Đòn Trí Mạng

Hai cái miệng trên dưới của Lục Viện đều bị lấp đầy, ngón tay của Chu Phù Thế khuấy sâu trong cổ họng, khiến nước bọt tràn ra khỏi khóe môi cô. côn th*t của anh cũng liên tục ra vào động nhỏ, mật dịch không ngừng chảy xuống đùi cô.

Âm đạo vẫn đang cắn chặt lấy côn th*t, anh nhéo chiếc eo thon của cô, khai phá thịt mềm, đẩy sâu vào trong.

Không biết đã đạt cực khoái mấy lần, thân thể tê dại, cô nức nở xin tha, "Dừng lại... A... Dừng lại... Ừm..."

Anh ôm lấy gáy cô, áp môi vào môi cô, nuốt chửng mọi sự phản kháng và tiếng rên rỉ của cô, mơ hồ nói: "A Viện, anh thực sự nhớ em."

Ý thức của Lục Viện lạc trôi, hai tay ôm chặt cổ Chu Phù Thế, cảm giác bụng dưới bị thúc vào liên tục, có mấy lần cô còn sợ bụng mình sẽ bị anh chọc thủng. Nhưng khoái cảm nhanh chóng thay thế nỗi sợ hãi, nước mắt sung sướng cũng liên tục trào ra.

Tiếng rên rỉ của cô như chất độc nuốt chửng trái tim anh, anh đặt chân cô lên khuỷu tay mình, eo hông càng đưa đẩy điên cuồng.

Thân thể Lục Viện run rẩy, khi anh chạm đến chỗ sâu, cô phải ngẩng cao đầu, há miệng hít thở.

Nhịp thở của Chu Phù Thế ngày càng dồn dập, côn th*t nhiều lần đi đến tận cùng, đường vào càng chặt càng mềm, lực đẩy càng nặng nề.

Lúc này, trong đầu Lục Viện như có pháo hoa nổ tung, bùm bùm bùm, khói trắng và sương mù như quấn lấy linh hồn cô.

Cùng với tiếng gầm nhỏ, côn th*t của anh nhanh chóng rút ra ngoài, từng dòng chất lỏng đặc quánh phun lên người cô.

Ngực, bụng dưới và đùi cô đều dính đầy chất lỏng màu trắng, không ngừng chảy xuống theo những đường cong phập phồng quyến rũ.

Lục Viện bị Chu Phù Thế ôm đứng dưới vòi hoa sen, thân thể hai người ướt sũng, tinh dịch trên người cô bị nước cuốn trôi rồi biến mất.

Lục Viện đang đắm chìm trong dư vị cao trào đột nhiên tỉnh táo lại, cơ thể vừa ướt vừa mát, cô bất giác rùng mình nói: "Lạnh quá."

Cô vô thức tựa vào ngực anh, dụi đầu vào cổ anh, "Chu Phù Thế...lạnh..."

Nhiệt độ cơ thể của đàn ông cao hơn phụ nữ, Chu Phù Thế vừa mới thoát khỏi cơn nóng lại bị người phụ nữ trong vòng tay làm nóng lên, côn th*t mềm nhũn cũng dần dần thức tỉnh.

Anh xoay người ôm cô ra khỏi dòng nước, điều chỉnh nhiệt độ rồi nắm lấy tay cô kiểm tra thử, "Còn lạnh không?

Cô nghiêng đầu, há miệng cắn dái tai anh, đầu lưỡi ngoáy qua cọ lại trêu chọc vành tai anh, "Được rồi."

Chu Phù Thế dùng hai tay bóp eo Lục Viện, để cô áp lưng vào tường, anh hơi nghiêng đầu hôn cô.

Lục Viện cúi người, áp môi vào môi anh, ngậm lấy môi trên của anh, mút mát lôi kéo: "Chu Phù Thế."

Anh vươn lưỡi chủ động đưa vào trong miệng cô, quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại của cô, "Hả?"

Hai người hôn nhau không rời, môi lưỡi quấn quýt triền miên. Nước từ sau gáy Lục Viện chảy xuống ngực cô, nhỏ lên đầu v*, cảm giác hơi tê dại, cô bất giác rùng mình.

Nhận ra cô đang run rẩy, anh khẽ cắn môi dưới của cô, buông người phụ nữ trong ngực ra, "Vẫn lạnh à?"

Cô liếm khóe môi anh, "Không lạnh."

Anh nhìn gương mặt ửng hồng của cô, lại cắn đầu lưỡi cô, đôi tay hơi nâng eo cô lên, điều chỉnh vị trí, để côn th*t cứng rắn chìm vào giữa hai mảnh âm môi.

"Hmm..." Cô nhẹ nhàng ậm ừ, hai tay chống lên vai anh, để âm môi hồng hào ngậm lấy côn th*t, cọ qua cọ lại.

Chu Phù Thế một tay ôm lấy eo Lục Viện, ấn cô vào tường, côn th*t nhắm thẳng mật huyệt rồi đẩy vào. Một lúc sau, bên trong lại khôi phục sự chặt khít, mỗi lần nhích vào một chút lại bị thịt mềm bên trong hút chặt.

Âm đạo bị căng ra rồi được lấp đầy, Lục Viện cắn môi nhưng vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ, "Hừm...chậm lại...A...chậm thôi..."

Dù nghe rõ, nhưng Chu Phù Thế lại không làm theo, hạ thân ra sức đẩy mạnh, đưa toàn bộ côn th*t vào trong.

Đầu cô ngửa ra sau vì sung sướng, may là anh nhanh tay lẹ mắt đưa tay giữ gáy cô, tránh để cô đập đầu vào tường.

Cô tức giận tát anh một cái, muốn đẩy anh ra: "Anh đáng ghét."

Bàn tay anh đặt trên eo cô, hạ thân nhẹ nhàng đưa đẩy: "Ghét chỗ nào?"

côn th*t cọ xát trong âm đ*o, cơ thể Lục Viện dần dần tê dại, ngọn lửa càng ngày càng lớn, làm cô tan chảy từng chút một, tiếng rên rỉ cũng tràn ra khỏi miệng, "Ưm...... Ân...... A......"

Nắm đấm nhỏ mềm như bông của cô đặt lên người anh, anh cúi người hôn lên môi cô, hạ thân dùng thêm sức, "Sao anh cảm thấy em thích anh làm như vậy nhỉ?"

Tiếng rên rỉ của cô ngày càng quyến rũ theo nhịp đưa đẩy của anh, "Hmm...A..."

Anh dùng một tay nâng mông cô lên, tay kia chạm vào cửa động, đưa một ngón tay vào bên trong, đồng thời di chuyển eo và hông cùng ra cùng vào.

"Ân...... Không được...... A......" Lục Viện vặn eo trốn tránh, "Căng quá...... A......"

Chu Phù Thế hơi cong ngón tay, chọc vào thịt mềm bên trong, cúi người cắn vành tai cô, "Em còn chưa nói, anh thế này, em có thích không?"

Lục Viện cắn môi, cảm giác bụng dưới căng đến sắp nổ tung, "A...... Thích...... Ưm...... Thích......"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui