Ở bờ biển phía Tây đại lục, cư dân bản địa cơ bản đều là cảng cá, dân chài lưới, rất ít thành trấn có quy mô lớn. Đoạn Băng cảng là một thành phố lớn, nó nằm cách Tang Kiền hà 10 dặm về hướng Bắc, nơi nối liền với những trục đường quốc lộ chính yếu.
Trên đại lục Ngả Mễ Nặc Nhĩ, Tang Kiền hà là dòng sông có lưu lượng lớn nhất, phát nguồn từ Thánh Tuyết sơn phía bắc, chảy xuyên qua những rừng rậm, nhận thêm vô số những dòng suối từ khu rừng nhiệt đới, chuyển hướng về phía Tây tiến vào lưu vực Mai Tây Tư tuyết sơn, cuối cùng dồn dập đổ ra biển.
So sánh với những con sông khác, Tang Kiền hà có độ ấm thấp nhất và địa hình phức tạp nhất. Do đó Tang Kiền hà mang theo vô số khoáng vật, tại vùng cửa biển có rất nhiều cá hồi tụ tập kiếm ăn, hương vị cá hồi làm cho người nếm thử khó có thể quên.
Mỗi năm vào mùa thu, tại cửa biển nối liền Tang Kiền hà tụ tập hàng vạn cá hồi làm nên khung cảnh tráng lệ. Cá hồi mái bắt được thường được mổ bụng, từng buồng trứng đỏ trào ra ngay lập tức. Bên ngoài Đoạn Băng cảng bốn mùa đều có băng trôi, ngư dân lợi dụng những khối băng này để giữ cá hồi tươi, trong thời gian ngắn nhất vận chuyển đến Đoạn Băng cảng sau đó thương nhân mua lại chuyển đi khắp nơi trong đại lục. Thương nhân trong đại lục xưng tụng thành thị này và Ô Lỗ thôn nằm ở trung tâm đại lục là hai bồn châu báu lớn của đại lục, riêng Đoạn Băng thành còn được gọi là bể báu buồng trứng cá hồi đỏ.
Trong lịch sử hải cảng này đế quốc chưa từng có văn bản chính thức giao quyền quản lý cho bất kỳ dong binh đoàn nào. Mỗi năm tiền thuế thu được tính ra vượt quá 30 vạn so với các thành thị khác trong cả nước.
Thiên hạ danh thành
Ma Pháp lịch mùa đông, ngày 12 tháng 3 năm 5, đợt tập huấn cán bộ dong binh đoàn chính thức chấm dứt.
Một tháng trước đó, theo các thông tin tình báo có được, trên đại lục Ngả Mễ Nặc Nhĩ, 3 phe 7 nước tiến vào thời kỳ ổn định, kể cả đế đô Thần Thánh Sa Mạc đế quốc đang xảy ra hỗn chiến, song 2 phe xâm lược dường như cũng chuyển sang trạng thái phòng ngự, hơn một tháng qua cũng không công kích lần nào.
Trì Công tước đại biểu đế quốc quân bộ trong cuộc họp thảo luận chính sự có đệ trình 1 bản báo cáo: đại biểu quân đội cho rằng hai thế lực địch đều đến từ khu nhiệt đới phía Nam, trước mắt những khu vực mà bọn chúng khởi xướng tấn công vẫn là ở trong vùng nhiệt đới. Tiến lên phía Bắc chính là khí hậu ôn đới băng tuyết bao phủ khắp nơi. Kẻ thù từ đại lục khác đang chờ đợi mùa xuân đến tuyết tan sau tháng 2, sẽ theo 3 phương hướng khởi động tấn công từ 2 đến 3 nước khác.
