. Và một trong những điều người ta quan tâm nhất bây giờ là : nếu sự thật là như vậy thì người yêu của Lana, cặp đôi lí tưởng trong làng giải trí sẽ ra sao? Khi Lana lại có vị hôn phu là Thiên Vương Katsuki?! 1 người được cho là lí tưởng của hình mẫu lí tưởng?!! Một số ủng hộ! Một số thì không! và tất nhiên, chuyện các fan của Thiên Vương lẫn Nữ thần kì tích đấu đá nhau là chuyện khỏi phải bàn cãi! Mọi thứ hoàn toàn rối loạn!!!!!!!!!
Về phần cô nàng Salasa tinh quái, tất cả hiện vẫn đang nằm trong sự tính toán của cô. Tuy nhiên, cô đã gọi cho Kid cả trăm cuộc nhưng vẫn không ai bắt máy. Thật ra thì cô quả nhiên có phần lo lắng. Cô biết chắc chắn là tối qua đã xảy ra chuyện, biết chắc chắn là Candy đã nói lời chia tay Kid. Và dĩ nhiên, chả bao giờ có chuyện bỗng dưng Katsuki lại đứng đợi Candy nếu không phải do cô gợi ý. Tuy vậy, nói gì thì nói, cô vẫn lo cho Kid. Anh không thích hợp để chơi trò chơi đau tim này. Nhưng anh là nhân tố quan trọng, nên cô đành phải tàn nhẫn. Và vì tất cả những lí do trên, cô quyết định đến nhà anh 1 chuyến.
___________________________________
Salasa nhìn thật kĩ lại địa chỉ, rồi ấn chuông. Nhưng mãi không có người trả lời. "Quái lạ! Không lẽ anh chàng không ở nhà?" Salasa lẩm bẩm. Cô định quay đi, nhưng giật mình nhìn lại. Cửa chỉ khép hờ!! Salasa thận trọng đẩy cửa bước vào, trong lòng có chút nghi ngại là nhà có trộm. ( Thực ra thì cô không có sợ, mà là đang thấy hứng thú....>..< )
_ Cô?!!!_ Kid trợn tròn, suýt rơi con mắt, miệng lắp ba lắp bắp, 2 tai đỏ lựng_ cô... cô....
_ Tôi sao?_ Salasa chớp chớp mắt _ Tôi chỉ giúp anh thay đồ thôi mà? Tôi đâu thể để mặc anh ướt sũng như vậy được? Tôi làm gì sai à?_ Salasa gần như sắp bật khóc đến nơi.
_ Tôi...._ Kid thật sự chẳng biết làm sao.... rõ ràng là cô có ý tốt!! Anh sao có thể trách cô được?! Hix! Nhưng... nói vậy chẳng phải cô đã thấy toàn bộ...._ AAAAAHHHH!! Kid thầm gào thét trong lòng, cả khuôn mặt anh đỏ chín.
_ Tôi đùa đấy!_ Salasa bật cười_ haha, anh có cần căng thẳng thế không?! Là Ken đã thay đồ cho anh! Không phải tôi đâu!_ Salasa nhìn mặt Kid, ôm bụng cười rũ rượi_ Haha, chết mất thôi! Ôi trời ạ!!
_ Ư.. ừ.... vậy hả..._ Kid mặt mày méo xệch! Không ngờ lại bị cô đùa giỡn như vậy. Thật sự quá mất mặt!!! Kid ngượng ngùng gãi đầu, trong thâm tâm chỉ muốn kiếm cái lỗ nào để chui xuống cho đỡ xấu hổ!^^
_ Ken đi mua mấy thứ cho anh rồi! Có gì tý nữa về hỏi Ken nha!_ Salasa nháy mắt_ Tôi đã nấu cháo cho anh rồi! Đang để trên bàn!_ Salasa chỉ tay _ anh ăn đi! Tôi về đây!_ Salasa cầm lấy túi xách_ Bye!
