Sau khi biết được kế hoạch bắt cóc và chạy trốn của bọn cướp, Lục Viện đã nhờ cảnh sát và Chu Phù Thế lên phương án để chặn đường, giải cứu con tin.
Trước tiên cảnh sát sẽ lập chốt chặn ở một số giao lộ trên tuyến đường chính, ép xe của bọn cướp phải đi vào lối tắt bên phải.
Bọn cướp quay đầu lại nhìn mấy chiếc xe đang bám theo, chửi nhỏ vài câu bằng tiếng Ả Rập, rồi cầm bộ đàm liên lạc với hai xe kia, sau đó ba chiếc xe rẽ theo ba đường nhỏ khác nhau.
Ba xe cảnh sát và ba xe lính đánh thuê cũng chia ra đuổi theo.
Mấy chiếc ô tô lao đi như bay, đường nhỏ toàn đất cát, mặt đường gồ ghề, cát bụi bay đầy trời.
Lợi dụng lúc xe đột ngột đổi hướng, Lục Viện ngã vào lòng tên đàn ông bên phải, khiến đám cướp lập tức bật cười đắc thắng.
Cô hơi nhếch khóe miệng, hắn ta cứ tưởng cô muốn lao vào lòng mình, bèn đưa tay ra, định chạm vào mặt cô.
Nhân cơ hội, cô lanh lẹ bẻ quặt tay hắn ta, rồi nhanh chóng ngồi dậy, duỗi chân đá mạnh hắn ta ra khỏi xe.
Tên bên trái nhận ra có điều không ổn, lập tức ôm lấy vai Lục Viện không cho cô cử động.
Vì có xe bám theo phía sau nên bọn cướp không dừng lại, tuy nhiên, tên thủ lĩnh lại nhoài người ra từ cửa sổ ghế phụ lái, cau mày liếc nhìn người bị đẩy ra ngoài và bị cảnh sát khống chế.
Lục Viện nhanh chóng đưa tay kéo mạnh tay của tên cướp đang ôm mình, cơ thể đồng thời đổ rạp về phía trước, bàn tay nắm chặt lấy cổ tay của hắn ta để trấn áp.
Tên cướp hét lên đau đớn, lập tức buông cô ra.
Khi Lục Viện ngẩng đầu lên lần nữa, tên thủ lĩnh ngồi ở ghế phụ đang giơ súng chĩa vào cô, cô lập tức dừng động tác, từ từ giơ hai tay lên.
Người đàn ông bên trái đã phục hồi tinh thần, giơ tay đánh mạnh vào đầu Lục Viện, khiến đầu cô đập vào lưng ghế phía trước.
Hắn ta đưa tay túm tóc, kéo cô dậy, muốn giơ tay đánh lần nữa.
Xe đột nhiên rung lắc dữ dội, cơ thể Lục Viện ngã mạnh về ghế bên phải, cửa xe vẫn mở, suýt nữa là cô nhào ra khỏi xe.
Mấy tên cướp vội vàng quay đầu nhìn ra ngoài, có một chiếc ô tô gần như dính sát vào phía sau bên phải xe chúng.
Từ Kiệt lái xe, Chu Phù Thế ngồi ở ghế phụ, thò đầu ra ngoài hỏi Lục Viện: "Không sao chứ?"
Để thoát khỏi xe của Chu Phù Thế, bọn cướp đột nhiên tăng tốc.
Lục Viện vốn đang tìm cơ hội nhảy ra khỏi xe, nhưng với tốc độ nhanh như này thì thật không khôn ngoan, và tên thủ lĩnh ngồi ở ghế phụ còn đang chĩa súng vào cô.
Tên ngồi bên trái dùng tay bóp cổ cô, nghiêng người về phía trước đóng cửa xe lại, khiến cô tạm thời không thể nhảy ra ngoài.
Sau khi rẽ hai lần, xe của bọn cướp quay trở lại đường chính, tên cầm đầu bắn hai phát vào chiếc xe đang truy đuổi.