Trong bản báo cáo còn nhấn mạnh đến vài điểm: 1, tại báo cáo trước đã chỉ rõ, hai phe địch nhân từng chiến đấu với đế quốc đều phải tiến quân vào đại lục, do đó phải tiếp vận vật tư đường dài làm cho chiến lực giảm xuống rất nhiều. Để có thể thu được lượng tiếp tế lớn hơn nữa, địch quân nhất định sẽ áp dụng phương pháp lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, tiến hành cướp đoạt vật tư tại chỗ. Nhưng theo tình hình thực tế, bất kể là địch nhân đến từ Pháp Tây Tư đại lục hay ác ma đến từ Ác Ma đảo đều đối xử với cư dân Ngả Mễ Nặc Nhĩ đại lục tương đối hòa nhã, nếu quý tộc địa phương nguyện ý hợp tác, chúng sẽ toàn lực bảo tồn ích lợi của quý tộc và lợi dụng họ quản lý trật tự trị an của địa phương. Nếu quý tộc nào không hợp tác hoặc bỏ trốn đi, chúng sẽ đem tài sản phân phối cho những người có tiếng tăm khác ở địa phương tạo thành những quý tộc mới có ích lợi trực tiếp đối với lãnh địa mới. Từ việc Pháp Tây Tư đại lục có thể thành lập được kỵ sĩ đoàn nhân loại đã cho thấy hiệu quả của chính sách này.
2, Pháp Tây Tư đại lục tây tiến lần này, mục đích quan trọng nhất hẳn là dời khỏi trọng điểm chiến tuyến. Bất kể quân đoàn phía đông của Pháp Tây Tư tấn công thuận lợi như thế nào, cho dù họ chiếm lĩnh được toàn bộ lãnh thổ Dong Binh đế quốc, tình cảnh bọn họ cũng không quá tốt. Dong Binh đế quốc hai mặt là biển, phía Bắc có Tinh linh vương bảo vệ Ma Pháp sâm lâm. Nhân loại và kể cả long tộc lực chiến đấu đều sụt giảm rất lớn trong Ma Pháp sâm lâm. Mà trước đây chưa từng có cánh quân nào có thể sử dụng biện pháp hòa bình hay các biện pháp khác để đi xuyên qua Ma Pháp sâm lâm. Phía Tây là Thánh tuyết sơn cao đến mấy ngàn thước, chưa kể đến việc bị phản kích, trên 90% quân nhân Pháp Tây Tư đều đến từ vùng nhiệt đới, tuyết sơn là khắc tinh thiên nhiên của bọn chúng. Ở khu vực này chỉ có một đại lộ duy nhất thông qua Ma Pháp sâm lâm tới Giới Lâm, mà đây lại là lãnh địa trực thuộc của Ngả Mễ đế quốc tại Thần Thánh giáo đình ―― Thông Vân quan, nơi đây đặt dưới sự phòng ngự của 1 trong 4 đại tinh nhuệ của đế quốc, trong lịch sử chưa từng bị thất bại.
Bởi vậy Pháp Tây Tư quân đoàn tất nhiên sẽ mở ra một chiến trường mới. Phía Đông đại lục là đế quốc Sa Mạc cùng với Thần Thánh giáo đình. Sa Mạc đế quốc khẳng định không phải là mục tiêu hàng đầu của đối phương, Thần Thánh giáo đình vốn có khả năng bị tấn công nhất, lần này rất kỳ quái là lại tránh được một kiếp. Khả năng lớn nhất là có thể địch quân muốn tiêu diệt các phe địch có chiến lực lớn nhất, mà về phương diện này thì giáo đình thực sự không đáng để nhắc tới.
3, Theo tình báo mới nhất cho biết, địch nhân đến từ Ác ma đảo là do thiếu niên, người bảo vệ của Thần, lãnh đạo chỉ trong một tuần trăng đã đánh tan tành hệ thống phòng ngự của Tu Tư đế quốc, chiếm lĩnh các đô thành. Dọc theo bờ biển phía Nam là nơi có thể cung cấp không ngừng tiếp viện, còn có Sư Tử hà là quan ải thiên nhiên hiểm yếu, nếu chiếm được vùng đất đai rộng lớn phía ngạn bắc Sư Tử hà, đây rõ ràng là một điểm chiến lược cực kỳ có lợi.