Kid nhìn cô ra về 1 cách nhanh chóng như vậy, cảm thấy có chút gì đó kì lạ. Anh cầm lấy tô cháo nóng hổi, khẽ múc 1 thìa đưa lên miệng. Môi anh đau rát. Có 1 vết thương chưa lành miệng nơi khóe môi...... Kid nhíu mày.... lẽ nào những gì anh đã mơ.... không... lẽ nào đó là sự thật....!!?! Kid hoài nghi... thái độ kì lạ của Salasa.... cô nói cô đã lay anh dậy.... là cô chăm sóc cho anh.... người con gái ấy.... người con gái đã gọi anh.... là Salasa...??!!!! Kid trừng mắt. Vậy người anh hôn là ai?!!!!! Salasa!!!!?!!! Kid sửng sốt!! Anh đã làm cái trò gì vậy?!!! Không thể nào!!!!! Kid lắc đầu, cố gắng chối bỏ sự thật!!!! " này anh... buông tôi ra đi!!" " anh làm gì thế?!!" giọng nói đó... không .... không phải là giọng Candy!! Mà là Salasa!! Trong cơn mê man, Kid không hề phân biệt.... nhưng bây giờ, tất cả như 1 cuốn phim quay chậm... hiện lại dần trong kí ức anh.... Anh bị điên thật rồi!!!!!! Trời ơi!!!!!!
__________________________________
Kid điềm tĩnh ăn hết tô cháo. Đối diện anh không ai khác, chính là Ken. Sau khi đợi Kid ăn xong, uống thuốc đầy đủ. Ken mới mở lời:
_ Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với mày vậy?
_ Tao...._ Kid cắn chặt môi. Anh không muốn nhớ lại......
_ Mày không nói, tao cũng biết!_ Ken khoanh tay, nhìn Kid với ánh mắt khó chịu.
_ Mày thì biết cái gì?_ Kid cảm thấy nực cười.
_ Candy... nói chia tay rồi phải không?_ Ken mở miệng nói 1 cách thận trọng.
_ Mày thôi đi!_ Kid quát lên!
_ Mày bị cái quái gì vậy hả?_ Ken bực tức đáp._ Tao biết rằng thể nào cũng có chuyện như vậy xảy ra mà, tao đã...
_ Tao bảo mày thôi đi!!!!!!!!_ Kid trừng mắt nhìn Ken!!!
_ Mày trốn tránh thì sẽ giải quyết được vấn đề sao?!!!!!!_ Ken vẫn tiếp tục!!!!
_ Một là mày câm mồm lại!!! Hai là cút khỏi nhà tao!!!!!_ Kid giận dữ quát to. Anh không muốn nhớ lại!!!!!!!!! Đừng bắt ép!!!!!!!!
_ Mày không cần đuổi, tao cũng đi!!!_ Ken tức tối giật lấy cái áo khoác đang vắt trên ghế, rồi ném thẳng vào mặt Kid 1 tờ báo_ Tao im!! Và tao cũng cút!! Mày hãy xem đi!!!! Tao biết mà!!Mày đúng là thằng ngu!!!!!!!! Để người ta giật lấy như vậy, xem ra mày chẳng đáng làm bạn tao!!!!!!!! Tao biến cho khuất mắt mày đây!!!!! Đọc cho kĩ để mà tỉnh ra!!!!!!!!_ Ken nghiến răng, rồi bỏ đi trong trạng thái đầy giận dữ!!!!
Kid bực bội ném tờ báo sang 1 bên, tay bóp trán, càng ngày càng cảm thấy khó chịu!!!!!!!" Đúng vậy!!! Mày cút đi!!!!!! Tao muốn ở 1 mình!!! Hãy để tao 1 mình... tao không cần!!! Không cần bất cứ ai thương hại!!!!!!!!!!!" Kid mệt mỏi nằm dài trên giường. Ánh nắng mặt trời khiến anh cảm thấy khó chịu. Anh không muốn tỉnh, anh vốn không hề muốn tỉnh dậy. Không ai mượn cô nàng Salasa ấy phải chăm sóc cho anh.. Sao không để anh chết đi cơ chứ! Nhưng người ta có công cứu anh, anh không cảm ơn thì thôi, đâu thể mắng CHỬI, trách cứ người ta như vậy được. Kid ngao ngán thở dài...
Bây giờ, còn sót lại trong anh chỉ là niềm đau đớn khôn nguôi, chỉ là nỗi nhớ nhung muôn thuở. Kid biết, Ken luôn đúng. Anh đúng là kẻ ngu ngốc. Bình tĩnh hơn, Kid vớ lấy tờ báo lúc nãy, mở ra đọc. Mắt anh lướt qua từng dòng chữ trên trang nhất, tay run rẩy. Rồi bằng tất cả những căm ghét giận dữ trong lòng, anh vò nát và ném thẳng tờ báo vào sọt rác 1 cách không thương tiếc!!!!!