Để tránh đạn, Từ Kiệt đánh vô lăng sang trái rồi lại sang phải, chiếc xe tiếp tục lao trên đường theo hình chữ S, viên đạn chỉ sượt qua khung xe.
Chu Phù Thế nhìn thấy một vũng nước nhân tạo lớn ở ven đường vắng phía trước, "Chặn xe ở đằng kia."
Từ Kiệt nhấn ga đuổi theo, Chu Phù Thế rút súng nhắm vào bánh xe sau của bọn cướp.
Tuy nhiên chúng đã phát hiện ra và đột nhiên bẻ lái, viên đạn bắn sượt xuống đất.
Tên cầm đầu cũng nã một phát súng, Từ Kiệt chỉ có thể quay tay lái để tránh đạn.
Khi hai tên cướp phía trước chưa kịp để ý, Lục Viện dùng cùi chỏ huých mạnh vào mạng sườn của tên phía sau, hắn ta gầm gừ đau đớn nhưng bàn tay lại bóp cổ cô mạnh hơn.
Cảm giác hít thở không thông khiến Lục Viện đột nhiên ho dữ dội.
Cô nhanh chóng duỗi chân đạp lên khung cửa, mượn lực tay của tên cướp để nâng cao eo, đẩy mạnh phần thân trên về phía sau, khiến đầu hắn ta đập vào khung xe, bàn tay vô thức buông lỏng vì đau đớn.
Lục Viện lợi dụng tình thế đấm hai phát vào đầu tên cướp, khiến hắn ta hoàn toàn bất tỉnh.
Cô quay người lại nhanh chóng lấy sợi dây thừng trói mình lúc nãy, vắt qua cổ tên cầm đầu rồi kéo thật mạnh, đồng thời giơ chân dùng sức đá vào cánh tay đang cầm súng của hắn.
Tên cướp bị đau thả tay ra, súng lăn về phía trước.
Tên cầm đầu chỉ có thể dùng hai tay kéo Lục Viện về phía trước.
Lục Viện dùng hết sức lực, nhưng thể lực giữa nam và nữ vẫn có sự chênh lệch rất lớn, thân thể cô từ từ nghiêng về phía trước, bàn tay đang nắm sợi dây thừng cũng dần yếu đi.
Chiếc xe lại rung lắc dữ dội, bàn tay của tên cầm đầu đang đặt sau gáy Lục Viện rung lên rồi đột nhiên buông ra.
Cô quay đầu tránh tay hắn, đặt một chân lên lưng ghế, đôi tay dùng sức túm dây thừng, cơ thể ngả ra sau.
Chu Phù Thế bắn trúng bánh xe sau của bọn cướp, Từ Kiệt đuổi kịp, nhấn ga, đầu xe trực tiếp tông thẳng vào đuôi xe của bọn cướp.
Để tránh va chạm, xe của bọn cướp chỉ có thể ra khỏi tuyến đường chính và hướng về vũng nước phía trước.
Từ Kiệt thừa thắng xông lên, điều khiển ô tô áp sát bên trái xe của bọn cướp.
Chu Phù Thế dùng hai tay vịn khung cửa sổ ô tô, đưa hai chân ra ngoài, đạp vỡ kính cửa sổ ghế lái của xe bọn cướp.
Tên tài xế giật mình hoảng sợ, lập tức bẻ lái sang phải để tránh né.
Chu Phù Thế móc chân vào khung cửa sổ xe của chúng, vì xe đột ngột rẽ sang phải, nên anh đành buông tay, lao vào trong, dùng hai chân đá liên hoàn vào cổ tên tài xế.
Hắn ta chỉ có thể buông tay lái, hai tay ôm đầu nghiêng người để chống lại đòn tấn công của anh.
Ánh mắt của tên tài xế tình cờ rơi vào khẩu súng rơi dưới ghế phụ, Lục Viện ngồi phía sau cũng đúng lúc nhìn thấy..