4, Từ thực tế hiện tại xem ra, thế lực chiến tranh chư quốc trên Ngả Mễ Nặc Nhĩ đại lục như sau: Ngả Mễ đế quốc: Sa Mạc đế quốc: Dong Binh đế quốc: Thần Thánh giáo đình: Thế lực tàn dư của Tu Tư đế quốc: Pháp Tây Tư đại lục: Ác Ma đảo = 10 : 5 : 3 : 1 : 1 : 4 : 5. Hồng Thạch đại đế về cơ bản cũng duyệt báo cáo của quân bộ đưa lên, lệnh cho quân bộ khẩn trương hoàn thành công tác tập kết quân đội quy mô lớn rải rác trên đế quốc bản thổ, công tác phòng ngự và trị an tại địa phương về cơ bản giao cho các dong binh đoàn từ cấp B trở lên tại đế quốc phụ trách, các kiếm sĩ doanh tại địa phương hiệp trợ công tác với các dong binh đoàn.
Tiểu dong binh đoàn cũng không ngoại lệ.
Trải qua hai tháng tu chỉnh, Tiểu dong binh đoàn đã trở thành dong binh đoàn lớn nhất tại đại lục, Long cùng Mạc Dã sau hai lần đã chiêu mộ được tổng cộng 900 Băng Tuyết thiếu niên gia nhập. Một lượng lớn trong số những Băng Tuyết thiếu niên mới gia nhập là những cư dân không phải người Cáp Mễ Nhân đến từ Cáp Mễ Nhân vương quốc. Cáp Mễ Nhân vương quốc bỏ ra trăm vạn kim tệ lập ra vài thành trấn ở vùng phụ cận đaị lục quốc lộ, sau khi phần lớn di dân tiến vào, biết được nguồn gốc của nguồn tài chính chủ yếu kiến thiết thành trấn, tất cả đều vô cùng cảm tạ 2 thành viên sáng lập của Tiểu dong binh đoàn là Ngả Mễ và Đại Thanh Sơn. Hiện tại, quy mô dân số tại các trấn nhỏ này đã đạt đến 8 vạn người. Do đó khi Long tới nơi này tuyển mộ lính, nghe nói là Tiểu dong binh đoàn mở rộng quy mô, cơ hồ tất cả cư dân đều hy vọng gia nhập dong binh đoàn, việc chiêu mộ tiến triển tương đối thuận lợi.
Tại mỗi nơi Tiểu dong binh đoàn trú chân, mỗi ngày có rất nhiều người báo danh gia nhập. Tính ra có hai hạng người chủ yếu hy vọng gia nhập, đầu tiên là các dong binh đoàn nhỏ hoặc dong binh đoàn cấp thấp của đế quốc. Dong binh chiến sĩ là một chức nghiệp có sự phiêu lưu cùng mức rủi ro cao nhất, cho nên gia nhập Dong binh đoàn có quy mô lớn để bảo mệnh và kiếm tiền là cách tốt nhất. Đáng tiếc là phần lớn các dong binh đoàn cấp B đều có căn cứ huấn luyện các thiếu niên riêng, rất ít khi chiêu mộ người bên ngoài. Tiểu dong binh đoàn đang khuếch trương quy mô lớn, cơ hội tốt như thế rất khó gặp. Kế đến là quý tộc, thậm chí có cả một ít các gia chủ đại quý tộc cũng mang theo con em đến báo danh, quý tộc ngoại trừ con cả được quyền thừa kế, những đứa con nối dòng khác đều không được thừa kế gia nghiệp. Tiểu dong binh đoàn 100% đế quốc kỵ sĩ hóa lẽ dĩ nhiên điều này mang đến hy vọng mới cho các quý tộc này. Trì Ngạo Thiên và Ba Nhĩ Ba Tư là người chủ trì sự vụ hàng ngày tại dong binh đoàn, dựa theo yêu cầu nghiêm khắc trong mấy ngàn người báo danh lựa ra được 200 tân binh mà trong đó đoán chừng có tới 40% là con dòng cháu giống. Những con dòng cháu giống này ngay từ nhỏ đã được tiến hành huấn luyện theo tiêu chuẩn kỵ sĩ. Đa số đã có danh hiệu kỵ sĩ chính thức của đế quốc, cho nên Ngả Mễ và Trì Ngạo Thiên sau khi thảo luận quyết định thành lập chi kỵ sĩ bộ đội thứ 2 cho Tiểu dong binh đoàn sau Cuồng Thứu kiếm sĩ doanh.