Kid ôm đầu, cúi gục xuống. Chán chường. Đau khổ. Mỏi mệt. Trong trái tim anh, vết thương từ 10 năm trước lại bắt đầu nhức nhối.... vậy là.... Anh đã cố gắng vô ích thật ư? Người con trai đó là vị hôn phu của cô. Người chồng tương lai danh chính ngôn thuận. Còn anh.... anh chỉ là kẻ qua đường........ Hóa ra là vậy.... thế nên, người đó mới có thể mỉm cười đắc thắng trước mặt anh.... bởi vì anh ta có tất cả...... có tất cả những gì cô cần..... Kid cười khẩy chính bản thân mình... quá ư ngu ngốc!! Cô.... không yêu anh... nhưng vẫn ở bên anh.... là vì cái gì? Thương hại anh sao? ... anh bật cười, nhưng từ khóe mắt, những giọt lệ mặn chát lại bắt đầu rơi........ Nhưng anh đâu thể trách cô? bởi vì anh là người đã chấp nhận yêu cô không cần đáp trả.... nên anh có quyền gì để giữ cô lại ? Anh biết.... cô bên anh nhưng chẳng bao giờ cảm thấy thật sự yên bình... bên anh, cô luôn âu lo thấp thỏm....... anh không hiểu cô nghĩ gì, chẳng biết cô thích gì, lại càng không thể cho cô những gì cô muốn....... anh không bảo vệ được cô... cô không chia sẻ với anh là vì anh không thể giúp gì cho cô được..... trong tay anh, bây giờ không có thứ gì cả......ngoài tình yêu... Nhưng trên đời này, không phải cứ có tình yêu thì sẽ giải quyết được mọi chuyện. Là anh quá ngây thơ, hay anh quá ngu xuẩn nên không thể nhận ra điều đó? Cô quyết định rời xa anh, là quyết định đúng đắn.... Kid cắn chặt môi.... là con gái, lựa chọn người mình cảm thấy tin tưởng, an toàn khi ở bên mới là quyết định chính xác. Anh cũng hiểu, yêu là 1 chuyện, kết hôn lại là 1 chuyện hoàn toàn khác. Cô không an tâm khi ở bên anh, là tại bản thân anh kém cỏi, không thể trở thành chỗ dựa tinh thần cho cô. Bất cứ người con gái nào cũng muốn được bảo vệ che chở. Anh cũng muốn bảo vệ người mình yêu, nhưng anh chẳng thể nào làm được....... đôi tay này... liệu có thể bảo vệ cô? Khi bản thân anh, anh còn buông xuôi mặc kệ.....?...
Đúng vậy. Chẳng thể trách ai..... chỉ có thể trách số mệnh....... anh và cô.. có duyên nhưng không có phận... âu cũng là lẽ thường tình......nếu anh sớm buông tay cô ra... có lẽ đã chẳng có kết cục đau khổ như thế này........ thật trớ trêu......... bởi vì anh ích kỷ..... nên mới bị quả báo! Yêu 1 người vốn không phải là tội lỗi.... nhưng trói buộc 1 người không thể ở bên mình... thì đó là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời.... và giờ đây... anh hối hận...... anh không hối hận vì đã yêu cô.... yêu cô là những tháng ngày dẫu đau khổ nhưng hạnh phúc....... mà anh hối hận vì đã níu kéo cô...... hối hận vì quãng thời gian qua, anh không thể bảo vệ cô bằng sức lực của bản thân mình.... chẳng thể cho cô phút giây yên bình hạnh phúc....... nhưng bây giờ... tất cả đã quá muộn rồi....... sớm thôi... cô sẽ trở thành vợ của người khác..... sẽ chẳng còn bên anh như ngày hôm qua nữa......
............. tất cả đã kết thúc thật rồi............................
..................................................................... là kết thúc thật sao?................_____________________________________
Salasa ngồi trong phòng khách nhà Kid, thản nhiên gọt táo. Kid ngồi đối diện, trong lòng cảm thấy có chút kì lạ. Không ngờ cô không những biết nấu ăn, lại còn nấu ăn ngon, đã thế ngay cả gọt táo cũng khéo léo vô cùng. Khác hẳn những cô nàng anh biết khi ở Mỹ. Vả lại, cô là nữ minh tinh hàng đầu nước Nhật, nổi tiếng bậc nhất, chắc hẳn phải quen được người khác nuông chiều. Cô như thế này, trở nên quá hoàn hảo. Thảo nào cô là mẫu người yêu lí tưởng của biết bao fan hâm mộ.