Mùa Đông ngày 15 tháng 3, Tiểu dong binh đoàn lũ lượt rời đế đô tiến về Đoạn Băng cảng.
Xuất phát đầu tiên chính là hai đội cuồng thứu kiếm sĩ ngũ. Trời vừa mờ sáng, 10 con cuồng thứu khổng lồ đã giương cánh bay lên bầu trời còn ảm đạm màu đen, dựa theo an bài của dong binh đoàn, họ đi đến các tiểu trấn cách đó trên 60 dặm để thu xếp nơi dừng chân ―― 1.500 người cùng với tọa kỵ, chuyện ăn ngủ và nơi trú chân là một vấn đề rất lớn, nếu không thu xếp cẩn thận thì chỉ có nước ngủ ngoài đường.
Sáng sớm 8:00 giờ, Ba Nhĩ Ba Tư dẫn đầu Trở kích kiếm sĩ doanh xuất phát trước tiên, tiếp theo là Đại kiếm sĩ doanh, ở giữa là các thiếu niên mà Tiểu dong binh đoàn còn chưa kịp sắp xếp. Kế tiếp đó là Ngả Mễ, Đại Thanh Sơn, Hoắc Ân Tư dẫn Ma kiếm sĩ doanh, Cuồng Thứu kiếm sĩ doanh và Cung tiễn doanh. Cuối cùng là Trì Ngạo Thiên dẫn dắt Kỵ sĩ doanh chậm rãi duy trì khoảng cách 500 mét phía sau đại đội nhân mã. Trên trời, hơn 200 con sư thứu thanh niên, trưởng thành giương cánh bay lượn, trong đó có 4 cuồng thứu kiếm sĩ ngũ giám thị khắp 4 phương 8 hướng chung quanh, cứ cách mỗi canh giờ thì bay xuống luân phiên thay đổi ca với các anh em khác trong đội.
Cư dân Sử Khảm Bố Lôi thường tự xưng là có kiến thức rộng rãi, mấy trăm năm qua, cứ mỗi 5 năm liền có một lần duyệt binh nghi thức quy mô lớn, mỗi 20 năm các quân đoàn lớn của đế quốc báo cáo hành động đều đến Sử Khảm Bố Lôi làm các thủ tục có liên quan, binh đến binh đi là chuyện thường tình. Ngày Tiểu dong binh đoàn xuất phát triển khai trận thế trở thành đề tài hấp dẫn cho quân dân đế đô bàn luận trong suốt 1 tháng trời sau đó: nào là chưa thấy một đội quân nào lại có nhiều biên chế như vậy, trên trời rợp các loại ác điểu, một con rồng to lớn màu xanh biếc bay qua, thỉnh thoảng còn có cuồng thứu kỵ sĩ bay xuống, dưới đất thì đủ loại binh chủng đi qua, bên ngoài là tiều đội kỵ binh tuần tra.
Lần đầu tiên chứng kiến toàn bộ binh lực của Tiểu dong binh đoàn, Ngả Mễ bản thân còn giật mình: “Đại Thanh Sơn còn nhớ tình cảnh lúc chúng ta thành lập Tiểu dong binh đoàn không? Hắc hắc, lúc ấy thật là vui. Thời điểm đó chỉ cần kiếm mỗi ngày 5 ngân tệ là chúng ta đã có tiền rồi, bây giờ nuôi cơm cả đám này mới là vấn đề.”
Câu nói này mang lại hồi ức 5 năm trước cho Đại Thanh Sơn, thiếu niên tóc đen ngẩng đầu nhìn thân ảnh kiêu ngạo của Lục Nhi trên trời mỉm cười: “Ừ, lúc ấy Lục nhi mới lớn chừng này.” Hắn vừa nói vừa khua tay múa chân ra bộ dạng chưa đến một mét.