_ Tôi biết tôi rất dễ thương, nhưng anh đừng có nhìn tôi chằm chằm như vậy chứ?_ Salasa tinh nghịch cười, nháy mắt trêu Kid.
_... tôi ..._ Kid lúng túng, quay mặt đi chỗ khác.
_ Anh không muốn tôi xuất hiện ở đây chút nào phải không?_ Salasa dò hỏi, đặt đĩa táo đã được gọt cắt 1 cách đẹp mắt lên bàn.
_ Không...._ Kid phủ định, nhưng có chút ngập ngừng_ chỉ là tôi thấy có chút khó xử...
_ Vì sao?_ Salasa đưa một miếng táo cho Kid.
_ Bởi vì...._ Kid thật sự chẳng biết nói thế nào.
_ Anh ngại việc tôi là bạn Candy?_ Salasa thẳng thừng hỏi.
_... ừm thì... có thể cho là vậy...
_ Anh chia tay với Candy thì muốn cắt đứt hoàn toàn duyên phận?_ Salasa khẽ cười, hỏi 1 câu khiến Kid suýt nữa thì mắc nghẹn miếng táo đang cắn dở.
_ ax..khục..._ Kid vỗ vỗ vào ngực, cố gắng nuốt trôi miếng táo, trông anh đến là tội nghiệp.
_ Nhưng mà anh dù có vậy, thì cũng không thể nào cắt đứt quan hệ với tôi được đâu_ Salasa thản nhiên.
_ hử?_ Kid há hốc mồm, không hiểu cô đang nói cái quái quỷ gì nữa. Quả thật là may, nếu lúc nãy anh không kịp nuốt thì hẳn bây giờ miếng táo đã rớt ra khỏi miệng anh 1 cách không được đẹp mắt!^^
_ Anh không nghĩ anh phải chịu trách nhiệm sao?
_ Trách nhiệm?!_ Kid ngạc nhiên_ chuyện gì?
_ Ồ_ Salasa tựa người vào ghế 1 cách thoải mái, từ tốn nói_ vậy... vết thương trên môi anh.... anh nghĩ anh phải giải thích như thế nào đây?
_ Hả!?_ Kid bịt miệng mình lại! Vậy sự thật là vậy ư?!!!! Ôi trời!!!!!! anh biết làm sao đây?!
_ Anh định làm sao đây?
_ Tôi... tôi thật sự xin lỗi!_ Kid cúi đầu, đầy vẻ ăn năn hối lỗi_ lúc đó tôi không được tỉnh táo! vả lại, tôi nhầm... tôi thành thật xin lỗi!
_ Không phải cứ xin lỗi là giải quyết được mọi chuyện đâu! Anh phải chịu trách nhiệm chứ!?
_ Vậy ... tôi phải làm gì thì cô mới chấp nhận bỏ qua?_ Kid cắn chặt môi.
_ Việc này.... còn phải để tôi xem xét đã!_ Salasa mỉm cười_ anh đã nợ tôi rồi đó! Tôi không dễ dàng bỏ qua vậy đâu! Nụ hôn của tôi... bị cướp đi như vậy... quả là có chút đáng sợ!_ Salasa thốt lên, trong lòng vô cùng đắc ý vì đang dần đạt được mục đích.
_ Tôi xin lỗi! Tôi hiểu rồi!
_ Đồng ý làm 3 việc cho tôi!_ Salasa khoanh tay, nụ cười trên môi khiến người ta liên tưởng đến thiên thần trong sáng xinh đẹp có nụ cười ma quái của ác quỷ.
_ Được!_ Kid gật đầu_ chỉ cần là việc tôi có thể thực hiện! _ " con có thể gặp ta không?"
_ Có chuyện gì vậy ạ?
_ " ta đã đọc báo rồi. Cô gái đó, chẳng phải là người yêu của con sao?"
_... bây giờ.... đâu còn nữa........._ Kid đau khổ nói.
_" cô gái đó... là cháu gái của Chủ tịch Tập đoàn AKT ? Tại sao con không nói chuyện này cho ta biết sớm hơn"
_ Con cũng chỉ mới biết thôi... nhưng việc đó, vốn đâu phải là vấn đề quan trọng? Cô ấy không yêu con, cũng đã lựa chọn người con trai khác. Con vốn chỉ có thể bất lực đứng nhìn...
_ " Không, con nhầm rồi. Ta không tin cô gái đó không yêu con! Nhưng lý do khiến 2 con không thể đến được với nhau... thì ta hiểu_ ông ngập ngừng."
_ Cô ấy không phải không yêu con?_ Kid cảm thấy có chút nực cười...... nhưng... nếu không có chút tình cảm nào với anh.... liệu cô có thể để anh chạm vào cô như thế không?.... ngày trước... khi anh gặp cô... cô sẽ chẳng dao động đến thế..... vậy lý do? có lý do ư?! Anh cảm thấy khúc mắc trong lòng mình càng ngày càng rối rắm...._ Vậy... lí do mà ông nói là gì?_ Kid dò hỏi, trong lòng không hi vọng có được câu trả lời tốt đẹp.
_ " Chuyện đó.... rất dài! Ta nghĩ, con nên đến gặp ta để nói chuyện trực tiếp thì hơn...."
_ Vâng. Con biết rồi.
_________________________________
Kid càng ngày càng thấy tuyệt vọng. Hóa ra là vì vậy. Nếu thật sự vì cô không yêu anh, anh còn dễ chấp nhận hơn. Tại sao thù hận của đời ông, đời cha mẹ, mà lại vòng vo kéo dài cho đến tận bây giờ?! Kid gục đầu ... trong lòng... nỗi đau âm ỉ dấy lên... vậy còn cô..... Candy yêu dấu của anh... chẳng phải cô chỉ là búp bê trong tay ông? chẳng phải cô... quá đáng thương hay sao?!....
......." Ta sẽ kể cho con chuyện này... mối hận thù giữa 2 gia đình Yemata và Yashi......... ngày trước, ta, Chủ tịch Tập đoàn AKT và bà con là bạn thanh mai trúc mã....... tình bạn giữa 2 người con trai và 1 người con gái... dĩ nhiên sẽ không thể kéo dài mãi mãi...... ta và ông ấy đều có tình cảm với bà con... người bà con yêu lại là ông ấy....... nhưng ta đã dùng mọi cách để khiến bà con chấp nhận ta....... đó là tội lỗi của ta... rồi ông ấy yêu 1 người con gái khác....... đó là 1 cô gái người Pháp xinh đẹp đầy học thức.... "
................" sau khi cả ta và ông ấy kết hôn, 2 nhà đã có hôn ước định sẵn....... giữa ba con và mẹ cô bé đó..... coi như là bù đắp lại lỗi lầm của ta........ nhưng trên đời này, không có gì là được như mong muốn...... mẹ cô bé đó lại yêu 1 người con trai khác.... và đã bất chấp tất cả để lên kế hoạch bỏ trốn...... mặc dù ba con cũng có tình cảm nhưng lại đồng ý giúp mẹ cô bé đó........ đúng vào ngày 2 gia đình tổ chức lễ đính hôn... ba con dám đến tận nhà từ chối hôn ước! con nghĩ xem, một người đầy lòng tự trọng như ông ấy sẽ tức giận như thế nào?!"
....." ........ con có hiểu không? và bởi vì những việc làm đó, ông ấy đã trở nên oán ghét ba con...việc làm đó không khác gì dẫm đạp lòng tự trọng của ông ấy... nhưng khi biết được sự thật... ngoài việc đó, ông ấy lại thêm mối thù với gia đình ta vì đã khiến đứa con gái độc nhất mà ông ấy bỏ ông ấy mà đi............. rồi .. còn 1 chuyện nữa....... vợ ông ấy bệnh nặng...... nhưng không muốn để ông ấy biết, nên đã nhờ ta giúp....... ta mang tiếng tư tình với bà ấy...... thật sự không dễ chịu chút nào...........bà ấy bỏ ông ấy mà đi không 1 lời tiễn biệt...... chính vì thế.......... tình bạn ngày xưa lại trở thành hận thù không thể xóa bỏ.........."
.............." ta không mong muốn có kết cục này....... hận thù và hiểu lầm đời trước, lại kéo dài đến tận đời con, ta thật sự lực bất tòng tâm....... những gì ta nói với con hoàn toàn là sự thật.......bởi vì hơn ai hết,ta mong con hạnh phúc ..............."