Lâm Vũ Thường và Sa Nhược ở phía sau không xa, lần này Lâm Vũ Thường chết sống cũng đi theo, cô gái này hiện tại đối với Ngả Mễ đã lạnh lòng, cô gia nhập Tiểu dong binh đoàn chỉ bởi nguyên nhân duy nhất, chỉ có ở đây mới có những bạn bè đồng trang lứa hết sức vĩ đại. Vừa nghe Ngả Mễ cùng Đại Thanh Sơn nói, Lâm Vũ Thường mới buông ra một câu: “Nếu không phải ta và Sa Nhược thuê các ngươi, Tiểu dong binh đoàn liệu có thể có được quy mô lớn như ngày hôm nay không?”
Ngả Mễ liếc mắt nhìn Oánh một cái: “Ha ha, nếu ta nhớ không lầm, lúc ấy các người còn nợ chúng ta tiền thuê đấy.”
“Này ―― Không có chúng ta thuê, các ngươi làm gì có cơ hội đánh bạc có một không hai kia rồi thắng được 100 vạn kim tệ? Hơn nữa lúc ấy chúng ta còn đặt cửa thắng cho các ngươi, sau đó tiền thắng cũng chẳng thấy đâu. Đúng không Sa Nhược? Đoàn trưởng đại nhân đúng là kẻ vong ân phụ nghĩa.” Trí nhớ của ma pháp sư thường thường rất tốt mà Lâm Vũ Thường lại là người nổi bật trong số đó.
Có lẽ người nói thì vô tâm, nhưng kẻ nghe lại hữu ý, một câu vong ân phụ nghĩa làm cho Ngả Mễ không biết nói gì thêm, sắc mặt thoáng chút hồng mặc dù chính mình chưa từng làm điều gì đuối lý, tuy vậy chuyện tình nam nữ cũng chẳng thể nói rõ ràng được. Lâm Vũ Thường cũng phát hiện câu nói mình cũng có chút thất ý, vội lôi kéo Sa Nhược tránh ra xa. Oánh trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa, trong ánh mắt cười tỏ ý huynh cứ chờ đấy.
Dư biết là Oánh cố ý trêu mình, nhưng nếu ra mặt giải thích sự việc sẽ càng nói càng thêm hồ đồ, Ngả Mễ đang lúc không biết phải làm gì cho phải thì từ trên trời, hai con cuồng thứu khổng lồ cùng hạ cánh, một chàng trai và một cô gái đồng thời nhảy xuống khỏi sư thứu. Trong Tiểu dong binh đoàn, số lượng nữ không nhiều, khoảng chừng 20% nhưng những cô gái có thể được lưu lại đều có thực lực siêu cường, cô gái vừa bước xuống nhanh như gió vọt đến bên cạnh Ngả Mễ: “Đoàn trưởng, đội ngũ ở cánh trái phát hiện có quân nhân mai phục nhưng nhân số không quá 200 người.” Thiếu niên nam vòng tay thi lễ: “Báo cáo, đội ngũ ở cánh phải cũng đồng thời phát hiện có người mai phục. Nhân số không quá 300 người.”
Ngả Mễ, Đại Thanh Sơn và Hoắc Ân Tư liếc mắt nhìn nhau. Hoắc Ân Tư phất tay ra hiệu cho hai ngũ trưởng lại tiếp tục lên không cảnh giới, Cuồng thứu kiếm sĩ hẳn là đã phái người thông báo cho Ba Nhĩ Ba Tư phía trước và Trì Ngạo Thiên ở phía sau. Đội ngũ phía trước nhanh chóng dừng bước, Trì Ngạo Thiên cưỡi tuấn mã màu đen từ phía sau cũng chạy tới.
Mai phục ư? Chuyện đùa gì đây? Tiểu dong binh đoàn xuất phái từ đế đô chưa tới nửa ngày, hơn nữa luôn luôn sử dụng đại lục quốc lộ, phía tây đế đô phần lớn đều là bình nguyên, dãy núi Mai Tây Tư ở phía bắc cách đế đô hơn 200 dặm, chỗ này kiếm không ra một cái gò đất cao hơn 30 mét. Ở chỗ này mai phục tập kích dong binh đoàn sao? Nơi này cách đế đô chưa đến 30 dặm, nếu như có thể tập kích Tiểu dong binh đoàn ở đây, vậy thì có thể đến cả đế đô để tập kích Vương thất.