Những lời ông nói, văng vẳng bên tai anh.... nhưng sự thật là vậy...... nghĩa là... chẳng phải anh chỉ cần xóa bỏ hiểu lầm... là anh sẽ có thể khiến cô quay về bên anh ư? Kid dường như đang đi trong bóng tối mịt mù, bỗng nhận ra được tia sáng phía trước..... nhưng hình như... vẫn chưa đủ......... anh cần phải mạnh mẽ hơn, cần phải dũng cảm hơn.... cần có sức mạnh để bảo vệ cô nữa............
.......... đúng vậy! Anh cần học cách đối mặt với chính bản thân mình!!!!! cần nỗ lực để có được những gì tốt nhất dành cho cô.........!........
...... và như thế, cô sẽ quay trở lại.....
........... sẽ lại là Candy bé bỏng anh yêu thương thời thơ ấu.........
" chỉ có 1 điều, anh chẳng hề nhận ra.....mọi chuyện vốn không đơn giản giống như anh đã nghĩ................
................... anh đã quá ngây thơ rồi" Kid nghe lời ông, bắt đầu tập làm việc tại trụ sở chính của tập đoàn JJ. Thời gian này khiến anh nhận ra được nhiều điều. Trên đời này, hóa ra không phải chỉ cần có lí tưởng và hoài bão là có thể làm tất cả. Ở nơi này, anh học được cách cười dù trong lòng không muốn cười, học được cách tính toán để không bị gục ngã trong giới kinh doanh. Nhìn ông nội mình, anh mới cảm nhận được, ông là người tài ba đến như thế nào. Và anh còn biết được, cô đã sống trong thế giới này biết bao năm qua, từ lúc 5 tuổi cho đến tận bây giờ, mà vẫn có thể kiêu hãnh ngẩng cao đầu như thế.... chứng tỏ năng lực của cô quả nhiên hơn người. Nhưng tiếp xúc với thế giới này, khiến trái tim anh có chút chai sạn đi. Bởi vì cuộc đời không như là mơ, mà anh lại được sống trong ngọt ngào hạnh phúc bao năm, nay thay đổi quả khó có thể chấp nhận được. Anh thực sự không thích bước chân vào thương trường chút nào. Tính cách của anh vốn cũng chẳng phù hợp. Nhưng mà, thành thật mà nói, anh không tiếp nối nghiệp gia đình, thì anh cũng chẳng biết mình sẽ làm gì. Ước mơ của anh, ngay từ bé đã chỉ là Candy. Chỉ cần có cô. Đơn giản vậy thôi. Anh không ước ao gì hơn nữa. Thế nên, anh tự cảm nhận được rằng, bản thân mình vốn không phù hợp với vị trí người thừa kế này. Anh có thể duy trì nhưng không thể khiến nó phát triển đến thịnh vượng hơn nữa. Đó là điều kém cỏi của chính mình mà anh đã nhận ra rất nhanh chóng............
____________________________________
_ Candy này, em sao thế?_ Katsuki hỏi, tim anh cảm thấy đau nhói.
_ Em không sao. _ Candy đang tựa người bên ô cửa sổ thì giật mình, quay lại nhìn anh, khẽ lắc đầu.
_ Em lạ lắm...._ Katsuki cắn nhẹ môi.
_ Em không sao thật mà_ cô tiến lại gần anh, mỉm cười.
_ Ừm._ Anh ôm cô vào lòng, chỉ ậm ừ cho qua.
Candy tựa đầu vào vai anh, trái tim cô hoàn toàn giá lạnh.