Trong vòng 100 dặm chung quanh đế đô là khu vực tuyệt đối an toàn, bất kỳ đạo tặc đội hay cường đạo đội nào cũng sẽ không dám tấn công thương đội ở đây.
Trong lịch sử từng có mấy nhóm đạo tặc to gan lớn mật dám chặn giết khách lữ hành. Kết quả là chọc vào tổ ong vò vẽ, Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn, Cấm vệ quân, Bộ đội biên phòng, Dong binh nghiệp đoàn, Đạo tặc nghiệp đoàn, Ma pháp công hội, Đế quốc kỵ sĩ học giáo, vân vân... hơn mười tổ chức nghiệp đoàn quân đội trú tại đế đô nhất thời cảm thấy mất mặt, cùng ngày phát ra số lệnh treo giải truy nã cao tới hơn 7 cm, lượng tiền thưởng có giá trị vượt 20 lần trị giá hàng hóa bị cướp. Toàn bộ dong binh đoàn trên đại lục đều điên cuồng hướng về đế đô truy đuổi, nhất thời trong những ngày đó, chung quanh đế đô 100 dặm chỗ nào cũng thấy quân nhân, dong binh, đệ tử Kỵ sĩ học giáo cầm trong tay vũ khí, ngay cả nông dân cũng tham gia và cũng không thiếu trẻ nhỏ 5, 6 tuổi vẫn còn thò lò mũi tay cầm cục gạch.
Kết quả cuối cùng của bọn đạo tặc cực kỳ thảm hại. Đứng trước chiến công cùng giải thưởng cao ngất ngưởng, bọn chúng bị dong binh và quân nhân dồn vào (trong đó còn có cả vài đứa trẻ 8 tuổi), đánh đập tàn nhẫn cho tàn tật, cuối cùng khiêng đến các nghiệp đoàn và quân đoàn lãnh thưởng.
Từ đó trở về sau, chung quanh đế đô 100 dặm trở thành khu vực tuyệt đối an toàn cho cánh thương lữ.
Vài người trẻ tuổi trong ánh mắt toát lên vẻ nghi ngờ. Đám người đó là ai? Có ý gì? 400 người tập kích dong binh đoàn 1.500 người quả thật là rất khoa trương.
Sau khi trải qua trận chém giết thảm thiết ở Tây Lâm đảo, nhóm lãnh đạo Tiểu dong binh đoàn càng trở nên cẩn thận. Ngả Mễ để cho Hoắc Ân Tư lưu lại phía sau chỉ huy, Trì Ngạo Thiên quay lại kỵ sĩ doanh chuẩn bị chiến đấu. Ngả Mễ cùng với Đại Thanh Sơn sóng vai đi về hướng trở kích kiếm sĩ doanh.
Tại cuồng thứu kiếm sĩ doanh dồn dập vang lên tiếng còi, các cuồng thứu kiếm sĩ gọi về tọa kỵ của mình, từ trên trời đám cuồng thứu đều thu cánh hạ xuống. Mấy giây sau chúng lại bay lên không vờn quanh hai bên cánh đội ngũ. Cung tiễn doanh và Ma kiếm sĩ doanh nhanh chóng đuổi kịp, trên không trung các chiến sĩ cảnh giới hướng dẫn đội ngũ cung tiễn nhanh chóng hướng về đồi núi rừng rậm hai bên đại lộ. Nhóm Ma pháp kiếm sĩ bắt đầu nhỏ giọng đọc chú ngữ phóng thích các ma pháp có tính chất phòng ngự, ma pháp thuẫn các màu phát ra ánh sáng chói mắt. Tiếp theo Trì Ngạo Thiên triệu hồi Yếu Ly long bay lên trời.
“Bất luận các ngươi là ai? Bất luận mục đích của các ngươi là gì? Hiện tại lập tức đi ra, nếu không tự gánh lấy hậu quả.” Đối mặt với hai bên đồi núi rừng rậm, Ngả Mễ lặng yên phóng ra một cái khuếch đại âm thanh ma pháp, bình tĩnh nói.