Katsuki vỗ nhẹ vai cô, trong sâu tận đáy lòng có chút xót xa cay đắng không thể nói nên lời. Kể từ ngày hôm đó, cô vẫn luôn ở bên anh, vẫn mỉm cười dịu dàng với anh, vẫn khẽ nép vào lòng anh tìm hơi ấm, nhưng.... cô thường thất thần ngồi bên cửa sổ, ánh mắt xa xăm hướng về 1 nơi không tồn tại, dường như cả tâm trí và linh hồn cô đều chẳng ở nơi này... đều chẳng thuộc về anh..... mỗi lần nhìn thấy cô như vậy, trái tim anh lại đau đớn tựa như bị bóp nghẹt. Anh không thể nào thở nổi... cô không hững hờ với anh, cô vẫn quan tâm anh như trước... nhưng......... có cô trong vòng tay không khác gì cô chẳng tồn tại...... giây phút này tuy là khung cảnh ngọt ngào nhưng lại đau khổ vô cùng... anh thật sự cảm thấy bất lực... anh bên cô bao năm nay, vì cô mà đã làm tất cả. Thế nhưng... tại sao?... 10 năm trôi qua cô vẫn chẳng thể quên người con trai đó, cô về nước trước anh chưa đầy 1 năm nhưng đã lại trở thành người yêu của người con trai ấy...anh chờ đợi cô lớn lên, lo sợ cô tránh mặt mình nên chẳng dám thổ lộ.... và rồi anh được gì? anh bất quá chỉ là người đến sau...âm thầm lặng lẽ quả nhiên là hành động ngu ngốc...... hóa ra quãng thời gian anh thương yêu, che chở và sẵn sàng bảo vệ và bên cô bao lâu nay, đối với cô mà nói... chỉ là thứ bỏ đi........ nhưng anh trách được ai? là do anh mà thôi.... số phận không cho anh cơ hội thì anh sẽ là người tạo ra cơ hội. Anh không dám chắc sẽ khiến cô luôn cười, nhưng anh đủ tự tin để nói rằng anh sẽ không bao giờ để cô phải đau buồn, sẽ luôn luôn là người lau khô giọt nước mắt đọng nơi khóe mắt cô. Đúng vậy. Anh sẽ không bao giờ gục ngã. Không tồn tại cái gọi là định mệnh!! chỉ cần anh cố gắng, những gì anh muốn sẽ thành hiện thực. Rồi có 1 ngày, cô sẽ quay lại nhìn anh..... sẽ hiểu tình yêu mà anh đã dành cho cô sâu sắc đến mức nào.......
............. có 1 ngày .... cô sẽ quay đầu lại, nhìn anh và mỉm cười hạnh phúc.............
................" If you can dream, you can do it"............................
_____________________________________
Katsuki thật sự cảm thấy vui khi bận rộn như thế này. Dĩ nhiên, đó là việc tất yếu! Bởi vì anh đang bận rộn, đang mệt nhọc... nhưng là bởi vì chuẩn bị cho lễ cưới giữa anh và cô, người con gái anh yêu thầm bao năm qua. Niềm vui của anh thể hiện rõ qua đôi mắt, qua gương mặt. Nụ cười vốn đã quyến rũ vô cùng của anh nay lại càng ngọt ngào khiến bao nhiêu fan hâm mộ điêu đứng. Những bài hát của anh cũng sâu sắc hơn, cũng dịu dàng sâu lắng như tình cảm anh dành cho cô. Người ta thật sự cảm thấy ghen tị với cô. Có được vị hôn phu tuyệt vời như thế, còn gì hơn nữa kia chứ? Tuy rằng fan hâm mộ của Kid kịch liệt phản đối, nhưng cũng phải thầm thừa nhận rằng Katsuki là mẫu đàn ông lí tưởng, lí tưởng hơn hẳn Kid_ thần tượng của họ.
---------------------------------------
Fan hâm mộ xôn xao, cánh nhà báo lại được dịp thoải mái suy đoán liên tưởng, khắp nơi tràn ngập tin đồn, khiến những người trong cuộc đành phải thở dài ngao ngán, nhắm mắt bịt tai, không nghe không thấy, giả câm giả điếc cho qua mọi chuyện.Vốn bởi vì giải thích cũng chẳng biết giải thích cái gì, nói dài dòng lại khiến người ta thêm mắm thêm muối, càng rắc rối. Nhưng "thường dân" đã như vậy thì chẳng nói làm gì. Học sinh "quý tộc" trường Xbest lại càng thắc mắc hơn nhiều. Candy đã hứa sẽ giải thích tất cả. Thế nhưng, chuyện lần trước còn chưa xong, lại xảy ra thêm chuyện tày đình như thế này. Đã vậy, cả 4 Queens biệt tăm biệt tích, để lại bao nỗi hoài nghi không giải đáp. Đúng là khiến người ta "ăn không ngon, ngủ không yên"." Vật vã trong đống tin đồn". Chẳng biết đường nào mà lần!
Chuyện như thế này, chắc chỉ có 1 người còn mỉm cười vui vẻ được! Dĩ nhiên, chẳng thể nào là ai khác ngoài cô nàng Salasa tiểu yêu thích xen vào chuyện của người khác....
_ Cậu định giải quyết tất cả như thế nào đây?_ Hanachi nhấp 1 ngụm trà, lạnh lùng hỏi. @